Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ocean

Tình yêu nào mà không xảy ra sự bất đồng quan điểm không xảy ra chuyện cãi nhau không xảy ra những điều khiến cho cả hai vô tình có những lời tổn thương nhau

Chỉ là...

Họ có đồng ý ngồi lại và trò chuyện cho nhau hiểu,có chịu nhớ lại những kỉ niệm đã từng hạnh phúc biết bao

Họ thường dùng những lời nói nặng nề xúc phạm nhau để thoả mãn cái tôi của họ,bởi lẽ lúc đó đối với họ sự chiến thắng quan trọng hơn cả một tình yêu và vô tình họ lại làm nửa kia đau đến lạ kì

-Tại Sao Em Không Nghe Máy!

-Em Bận!

-Anh Gọi Em Rất Nhiều Mingyu à!?

-Vậy Tại Sao Anh Không Ngủ Trước Đi Đợi Làm Gì?

-Em Thôi Đi!Anh Lo Cho Em Nhiều Lắm Đấy!

-Im Đi Wonwoo Em Đếch Cần

Tiếng đóng cửa của tôi khiến cho cuộc cãi vả dừng lại,anh Wonwoo ngồi thụp xuống sàn nhà khóc nức nở,lần thứ 4 trong tuần tôi và anh cãi nhau thường không làm hoà cứ thế mà sống cùng nhau trong sự gò bó khó chịu tột cùng

Tôi cũng không hiểu sao tôi có thể nói như vậy do cái tôi của tôi quá lớn chẳng hạn?hoặc do tính ham muốn chiến thắng đã tồn tại lâu nay trong người tôi
Tôi nhớ y đúc ngày hôm đó tôi và anh cãi nhau như thế và tôi bỏ vào bar uống rựu

Tôi không hề biết có một người đi giữa đêm tìm tôi,
anh gọi tôi cả trăm cuộc nhưng tôi đều mặc kệ,lúc đó chỉ nghĩ do anh muốn gọi để réo tôi về nên tôi chẳng thèm quan tâm đến

Nhưng...

Anh gọi là để cầu cứu tôi

Anh bị họ hãm hiếp,anh có kêu gọi cách mấy cũng không thể nào có được sự giúp đỡ,tôi nhớ rõ về lúc tôi tìm được anh người anh đầy những vết bầm tím,máu ở khoé môi và anh không một mảnh vải che thân

Lòng tôi nổi lên một cỗ đau xót lạ thường,tôi đưa anh vào bệnh viện và đến tận 1 giờ sáng tôi mới có thể vào thăm anh

Anh ngồi trên giường nước mắt chảy hai hàng trên gương mặt xinh đẹp đến chết người của anh...tôi chỉ biết ngồi bên và luôn miệng bảo

-Em xin lỗi Wonwoo à...anh nín đi...

-....

đáp lại tôi luôn là sự im lặng đến đau lòng

Và tôi ước gì mình không về nhà vào ngày hôm sau
tôi ước gì mình trở lại bệnh viện sớm hơn,
ước gì mình không bỏ anh một mình!
Thì giờ đây có lẽ tôi đã được nắm tay anh vào lễ đường

Chiều thứ 4 hôm đó tôi quay về nhà để tắm rửa và mang đồ lên tôi dặn anh rất kĩ càng,tôi bảo:

-Em sẽ quay lại ngay đừng sợ nhé?Wonwoo ngoan...!

Nhưng tận 3 tiếng sau tôi mới có mặt

Và...khi cánh cửa được đẩy ra tôi thấy chiếc giường trống trơn..bên trên nó là Jeon Wonwoo cùng chiếc dây đang quấn lấy chiếc cổ của anh đôi mắt anh nhắm nghiền...chắc có lẽ thế giới này đã đối xử với anh quá tàn nhẫn rồi nên anh mới chọn cách chết đau đớn như thế!

Tôi hốt hoảng ôm anh xuống và gọi bác sĩ

Tôi tự nhủ

Wonwoo sẽ ổn
Anh sẽ không sao
Bé cưng của tôi sẽ ổn và sẽ về với tôi
Chúng tôi sẽ lại sống tốt với nhau...

Nhưng chưa đầy 1 tiếng bác sĩ bước ra,ông cởi khẩu trang cúi thấp đầu nói

-Xin lỗi nhưng cậu Wonwoo đã mất được hơn 2 tiếng trước rồi....chúng tôi chia buồn cùng cậu

Lúc đó tôi ngã khuỵ xuống sàn,hai hàng nước mắt nóng hổi rơi khi chiếc cáng trùm khăn trắng được đưa ra ngoài

Bé nhỏ của tôi nằm trên đấy!

Xinh đẹp của tôi,trân quý của tôi đã và đang nằm ở trên chiếc cáng đó

Tôi kéo chiếc khăn xuống

Gương mặt tái nhợt của anh hiện ra khiến lòng tôi quặn lại

-Anh ơi...dậy đi mà...em xin anh...Wonwoo ơi làm ơn Mingyu đây rồi Mingyu của anh đây này anh ơi làm ơn...Wonwoo à trả lời em đi!

Tôi oà khóc như đứa trẻ mất kẹo có điều đứa trẻ mất kẹo chúng có thể tìm lại
Còn tôi mất cả thế giới nhỏ bé
Ngôi sao tinh tú của đời mình
Không bao giờ có thể tìm lại...

Cô y tá vội nhét vào tay tôi mảnh giấy
Là thư anh để lại cho tôi

"Gửi Mingyu của Wonwoo

Anh xin lỗi nhưng đây là cách cuối cùng để anh có thể cảm thấy bản thân mình không dơ bẩn nữa,Mingyu chắc hẳn sẽ buồn lắm...anh biết nhưng anh không thể ngăn cản bản thân được

Hi vọng sau này không có anh
Mingyu sẽ luôn ăn đúng giờ không được bỏ bữa đâu nhé biết chưa?
Không được uống quá nhiều cà phê và rựu đâu,có hại lắm đó
Với cả Mingyu đừng ăn đồ lạnh và đừng tắm nước lạnh mỗi khi đi làm về khuya nhé anh không còn ở bên nhắc nhở nữa đâu
Ra ngoài nhớ mang theo chìa khoá vì anh không thể đợi cửa Mingyu được nữa rồi

Hẹn Mingyu một cuộc đời tốt đẹp hơn
Anh sẽ được nắm tay Mingyu vào lễ đường
Hẹn Mingyu một cuộc sống không còn sự đau đớn
giữa mối tình hai ta....

Anh xin lỗi,yêu em!

Jeon Wonwoo."

Tại sao anh không đợi tôi chữa lành cho anh chứ tại sao,Anh nghĩ không có anh tôi vẫn sống tốt ư? Tôi như một kẻ dại đâm đầu tìm anh dù kết quả luôn là con số không...

lúc đó là 12:30 phút đêm tôi ngồi bất động trước giường bệnh của anh...hơi ấm giờ đã không còn thay vào đó là một sự lạnh lẽo đến đau thương tàn khốc

-Wonwoo đi rồi...nhớ sống tốt nhé...sau này em sẽ tìm anh...em hứa!

"Anh hòa mình trong gió
Và cả những hạt mưa
Bao tiếng khóc thê lương
Tình em luôn còn đó..."
_____________
Tròn 49 ngày sau khi Wonwoo mất

Yoon Jeonghan ôm một hộp tro cốt và Hong Jisoo cũng ôm chặt một hộp khác

-Hai đứa hư lắm biết không?sao không nghĩ là còn bọn anh ở đây vậy hả?tại sao lại khiến cho bọn anh đau lòng vậy chứ?

Jisoo nức nở trong vòng tay Seokmin

Jeonghan không nói gì cả chỉ cuối mặt nhìn vào hũ tro

-Bây giờ hai người được hạnh phúc rồi Mingyu nhớ tìm anh Wonwoo như lời mày đã hứa nhé

-Tao sẽ nhớ mày lắm đó cả anh Wonwoo nữa

11 con người đứng trên bờ lặng lẽ cuối đầu chờ Seungcheol rải tro cốt của Mingyu xuống biển theo như lời cậu muốn vì tro cốt của Wonwoo cũng được rải như thế cậu muốn cho dù có ở đâu vẫn luôn được gần anh

Lần trước là Mingyu rải tro cốt của Wonwoo
Bây giờ chính Seungcheol là người rải cho Mingyu

Anh à!
Em sắp được gần anh rồi
Em sắp được đền đáp lỗi lầm rồi
Em sắp được bên anh rồi
Anh chờ em nhé?

-Sống một cuộc sống tốt hơn nhé hai đứa em mà bọn anh yêu quý

Seungcheol hét thật to về phía đại dương mênh mông kia mong rằng hai đứa em của mình sẽ gặp được nhau...cho dù có ở bất cứ nơi nào

Sau này mỗi khi ai đó vào chùa sẽ thấy hai hũ tro cốt hai tấm bia mộ được đặt cạnh nhau xung quanh toàn là hoa cúc trắng đôi khi sẽ là hoa tulip nhìn di ảnh của cả hai họ đều thấy sự hạnh phúc xen lẫn sự đau thương....
Và trên đó khắc tên

Jeon Wonwoo & Kim Mingyu

"đồng xanh trơ hương lúa
hoa vàng héo trên non
tìm người nơi thâm thẩm
ta mất nhau từ lâu...!"
___________
Thề là lần đầu cháu viết thể loại này nên mong rằng mọi người tha lỗi khi có sai sót gì nhé ạ cháu cảm ơnnn😭🥹🧎🏻‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com