Wonwoo của em🙆🏻♂️
Chào anh, Wonwoo của em! Anh à khoảng ba năm trước, có một con mèo nhỏ được em "lụm" về nuôi. Không biết anh còn nhớ không nhưng em nhớ rất rõ là vào một ngày nắng, em nấu "con mèo" đó ăn, mua trà sữa cho mèo uống nữa. Mèo gì mà lại biết uống trà sữa anh nhỉ.. Trong lúc bé mèo ăn uống hăng say đã bị em "lừa" bắt vào trong bao đem về nuôi cho tới tận bây giờ.
Mèo nhỏ của em tên là Jeon wonwoo.
Wonwoo của em ấy mà, đoảng lắm, đoảng quá trời quá đất. Em có thể tin tưởng anh trên mọi phương diện nhưng có hai thứ mà em không thể tin tưởng mà giao nó cho anh là cái bếp và giờ ăn của anh. Wonwoo của em mà vào bếp thì một là đứt tay hai là cháy nồi 😅. Nhưng anh của em giỏi lắm, biết đặt nồi lên đun cháo ăn liền cho em bị ốm, một việc nho nhỏ vậy thôi mà cũng khiến lòng em nở hoa là sao anh ơiii!!!
Wonwoo của em không biết chăm sóc bản thân gì sất. Em đôi khi vẫn nghĩ và đã từng nói là nếu không có em bên cạnh thì Wonwoo của em sẽ ra sao nhỉ? Anh chỉ cười cười rồi ôm lấy em, thì thầm "anh không biết, anh chỉ biết giờ anh đã có Mingyu ở bên yêu anh mà thôi. Những thứ bên lề tiểu tiết không quan trọng." Anh trả lời không đúng trọng tâm gì cả, nhưng vì anh của em đáng yêu nên được bỏ qua.
Wonwoo của em rất giỏi. Anh có thể cân bằng giữa việc đi làm và việc đi học mà không bị rối loạn hai thứ đó với nhau. Anh ban ngày trên trường, chiều đi tới studio, tối về nhà ôm em ngủ. Em thì em chỉ thích mỗi cái vế cuối cùng, anh hiểu ý em chứ😆. Anh của em còn vừa nghe beauty blogger nói vừa làm bài tập nhóm, em không hiểu sao anh có thể làm được như vậy khi tai nghe một thứ nhưng tay đánh máy một thứ?? Em từng thử như vậy rất nhiều lần nhưng anh thấy đấy, luôn luôn thất bại...
Wonwoo của em rất chăm chỉ. Có một thời gian anh hai tay ôm một đống việc nhưng không một lời than phiền. Cái lúc anh nhiều việc nhất là lúc anh vừa làm gia sư văn, vừa chạy qua chạy lại studio, vừa đi học và phải làm bài tập nhóm cùng thuyết trình trên lớp. Anh lúc ấy không ăn uống điều độ nên gầy rộc cả đi, em xót lắm... em bảo anh "ở nhà đi, em nuôi anh" nhưng anh chỉ cười, hôn em một cái và lắc đầu: "anh không muốn làm gánh nặng cho em..."
Ui Wonwoo ơi em sắp khóc rùi 😭 tại anh đấy!!!
Wonwoo của em hay ốm lắm. Anh cứ hỏi tại sao em quản anh chặt, kể cả việc ăn uống ra sao em cũng quản cho được. Xin thưa là anh yêu của em ơi anh mà ốm thì em xót lắm anh ơi T.T vì không ăn uống điều độ nên Wonwoo của em bị đau dạ dày nè, đi học không mang ô bao giờ nên đôi lúc cứ dầm mưa mà về xong bị cảm nè... Anh đã hiểu tại sao mà em quản anh chặt vậy chưa nè?
Wonwoo của em không giỏi chăm sóc bản thân nhưng biết chăm sóc cho em. Hôm em ốm sốt cao ba ngày liền Wonwoo đã ở bên cạnh em chăm sóc cho em, nửa đêm còn bật dậy để xem em có hạ sốt không, rồi đi thay khăn mát khác để đắp lên trán em. Em còn cảm nhận được một đôi môi mềm mại dán lên trán em, một cái ôm nhẹ ngang người em nữa. Ba hôm em ốm anh nhất quyết không cho em dậy nấu cơm, anh dí chặt em ở trên giường và còn hăm doạ em "lằng nhằng nữa là anh bỏ mặc em luôn đó" em biết anh sẽ chẳng bao giờ làm thế cả nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời anh. Anh ơi em ngoan lắm đúng hông nè?🤪
Wonwoo của em không dễ tin người, nhưng đặc biệt là tin tưởng em kể cả khi bị em lừa 😆. Em hỏi anh: "nếu giờ em không yêu anh nữa, đi ngoại tình, anh sẽ làm gì?" Anh trả lời: "anh sẽ chẳng làm gì cả, anh tin em không có gan bỏ anh. Mà em cũng đừng mong sẽ bỏ được anh, anh không để chuyện đó xảy ra đâu mà lo." Em nghe tới đó mà sống lưng lành lạnh, nhìn xuống thấy anh đang liếc em một cái sắc lẹm.
Em sợ lắm anh ơi đừng liếc em như vậy nữa😭😭😭
Wonwoo của em cũng rất biết yêu em nữa. Anh biết em hơi khó tính và cầu toàn nên anh luôn cố gắng làm mọi thứ hoàn hảo hết sức có thể. Nhưng trong mắt em, nhờ có anh cuộc sống của em mới được trọn vẹn. Wonwoo, cảm ơn anh vì đã yêu em, cảm ơn anh vì đã ở bên em trong ba năm qua, cảm ơn anh vì tất cả. Wonwoo em yêu anh❤️
Sincerely yours, mingyu🖤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com