Chap 18
- này trả lại cho em.
- no no no,
Nó giật cái laptop từ tay vy. Rồi ngồi xuống bàn làm việc . Gấp cái laptop một lực k thương tiếc
- em là giám đốc đó, sao giành việc của nhân viên vậy hả. Mấy cái này đưa thư ký làm là được rồi.
- em quen rồi
- gì?
- mấy năm qua em đã quen với chuyện này rồi, làm việc giết thời gian
Nó im lặng. Chẳng lẽ 5 năm qua đã gây ra tổn thương lớn cho vy như vậy sao?. Im lặng đứng dậy ôm vy, để đầu cô ấy dựa vào vai, vuốt làn tóc mượt mà. Nó nhỏ nhẹ nói
- hãy bỏ thói quen đó đi. Giành thời gian cho việc khác ok
- việc gì?_ vy ngẩn đầu lên thì bắt gặp ánh mắt gian tà của nó
- chuyện đại sự á, từ hồi,quen nhau tới giờ chưa bao giờ làm.
Vy giật thót người. Đây là lần đầu tiên nó đề nghị , cô chưa sẵn sàng tâm lý cho chuyện này, nhìn nó với vẻ mặt nhăn nhó. Như hiểu ý.
- ok, tớ sẽ chờ, bây giờ đi mua quà mừng đám cưới chị dâu nhá
Nó nắm tay vy đi ra khỏi văn phòng. Lái xe chạy vòng vòng.
- mua gì cho họ giờ? _ nó hỏi vy
- sao em biết.
- z mua vàng nhá.
-tùy
Cả chạy xe vào tiệm vàng. Nhìn qua nhìn qua nhìn lại.
- anh chị muốn mua nhẫn cưới?
- hửm? _ nó tròn mắt
- không phải à, z anh chị muốn mua gì?
- mua quà cưới.
- z mua cái này. Tiếp viên chìa hai cái vòng tay ra
- cái này? _ dấu hỏi to đùng trên mặt nó.
- vòng uyên ương, phù hợp làm quà cưới có ý nghĩa chúc mừng trăm năm hạnh phúc.
- ừ
Nó gật đầu tỏ vẻ hiểu biết, vy phì cười trước cái mặt ngô ngố của nó. Nhìn tiếp viên gói quà, nó dắt vy qua quầy nhẫn cưới.
- qua đây chi z? _ vy nhăn nhó
Vẫn nhìn vào những cặp nhẫn.
- lấy cặp này.
Nó nhận lấy nhẫn rồi đeo vào tay vy, chiếc nhẫn vừa khích với ngó tay. Nó cười ngoắc miệng
- lấy cho tôi cặp này
Nhưng vy cảm nó lại. Nhíu mày nó nhìn vy
- chưa cần đến đâu. Khoan hãy mua
Nó xị mặt xuống, lấy gói quà rồi đi ra ngoài cùng vy
Hôm lễ cưới Phòng chờ. Thư trong bộ váy cưới màu trắng tinh khiết. Thư như một thiên thần, mái tóc nâu uốn xoăn phần đuôi, lớp trang điểm làm nổi bật khuôn mặt thanh tú. Vy đứng sau thư chỉnh sửa lại phần tóc cho thư
- cậu thật lòng với bảo chứ.?
Hơi bất ngờ với câu nói hỏi nhưng vy nhanh chóng trả lời
- ừ, thật
- vậy hứa với tôi là phải chăm sóc, không được phản bội cậu ấy
Chau mày với điều kiện của thư. Vy gật đầu, vì k cần thư nhắc cô cũng phải cố gắng làm chuyện đó vì cô nợ nó quá nhiều và tình yêu cô dành cho nó rất sâu đậm.
Nó bước vào phòng chờ.
- tớ có chuyện muốn nói với bảo
Thư đã quá thẳng thắn nên vy cũng k ở lại. Trong phòng chỉ còn hai ng
- hôm nay cậu đẹp lắm _ nó cười
- ừ
Không gian chìm vào im lặng.
- cậu ... Tớ muốn hỏi cậu một chuyện
- ừ_ nó gật đầu - Từ trước đến giờ cậu xem tớ là gì
- Là bạn
- cậu k có cảm giác gì với tớ à?
- chúng ta là bạn thân_ nó nhìn vào mắt thư qua gương mà trả lời
Đứng dậy, xoay ng lại. Thư dùng tay kéo cổ nó. Cảm giác có vật mềm mềm chạm vào môi nó. Hoàn hồn nó đẩy thư ra. Thư thở dài
- xem ra chúng ta chỉ có duyên làm chị em
Thư đưa tay quẹt nước mắt rồi bước ra ngoài, nó thì hóa đá
Tại lễ đường
- ê thanh đâu sao chưa tới? _ huy đập vào vai phương. Phương nhăn mặt nhìn huy hết sức yêu thương. Cô cũng có biết đâu. Gọi chẳng bắt máy. Mà gần đây thanh cũng kì lạ, ít đến thăm cô hơn, khi đến thì chỉ nt hay gọi điện bơ cho cô một cục. Mệt mỏi, gần đến giờ làm lễ nên nhi đẩy xe của phương
Thật ra thì hai nay phương tập trị liệu vật lí cũng có thể đứng và đi được mà còn yếu ( nếu k muốn nói là đứng chựng). Nên phải ngồi xe lăn đến đám cưới.
Tại lễ đường.
Trước sự chứng kiến của gia đình khách khứa
Vị cha sứ lên tiếng
- có đồng ý lấy cô..... Bla bla bla ( k rành lắm)
- con đồng ý _ lâm nỡ nụ cười toe toét - con có đồng ý lấy anh.. Bla bla bla
- con..... Con đồng ý.
Lâm nở nụ cười hạnh phúc nhìn thư, anh đang rất hạnh phúc người mình yêu thương cuối cùng cũng trở thành vợ mình
- ta tuyên bố hai con là vợ chồng, con có thể hôn cô dâu
Lâm từ từ tiến lại gần và đặt lên môi thư nụ hôn. Tiếng reo hò của mọi ng làm họ đỏ mặt.
Mọi ng cùng đến nhà hàng đãi tiệc ăn uống chúc mừng cho cặp cô dâu chú rể ấy
1 tháng sau
- cô tập rất tốt _ quyên cười
- tôi mong sớm bình phục để k thẫy cái mặt của cô nữa.
Quyên thoáng buồn, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại
thái độ.
- z thì mau lành đi, chúc cậu mau bình phục
Quyên cầm hồ sơ và đi ra ngoài. Ra khỏi thì nước mắt cô thi nhau chảy xuống. Đưa tay lau nước mắt, cô đi vào phòng kiểm tra, cũng đến ngày cô kiểm tra định kỳ rồi. Trong phòng phương đang bực bội. Thật tình là đang muốn nghe tiếng của thanh z mà cứ nghe giọng truyền cảm của Tổng đài hoài nên phát cáu,
Ỡ chung cư của nó vào lúc 8pm
Tín ton. Tiếng chuông cửa làm nó phát bực, hằn học
ra mỡ cửa, chẳng có ma nào. Định đóng cửa thì có cái cd dưới chân nó. Tò mò đem vào nhà mở lên xem. Sắc mặt của nó thay đổi đột ngột. Hai tay nắm chặt vào nhu đến nổi gân xanh. Mồ hôi thì lấm tấm trên trán. Lúg này vy cũng vừa tắm xong, nhìn thấy thái độ kì lạ của nó, cô nhìn vào màn ảnh thì lập tức đến bên nó
- nghe em giải thích chuyện này lâu lắm rồi, lúc đó em
Nó quay lại nhìn cô, mặt đỏ bừng, trên tivi bây giờ là đoạn phim nhạy cảm của vy và khang.
Nhìn thấy thái độ của nó vy càng sợ. Cô ôm lấy nó, nhưng cô k pk. K phải là nó giận mà là nó đang rất kìm chế để k đem cô ra mà ăn. Nó cũng đã trưởng thành, sinh lí lại rất bình thường thì làm sao mà kiềm chế được
- em sao z?
- đừng bỏ em
- tại sao
- chuyện đó lâu rồi , đừng bỏ em mà. _ ng vy run lên
- chuyện này... Em nhớ bảo đã nói gì k, mọi chuyện quá khứ hãy bỏ qua đi, quan trọng là ở hiện tại và tương lai.
- bảo k giận ?
- tại sao nhỉ? Nhìn nó thì càng kích thích ấy, hay là
Nó cười gian tà rồi đè vy xuống sofa. Hôn lên vùng cổ trắng ngần của vy. Nhưng vy đẩy nó ra
- sao vậy? _ nó hụt hẫn
- em, chưa chuẩn bị tâm lí, với lại đang bị..._ vy cuối mặt xuống sau câu nói
Nó nhìn vy rồi ôm bụng cười ngặc nghẽo. Thẹn quá hóa giận vy đạp nó xuống đất và đi vào phòng
" em xin lỗi, thật ra em chưa sẵn sàng nên mới bịa ra lí do"
chúc mừng pgđ được trở thành phó Tổng,
Các nhân viên chúc mừng nó
- cám ơn mọi ng.
Đang cười vui vẻ vs mọi ng
- chúc mừng phó Tổng, món quà hay chứ_ khang nhìn nó cười nhếch mép
- cám ơn trương tổg. Nhờ nó mà đêm qua tôi có đêm nóng bỏng._nó cười lại với khang_ tôi có việc nên đi trước, hẹn gặp lại
Khang nhìn nó đi mà trong lòng bực tức. Lấy đt ra gọi điện.
- tụi bây xong chưa?
Ngay lúc đó tại chung cư của nó
Vy đang cầm bó hoa hồng không biết do ai tặng.đang định đem hoa vào cắm thì có đt
- alo, ai z
- anh khang đây
- anh muốn gì? _ vy cảm thấy ng mình bức rức khó chịu
- có lẽ đến lúc rồi em nhỉ?
Khang đạp cửa đi ôm chầm lấy vy. Áp môi vào mội vy. Vy dùng sức vùng vẫy. Nhanh chóng khang cởi phăng chiếc áo của vy. Lúc này thuốc đã ngấm nên vy k còn sức kháng cự. Mỉm cười khang lùô, tay qua chân vy bế thẳng vào phòng ngủ của vy và nó. Trong cơn mê man vy chỉ có thể gọi tên nó.
Đến xế thì nó về nhà. Thấy cửa k đóng mà chỉ khép hờ. Nó chỉ lắc đầu nghĩ là vy đi đâu đó mà quên đóng cửa. Vào phòng ngủ để lấy đồ để tắm cho khỏe, nó thật tình là rất mệt trong ngày hômnay. Vừa mở cửa là hình ảnh khang đang ôm vy ngủ , có
pắp chăn nhưng nó chắc là họ k mặc đồ vì đồ vươn vãi trên sàn nhà. Không tức giận, k la hét, kêu gào hay lao vào đấm vào cái bản mặt của khang mà nó chỉ quay ra phòng khách ngồi. Suy nghĩ 1 lúc nó vào bếp nấu cơm chiều. Đang nấu thì khang từ phòng ngủ đi ra nhìn nó cười nhéch mép chỉa ngón tay cái xuống đất. Nk như k quan tâm chỉ tiếp tục nấu nướng.
Nấu xong thì vy đi ra, lúc đó khang đã về. Nhìn thấy nó vy giật mình
- bảo về hồi nào z
- về hồi xế. Lại đây cơm
Nó vẫn dọn cơm tự nhiên. Ngồi xuống bàn vy nhìn nó
- sao thế?_ nó hỏi vy
- em.....
- ăn đi
Cả hai tiếp tục bữa ăn trong im lặng
- Bảo nói gì đi đừng im lặng em sợ lắm - em ăn cơm đi. K đói á?_ nó nhìn vy rồi cười.
Tốj đó nó vẫn ôm vy mà ngủ
Sáng hôm sau, vy tìm khắp nhà cũng k thấy nó đâu, trên bàn thì có một lá thư
" vy
Chúng ta quen nhau 5 năm tr , lúc đó tôi nghĩ định mệnh cho tôi gặp em thì sẽ gắn kết tôi và em. Năm năm sau chúng ta tìm lại được nhau, những tưởng sẽ bên nhau một lần nữa nhưng có lẻ số mệnh đang trêu đùa mà đúng không?, tôi nhận ra là bản thân k thể mang được hạnh phúc cho em. Tôi cần có thời gian em à , hãy thông cảm cho tôi nhé, tôi muốn tìm ra một thứ có thể phá vỡ cái số mệnh chết tiệt kia để gắn chung ta lại với nhau. Nếu em đồng ý thì hãy chờ tôi nhé. "
Lá thư rơi xuống đất, một lần nữa nó lại bỏ cô ra đi.
- k sau, chờ 5 năm còn được mà thêm một thời gian nữa có sau đâu_ vy tự nói vs bản thân.
2 tháng sau( chém tg nhá)
- chúc mừng cô đã hồi phục _ y tá chúc mừng phương
- cám ơn mn.
Hôm nay bs quyên k có xuất hiện. Định gọi điện báo tin mừng cho thanh biết là mình đã bình phục nên lấy ra gọi liền
- alo _ giọng đàn ông
- cho hỏi thanh đâu?
- ay thanh đang tắm,
- ờ, tôi sẽ gọi lại sau
Phương cúp máy. Điều cô sợ nhất cũng đến, gom những thay đổi gần đây và tình huống lúc nãy cô đã hiểu. Đi lang thang trong bệnh viện
- phương.
- gì?
- tôi nghĩ cô nên thăm quyên
- tại sao?_ phương nhìn đại
- tôi sẽ cho cô pk sự thật của 5 năm trước. " năm năm trước, quyên biết mình bị ung thư máu nên mới rời xa cô, tôi là anh họ của em ấy thì làm sao có tình cảm với nhau được. Em ấy nhờ tôi đóng vai cùng em ấy để tạo ra vở kịch hoàn hảo như vậy, chỉ còn một tuần, hãy ở bên cạnh em ấy,"
Chạy trong hành lang những lời nói ấy cứ văng vẳng
trong đầu phương. Trước phòng bệnh, quyên xanh xao, tiều tụy. Ngồi xuống ghế kế bên giường
- phương _ quyên thều thào
- tại sao lại giấu tớ
- chỉ là tốt cho cậu.
Nước mắt phương trào ra.
- hãy để tớ bên cạnh cậu thời gian còn lại Quyên gật đầu.
- cậu còn yêu tớ k?
- tớ....
Quyên chỉ mm cười. Tháo chiếc nhẫn mà năm đó phương tặng ra đặt vào tay phương
- hãy giao nó cho ng mà cậu yêu, tớ nghĩ k thể giữ nó được rồi.
**********
Ngày tang lễ của quyên, phương mệt mỏi cũng chẳng buồn nc vs thanh, khi tang lễ xong xuôi, phương hẹn thanh gặp mặt.
- tôi muốn làm rõ ràng mọi chuyện _ phương nói vs giọng đều đều.
- ừ. _ thanh gật đầu
- 14 ngày mai hãy đến gặp tôi nếu em chọn tôi.
- ????
- tôi đã pk chuyện em và thiên, giải quyết càng sớm càng tốt.
Phương đứng dậy bỏ đi k để thanh trả lời, thiên cũng hẹncô ngày mai 14 h để nc. Ngày đó lí tưởng hay sao mà ai cũng thích
Ngày hôm nay lúc 14h
Cạch cửa phòng phương được mở..
- cậu định đi thật á? _ nghĩa ngồi xuống kế phương.
Hơi thất vọng nhưng phương gật đầu
, có thể là thanh kẹt xe cũng nên Cùng lúc đó tại quán nước
- anh hẹn em có chuyện gì?
- anh muốn nói là.... Xin lỗi có đt
Đồng hồ là 14h 35
Thanh đã k đến chỗ phương, vì cô nghĩ nó k quan trọng.
Đt cô reo.
- alo em đang ở đâu z?
- em đang có tí việc. Chc k đến được.
- ừ, tôi hiểu
Phương tắt đt, thì ra thanh k chọn cô. - anh xin lỗi. Anh muốn nói là anh thích em . Em làm bạn gái anh há
- em xin lỗi, em k thể_ thanh cuối đầu
Cả hai ngồi nc tàu lau mía dép cũng đến 16h. Chào tạm biệt thiên thanh bắt taxi đến nhà phương. Cửa nhà đã khóa. Lấy chìa khóa tra vào ổ mở cửa ra. Nhìn căn nhà trống không thanh giật mình, chạy vào phòng ngủ,mở tủ quần áo tủ áo trống rỗng. Thanh cầm đt gọi cho phương. Nhưng đáp lại là thuê bao k liên lạc được. Lúc này thanh rối bời. Cô chạy ra đường như một kẻ điên mặc kệ hình tượng của mình như thế nào.
Ba ngày kể từ lúc phương đi. Thanh nhốt mình trong nhà. K đóng phim k hoạt động hát hò gì,hết.
- anh xin lỗi _ đại lên tiếng
- k phải lỗi của anh, là lỗi của em.
- nếu lúc đó anh k yêu cầu em
Trở lại vài tháng trước
- anh là? _ thanh hỏi đại - tôi là bác sĩ tôi có chuyện muốn nói riêng vs cô
Thanh gật đầu
- cô biết chuyện của phương và quyên chứ?
Tiếp tục gật
- hãy để cho quyên được bên cạnh phương
- tại sao? - ở những ngày cuối đời
- ý anh là
- ung thư máu
- tôi sẽ suy nghĩ lại. Thanh quay bước đi
-***-********
7thág sau Hôm nay chị lan hẹn vy ra sampa đãi tiệc. Cái quán mà lúc còn nhỏ cô đã làm thêm ở đây, cũng ở đây cô đã gặp được nó.
Tiết mục cuối cùng đèn tắt tất cả.chỉ còn lại tiếg dương cầm du dương.
Kết thúc bản nhạc đèn phực sáng, trước mặt vy bây giờ là nó. Khụy chân phải xuống, nó lấy ra chíê c hộp đựng nhẫn
- tôi đã tìm ra được thứ đó, nó là niềm tin, tôi tin em, Mình làm lại từ đầu nha.
Vy gật đầu, nó lấy nhẫn ra đeo vào ngón áp út của vy. Vy ôm nó thật chặc như thể buông ra thì nó sẽ biến mất.
- mọi chuyện kết thúc rồi. Hãy quên hết đi
Nó vuốt tóc vy
- đúng vậy. Mình làm lại từ đầu nha_ vy nói trong tiếng nấc
the end
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com