Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập cuối: Tiêu diệt Muzan đi đến tương lai và rắc rối bắt đầu

Trong khi Rimuru đang đào đất chui lên từ đống đổ nát thì ở trên mặt đất, nơi đang diễn ra cuộc chiến cuối cùng.

Himejima: (Tốc độ của hắn đang tăng lên!! cùng với áp lực khủng khiếp, thậm chí mình còn không cảm nhận được gì!!).

Trong khi mọi người tránh đòn và tìm cơ hội phản công, thì Mitsuri đang dần dần không theo kịp trận chiến.

Mitsuri: (Mình không nhìn thấy!! mình không nhìn thấy đồn tấn công của hắn!! từ suốt trận chiến nảy giờ mình chỉ có thể dựa vào trực giác để tránh đòn, mình sẽ là người bị hạ dù chưa làm được gì cả!! giờ mình chỉ còn cách liều mạng xông lên nhưng dù vậy chưa chắc cầm chân được tên Muzan, thay vì chặt chém hắn mình nên tìm cách khoá tay chán hắn lại).

Khi Mitsuri đang né tránh các đòn tấn công thì bổng nhiên bị khự lại.

Mitsuri: (Ể!! có gì đó đang giữ chân mình lại??).

Sau đó cô bị Muzan tấn công mất đi tay trái và một bên mặt, Mitsuri khuỵu xuống Obanai thấy thế liền chạy tới chỗ của Mitsuri và mang Mitsuri theo.

Himejima: (Vừa rồi là chiêu thức gì vậy? đáng lẽ Mitsuri phải tránh được nó mới phải?).

Trong khi mọi người đang chiến đấu thì trong con hẻm nơi Shinobu may mắn sống sót do được Ciel trợ giúp tuy bị trọng thương và đội hậu cần đang ở đó, Obanai liền bế Mitsuri tới đó.

Obanai: Shinobu cô hãy cấp cứu cho cô ấy đi!!
Shinobu: Tôi biết rồi.
Mitsuri: Khoan đã...em vẫn...em vẫn có thể chiến đấu, em sẽ cố không cản đường mọi người nữa.
Obanai: Không sao đâu, em đã làm đủ rồi.
Mitsuri: Vẫn chưa...em vẫn chưa giúp gì cho mọi người cả! em không thể chết lúc này được!!
Shinobu: Thôi được rồi Mitsuri cô đừng cố nữa!
Obanai: Shinobu còn lại nhờ cô.
Shinobu: Ừ.

Nói xong Obanai rời đi để lại Mitsuri và Shinobu cùng vài người trong sát quỷ đoàn ở lại.

Mitsuri: Khoan đã!! em sẽ đi với anh Iguro san!! đừng chết mà Iguro san!! em không muốn ai phải chết nữa!!
Shinobu: Này đừng di chuyển nữa Kanjori, việc của chúng ta đến đây là hết giờ ra đó chỉ tỏi làm vướng chân họ thôi.
Mitsuri: Nhưng...nhưng...

Trong khi đi tới chiến trường Obanai liền trầm tư.
                                   Tâm trí

Obanai: (Nếu lũ quỷ không tồn tại, thì sẽ có nhiều mạng người không bị cướp đi, và nếu chúng ta có thể gặp nhau theo một cách bình thường hơn thì...không không thể, đầu tiên mình phải chết đi đã và sinh ra trong một cơ thể không có dòng máu này trong người, bằng không thì tôi không được quyền ở bên em, Mitsuri anh sinh ra trong một gia tộc dơ bẩn lợi dụng sát hại người khác để trục lợi, cuộc sống xa hoa lảng phí, khoe khoang nhơ nhuốc và phải sống nhờ quỷ, trước khi anh ra đời trong vòng 370 năm trước khi có bé trai chào đời thì toàn bộ tộc trưởng đều là nữ, khi anh mới sinh ra thì bị giam vào ngục cô, chị, dì đêu xun xuê lấy tui đến mức kinh tởm, họ cho anh ăn những món béo ngậy cộng vời sự bí bách của căn ngục làm cho mùi dầu mở càng choáng ngợp, khiến anh phải buồn nôn đêm đến thì anh có thể nghe thasy tiếng trường bò của một thứ gì đó to lớn và cảm nhận ánh nhìn của nó trên cơ thể khiến toàn thanh anh ướt đẩm mồ hôi đến khi nó rời đi, khi lên 12 anh được dẫn tới nơi con nữ quỷ rắn một nơi xa hoa và anh đã nhận ra ả chính là kẻ ngắm nhìn anh hằng đêm, đáng lẽ anh đã bị ăn thịt từ khi mới sinh ra nhưng do anh là con trai và có đôi mắt 2 màu hiếm gặp khiến ả thích thú và cho anh sống lâu thêm để thoả mãn dạ dày của ả, và ả ra lệnh rạch miệng anh để cho giống ả và lượng máu chảy ra thì cho vào bát rượu để ả uống sau khi cho lại vào ngục tui liền dùng chiếc trâm kẹp tóc dẽo thanh chắn ngục hằng ngày và chỉ có duy nhất sinh vật mà anh tin tưởng là chú rắn hoang Kaburamaru khi nó lạc vào ngục, cuối cùng thì anh đã thoát được nhưng ả ta đã đuổi kịp khi amh đang ngỡ là mình sẽ chết, nhưng anh được viêm trụ bấy giờ cứu đồng thời đưa anh qua chỗ chị họ của anh nhưng anh bị cô ấy hất hủi).
Chị gái: Tất cả là lỗi của mày!! vì mày mà mà ả đã giết 50 người vì mày chạy trốn, chính mày đã giết họ, đáng lẽ mày là vật tế cho ả lẽ ra mày phải ngoan ngoãn cho ả ăn chứa!!
Obanai: (Tuy những lời mắng chửi của chị ta thật vô lý nhưng anh cũng đã nghĩ việc sẽ xảy ra với gia tộc của anh, nhưng do muốn được sống nên anh đã chạy trốn, nó làm anh thối nát không khác gì gia tộc mình, tội nghiệp quá nặng khiến anh không thể sống một cuộc đời bình thường được nữa, không còn cách khác anh trút hết sự tức giận và lòng căm phẫn lên lũ quỷ, khi anh liều mạng cứu được ai đó thì anh nghĩ mình có thể trở thành người tốt hơn, dù vậy những đôi tay thối rữa cùng với ánh mắt đầy sự trách cứ vẫn luôn đeo đám theo anh không thôi, anh muốn được chết khi tiêu diệt Muzan, mong rằng việc ấy sẽ giúp thanh tẩy dòng máu dơ bẩn này, nếu được đầu thai thành người nơi yên bình không có lũ quỷ thì anh sẽ nói với em là "Anh yêu em").

Thục tại

Sau khi vừa đi vừa trầm tư thì Obanai liền lao vào trận chiến cùng với mọi người gồm Himejima, Sanemi, Gyuu, Muichiro tấn công liên tục Muzan không ngừng nghỉ.

Muzan: (Bọn chúng trụ lâu hơn mình tưởng, nhưng bọn chúng sẽ sớm gục ngã mà thôi chỉ còn 1 giờ 14 phút nữa là trời sáng, và tế bào bọn chúng sẽ bị huỷ hoại chỉ trong 5 phút nữa và mọi người sẽ kết thúc thôi lũ con người à.
Himejima: (Khoing được rồi, mọi người sẽ không trụ được đến bình minh mất!).
Sanemi: (Dù chỉ còn cái đầu thì ta vẫn sẽ xé xác ngươi).
Muichiro: (Mình phải cố gắng tiêu diệt hắn trước khi mình không thể duy chuyển được nữa).
Obanai: (Chết tiệt! do cơ thể mình nhỏ hơn nên chất độc lan rộng nhanh hơn!).
Gyuu:....

Trong khi mọi người đang vô vọng thì mèo của Tamayo lao tới và phóng các ống tiêm vào các trụ cột.

Himejima/Muichiro/Gyuu/Obanai: Đây là!?
Muzan: (Đó là cái gì? không mình phải giết nó!).

Muzan liền tung xúc tu giết chú mèo của Tamayo, cìn các trụ cột thì bắt đầu khoẻ lại.

Muzan tức giận tấn công điên cuồng.

Obanai: (Mình vẫn chưa đống góp được gì so với mọi người, phải chi mình ra đòn hiệu quả hơn).
Sanemi: Iguro!!

Trong khi Obanai đang suy nghĩ thì Sanemi la lên cảnh báo Obanai khi Muzan đang vung xúc tu vào Obanai, nhưng được Rimuru từ dưới đống đổ nát lao tới chặc đi mấy cái xúc tu khiến ai cũng bất ngờ.

Himejima: Nhóc còn sống sao!? đã thế còn không bị thương khi đấu với tên thượng nhất sao!
Obanai/Gyuu: Cái gì!!
Muzan: Ngươi là kẻ đã đámh bại Kukoshibou và đồng thời là một trong bốn kẻ đánh bại Douma sao, thật không ngờ có kẻ có thể sống sót khi chiến đấu với hai tên đó mà không bị thương, nhưng với việc đó ngươi sẽ không có cơ hội giết ta đâu (phải cẩn thận với tốc độ của nó được có thể tới chỗ của Douma khi vừa đánh bại Kukoshibou thì không phải là bình thường, mà nó có thật là người không khi không bị thương khi chiến đấu với 2 thuộc hạ mạnh nhất của mình và cái tốc độ đấy lẫn sát khí mà Kukoshibou cảm nhận y như của hắn, không chắc do tướng tượng thôi).

Muzan vừa nghĩ vừa tấn công mọi người.

{Tác giả: Cho những ai chưa biết thì khi Rimuru chém đầu Kukoshibou và thấy hắn khóc thì Rimuru đã tạo kết giới và hút Kukoshibou vào không gian ảo nên mọi liên kết với Muzan bị cắt đứt và Ciel thì đã tới chỗ của Douma và việc không bị thương nên Muzan có chút nghi ngờ với tốc độ và sức mạnh của Rimuru và EP của Kukoshibou là 4.000.000, Douma là 3.200.000}.

Rimuru: (Chắc mình phải đưa hắn ra nơi khác để mọi người nghỉ ngơi vậy) "hơi thở ánh sáng" thức thứ nhất: phi long thăng thiên thần tốc nhị liên.

Nói xong tui liền lao tới Muzan với tốc độ kinh người với thức thứ nhất: Phi long thăng thiên lôi hắn đi một đoạn và lôi lên không trung cùng với các mảnh dãy nhà vô tình tui làm vỡ khi lôi hắn theo.

Sanemi: Cái gì con nhỏ đó sao có thể!!
Gyuu: Tốc độ thật phi thường!!
Muichiro: Họ ở trên không rồi giờ sao đánh đây.
Himejima: Không giờ thì chúng ta nên nghỉ ngơi và bầy bình bố trận lại, khi tên Muzan tiếp đất chúng ta sẽ tấn công hắn ngay lập tức (nhóc Rimuru này thật khủng khiếp có thể lôi hắn lên trên không và chiến đấu với hắn nhóc thật sự là ai).
Rimuru: Giờ thì mọi người sẽ được nghỉ ngơi và tại trên không này sẽ là cuộc chiến của ta và ngươi.
Muzan: Ngươi đừng có tự mãn!! chịu chết đi thứ con người thấp kém!!

Ở ngoài xa nơi diễn ra trận chiến.

Kakushi: Mọi người ổn định trật tự đi!
Người dân 1: Chúng tôi muốn biết ở  trong đó đang xảy ra chuyện gì.
Kakushi: Mọi người mọ-

"BÙM"
Một tiếng nổ lớn vang lên khiến cho ai náy dều giật mình.

Người dân 2: Có chuyện gì xảy ra vậy!? sao trong đó có vụ nổ vậy?
Kakushi: Mọi người!! bình tĩnh chỉ cần không đến gần nó là mọi chuyện sẽ ổ thôi!!
Người dân 3: À ừ được rồi.
Người dân 4: Hãy nhìn trên trời kìa!!

Khi mọi người nhìn lên bầu trời thì một hiện tượng có một không hai diễn ra khiến ai náy đều trầm trồ, các dãi ánh sáng nối tiếp nhau trên bầu trời sámg và đẹp đến nỗi ai cũng phải chăm chú nhìn vào nó mà họ không biết đó là hiệu ứng của 2 kẻ cực mạnh gây ra, ngoài trừ những người ở chiến trường.

All : Đẹp thiệt đó!
Muichiro/Obanai/Gyuu/Sanemi/Himejima: Có chuyện gì xảy ra ở trên đó vậy nhóc Rimuru đó có ổn không vậy? và tên Muzan đã làm ra chuyện này sao thật kinh khủng.
Rimuru: Ngươi cũng nhanh đấy.
Muzan: Thứ con người như ngươi, đừng hòng có thể giết được ta.

Muzan hét lớn tung các xúc tu tứ phía vào tui, nhưng tui nhanh chóng chém những xúc tu ấy.

Muzan: (Nóng quá!! vết chém của nó nóng như vết chém của hắn ta vậy! không, không ta không chấp nhận đâu! à đúng rồi nếu trước không được thì sau).
Rimuru: Chịu thua đi ngươi không thể tấn công được ta đâu.
Muzan: Ta không nghĩ vậy đâu.<cười nham hiểm>.

Khi tui đang lo chém các xúc tu kia thì tên Muzan lén luồn xúc tu sau lưng hắn quấn lấy chán tui và kéo tui xuống.

Muzan: Ngươi quá lơ là rồi ranh con hahahaha!!
Rimuru: Thôi chết!!

"RẦM RẦM RẦM"
Sau đó tui bị hắn ném một phát thật xa và trên đường ném tui vô tình phá huỷ vài dãy nhà, trong khi tui bị ném đi thì sát quỷ đoàn ở dưới chứng kiến cảnh tượng đó đều cứng người.

Muichiro: Thật kinh khủng.
Sanemi: Thằng chó Muzan đó, làm tao bực rồi đó.

Sau đó Muzan tiếp đất.

Muzan: Ta đã nói rồi, lũ thợ săn quỷ các ngươi không có cửa đấnh bại ta đâu.

Himejima: Tất cả lên!!
Sanemi/Gyuu/Muichiro/Obanai: OAAAA!!!

Tất cả mọi người đều đồng loạt xong lên và bố trí đội hình tấn công Muzan, Obanai, Muichiro và Gyuu hỗ trợ cản trở các xúc tu đồng thời mở đường cho Himejima và Sanemi tấn công dù không thể tiếp cận được, nhưng khi Muzan đang dùng các xúc tu của mình tấn công thì bỏng nhiên xúc tu của Muzan bị cắt đứt,

nhưng không phải do nhóm của Himejima.

Muzan: (Không phải là cái chuỳ sắt và rìu của tên, kiếm của tên đầy sẹo kia thì không tạo ra được vết cắt như vậy, còn tên cục tay với tên có con rắn quấn quanh cổ và tên áo haori 2 màu kia thì chỉ hỗ trợ).

Bổng cánh tay bên trái của Muzan bị cắt đứt.

Muzan: (Lại là đường cắt đấy nữa, theo vết chém thì đây là đường cắt của một thanh kiếm khá cùn và bị sức mẻ nhiều chỗ, ra vậy có kẻ nào đó đang ở đây dù không thể nhìn thấy hắn...nhưng hắn đang ở đây, dù có ẩn thân nhờ huyết quỷ thuật của Tamayo đi chămg nữa miễn hắn còn di chuyển thì sẽ không ẩn thân hoàn toàn được, kể cả không có bụi bây lên thì ta vẫn có thể nghe thấy tiếng gió di chuyển...một...hai...có ba ket đamg ẩn thân).

Sau đó Muzan liền tấn công vào những người đang ẩn thân, nhưng may mắn họ đã nhé được nhưng những lá bù ẩn thân thì bị đứt làm đôi.

Inosuke: Đau! đau quá!! bồ sâu bọ bẩn thỉu kia!!
Himejima: Mấy đứa còn sống sao!!
Inosuke: Dĩ nhiên ta còn sống rồi!! hơn nữa còn có cả tá mấy tờ giấy này! ngươi cứ cắt thoải mái đi Muzan, ta vẫn còn đầy ra này mấy đòn tấn công vơ vẫn của ngươ-

Chưa nói hết câu Muzan liền tấn công Inosuke nhưng Inosuke nhé được.

Inosuke: WAAAA!!
Muazn: Đừng có nhiều lời!

Mọi người đều nhanh chóng đeo các lá bùa lên người và tàng hình tấn công Muzan, ở một góc nào đó trong chiến trường.

Trong khi Obanai đang suy nghĩ về khoảng khắc mà mình nhìn xuyên qua cơ thể của Muzan thì...

"ĐÙNG".

Kakushi: (Woa!! âm thanh và chấn động vừa rồi là gì thế? hử mọi người đâu mất rồi?).

Khi Kakushi đang quay quanh nhìn thì thấy cảnh tượng.


Kakushi: Dừng lại!!

Trong khi Kakushi chạy tới chỗ của Kanao thì Tanjiro xuất hiện chặt một cánh tay Muzan, và bế Kanao qua chỗ của Kakushi.

Kanao: Tanjiro!
Tanjiro: Xin lỗi vì đã đến trễ, hãy chăm dóc cho cô ấy.
Kakushi: À...ừ.

Khi nghe thấy vậy Kakushi liền cổng Kanao đi qua một nơi khác.

Tanjiro: Giờ thì.

Khi Tanjiro quay mặt thì khuôn mặt của Tanjiro đã bị biến đổi một nữa.

Muzan: Không biết trong 2 ta ai mới là quỷ đây...

Khi Muzan đang nói vậy thì hình bóng của Yorichi xuất hiện thoáng qua.

Muzan: ...Ngươi làm thấy ghê tởm, Kamado Tanjiro.
Tanjiro: Kết thúc việc này thôi Muzan.

Sau đó Tanjiro và Muzan liền tung chiêu tấn công, nhưng do cơ thể đã bị thương và kiệt sức nên Tanjiro đang dần đuối sức và thiếu đi dần sự chính xác, nhưng cho dù vậy Muzan vẫn không thể giết chết được Tanjiro.

Muzan: (Gì thế này? tại sao ta vẫn chưa giết chết được nó, với cái cơ thể tàn tạ đó và vì là con người nên càng hoạt động thì sức lục càng hao tổn...không ta đang chậm lại, chắc chắn là do ả làm ta sẽ tra hỏi các tế bào của ả bị ta hấp thụ).

Muzan sau đó liền vào tâm thức ta hỏi Tamayo.

Muzan: (Mình đã già đo 9.000 tuổi, đáng ra mình phải nhận ra sớm hơn chứa về việc tóc mình chưa trở lại như cũ).
Quạ: Quaaaát!! 59 phút nữa trời sáng!!
Muzan:!!

Cùng lúc đó ở một nơi nào đó trong thị trấn có một sát quỷ nhân đang từ từ đứng dậy, và lưỡi kiếm bắt đầu hoá đỏ và thậm chí là hoá trắng rồi dần hoá thành màu xanh lam, và toả ra nhiệt độ cực nóng và xuất hiện dấu ấn cùng với thế giới giác ngộ tiến về phía chiến trường, trong lúc đó khi nghe chưa còn một giờ là trời sáng Muzan điên cuồng tấn công Tanjiro nhưng Tanjiro tránh né được nhưng.

Tanjiro: (Chỉ kết nối các thế với nhau thì chưa đủ mà mình còn phải tấn công thật chính xác vào tim và não của hắn, mình phải tập trung hơn nữa phải đu vào thế giới xuyên thấu!?).

Bổng tầm nhìn của Tanjiro mờ đi.

Tanjiro: (Không thấy gì nữa mình bị thiếu oxi rồi! phải bình tĩnh mình có thể cầm cự được tới sáng mình phải..).

Trong khi đang tránh né thì chân của Tanjiro bị tê lại và đứng yên.

Tanjiro: (Thôi chết chân mình!!).

Muzan thấy thế liền tấn công Tanjiro thì có người đã xuất hiện và cứu Tanjiro khỏi các xúc tu của Muzan.

Tanjiro: (Có ai đó cứu mình? mùi hương này là...mình nhìn lại được rồi! dáng người này là)...Rimuru chan!!
Rimuru: Yo cậu làm tốt rồi giờ việc còn lại tui sẽ tiêu diệt hắn.
Tanjiro: Không hãy để anh phụ với!!
Rimuru: Vậy hãy cẩn thận đó.
Muzan: Ngươi vẫn sống sao!? dù ta đã quăng ngươi với lực cực mạnh, mà dù sao ngươi cũng thương nặng nhỉ.
Rimuru: Ngươi không cần phải lo, dù nhìn ta đang bị thương nặng nhưng ta vẫn còn xung sức lắm.
Muzan: Cũng mạnh miệng lắm nhỉ con nhãu ranh, vậy giờ thì ta sẽ giết ngươi một lần và mãi mãi!!
Rimuru: Tannjiro lên!!
Tanjiro: Ừ.

Sau đó tui cùng Tanjiro lao tới Muzan, Tanjiro thì hỗ trợ còn tui thì tấn công và các đòn tấn công của tui đã làm cho Muzan gào thét vì sức nóng khủng khiếp mà thanh kiếm của tui chạm vào hắn.

Muzan: GUAAAA!!
Tanjiro: (Thật kinh khủng những vết chém của Rimuru gây ra cho Muzan những vết thương khủng khiếp như vậy).
Muzan: (Cái quái gì vậy!? nhũng vết chém này là sao? sao nóng vậy như thể ta đang ở ngài nắng vậy! nóng quá, đau quá, sao vết thương ta hồi phục chậm khủng khiếp vậy và cái vết ấn đó nữa, không không ta phải phân tách tế bào thôi cứ thế này mình sẽ chết mất vì thanh kiếm đó và ánh sáng mặt trời mất nhanh lên!!).

Muzan sau khi gần như không thể chịu nổi những vết chém của tui nên đã bắt đầu phân tách nhưng không được.

Muzan: (Sao không được thế này? chẳng lẽ là do con mụ Tamayo đó ngăn chặn ta phân tách).
Tamayo: Gần đúng nhưng sai rồi mà là phá huỷ tế bào cơ, thứ ngươi sợ nhất sắp tới gần rồi mà chỉ cần làm ngươi yếu đi là được rồi, cũng như ngươi đánh đổi tất cả để tòin tại, bọn ta cũng đánh đổi tất cả để tiêu diệt ngươi).
Muzan: (Chết tiệt con mụ đó, mình cần ohari có phải có thời gian để trung hoà nói mình phải dùng sóng xung kích thôi).

Muzan liền hít một hơi và "ĐÙNG" một sống xung kích đẩy tui và Tanjiro ra xa, tiêu diệt luôn các con quạ, Muzan liền nhân cơ hội chạy tróin nhưng bị Inosuke, Genya và Zenitsu tấn công nhưng do đã kiệt sức cộng với các vết thương mà tui gây ra Muzan đã không thể giết được 2 ngườu họ.

Zenitsu: Bình tỉnh lại đi Inosuke!! Tanjiro và Rimuru còn sống, tớ có thể nghe thấy nhịp tim của họ.
Genya: Tao sẽ tiêu diệt mày thằng khốn Muzan, vì những gì mày đã làm!!
Rimuru: (Genya! sao giờ cạu ta mới ra, à quên cậu ta đâu có sử dụng hơi thở tham chiến ngay từ đầu tổ chỉ gây ra gánh nặng).

Khi Inosuke, Genya và Zenitsu đang tấn công Muzan, tui nhanh chống đứng dậy tới chỗ Tanjuro.

Rimuru: Này Tanjiro! cậu có sao không?
Tanjiro: (Phải nhanh lên mọi người đang...mình không thở được, co giật nữa chứa!).
Rimuru: (Cứ đà này không ổn chút nào, mình phải cho cậu ta uốn thuốc hồi phục của mình thôi!).

Tui liền cho cạu ta uốn thuốc hồi phục thì mọi vết thương lẫn cục u của cậu ta biến mất, và khoẻ trở lại.

Tanjiro: Cái gì tại sao..
Rimuru: Tanjiro giờ không luac thắc mắc đâu giờ ta phải chiến đấu nữa nhanh lên!! và đừng nói cho ai biết đó.
Tanjiro: À được! giờ thể lục đã ohujc hồi lại rồi giờ chỉ cần thực hiện liên tục 12 chiêu hơi thở mặt trời nữa là có thể đánh bại Muzan.
Rimuru: Hơi thở mặt trời! này Tanjiro cậu có thể thực hiện nó không cả 12 thức rồi tôi sẽ sao chép nó rồi tấn công Muzan với thanh kiếm của tôi thì sẽ làm Muzan không thể phục hồi nhanh được!
Tanjiro: Được! vậy em hãy nhìn kĩ nha.

Cùng lúc đó tại 2 nơi Nezuko đang dần biến thành người đang đi đến chiến trường và các trụ đứng lên để tới chõi của Muzan.

Muzan: (Bọn chúng lại đứng dậy nữa!).

Trong lúc đó chúng tui tấn công liên tục Muzan, phối hợp tấn công và chống đỡ các đòn tấm công của Muzan và đồng thời tui cũng sao chép các chiêu của Tanjiro Muzan mỗi lần bị tui chém thì đau đớn la lên.

Inosuke: "Hơi thở của muôn thú" thức thứ ba: thuẹc liệt.
Genya: Chết đi!! <bắn súng liên tục vào mặt Muzan>.
Tanjiro/Rimuru: "Hơi thở mặt trời" tà dương chuyển thân.
Zenitsu: (Ông ơi, ông ơi, xin ông hãy tiếp xức cho con) "hơi thở sắm sét" thần tốc phít liệt nhất thiểm.
Zenitsu, Genya và Inosuke bị Muzan đánh bay đi còn tui thì chạy qua đỡ 3 người họ và Muzan lộ sơ hở Tanjiro thấy thế liền tấn công Muzan.

Tanjiro: "Hơi thở mặt trời" Nhật vận chi long, đầu vũ liệt nhật hồng kính dương hoả đột.

Và cứ như thế một hồi dần nhau thì cuối cùng Muzan bị dồn vào chân tường của một ngôi nhà bởi Tanjiro.

Tanjiro: (Tốt rồi giờ thì mình sẽ giữ hắn ở đây đến trời sáng).

Khi Tanjiro vẫn còn đang giữ chân Muzan thì Muzan liền dùng tay bên trái tấn công Tanjiro nhưng bị Mitsuri lao tới ôm và xé cánh tay đó đi.

Mitsuri: Đủ lắm rồi đấy!! tên khốn!!

Nhưng bị Muzan tấn công và bị văng đi, xing Muzan đung cách tay còn lại tấm công nhưng bị Sanemi chém nát và ghăm vào tường, sau đó Muzan liền mở miệng to ở giữa người chuẩn bị cắn Tanjiro nhưng được Obani ra đỡ Muichiro lao tới và dùng kiếm chặt cổ, sau đó bình minh xuất hiện khi Muzan thấy thế hắn liền tạo sống xung kích đánh bay tất cả còn Tanjiro bị mất một cánh tay nhưng được Gyuu hỗ trợ ghim Muzan nhờ sức mạnh của 2 người làm cho lưỡi kiếm hoá đỏ làm Muzan đau đớn, mặt trời dần lên Muzan liền bao bọc cơ thể hắn bằng lớp thịt dày và nuốt lấy Tanjiro và Gyuu bị văng ra và Muzan liền di chuyển vào các bóng răm.

Kiriya: Không được để hắn vào bóng răm!!

Các Kakushi và các sát quỷ nhân liền lấy xe ngăn cản hắn.

Kakushi: Đi chết đi!!

Kiriya: Cẩn thận!! lùi lại mau!!

Muzan liền chạy tới chỗ bóng răm thì tui liền dung tay nhấn cơ thể hắn xuống và Himejima liền dùng vũ khí của mình cùng các Kakushi và các sát quỷ nhân trong đó có Genya kéo đầu hắn lại, Shinobu xuất hiện đâm chất độc hoa tử đằng vào trong Muzan làm hắn đâu đớn.

Kiriya: Tan biến đi!!
Các người chị của Kiriya: (Cha mẹ ơi...thần phật ơi).

Nhưng Muzan liền đào đất để trốn thoát.

Himejima: Hắn đang định trốn xuống đất!!
Rimuru: Đừng hòng!!

Tui liền đấm hắn liên tục với lực cực mạnh khiến hắn ngả ra sau, ở bên trong Tanjiro chém Muzan và với ánh mặt trời thì Muzan đã tan biến.

All: Thành công rồi Muzan chết rồi!!!
Shinobu: Không chưa xong đâu!! giờ ta phải trị thương cho những người bị thương!! cho nên đừng khóc nữa khẩn trương lên!

Mọi người liền cấp tốc đi giúp đỡ những người bị thương.

Himejima: Mọi người xin hãy đi cứu chữa cho nhũng người khác,
Kakushi: Nhưng...
Himejima: Đó là ước nguyện cuối cùng của ta...ồ là các con à!
Limbo
Những đứa trẻ: Xin lỗi thầy vì ngày hôm ấy, chúng em biết chuyện đó làm cho thầy đau lòng rất nhiều thật ra hôm ấy chúng em không chạy trốn mà là đi kiếm nông cụ, còn em thì tìm người giúp đỡ ạ.
Himejima: Vậy đó là những việc các em đã làm sao.
Những đứa trẻ: Nếu có thể sống đến sáng hôm sau, thì bọn em đã kể hết cho thầy rồi.
Himejima: Giá như mà...ngài mai đến<khóc> ta thật lòng xin lỗi các con vì đã không bảo vệ được các con.
Những đứa trẻ: Thầy không cần phải xin lỗi đâu ạ, chúng em đều yêu quý thầy ạ nên chúng em đã chờ thầy suốt thời gian qua.
Himejima: Vậy chúng ta đi thôi...
Thực tại
Kakushi: Anh Himejima đi rồi...
POV:Obanai,Mitsuri
Mitsuri: Kaburamaru, Iguro san chúng ta thắng rồi chứa?
Obanai: Ừ chúng ta thắng rồi, Muzan chết rồi.
Mitsuri: Em không còn thấy đau nữa, có lẽ sắp chết rồi.
Obanai: Em sẽ không cô độc anh cũng sắp đi rồi.
Mitsuri: Không em không muốn anh Iguro chết.
Obanai: Không phải em không nên nói thế,à em có nhớ lần đầu tiên ta gặp nhau không.
Mitsuri: Lần em đi lạc trong dinh thự anh là người giúp em.
Obanai: Không đâu ngược lại mới đúng, ngày hôm ấy lúc mới gặp nhau em đã cư xửa như một cô gái bình thường, điều đấy đã cứu rỗi anh, mỗi khi anh nói chuyện với em anh đều cảm thấy rất vui và hạnh phúc như thể anh chỉ như bao chàng trái khác, chắc chắn những người khác như vậy, sự vui vẻ và lòng tốt tận tâm của em đã cứu rỗi rất nhiều người, anh sẽ không ta thứ cho những kẻ dám nói khác đi.
Mitsuri: OAAAA!! em hạnh phúc quá, em...em yêu anh Iguro san!! những bữa cơm có anh rất ngon và anh luôn nhìn em theo cách triều mến, nếu được sinh ra lần nữa thì hãy cho em làm vợ anh nhé?
Obanai: Dĩ nhiên rồi nếu em thấy ổn, anh sẽ làm cho em hạnh phúc và bảo vệ em để em không thể như thế này.

Obanai và Mitsuri đã ra đi.

POV:Sanemi
                              Limbo
Sanemi: (Các em! mọi người đều đang ở đằng kia).

Sanemi liền nhìn qua một bên và thấy mẹ không ở cùng mọi người.

Sanemi: Mẹ ơi sao mẹ không đến đấy luôn.
Mẹ: Không, mẹ không thể đến đấy được, vì mẹ đã hãm hại các con của mình nên không thể qua đó được.
Sanemi: Vậy con sẽ đi cùng mẹ, để con cõng mẹ xuống địa ngục nha.

Khi Sanemi vừa nói hết câu thì bị bố của cậu nắm bàn tay lại và đẩy đi.

Bố: Bỏ ra Shizu sẽ đi với tao.
Sanemi: Ông già khốn kiếp thả mẹ ra!!
Bố: Chỗ của mày không phải là chỗ này hay chỗ kia, biết ơn đi vì mày là con trai tao nên mới sống dai như vậy.

                                  Thực tại
Kakushi: Này nhìn kìa! anh Shinazukawa tỉnh dậy lại rồi!!
Sanemi: Chết tiệt.

                              POV:Muichiro
                                     Limbo
Muichiro: Anh hai.
Yuuichirou: Về đi! đừng đến nơi này làm gì.
Muichiro: Nhưng...
Yuuichirou: Đến nơi chết chóc này làm gì,sao lúc đó em không chạy nếu em muốn chết đến thếthif sinh ra để làm gì.
Muichiro: Đệ vì có hạnh phúc nên mới ra đời, anh hai cũng thế không phải sao, từ khi sống một mình phải trải qua đâu khổ và cay đắng nhưng từ khi có bạn bè, đệ đả cảm nhận vui vẻ và hạnh phúc cho nên dù phải hy sinh túnh mạng thì đệ cũng không hối hận, nhưng chỉ có anh hai thì không được như vậy.
Yuuichirou: Xin lỗi anh đã hiểu rồi nhưng anh không muốn Tokito chết đi chỉ mỗi mình đệ.

Muichiro đã chết.

                               POV: Rimuru
Rimuru: Mệt thiệt đó (Ciel cái sức mạnh của tôi lúc chiến đấu với Muzan mà cô khai phá công nhận nó hay thiệt đó mà có hơi kinh dị đó).
Ciel: Ngài phải chịu thôi, tuy hơi kinh dị nhưng nó rất hữu ích và thần cũng đã vô hiệu các tác hại của nó rồi nên ngài yên tâm.
Rimuru: (Vậy à cảm ơn cô Ciel).
Ciel: Không có gì đâu ạ.

Khi chúng tui đang nói chuyện thù các Kakushi tới.

Kakushi: Cô đây rồi ở yên đây để chúng tôi băng bó!
Rimuru: Không cần đâu.
Kakushi: Nhìn co bị thương như thế mà còn nói vậ-

Khi các Kakushi đa nói thì Gyuu lên.

Gyuu: Nhưngx ai có thể tiếp tục chiến đấu thì hãy cầm kiếm lên và tập hợp lại!!
Kakushi/Shinobu/Yushiro:??
Zenitsu/Genya/Inosuke: Có chuyện gì vậy?
Gyuu: Tanjiro biến thành quỷ rồi!!

Mọi người nghe thấy vậy liền chạy tới chỗ của Tanjiro và tui cũng vậy do tui ở khá xa chi nên đến hơi lâu, khi tới nơi thì thấy cảnh Tanjiro hoá thành quỷ và tấn công mọi người con Nezuko thì đang bấm vào Tanjiro hình như trở lại làm người rồi, tui liền lao tới trấn áp Tanjiro đè cậu ta xuống cùng lúc đó Kanao chạy tới tiêm một liều thuốc hoá quỷ thành người vào Tanjiro, và cậu ta lại trở thành người và ai náy điều vui mừng, cứ như thế 3 tháng sau tất cả lũ quỷ đã bị tiêu diệt hoặc hoá lại thành người ai náy đều vui vẻ vì đã tiêu diệt được nhưng chỉ Yushirou là đã biệt tâm, về các trụ cột thì chỉ còn 3 gồm Gyuu, Shinobu và Sanemi, vào trưa hôm nay sẽ là ngày cuối cùng của sát quỷ đoàn mọi đều tập trung lại ăn uốn và gặp mặt lần cuối, khi ăn xong mọi người đều đi theo những con đường khác nhau trong cuộc sống, Sanemi, Genya đi kiếm việc còn Gyuu và Shinobu thì đi lập gia đình, nhóm Tanjiro thì trở về nhà, gia tộc Ubuyashiki giải lời nguyền và có cuộc sống mới, và trước khi đi thì nhóm Tanjiro và tui đã nói chuyện.

Tanjiro: Vậy còn Rimuru em sẽ đi đâu và làm gì?
Nezuko/Zenitsu/Inosuke: Đúng vậy đó.
Rimuru: Tôi cũng không chắc nữa? vì đã không còn quỷ nữa nên không biết giờ sẽ làm gì và đi đâu, chắc là tôi đã quá quen với việc diệt quỷ rồi nên đang mất phương hướng.
All: Vậy à.
Rimuru: Mà khoing sao đâu giờ thì ai cũng một là trở về nhà của họ sau trận chiến này nên giờ tôi cũng vậy.

Sau đó trước tui chuẩn bị đi thì tui đã nói với họ là.

Rimuru: Đây sẽ lần cuối chúng ta gặp lại nhau, suốt 1 năm tôi cảm thấy rất vui vì đã gặp mọi người, nên nếu có duyên thù chúng ta sẽ gặp lại.
All: Vậy hãy bảo trọng.

Rồi hình bóng của chúng tuui rời xa nhau và biến mất.

Rimuru: Này Ciel tuy hơi có phần thất hứa với họ, nhưng ta muốn đi đến thời điểm mà tất cả mọi người đều sống vui vẻ có được không?
Ciel: Dạ được ngài cứ để em.

Khi dứt câu Ciel dẫn tui đi dến tương lai, thời đại mà tui từng sống thế kỉ 21, đồng thời tui đã thay đổi trang phục cho giống thời này.

Ciel: Tới nơi rồi ạ.
Rimuru: Cảm ơn cô Ciel.

Tui liền di chuyển đi khắp xung quanh, trong khi tui đang đi thì thấy bóng người rất giống với Himejima đang chăm sóc các đứa trẻ mẫu giáo, một cách tận tâm chắc là bù đắp cho kiếp trước sau đí tui đi tiếp thì nhìn thấy 2 cặp chị em Shinobu và 2 đứa bé Muichiro và ai đó khi còn đang bơn vơ thì tui đã va phải nhóm của Nezuko kiếp này.

Kanata: Xin lỗi bạn có sao không?
Rimuru: À không!
Yoshiteru: Woa nhìn em đẹp thật có phải em là con lai không?
Rimuru: Đúng vậy cí gì không?
Yoshiteru: Vậy cho phép anh làm quen với em nhé.

Khi cạu ta đang nói vậy thì Nezuko kiếp này dá một phát từ sau lưng làm cho cậu ta ngã.

Yosshiteru: Chị làm gì vậy!?
Touko: Là do em làm phiền người ta đó!
Yoshiteru: Nhưng...
Touko: Không nhưng dị gì cả.

Sau đó cô ấy quay qua chõi tui.

Touko: Xin lỗi vì đã làm phiền em, anh ta là em trai chị em ấy thường mê gái lắm nên em đừng để tâm.
Rimuru: À không sao đâu mà, giờ em đi đây.
Touko: Vậy tạm biệt.
Tanaka: (Nhìn nhíc ấy quen quá mình thấy ở đâu rồi thì phải?).

Một hồi đi thì tui đói bụng và khi vào một của hàng thì thấy kiếo này của Obanai và Mitsuri, họ đã kết hôn và lập ra quán ăn này, tring khi tui đang ăn thì lướt điện thoại thì thấy các bản tin về kiếp sau của tên hào nhoáng Tengen và kiếp sau của Inosuke và Kirya, cậu ta sống lâu ghê và những bức tranh mang hình ảnh Tamayo cái này chắc của Yoshiro rồi, sau khi ăn xong tui đi ra ngoài và gặp 3 đứa nhóc một trong giống Gyuu, sau đó tui đi ra khỏi quán và đi qua ngôi trường thì thấy kiếp sau của Tanjiro và Rengoku đang là bạn bè và 2 anh em Genya và Sanemi đang rượt họ cùng với thanh niên gác cổng kiếp sau của Murata.

Rimuru: Chà công nhận ai náy đều có cuộc sống vui vẻ nhỉ, giờ thì mình đi thôi, nhìn mọi người như vậy là đủ rồi.

Sau đo tui rời đi cùng hôm ấy lúc tối, Kanata và Sumihiko về nhà thì Kanata lièn nhìn vào bức ảnh.

Kanata: Đúng như mình nghỉ, nhưng chắc là do ảo giác thôi.
Sumihiko: Có chuyện gì vậy anh hai?
Kanata: Không có gì chỉ là áng nay anh thấy có người nhìn giống coi gái này thôi.
Sumihiko: Chắc anh nhìn nhằm đó, mà đến giờ ăn rồi ăn thôi.
Kanata: À ừ.

{Tác giả: không ghép đc nên mới vậy}.

Cùng lúc đó trong không gian trong khi Rimuru đang đi về Tesuna.

Rimuru: Kukoshibou ngươi sẽ được đến với Tempest đấy, nên cư xử chi đúng đúng mực đấy.
Kukoshibou: Vâng.

Trong khi Rimuru đang nói chuyện với Kukoshibou đang ở không gian ảo đang đi thì, có một lõi hỏng hút lấy Rimuru.

Rimuru: Cái gì vậy!? chết tiệt mình đang bị hút vào, Ciel hỗ trợ ta.
Ciel: Không kịp rồi Master chúng ta đang bị hút vào!
Kukoshibou: Có chuyện gì vậy Rimuru sama!?
Rimuru: Không xong rồi ta đan-

Rimuru đã bị lỗ hỏng hút đi đâu đó, mọi chuyện sẽ được giải đáp vào phần tiếp theo.

TO BE CONTINUED.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com