Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 29


___Sáng hôm sau tại nhà Tuấn___

L.Nhi: 50 người các ngươi chia ra làm 5 nhóm. Một nhóm ở gần các quán bar, một nhóm phục kích ở các con hẻm, hai nhóm tiếp theo thì hỗ trợ đi với tôi tìm người, còn nhóm cuối cùng, phục kích tại nhà mẹ tôi. Rõ chưa?

L.Nhi: Được rồi chia ra tìm đi

B.Khánh: Nay ra dáng quá ta

L.Nhi: Anh đừng có chọc em, đang bực mình

B.Khánh: Ai dám chọc em chứ, em đáng sợ như gì á

L.Nhi: Như gì?

B.Khánh: Như quỷ chớ gì

L.Nhi: Anh....

B.Khánh: Hahahaha

L.Nhi: Thôi, anh để em yên đi

B.Khánh: Em lo cho em ấy sao?

L.Nhi: Đúng vậy, lỡ em ấy đã bị tên háo sắc kia hãm hiếp, thì em phải làm thế nào?

B.Khánh: Em không phải là người hiểu rõ cậu ta nhất sao? Bạn thanh mai trúc mã của người ta à

L.Nhi: Mặc kệ anh, em đi tìm người đây

B.Khánh: Giận rồi sao? Thôi, anh chọc em để em vui mà

L.Nhi: Kệ anh, em đi đây

B.Khánh: Ừa

P.Tuấn đi ra

P.Tuấn: Sao thế?

B.Khánh: Không có gì, sao lại ra đây rồi?

P.Tuấn: Sáng rồi, đói bụng

B.Khánh: Vậy đi ăn sáng thôi nào

P.Tuấn: Ừm

P.Tuấn: Dạo này Nhi nó sao thế? Cứ thần thần bí bí

B.Khánh: Tìm chuột thôi. Ăn sáng đi

P.Tuấn: Ăn xong đi đâu không?

B.Khánh: Ông thích đi đâu tui sẽ đưa ông đi

P.Tuấn: Ừm

_______Tại nhà Dực_____

Nguyệt: Đói quá à

Vũ: Nguyệt, cô muốn ăn gì không? Tôi nấu

Nguyệt: Anh biết nấu ăn sao?

Vũ: Nếu nấu mì thì tôi biết,còn món khác, tôi không biết

Nguyệt: Vậy thôi để tôi tự nấu đi

Vũ: À được

Sao em vô tình anh quá em ơi
Con tim đau lòng thương lắm em ơi
......

Nguyệt: Alo

Đầu dây bên kia: Em nghĩ em trốn khỏi tôi, em sẽ an toàn sao? Em sai rồi

Nguyệt: Anh...anh rốt cuộc là ai hả?

Đầu dây bên kia: Em không cần biết tôi là ai, em chỉ cần biết em sẽ không thoát khỏi tôi đâu. Hahahaha

Nguyệt: Nè, alo alo

Vũ: Ai gọi cho cô vậy?

Nguyệt: Tôi cũng không biết anh ta là ai

Vũ: Vậy sao anh ta cứ gọi cho cô thế?

Nguyệt: Gọi đe doạ tôi

Vũ: Đe doạ cô?

Nguyệt: Phải

Vũ: Vì sao?

Nguyệt: Vì anh ta nói anh ta yêu tôi

Vũ: Anh ta yêu cô mà gọi điện đe doạ cô?

Nguyệt: Tôi cũng không biết

Vũ: Vậy tên này có tiền án tâm thần rồi

Nguyệt: Tôi cũng nghĩ vậy. Thôi tôi đi nấu gì đó ăn, anh ăn không?

Vũ: Thôi khỏi, tôi còn có việc phải đi

Nguyệt: À phải rồi, đại ca anh làm gì thế?

Vũ: Chuyện này cô tốt nhất không nên biết thì hơn

Nguyệt: Ừm, vậy thôi tôi không hỏi nữa

Vũ: Thôi, tôi đi đây

Nguyệt: Ùm

Sau đó Thiên Vũ rời đi, Nguyệt ở trong căn nhà rộng lớn cảm thấy buồn chán, liền xuống bếp nấu đại vài món lót bụng. Nấu xong cũng đã gần 11 giờ. Nguyệt dọn ra bàn tươm tất, nhìn lại một lượt, hài lòng, sau đó cô ngồi xuống thưởng thức thành quả của mình. Đang ăn được nửa thì có tiếng xe, cô nhìn ra, thì ra là Minh Dực trở về, cô dửng dưng ngồi ăn tiếp, chẳng màng đến người kia nữa

Dực: Chào cô gái xinh đẹp, tôi đã về rồi đây

Nguyệt: .......... Chào

Dực: Sao cô thờ ơ với tôi thế?

Nguyệt: Vì sao lại không được?

Dực: Hm... thơm thế. Cô nấu à

Nguyệt: Ừm

Dực: Cho ăn với

Nguyệt: Tuỳ

Dực: Huhu Vũ à, cô ấy bơ một người có sức hút mãnh liệt như tớ kìa

Vũ: Tớ cũng muốn bơ cậu đấy

Dực: Huhu Vũ độc ác

Nguyệt: Nếu cậu muốn ăn thì im lặng mà ăn giùm tôi, chứ không thì đi chỗ khác đi

Dực: Ùm à được rồi, tôi ăn

Nguyệt: Phiền phức

Dực: Hì hì

Nguyệt: Hai người quen nhau sao?

Dực: Phải, chúng tôi là bạn từ nhỏ. Phải không Vũ?

Vũ: Phải

Nguyệt: Ò

Dực: Cô nấu ăn không tệ đâu

Nguyệt: Cám ơn

Dực: Nhớ nhà không?

Nguyệt: Cậu đưa tôi về à?

Dực: Không phải

Nguyệt: Vậy hỏi tôi nhớ nhà làm gì?

Dực: Thì quan tâm cô chút

Nguyệt: Vậy thì tôi không dám nhận

Dực: Hahaha

Nguyệt: Nè, tôi hỏi cậu câu này, cậu phải trả lời thẳng thắng không được che dấu đó

Dực: Được thôi

Nguyệt: Chị Nhi và anh Khánh đang làm công việc gì?

Dực: Hm... cái này, cô gài tôi quá rồi

Nguyệt: Cậu trả lời đi

Dực: Được rồi, sớm muộn gì cô cũng sẽ phải biết, giờ tôi nói luôn. Nhi và Khánh đều là xã hội đen, chúng tôi hợp tác làm ăn với nhau

Nguyệt: Vậy hai người họ là thủ lĩnh hay là người của băng nào?

Dực: Cô hỏi nhiều như vậy để làm gì?

Nguyệt: Đâu có gì đâu, tôi hơi thắc mắc chút thôi

Dực: Cô hỏi như thế khiến tôi khá nghi ngờ đấy

Nguyệt: Nghi ngờ gì?

Vũ: Nguyệt, cô muốn biết chúng tôi làm gì để làm gì?

Nguyệt: Bí mật

Dực: Cô quả là thú vị, hèn gì nhị đại yêu cô như vậy

Nguyệt: Không thú vị gì đâu, tôi cũng bình thường thôi

Dực: Bình thường sao? Không người bình thường nào hứng thú với việc của thế giới ngầm cả

Nguyệt: Có tôi nè

Dực: Cho nên cô mới thú vị

Nguyệt: Tuỳ cậu

Nguyệt: " Chị ấy là xã hội đen, bên ngoài tiếp xúc với nhiều người, không biết có cô gái nào muốn lên giường với chị ấy chưa?"

Dực: Nè nè cô gái xinh đẹp, đang nghĩ gì đó?

Nguyệt: Nếu cậu là bạn làm ăn của chị ấy, vậy cậu đã từng thấy chị ấy lên giường với ai khác chưa?

Dực: Hmm cái này khó à nha, lên giường hay chưa thì tôi không biết, nhưng người muốn lên giường cũng hơn vài trăm. Tuy nhị đại là nữ, nhưng mà thần thái không khác gì lão đại, cũng có kha khá cô gái muốn lên giường với cô ấy, khiến tôi rất ghen tỵ

Nguyệt: Vậy sao?

Dực: Ừa. Nhưng cô yên tâm đi, dù lên giường hay chưa thì họ chỉ là bạn tình một đêm , không giống như cô, là người yêu cả đời

Nguyệt: Ò

Dực: Yên tâm, nhị đại rất yêu cô

Nguyệt: Tôi biết. " Mong chị ấy sớm tìm được người. Em nhớ chị nhiều lắm, Linh Nhi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com