Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12: Tất cả chỉ còn là kỉ niệm và đau thương

CHAP 12

Cậu tiều tụy nằm bên giường, đầu óc lờ đẫn, mặt mày thì tái nhợt đi, nhìn thật là thiếu sức sống. Chẳng giống với một hot boy mà mọi ngày các cô trong câu ty đều ái mộ chút nào. Không ngờ là Gulf Kanawut lại có ngày đau khổ vì tình đến như thế.

Anh bước vào phòng, đến bên cậu, sờ trán cậu thì thấy cũng đỡ hơn chút vì trườm khăn khá lâu rồi. Vội lay người cậu dậy, mau ăn cháo rồi uống thuốc. Chứ nằm thế này thì thành hoa héo mất.

🐼- Dậy đi, đừng nằm lì ra đấy nữa

Gulf nghe thấy giọng nói quen quen thì quay qua, hốt hoảng vì không hiểu sao tên sếp của mình lại ở đây.

🐯- Sao anh lại ở trong nhà tôi?

Vốn dĩ sau dự án lần trước với khuôn mặt lạnh lùng của anh thì cậu đã không thích rồi. Người gì mà mặt lạnh như tiền, cả đời chả thấy nụ cười bao giờ. Đúng là không có miếng thiện cảm nào luôn

🐼- ờ, tại thư kí Jun nói tôi là cậu bệnh, giọng tiều tụy nên tôi hơi lo nên đến xem thử thôi. Dù sao dự án lần này là cậu đảm nhiệm chính, cậu mà lăn đùng ra đó thì tôi biết lấy ai thay thế đây.

🐼 - làm gì cậu thảm đến nỗi này vậy? Hôm qua nhìn vẫn ổn cơ mà?

Gulf thì cũng đang mệt, phần thì chả thân với tên này mấy nên cũng im lặng như không muốn trả lời.

🐼- Không muốn trả lời thì thôi, dậy ăn cháo  đi rồi uống thuốc. Ngày mai còn đi làm việc cho tôi. Đừng ỷ bệnh mà trốn việc nhé.

🐯- Thấy ghét, người ta đang bệnh  mà cũng bắt làm việc. Người gì đâu mà càng ngày càng thấy ghét vậy? – Gulf lầm bầm một xíu, không để Mew nghe thấy.

🐯- Không ăn đâu, cảm ơn.

🐼- Không ăn thì không khỏi bệnh được đâu, ăn chút đi.

🐯- Hừm... tôi không ăn đâu, giờ chẳng muốn ăn gì làm gì hết. Anh mặc kệ tôi. Đi về đi. ( Gulf có hơi lớn tiếng một tí, vì đang buồn bực trong người)

🐼- Bây giờ tôi hỏi lại lần nữa, có ăn hay là không??

🐼 - Dù sao tôi cũng là sếp cậu đó. Mau lên. Sự kiên nhẫn của tôi có  giới hạn đấy.

Nhìn mặt anh có hơi chút cáu lên rồi. Mà mỗi lần trong công ty, anh cáu lên đều rất đáng sợ.

Vô tình một lần cậu nhìn thấy chứ anh chưa mắng cậu bao giờ.

Thôi thì cậu đành cầm tô cháo ăn vậy, ghẹo gan anh ta lên chắc mình cũng không có lợi gì đâu.

Gulf ăn mà như chán nản, như cá trong bể dỉa mồi vậy đấy. Không biết bao giờ được một muỗng hẳn hoi.

Anh thấy thế liền bực mình, không ngồi im nhìn cậu nữa. Anh lấy tô cháo từ cậu, cầm muỗng lên và đút cậu ăn

🐼 Há miệng ra, ăn nhanh lên nào. Cậu ăn kiểu gì mà bất cần đời thế hả??

Gulf đành ăn theo sự chăm sóc của anh thôi. Thiệt sự bực bội mà. Mà hình như cậu cảm thấy món cháo này ngon đó. Mà nãy cậu mất hồn quá không cảm nhận được.

🐯- Cháo này là anh nấu à?

🐼- ừ

🐯- ôh

🐼- sao thế

🐯- không ngờ là anh cũng biết nấu ăn nhỉ, bất ngờ ghê.

Anh nhếch mép cười:

🐼- ngon không?

🐯- ừm thì cũng ok đó.

🐯- À cảm ơn anh nhé.

🐼- Không có gì đâu, cậu ổn là tốt rồi.

🐯- Không ngờ là tổng tài lạnh lùng như anh lại có thể nấu ăn được như vậy đó nha

🐼- Hơ....hết nói cậu

🐼- À mà cậu ở một mình thôi à?

🐯- Uhm.. tui sống ở đây có một mình thôi

🐼- Cô đơn nhỉ

🐯- Bình thường

🐼- Mà sao cậu lại ra nông nỗi này vậy, hôm qua vẫn thấy cậu tươi tỉnh lắm cơ mà?

Dù hỏi thế nào thì cậu vẫn không trả lời câu hỏi đó của anh.

Cậu quay mặt ra cửa sổ, đôi mắt nhìn xa xăm. Dường như cậu không muốn trả lời anh. Và cũng không muốn bất kì một ai nhắc đến chuyện đó, cũng như chẳng muốn kể cho ai chuyện cậu đã từng trải tối hôm qua.

Chỉ một ngày hôm qua thôi đã quá đủ rồi, cậu không bao giờ muốn nhớ đến cảnh tượng đó một lần nữa.

Làm sao có thể diễn tả sự đau khổ trong cậu bây giờ, bao nhiêu từ ngữ sẽ là đủ?

Người từng yêu thương nhất thì giờ cũng mãi đã xa rồi.

Có lẽ anh cũng cảm nhận được sự đau buồn từ cậu, có thể sẽ chẳng biết là bao nhiêu nhưng với một người đã trải qua nhiều chuyện trong quá khứ thì thật dễ nhận ra. Vậy nên anh trả lại trong cậu sự yên tĩnh,đắp mền cho cậu rồi bước ra phòng khách chơi cùng Joo.

🐼-  không nói cũng không sao, vì vốn dĩ chuyện gì thì cũng cần thời gian để ổn định lại tinh thần. Khi nào cậu thật sự ổn, thật sự cần một người lắng nghe thì tôi sẵn sàng lắng nghe những tâm sự của cậu.

Nói rồi anh đi ra ngoài, trả lại không gian yên tĩnh cho cậu.

Giờ đây tâm trí cậu như vang lên khúc ca buồn:

Yelling at the sky

Screaming at the world

Baby, why'd you go away?

I'm still your girl

Holding on too tight

Head up in the clouds

Heaven only knows

Where you are now

How do I love

How do I love again?

How do I trust

How do I trust again?

I stay up all night

Tell myself I'm alright

Baby, you're just harder to see than most

I put the record on

Wait 'til I hear our song

Every night I'm dancing with your ghost

Every night I'm dancing with your ghost

Never got the chance

To say a last goodbye

I gotta move on

But it hurts to try

How do I love

How do I love again?

How do I trust

How do I trust again?

I stay up all night

Tell myself I'm alright

Baby, you're just harder to see than most

I put the record on

Wait 'til I hear our song

Every night I'm dancing with your ghost

Every night I'm dancing with your ghost

How do I love

How do I love again?

How do I trust

How do I trust again?

I stay up all night

Tell myself I'm alright

Baby, you're just harder to see than most

I put the record on

Wait 'til I hear our song

Every night I'm dancing with your ghost

Every night I'm dancing with your ghost

Every night I'm dancing with your ghost”

“Hét thật to với bầu trời xanh

La lên với cả thế giới

Em à, tại sao em lại nỡ rời đi?

Anh vẫn còn là chàng trai của em mà

Hình như anh đang cố gắng níu kéo em

Tâm hồn anh lạc trong những đám mây

Chỉ có Chúa mới biết giờ em đang ở nơi đâu

Làm thế nào để anh có thể yêu, yêu lại một lần nữa?

Làm thế nào mà anh có thể tin, tin tưởng một lần nữa?

Anh thao thức cả đêm

Nói với bản thân rằng mình ổn

Em à, thật khó để nhìn thấy em giữa nơi chốn này

Anh bật bản ghi âm lên

Chờ đợi đến khi anh nghe được bài hát của chúng ta

Hàng đêm anh đều nhảy múa với linh hồn của anh

Hàng đêm anh đều nhảy múa với linh hồn của anh

Anh chưa hề có cơ hội

Để nói lời từ biệt cuối cùng

Anh phải tiếp tục bước đi thôi

Nhưng thử làm vậy cũng chẳng hể dễ dàng

Làm thế nào để anh có thể yêu, yêu lại một lần nữa?

Làm thế nào mà anh có thể tin, tin tưởng một lần nữa?

Anh thao thức cả đêm

Nói với bản thân rằng mình ổn

Em à, thật khó để nhìn thấy em giữa nơi chốn này

Anh bật bản ghi âm lên

Chờ đợi đến khi anh nghe được bài hát của chúng ta

Hàng đêm anh đều nhảy múa với linh hồn của em

Hàng đêm anh đều nhảy múa với linh hồn của em

Làm thế nào để anh có thể yêu, yêu lại một lần nữa?

Làm thế nào mà anh có thể tin, tin tưởng một lần nữa?

Anh thao thức cả đêm

Nói với bản thân rằng mình ổn

Anh à, thật khó để nhìn thấy anh giữa nơi chốn này

Anh bật bản ghi âm lên

Chờ đợi đến khi anh nghe được bài hát  chúng ta

Hàng đêm anh đều nhảy múa với linh hồn của em

Hàng đêm anh đều nhảy múa với linh hồn của em

Hàng đêm anh đều nhảy múa với linh hồn của em ”

( Dancing with your ghost)

Từng câu từ của bài hát ấy như từng suy nghĩ trong cậu, càng muốn quên lại càng không thể. Tình yêu là thế, đôi khi lại cho người ta cảm giác tuyệt vời, hạnh phúc biết bao. Nhưng đôi khi nó cũng là thứ biến người ta thành một kẻ khác, đau buồn và hoàn toàn sụp đổ.

Giờ đây cậu lại hoàn toàn chìm vào giấc ngủ mong quên đi từng thứ đã qua, cái mà chỉ còn lại kỉ niệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com