Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 40 :BẮC KINH

Ngụy Châu và tiểu Ổn bước xuống sân bay BẮC KINH cả hai bắt đầu lang thang....tiểu Ổn đói bụng mà nhìn Ngụy Châu

_Tôi đói quá Ngụy Châu...

_vậy đi ăn thôi......nhưng trước tiên phải kiếm chỗ ở đã

Cả hai đón taxi đi.....ngụy châu dắt tiểu Ổn về lại nơi cậu từng sống....nhìn vào căn nhà nhỏ xíu...cũ kĩ xập xệ mà tiểu Ổn ngao ngán.....cậu chỉ tay vào ngôi nhà nhìn Ngụy Châu mà nuốt nước bọt..

_cậu đừng nói chúng ta sẽ ở đây nha...Ngụy Châu

_không.....nơi này anh ấy biết rồi...tôi không ở đây chúng ta sẽ ở nơi khác......

Tiểu Ổn thở ra....."làm hết hồn à.."..ngụy châu dắt tiểu Ổn đi đến đoạn đường kế bên một ngôi nhà cao tầng đẹp vô cùng....Tiểu Ổn mừng thầm....ngụy Châu nhấn chuông.....một lúc thì ông chủ nhà xuất hiện....

_các cậu tìm ai...?

_chúng tôi muốn thuê nhà

_được....tôi dẫn các cậu đi

Ông vội bước ra ngoài đóng cửa lại....dắt cả hai qua đối diện.....mở cửa nhà rồi bước vào....mặt Tiểu Ổn tái mét....

_cái này là nhà để ở sao hả....

_các cậu có mướn không thì bảo...nói nhiều quá

Ngụy Châu giữ tiểu Ổn lại khẽ gật đầu....rồi cười với ông chủ nhà

_Tôi sẽ đưa ông trước 3 tháng tiền nhà...Ông đưa lại chìa khóa nhà cho tôi đi

_được....cậu này nói chuyện nghe được nè.....ai như mấy đứa đã nghèo rồi mà còn bày đặt làm cao

Nói rồi ông đưa chìa khóa nhà cho ngụy Châu......cậu đưa tiền nhà cho ông......Tiểu Ổn tức đến mức muốn đánh chết ông ta mà.....

_cái gì...?.....nghèo hả.....TRẦN Ổn này mà bị người ta gọi là nghèo hả....thật là tức chết mà....

Ngụy Châu nhìn thấy có nét hơi buồn....cậu biết tiểu Ổn xuất thân đã giàu có rồi chưa từng ở qua những nơi tàn tạ móc meo như thế này...biểu tình này là đã quá sức cậu ta rồi....Ngụy Châu đặc tay lên vai tiểu Ổn...

_xin lỗi cậu....theo tôi phải để cậu chịu khổ rồi....

_cậu nói gì vậy Ngụy Châu....tôi....tôi không sao mà......ở đây rất được....

Tiểu Ổn nói mà trong lòng đau như cắt...."Cảnh Du ơi....tìm chúng tôi sớm đi....tôi chịu không nổi đâu...."....cả hai bắt đầu dọn dẹp lại nhà cửa.....trong người Ngụy Châu không còn lại bao nhiêu tiền....Tiểu Ổn khi chạy theo cậu gấp quá đến bóp và thẻ tín dụng còn không mang theo....trắng tay hoàn toàn.....qua 2 tiếng đồng hồ dọn dẹp cực lực căn nhà sạch sẽ hẳn ra....nhưng không có một thứ gì trong nhà cả...Tiểu Ổn lo lắng ....."không thể để Ngụy Châu nằm dưới đất được....cảnh du mà biết thì mình tiêu đời...."....

Ngụy Châu dắt tiểu Ổn đến nhà hàng Trung Hoa nơi cậu từng làm việc....vừa bước vào trong bà chủ quán nhìn thấy cậu liền gọi lớn....

_hứa ngụy Châu....lâu quá không thấy em.....gần 3 năm rồi nhỉ.....

Ngụy Châu cuối đầu chào chị cười....ngồi vào bàn rồi đáp lại

_dạ.......em........

Cậu hơi dừng lại ở đó.....cậu lại nhớ đến anh....hơn 3 năm...đúng vậy......cậu đã sống bến cạnh anh hơn 3 năm rồi....nhanh thật........thấy Ngụy Châu im lặng......nhìn sự ngơ ngác của chị chủ quán tiểu Ổn nói vào....

_cậu ấy được nhận học bổng đi Nhật....cậu ấy là cựu học sinh giỏi đứng thứ nhì ở ngôi trường TOKYO nổi tiếng nhất Nhật Bản đó chị

_thật sao....hèn gì em biến mất trong thời gian dài như vậy.....

Cả hai gọi món...chị chủ quán bước đến ghế ngồi bên cạnh Ngụy Châu.....

_châu châu nè.....em về đây làm cho chị nha....được không.....chị sẽ trả lương cao hơn cho em.....vốn tiếng anh em rất giỏi.....phục vụ thì khỏi chê....từ khi em đi tới giờ chị không kiếm được ai giỏi như em cả...

Ngụy Châu suy nghĩ rồi gật đầu ngay....dù sao bằng cấp hay gì gì đó đều đang ở Nhật....muốn kiếm việc làm thật sự rất khó khăn......Tiểu Ổn ngồi bên cạnh nhìn chị chủ quán rồi cười

_chị ơi....vậy chị nhận em vào làm luôn nha.....em thông dụng 3 ngoại ngữ.....em rất thân thiện nên phục vụ là chuyện đơn giản với em thôi

Chị chủ quán nhìn Trần Ổn một lúc...."thằng bé này mặc dù không đẹp bức người như Ngụy Châu ....nhưng nhìn vào rất dễ thương nha...lại lễ phép như vậy nữa....không nhận thì uổng phí quá rồi.."....

_được chị nhận cả hai em....tối nay làm việc luôn nhé.....

Cả hai cùng gật đầu......buổi ăn hôm nay chị chủ quán không lấy tiền nên cũng còn dư chút để mua đồ trong nhà......còn quần áo nữa......không có một bộ....Tiểu Ổn thở dài.....nhìn chiếc đồng hồ Thụy sĩ phiên bản giới hạn trên tay phải của mình....cậu bất giác bật cười......nhìn Ngụy Châu

_có tiền rồi.......cửa hàng buôn bán đá quý ở đâu vậy.....?

_đằng trước mặt kìa......

Tiểu Ổn nắm kéo Ngụy Châu đi nhanh lại....Cả hai bước vào.....một trung tâm đá quý ở Bắc Kinh....Tiểu Ổn lắc đầu.."sao nhỏ vậy trời....thua LIGHT của Ngụy Châu nhiều lắm....."....cậu bước đến quày trang sức.....tháo đồng hồ mình ra nhìn cô nhân viên...

_Tôi muốn bán lại chiếc đồng hồ này

Ngụy Châu giựt mạnh tiểu Ổn......

_cậu điên hả tiểu Ổn....đay là quà Phong Tung tặng cậu mà....sao lại bán đi được......

_cậu yên tâm đi.....khi trở về cảnh du có thể cho tôi cả trăm chiếc đời mới hơn....đây chỉ là 1 phần nhỏ....vả lại tôi cần tiền để sống và lo cho cậu mà....Phong Tùng mà biết được còn ủng hộ nữa chứ đừng nói....

Cô nhân viên cuối người chào rồi nhẹ nhàng nói....

_anh vui lòng đợi một chút nhé.....chúng tôi phải kiểm tra trước....

_ok

Cô nhân viên gọi điện thoại... lúc sao trên lầu bước xuống một nhân viên nam....trên tay là một chiếc máy kiểm định loại mini bước xuống chỗ cả hai..

_chào hai cậu....mời hai cậu theo tôi

Anh dẫn cả hai qua chiếc bàn đối diện....Cả hai ngồi xuống nhìn anh....anh ta lấy đồng hồ ra kiểm tra.....

_đây là loại tốt......12 viên kim cương đính phía trong tạo nên giá trị cho chiếc đồng hồ......đây là phiên bản mới của Thụy sĩ....

Tiểu Ổn cười cười rồi nói

_đúng vậy....chiếc đồng hồ bạch kim này.....giá trị là ở viên kim cương thứ 13......nó nằm ở chính giữa tâm....nó là kim cương đỏ quý hiếm.......mặt kính không trày......và đặc biệt một điểm nó có thể đở được cả sức công phá của 1 viên đạn đấy......

Anh nhân viên hơi hoang mang....không ngờ người khách này hiểu rõ về kim cương như vậy.....Ngụy Châu bên cạnh thì đang bức rức....cậu thấy thật tệ khi tiểu Ổn phải vì cậu mà làm như vậy.....Tiểu Ổn nhìn anh nhân viên

_thế nào rồi.....?

_anh cần tiền mặt hay chuyển khoản ạ

_tiền mặt.....nhanh đi tôi còn đi mua sắm nữa

Phải nữa tiếng sau một va li tiền được đặt trước mặt tiểu Ổn......

_chúng tôi mua lại.....nhưng anh phải mất phí 30% trong giá trị sản phẩm của mình.....

Tiểu Ổn bức rức...."mới mang có 1 tuần mà đã phải mất phí 30% rồi....chán thiệt.....nhưng đó chỉ là số nhỏ...không cần thiết...."....trần ổn đứng nhanh dạy tay cằm va li tay còn lại kéo Ngụy Châu lên lầu mua sắm.....Tiểu Ổn mua tất cả.....một chiếc giường lớn loại tốt nhất mà Ngụy Châu thường nằm.....bước qua khu quần áo....cậu nhìn Ngụy Châu

_ngụy châu cái này đẹp không...?

_ưh.....

Cứ Ngụy Châu ưh là mua....làm riết mà Ngụy Châu không dám ưh nữa.....rất nhiều....rất nhiều.....nhưng việc này lại khiến cậu đau lòng....nhớ lại lần đầu đến Nhật Cảnh Du cũng như vậy....kéo cậu vào LIGHT mà gôm hết tất cả quần áo ...những mẫu mới nhất gôm hết cho cậu..."..thật các cậu gióng nhau quá...."...vô tình cậu kìm lòng không được nước mắt cứ vậy mà chảy xuống....cậu đứng vội vào một gốc không để tiểu Ổn nhìn thấy cậu như vậy.....nhưng làm sao qua mắt được tiểu Ổn......cậu là muốn ngụy Châu thoải mái nhất....nhưng tất cả hành động này là cậu đang làm thấy Cảnh Du.....cậu hiểu cảm giác của Ngụy Châu lúc này...nhưng vờ như không thấy....để Ngụy Châu cứ thoải mái thể hiện sự đau buồn....chứ nhìn thấy những nụ cười gượng đó....Tiểu Ổn chịu không được.....

Mua sắm xong tất cả....ghi lại địa chỉ cho nhân viên vận chuyển của công ty....Tiểu Ổn lại bắt Ngụy Châu dắt đến chỗ mua giấy dán tường.....bước vào trong tiểu Ổn chọn mà hơi sáng.....rồi thuê người đến nhà làm......Cả hai bước về nhà......Phải mất cả buổi mới hoàn tất ngôi nhà.....lúc này nhìn ngôi nhà đẹp hẳn ra.....thềm nhà là thảm nhung mền mịn....giữa nhà là chiếc giường lớn......giấy dán tường khiến căn phòng trong sạch sẽ hơn hẳn....không gian thoải mái hơn......nhà bếp được gắn lại bồn mới......một ti vi đời mới được đặc đối diện giường ngủ.....một tủ quần áo được đặt gần gốc phải của giường...không gian này chỉ bằng một cái tolet ở nhà Cảnh Du thôi.....mà biến nó thành như vầy là quá được rồi.. Tiểu Ổn nhìn nhìn rồi mới gật đầu.....tạm ổn......Ngụy Châu hết nói nổi "chúng ta không cần dự trữ tiền để sống sao....có tiền là phụng phí mà..."......Ngụy Châu nhìn đồng hồ...gần 7 giờ thôi.....tắm rửa chuẩn bị đi làm thôi tiểu Ổn....nói rồi cậu bước nhanh vào nhà tắm.....

............

_Cảnh Du....hợp đồng 1 tuần qua của công ty HOÀNG KIM tôi đã để sẵn lên bàn cho cậu rồi đó...

Cảnh Du bước nhanh đến ngồi vào ghế....anh lật nhanh rồi nhìn lại....."thì ra là kim Yến có ý đồ....Chị ta viết vào hợp đồng....thật nham hiểm mà....từ hợp đồng thứ tư là chị ta đã bắt đầu ám thị cho Ngụy Châu biết về bí mật....nhưng đến hợp đồng thứ 7 vẫn còn......tức là Ngụy Châu đã không quan tâm mà lơ chị ta.....vì vậy chị ta mới dùng tới Tâm Như....chắc chắn là vậy rồi..."...anh nhìn Phong Tung vẻ mặt dịu lại

_xin lỗi nhé Phong Tung...vì chuyện của tôi mà cậu và tiểu Ổn cũng phải xa nhau

_cậu nói gì lạ vậy Cảnh Du....đó là em ấy lựa chọn....ngay lúc Ngụy Châu như thế này....nếu em ấy mà rời bỏ cậu ta....thì em ấy không đáng để tôi yêu thương rồi.....

_cậu thật sự nghĩ vậy sao Phong Tung...?

_đúng......bây giờ cậu đừng nghĩ gì nhiều....tập trung mà đối xử tốt với những người đã gài bẫy ngụy Châu đi....rồi còn tìm kiếm cậu ấy nữa....Cả hai đi mà không mang theo gì....ngân hàng Thụy sĩ vẫn chưa báo cáo là Ngụy Châu rút tiền....cậu ấy định không dùng tiền của cậu sao....rồi làm sao sống đây....nên cậu giải quyết nhanh đi

_vậy cậu gọi kim Yến đến đây đi

_được

Nữa tiếng sau...kim Yến có mặt tại công ty LIGHT.....Cô bước vào ngồi xuống ghế nhìn Cảnh Du....

_em gọi chị đến công ty có việc gì không Cảnh Du

_em muốn chúng ta hợp tác làm ăn với nhau thôi

Kim yến nghe xong trong lòng không khỏi vui mừng.....đúng như dự đoán....

_chị biết em sẽ hợp tác mà....thằng bé ngụy Châu đó không thấu đáo bằng em đâu Cảnh Du.....giao LIGHT cho nó là một sai lầm đấy....

_chị nghe em nói hết đã....em đang muốn LIGHT xâm nhập ra thị trường mới......Pháp là nơi em đã lựa chọn...nhưng Ngụy Châu em ấy lại pháp triển ở Mỹ trước...giờ em muốn đánh vào Pháp ......em muốn là cổ đông trong công ty chị để pháp triển.....thế lực chị em mình như vậy không lo công ty bị gì nữa.....

Kim yến suy nghĩ...."đúng là quá tốt....nếu có cổ phần của Cảnh Du trong công ty địa vị của cô vững chắc hơn rất nhiều......nếu biết dễ như vậy...ngay từ đầu đã dùng tới rồi.....không cần để thằng nhóc Ngụy Châu kia lên mặt..."

_được chị sẽ giúp em.....Chị em ta hợp tác vui vẻ

_được......

_em không đón Tâm Như về nhà sống sao Cảnh Du......em nên cho Tâm Như một danh phận.....con bé đã khổ nhiều rồi

_vậy sao....em đang suy nghĩ...danh phận nào sẽ thích hợp với cô ta đây....sẽ sớm có quyết định thôi...Chị đừng lo

_thân phận thích hợp nhất đương nhiên phải là vợ của HOÀNG tổng rồi...

Kim yến cười dịu dàng nhìn Cảnh Du.....anh cũng nhìn chị ta.....

_em lại thấy ngán ngẫm với loại đàn bà như cô ta rồi chị....sức khỏe cô ta yếu như vậy.....không thể phục vụ tốt cho em được.....thật chán

Kim yến hiểu ra vấn đề..."Tâm Như cô.....thật tệ hại....đã không còn giá trị lợi dụng nữa rồi..."......Kim yến vội đứng lên.....

_chị hiểu rồi tùy em thôi....Chị về đây

_dạ.....

Kim yến vừa bước ra khỏi cửa.....Cảnh Du nhìn Phong Tung....

_sai người đi bảo vệ mẹ con Tâm Như đi.....lần này chính cô ta sẽ cho chúng ta biết sự thật....

_cậu đang nhử kim Yến hả....

_chị ta chỉ thích danh vọng.....tôi sẽ cho chị ta danh vọng.....đến cực điểm.....rồi sẽ cho chị ta thấy ngọt thấu tâm can là thế nào....

Cảnh Du đứng nhanh dậy......

_đi thôi

_đi đâu vậy Cảnh Du.....?

_đi gặp ông nội.....

Chương 43 : KẾT THÚC VỞ KỊCH NHỎ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com