Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Cảm Giác Lần Đầu





Đúng là cuộc sống có rất nhiều ngã rẽ nhưng không phải lúc nào bản thân cũng có thể chọn được một con đường dễ đi nhất.

( Thật ra là, quá khứ của Gulf chính là bị bạn xa lánh, bạo lực học đường vì Gulf bị xa lánh bởi những người kì thị cậu là người khác biệt không giống họ. Thế giới thứ Ba luôn là vấn đề lớn khó ai chấp nhận hồi ấy) .



Ngày hôm đó, đối với Mew là một ngày thật hạnh phúc nhưng lại lo lắng cho vết sẹo ấy nó có tiếp tục hay không. Anh luôn theo dõi Gulf, để ý từng cử chỉ hành động. Thật sự ra, anh muốn bưng luôn em ấy vào phòng làm việc của anh nhưng em ấy phản đối nên anh đành nhắm mắt chấp nhận.

Đến buổi ăn trưa, Mew nói quản lí chuẩn bị 2 phần cơm để trên bàn ăn trong phòng làm việc.

- Quản lí Lee gọi Gulf lên giúp tôi. Tôi cho cậu ấy nghỉ trước giờ 15 phút.

Quản lí biết ý, cười rồi cúi chào.

Cốc... cốc... cốc

- Mời vào.

- Anh gọi em à, chưa tới giờ mà.

- Quản lí Lee, khoá cửa giúp tôi.

-   Ơ....😦😦😦

- Thứ nhất: anh gọi em lên đây không phải để em đứng đơ người ra đó.

  Thứ hai : anh gọi em lên đây để chúng ta dể dàng nói chuyện LÀM ĂN.

  Thứ ba: anh chỉ muốn nhìn em.

Chỉ thế thôi.

Mew cười. Gulf lắc đầu chịu thua.

- Tới đây nào, anh sẽ hư hỏng cho em xem

Mew nói nhưng miệng cười rất gian. Gulf ngây thơ chưa đón được tình hay nên bị Mew kéo đổ nhào vào người Mew.

- Ây za, P'Mewwwww...

- Em bớt dể thương đi được không hả, có khi em không nuốt nổi cơm bây giờ.

Nói thế, Gulf đánh vào ngực Mew.

- Anh điên à, nói cái quái gì thế.

- Ơ hay. Sao nay lại đanh đá hung dữ thế kia.

- Do anh cả đây. Hư hỏng.

- Anh hư hỏng à. Được thôi, anh sẽ hư hỏng nhưng chỉ với em.

Mew ép người Gulf vào tường. Đóng cửa nhà vệ sinh lại.

- Em có la, có kêu cứu thì không ai tới cứu em được đâu, nhóc à.

- Này, anh làm gì thế hả.

- Em vẫn chưa hiểu à, em chính là cơm trưa của anh.

Chưa kịp để Gulf nói, Mew đã khoá chặt môi Gulf bằng nụ hôn. Anh nhận ra nhịp thở của Gulf đang nhanh hơn. Trong khi, Mew đang cố cởi bỏ áo sơ mi ấy. Nó bị vướng bởi cà vạt.

- Chết tiệt, là CEO anh sẽ cho em không thắc cà vạt nữa.

Lại tiếp tục, tháo bỏ cà vạt xong, anh lần xuống thắt lưng tháo luôn nó ra. Nụ hôn vẫn chưa dứt ra bởi vì Mew cố kiềm người Gulf vào tường.

- " Pi đừng... Tụi mình... đừng Pi...

Gulf cố nói giữa nụ hôn cuồng nhiệt của Mew. Anh không trả lời, và cứ tập trung vào việc thám hiểm của mình.

- " Pi, dừng lại... không được... em chưa từng...

Hơi thở của Gulf ngày càng nặng nhọc hơn vì Mew luôn hôn Gulf mãnh liệt cuồng bạo hơn. Câu nói của Gulf làm cho Mew thêm kích thích, Mew tiếp tục đưa tay xuống quần của Gulf. 

- " Pi, không được mà Pi" ...

Tách môi ra cho Gulf thở. Mew nhìn Gulf làm anh thêm kích thích. Anh hôn vào yết hầu làm cho Gulf rên lên và khuỵu chân xuống.

- Em ...không chịu được nữa. Dừng ...lại đi. Đây là lần đầu của em. Xin anh. Em không ...chịu nổi nữa.

Vừa nói vừa thở dốc vì cậu bị Mew hôn lâu nên ngất đi.

Mew hoảng và gọi tên em ấy

- Gulf Gulf, em sao vậy. Chết tiệt...

Anh lắc lắc người Gulf, nội tâm cậu đang gào thét

"Trời à, anh đừng lắc nữa, em chóng mặt"

Rút điện thoại ra gọi quản lí Lee.

- Gọi bác sĩ tới ngay, nhanh lên...

Gulf hé mắt nhìn xem anh bây giờ như thế nào. Thật ra cậu chỉ giã vờ ngất chứ thật tâm là đang ngại chứ không có gì cả.

Nội tâm Gulf:, sao anh kém tinh tế thế, sao công ty chưa phá sản nhỉ. Giã bộ quan tâm một chút đi chứ, chưa gì la toáng lên thế rồi. Đã thế còn gọi người vào, anh tính dìm chết em hay gì, đã theo lao rồi phải phóng theo thôi.

Cơ thể bỗng nhẹ ra không còn gồng nữa. Anh biết được Gulf không hề ngất chỉ làm bộ một chút nhưng anh cũng thuận theo luôn, diễn cho hết vai.

Cả công ty làm việc bỗng loạn hết lên phòng giám đốc có chuyện nhưng bị quản lí ngăn lại và điều hành thay giám đốc. Quản lí vốn biết anh là người lạnh lùng nhưng anh không giỏi kiềm chế cảm xúc.

- Mew Tổng à, anh đã làm gì người ta.

- Chả làm gì cả, tự nhiên ngất.

- Thật không, thế tôi ra ngoài nhé. Xong việc tôi lại vào... Chúc vui vẻ.

Gulf nghĩ: cái gì chứ, chúc vui vẻ là sao. Cậu hé mắt nhìn anh thì biết rằng anh đang nhìn cậu cố gắng nhịn cười bởi khuôn mặt Gulf bây giờ rất giống con nít lên ba, vô tư hồn nhiên đến lạ. Cậu bật dậy lườm anh một cái rồi đi ra ngoài thì bắt gặp P'Lee đang đứng đó, cậu giật mình vội vã chạy thật nhanh.

Quản lí bỏ tay vào túi quần đi vào phòng anh. Cả hai người nhìn nhau rồi cười.

- Thấy thế nào ngài CEO

- Dể thương

- Dám ăn hiếp trẻ con à

- Trời, tôi nào có. Hahaa

Sau ngày hôm đó, Mew nhìn Gulf qua camera cười một mình. Cười đến nổi quản lí phải tới xem rốt cuộc có chuyện gì khiến một người lạnh lùng như Mew Tổng cười đến như vậy. Khi tới, quản lí mới biết rằng anh đang theo dõi ngầm cậu ấy.

- Mew Tổng thích cậu ấy đến vậy à. Sao không xuống đó ngồi trước mặt cậu ấy đi. Thử đổi không khí xem.

Mew ngồi suy nghĩ rồi

- Tôi xuống đó, không khéo lại dìm chết em ấy một lần nữa. Hahaaaa

Tiếng cười vang khắp phòng với sự đùa giỡn của hai người đàn ông. Vốn quản lí và Mew thân nhau như anh em một nhà. Vì có lần, Mew giúp đỡ P'Lee tại bệnh viện do mẹ của P'Lee bệnh vì cần số tiền rất lớn nên phải bán căn hộ đang ở. Thấy thế, Mew giúp đỡ P'Lee về phần tiền phẩu thuật và sẽ vào công ty Mew làm quản lí cho cậu. Họ thân nhau hiểu nhau hơn ai hết.

- Tới giờ ăn trưa rồi, có cần tôi gọi đồ ăn lên cho cậu không thế ngài Suppasit 😎😎

Mew cười rồi gật đầu ( biết mà, làm sao có thể ăn một mình được, phải có điểm tâm tráng miệng chứ 😌)

Vừa bước tới cửa, Gulf lại thở dài ra. Sắc mặt có chút lo lắng.

- Có nên mở cửa và bước vào căn phòng này không trời.

Reng....reng....reng... tiếng chuông điện thoại ngay cửa phòng reo lên làm Gulf giật mình. Nhấc máy

- Vâng, alo

- Em tính đứng đó nhìn cửa bao lâu nữa, còn không mau vào đây.

Mew cúp máy rồi phì cười nhẹ nhưng vẫn lấy lại nét mặt lạnh lùng ấy ngay lập tức.

Cạch... tiếng cửa mở rồi đóng lại.

Mew vẫn kiềm chế cảm xúc của mình. Đã hơn hai tháng từ khi quen Gulf, anh nhận ra bản thân mình có lúc phải kiềm như thế này cơ à. Gulf nắm hai tay đang vào nhau đứng ngay cửa.

- Em đến đây ngồi đi, rồi ăn cơm. Nhanh lên, nguội cả rồi.

Mew cứ thấy Gulf đứng chẳng nói gì còn mặt thì đỏ bừng như trái cà chua.

- Này, em có nghe anh nói không đó. Nhanh nào, muốn tự đi hay muốn anh tới đó bế em qua đây.

Nghe thế Gulf giật mình.

- Em qua ngay đây. Anh đứng ngay đó đi.

- Em làm gì sợ anh thế.

- Ăn...ăn cơm đi. Nguội rồi

Trong buổi ăn trưa, Mew nhìn Gulf, Gulf cúi gầm mặt vào khay đồ ăn. Không ngước nhìn Mew dù chỉ một lần. Mew nuốt cơm uống miếng nước rồi ho nhẹ, khiến Gulf giật bắn người.

- Em sao thế, từ lúc đó tới giờ em cứ tránh mặt anh là sao.

- Không...không có gì. Anh ăn đi.

Mew bỏ đũa đứng dậy tới bên Gulf túm lấy vai và kéo em ấy đứng dậy.

- Nhìn vào mắt anh, nhìn thẳng vào mắt anh. Em đang che giấu anh điều gì, hay có điều gì cần nói với anh. Em nói đi. Đừng im lặng nữa.Nhanh.

- Anh làm em sợ đó Pi. Thả em ra đi.

- Anh đã làm gì khiến em sợ. Chuyện đó nó xảy ra rồi, ai cũng có lúc như thế. Em suy nghĩ như thế anh cảm thấy không hài lòng.

- Vì đó là lần đầu của em. Lần đầu của em với anh. Lần đầu của em, em cảm nhận được con người mình lúc đó như thế nào. Lần đầu đó, lần đầu anh hiểu không. Thả em ra.

Nghe xong. Mew buông Gulf ra rồi ngồi xuống ghế. Anh kéo Gulf xuống ôm vào lồng ngực mình.

    -  Anh xin lỗi. Anh không biết. Anh đã mắng em. Anh xin lỗi Gulf. Cảm ơn em vì đã cho anh cái cảm giác đầu tiên của em chính là anh.

Gulf không nói gì chỉ ôm Mew.

- Cho em ôm anh lâu hơn được không Pi.

Mew sờ tóc em ấy, hôn nhẹ lên tóc cậu và vuốt lưng Gulf và dừng lại ở đó.

Buổi chiều tan làm. Mew đứng đợi Gulf ngay xe để đưa em ấy về. Cả công ty đều ngạc nhiên khi thấy cậu thực tập sinh và giám đốc lại thân thiết với nhau đến như vậy. Bác bảo vệ cười và nói:

- Anh em thân thiết thôi mà. Trễ rồi, mọi người về cẩn thận nhé. Mai gặp lại.

Trên đoạn đường về, Gulf ôm tay Mew không rời. Cạ mặt vào tay Mew khiến Mew gồng mình chịu đựng.

- Gulf, em đừng làm anh mất tập trung được không. Chẳng lẻ, anh phải tấp vào lề hay sao

Nghe thế Gulf liền bỏ ra rồi đặt tay Mew lên vô lăng.

- Anh tập trung đi. Em ngủ.

Mew cười rồi xoa đầu Gulf thể hiện sự yêu thương ấy. Suốt đoạn đường đi, Gulf ngủ say không biết rằng đã tới nơi nhưng Mew không gọi cậu ấy dậy.

Mew vuốt lên mặt Gulf đường nét trên khuôn mặt Gulf đúng đẹp làm anh kiềm lòng không được hôn lên môi em ấy. Bỗng điện thoại Mew reo lên.

- Alo tôi nghe

- Mew Tổng. Tôi nghe được tin từ chủ tịch...



Trong cuộc sống có đôi lúc giường như mọi thứ đều chống lại bạn. Nhưng đừng vội bỏ cuộc, sự cố gắng sẽ đem bạn đến với thứ mà bạn muốn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com