Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3.

Warning: R18

-------------------

Năm tôi 19, em 18

Đã là 3 năm kể từ khi chúng tôi chính thức bí mật hẹn hò. Một mối quan hệ bền chặt, gắn kết và nhẹ nhàng, tình cảm. Tình cảm hai đứa dành cho nhau theo thời gian cứ thế lớn dần và tôi biết mối quan hệ này sẽ chẳng bị tách rời bởi bất cứ thứ gì trên đời dù có sóng gió ra sao. Hiện tại bây giờ đã là 9 giờ tối nhưng em và tôi vẫn ngồi trên giường ăn ngấu nghiến mấy gói khoai tây rồi cùng nhau xem ti vi. Thật là một kênh truyền hình nhàm chán! Nói là xem ti vi nhưng thật ra cũng chỉ có một mình em xem còn tôi thì ngồi đực ra đấy chống cằm nhìn em ăn nốt mấy miếng khoai tây còn lại.

- Anh nhìn gì đấy? Bộ mặt em dính gì sao?

Em quay sang hỏi, trong miệng còn nhai nhóp nhép vài miếng khoai tây chiên.

- Không có...chỉ là anh muốn nhìn em.

- Thôi ăn xong rồi, ta đi ngủ đi

Em bước xuống giường, mang theo mấy gói bimbim lúc nãy vứt vào thùng rác.

Em bước vào phòng tắm, đánh răng rồi đi ra kéo rèm lại, khóa cửa sau đó leo lên giường. Tôi nằm đấy, vắt tay lên trán suy nghĩ vu vơ rồi bỗng ngước đầu lên nhìn em một cách ngạc nhiên. Bình thường kéo rèm, khóa cửa xong em leo lên giường nằm ôm tôi ngủ ngay thì giờ lại ngồi trước mặt tôi trưng bộ mặt không muốn ngủ.

- Sao vậy Takemichi?

- Em...chưa muốn ngủ.

- Sao vậy?

- Anh này...hay...chúng ta làm tình đi!

Tôi đã vô cùng sốc trước lời đề nghị lúc đó của em. Gì cơ chứ? Làm tình? Tôi vừa mới tròn 19 còn em mới bước sang 18 thôi làm sao có thể?!

- Nhưng mà em mới vừa 18 thôi đấy...

- Mặc kệ đi! Em chỉ muốn thử cảm giác của nó như nào thôi. Em thấy trong tạp chí người lớn...um...nói sao nhỉ? Nhưng mà dù sao chúng ta yêu nhau thì làm chuyện ấy có gì là sai chứ? Em cũng đủ tuổi rồi mà chẳng phải sao?

Ôi em ơi! Em đúng là thật quá ngây thơ rồi! Nhưng tôi là đàn ông mà, đĩa thịt dâng lên đến miệng như thế làm sao có thể khước từ.

- Nhưng cha mẹ sẽ nghe thấy chúng ta đấy!

- Anh quên phòng chúng ta cách âm sao?

Ừ nhỉ? Sao tôi lại quên mất! Cái lần tôi òa khóc trong lòng em to đến thế nhưng chẳng ai nghe thấy vì phòng cách âm vô cùng tốt. Dù sao em đã muốn vậy thì tôi chiều em đến cùng.

- Em đừng có mà hối hận.

Tôi ngồi dậy nhìn em rồi khẽ liếm môi.

- Sẽ không đâu.

Nói rồi em liền cởi bỏ chiếc áo ngủ vứt sang một bên sau đó ngoan ngoãn nằm xuống giường trước mặt tôi.

- Anh còn chờ gì nữa? Làm đi.

Em vòng hai tay qua cổ kéo tôi lại gần.

Tôi như mãnh thú điên cuồng vừa được thả tự do, cúi xuống ngậm đầu vú hồng hào đang căng cứng của em. Tôi mút nó như một đứa trẻ bú ti của mẹ. Trong thanh quản của em bỗng thoát ra những tiếng kêu kì quái thật kích tình.

- Ư...ư...ưm...Manjirou...!

Những tiếng rên rỉ khe khẽ như liều thuốc tăng lực khiến cơ thể tôi không chủ động còn liếm mút đầu ngực em điên cuồng hơn. Hết núm bên phải lại đến núm bên trái. Cảm thấy như thế đã đủ. Tôi trườn lên đưa tay sau gáy em kéo em vào một nụ hôn sâu. Em cũng biết cách phối hợp vô cùng. Thì ra cuốn tạp chí người lớn đã dạy hư Michi bé bỏng của tôi mất rồi! Môi lưỡi giao nhau một cách cuồng nhiệt. Tôi đưa chiếc lưỡi của mình như một con rắn ranh mãnh càn quét hết dịch ngọt trong khoang miệng của em. Đây không phải lần đầu tiên chúng tôi hôn nhau nhưng cảm giác nụ hôn này không ngừng khiến cho thân tôi rạo rực, nóng bức. Như hết dưỡng khí, em đánh nhẹ vào vai tôi ý bảo bỏ ra. Kết thúc một màn hôn ướt át, chúng tôi thở hổn hển, mặt đỏ bừng và không gian xung quanh có vẻ nóng hơn thì phải mặc dù lúc ấy em mở điều hòa.

- Manjirou...em muốn cái đó của anh.

- Takemichi của anh hôm nay hư thế nhỉ? Hmm...thôi được rồi chiều em tất.

Tôi để cho mình ngồi trên giường, em thì bò xuống sàn quỳ đối diện tôi cứ như một tên hầu đang hầu hạ cho chủ nhân vậy. Không để tôi đợi lâu, em kéo bỏ chiếc quần ngủ của tôi sang một bên. Cự vật nổi gân của tôi hiện ra trước mắt em như một con quái vật thế mà nhìn vẻ mặt em chả có gì là sợ hãi. Ngược lại em còn có vẻ rất thích thú. Em đưa tay cầm lấy thứ to lớn kia mà trêu đùa.

- Waaa của anh lớn thật ấy nhỉ? Không biết có vừa không?

- Thử đi rồi sẽ biết.

Thế là em đưa tiểu Manjirou lên liếm nhẹ đầu khấc. Chỉ là cái đụng chạm nhẹ nhàng mà cơ thể tôi bất giác run lên vì...sướng. Và rồi em đưa hết cả hạ bộ của tôi vào trong chiếc miệng nhỏ kia. Cảm giác cự vật của mình nằm trong khoang miệng ấm nóng kia đúng là sướng không thể tả nổi.

- Hmm...ủa anh o ật ấy. (của anh to thật đấy)

- Ư...ưm...nó rất...sướng đó Michi à.

Tôi chống tay ra sau thở dốc.

Nói rồi tôi ấn đầu em sâu vào nữa.

- Aa...ừng anh em...ặc

Thấy em có vẻ không ổn nên tôi định rút ra nhưng có vẻ chậm hơn một bước rồi. Tôi ra ngay trong miệng em. Tôi rút thứ to lớn, gân guốc kia ra khỏi miệng em thì một dòng tinh dịch trắng đục chảy từ miệng em chảy xuống.

- Takemichi nhả nó ra đi, cái đấy bẩn lắm

Tôi vươn tay đến định moi hết toàn bộ tinh dịch ra khỏi miệng em thì bị em ngăn lại và sau đó tôi thấy em nuốt hết vào trong.

- Nó ngon và ngọt thế mà sao lại phải nhả?

Sau đó em đứng dậy, cởi bỏ chiếc quần duy nhất còn sót lại trên người rồi leo lên giường nằm chờ tôi đến.

- Đến đây đi Manjirou. Đêm nay sẽ là đêm khiến chúng ta sau này sẽ không bao giờ chia xa.

Tôi vồ lấy em như một con hổ bị bỏ đói nhiều năm. Thấy nơi cúc huyệt của em có vẻ ửng đỏ. Tôi liền đưa một ngón rồi hai ngón rồi ba ngón khuấy đảo bên trong em từ từ rồi điên cuồng.

- Ưm...ưm...Manjirou...haa...haa

- Em có biết mỗi lần em rên như thế nó rất kích thích không hử?

Tôi trêu chọc em.

- A...a...anh...đừng...nói nữa...haa

Em đưa tay che đi gương mặt đỏ ửng kia.

Bình thường mặt em đỏ vì ngại tôi lại thấy nó rất đáng yêu vậy mà giờ đây gương mặt ấy sao thật hứng tình. Lúc ấy tôi nhận ra rằng đằng sau lớp vỏ dễ thương, hồn nhiên hằng ngày của em lại là một con thỏ dâm đãng, hấp dẫn đến thế. Thật may mắn cho tôi khi con thỏ đáng yêu đó đã thuộc về tôi và suốt đời sẽ là của Sano Manjirou này.

Trêu đùa nơi huyệt đạo của em đã chán, tôi rút tay ra. Vừa bỏ mấy ngón tay ra khỏi tôi liền thấy dâm thủy của em từ bên trong trào ra ngoài. Bé cưng của tôi thật đúng là dâm đãng quá rồi!

- Man...Manjirou sao vậy?

- Sao thế?

- Bên...bên trong rất ngứa và khó chịu aa...

- Tch! Anh chiều em quá em sinh hư rồi đúng không?"

Tôi giở giọng châm chọc.

- Nhanh...nhanh lên đi

Không để em đợi lâu, tôi liền đưa cự vật để ngay trước cúc huyệt của em với vẻ chần chừ. Tôi không phải vì lần đầu mà ngại đâm vào, chỉ là của tôi quá lớn so với cái lỗ nhỏ kia nên sợ em đau mà thôi.

- Anh vào đấy nhé! Có đau cũng đừng hối hận.

- Sẽ không đâu.

Em đưa hai tay quàng qua cổ tôi kéo lại gần.

Không nói thêm lời nào, tôi đâm ngay thứ to lớn kia vào sâu nhất có thể. Ban đầu có chút khó khăn vì cúc huyệt của em cứ thít chặt không chịu mở đường cho con quái vật gân guốc của tôi đi vào. Tôi cố gắng nhấp nhẹ nhàng vào trong rồi lên tiếng an ủi em.

- Manjirou...đau...

- Không sao đâu Michi, thả lỏng đi rồi xíu nữa sẽ thoải mái ngay.

Tôi hôn lên chóp mũi của em.

Lần đầu làm chuyện "đại sự" như thế này nên em bị đau cũng phải. Vì sự xâm nhập đột ngột của cự vật to lớn nên em có chút không quen.

- Hức...hức...Manjirou...em đau.

Em khóc rồi.

Thấy em khóc tôi đau lòng lắm. Ban đầu tôi đã hỏi biết bao nhiêu lần "Sẽ không hối hận chứ?" thì em lại một mực trả lời "Không!" một cách chắc nịch vậy mà giờ đây khóe mắt lại ươn ướt vì đau.

- Em không sao đấy chứ? Nếu em cảm thấy đau hay không thoải mái chúng ta có thể dừng...

- Không! Anh cứ tiếp tục đi!

- ...

Thật hết cách với em. Vừa bị cơn đau thấu trời do lần đầu làm tình vậy mà vẫn ngoan cố bảo tôi tiếp tục. Tôi nhìn em đau tôi xót chứ nhưng thôi chiều ý em nên cứ làm vậy.

- Thế thì Michi thả lỏng ra anh mới động được.

Không nói gì, em nằm trên giường cố gắng để bản thân thả lỏng hết mức có thể. Cảm nhận được không gian xung quanh côn thịt của mình bắt đầu được nới lỏng từ từ, tôi vì thế mà nhẹ nhàng thúc từng đợt vào bên trong của em.

- Ư...ưm...

- Không sao đâu Michi, cố gắng thả lỏng nữa đi.

Tôi hôn nhẹ lên cánh môi hồng của em an ủi.

Tôi cứ thế đưa ra đưa vào cự vật với tốc độ chậm nhất để em thích nghi và rồi tốc độ tăng dần. Thấy có vẻ huyệt đạo của em đang dần thích nghi với sự có mặt của cự vật, tôi thúc nhanh hơn. Da thịt chạm nhau tạo nên những "bạch! bạch!" làm không gian xung quanh trở nên thật ám muội.

- Haa...haa...Manjirou...sướng...sướng thật đấy...

- Michi đúng là bé hư mà

Tôi giở giọng trêu chọc.

- Haa...em đúng là bé hư nhưng chỉ của...của riêng anh thôi!

- Haha Takemichi vậy mà hôm nay cũng biết nịnh nọt đấy sao? Nhưng mà anh thích

- Haa...haa...Manjirou

Em cứ hết lần này đến lần khác gọi cái tên "Manjirou" của tôi làm tôi đã hứng nay lại càng hứng. Tôi mạnh mẽ thúc từng phát đến nơi sâu nhất của em. Từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ sung sức như hôm nay. Chắc có lẽ đĩa thịt thỏ đêm nay thật thơm ngon và hấp dẫn chăng? Chắc chắn là như vậy rồi!

- Nè Takemichi

- Sao...sao vậy anh?

- Anh tên gì?

- Giờ này...haa...còn đùa được sao?

- Anh không đùa, anh hỏi em anh tên gì?

- Man...Manjirou!

- Đầy đủ họ tên!

- Anh là...Sano Manjirou

- Em có yêu anh không?

- Có...có...em yêu anh...Manjirou

Được nghe lại ba chữ "em yêu anh" phát ra từ chiếc miệng nhỏ kia cứ như rót mật vào tai vậy. Tôi thỏa mãn vô cùng.

Trước mắt tôi giờ đây không phải là một Takemichi ngây thơ, hồn nhiên hay nở một nụ cười đẹp như tiên tử nữa mà đã trở thành một thiên thần bị tình dục vấy bẩn. Em đêm nay cũng dâm đãng quá rồi! Trong mắt em lúc ấy không phải lấp lánh, trong trẻo như viên sapphire tỏa sáng mà nó bị che phủ bởi tầng mây mờ của dục vọng.

Tôi vẫn thế như con mãnh thú dữ tợn thúc điên cuồng vào nơi sâu nhất trong em làm cơ thể em vặn vẹo rồi thở dốc. Tôi bắt đầu cảm giác mình muốn ra rồi. Tôi lên tiếng hỏi.

- Anh...anh sắp ra rồi. Anh ra bên trong của em luôn nhé?

- Đợi...đợi em nữa...em...em cũng sắp ra rồi!

Và rồi tầm 5 phút ngắn ngủi, cả hai chúng tôi đều ra cùng một lúc. Em bắn hết tinh dịch lên cơ bụng khỏe khoắn của tôi rồi nằm xụi lơ vẻ mệt mỏi, bên mép còn vương vài giọt nước dãi trong rất gợi tình. Còn tôi sau khi ra hết bên trong cúc huyệt của em, tôi rút thứ côn thịt kia ra ngoài để lộ dòng tinh đục ngầu đang từ từ chảy ra khỏi lỗ nhỏ kia. Tôi mãn nguyện ôm em hôn lên chiếc môi nhỏ. Cảm nhận được có thứ gì đó ươn ướt chạm lên môi mình, Takemichi bỗng quàng hai tay kéo chúng tôi vào một nụ hôn sâu. Vì cả hai đã thấm mệt sau trận hoan ái vừa rồi, môi lưỡi quấn nhau cũng không mãnh liệt, mạnh mẽ. Chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng đầy tình cảm.

- Em đã nguyện trao hết trinh tiết cho anh thế nên từ bây giờ chúng ta tuyệt đối không bao giờ xa nhau!

Em ôm rồi vùi mặt vào ngực tôi thỏ thẻ.

- Đúng vậy, chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau.

Và rồi chúng tôi ôm nhau ngủ một giấc sâu đến tận sáng hôm sau.

Năm em tròn 18 và tôi 19, em đã trao trinh tiết cho tôi như một sự cam kết rằng chúng tôi sẽ mãi mãi không bao giờ rời xa nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com