Giả gái.
Đồng hồ báo thức kêu inh ỏi, Mikey bị phá giấc ngủ ngon liền cáu bẳn đấm bay luôn cái đồng hồ, sau đó xoay qua ôm Takemichi ngủ tiếp.
Takemichi thì không lười biếng như vậy, cậu ngồi dậy đi vệ sinh cá nhân mặc cho Mikey lôi kéo trở lại chiếc giường ấm áp.
Mikey nhất quyết bám chân Takemichi, bám tới tụt cả quần cậu.
Takemichi lê lết kéo theo Mikey vào nhà vệ sinh, thầm nghĩ số tao khổ mới va phải mày, riết rồi không biết sao trên lớp thằng này gương mẫu thế mà về nhà chả khác gì con sâu lười.
Takemichi nắm đầu Mikey dậy, bắt cậu ta đánh răng rửa mặt xong liền ra phòng khách lôi đầu đám kia dậy.
Nói vậy chứ Takemichi nào dám lôi đầu đám quái vật ngoài kia, chỉ sai Mikey gọi chúng nó dậy.
Cả bọn dậy thì nhà lại như cái chợ vỡ, nói với nhau 10 câu thì hết 9 câu là lời hay ý đẹp dành cho nhau.
Baji đè đầu cưỡi cổ Smiley, hai ông thần tranh nhau cái nhà vệ sinh như thể đây là lần cuối cùng được đánh răng.
"Đụ má Smiley! Để tao đánh răng trước!"
"Đờ eo đeo! Răng miệng tao luôn phải trắng sáng!"
Takemichi chợt hoang mang, ngập ngừng hỏi:
"Ủa... mà chúng mày có bàn chải không thế..?"
Hai tên kia nghe vậy liền tỉnh ngộ, lập tức bắt tay giảng hoà.
Mikey đuổi cổ cả đám về, để chừa lại không gian riêng tư cho hai đứa.
Mikey ôm dính Takemichi, áp mặt vào cái cổ trắng ngần hít lấy hít để, Takemichi bị nhột, rụt cổ lại trốn tránh.
"Này Mikey."
"Hửm?"
"Sao trên lớp mày vẫn học giỏi thế? Trong khi ở nhà chả khác gì con sâu lười..."
"Cái gì! Mày dám bảo tao là con sâu? Nói cho mày biết, trần đời bố ghét nhất là cái giống sâu bọ nhung nhúc béo ị! Nghe có tởm không!"
"Ơ, thì tao thắc mắc thôi mà! Ở nhà mày lười chảy thây, nãy còn bám chân tao tụt cả quần. Thế đoé nào trên lớp vẫn học giỏi? Đã thế còn đẹp trai lai láng, chả hiểu sao."
"Mày cũng xinh mà, Takemichi."
Takemichi đánh thùm thụp vào vai Mikey, gắt:
"Má! Tao là con trai mắc gì khen xinh? Mày phải khen tao ngầu lòi đẹp trai chứ!"
"Không thích đó! Ngầu lòi đẹp trai là tao rồi! Mày chỉ có xinh đẹp thôi!"
"Tao có phải con gái đâu mà xinh đẹp?"
"Thế thử làm đi."
"..."
Takemichi cạn lời, quyết định không cãi lí với Mikey nữa.
Mikey tự nói tự phởn, như nghĩ ra ý tưởng mờ ám gì đó, lấy điện thoại bấm bấm vài cái, hình như là lên mạng đặt hàng.
Takemichi nhìn bản mặt nhăn nhở của Mikey, ớn lạnh chạy thẳng vào phòng, chốt cửa.
Chẳng hiểu Mikey đặt hàng giao bằng tên lửa hay sao, một lát sau liền cầm một cái hộp đi vào phòng Takemichi đang ở, đập cửa rầm rầm đòi vào.
Takemichi sợ hãi nhìn Mikey đá tung cánh cửa, bộ dạng như thể sát nhân tâm thần chuẩn bị xiên chết nhân vật chính trong phim kinh dị.
Mikey chìa cái hộp ra, bảo Takemichi lấy đồ trong này thay.
Takemichi lắc đầu nguầy nguậy không muốn, liền bị câu nói này của Mikey đánh gục:
"Mặc đi, tí đi ăn khoai tây chiên."
Takemichi đã mém hét vào mặt Mikey chữ "đéo", chợt nhớ ra tiền sinh hoạt tháng này của cậu không còn nhiều, đành cam chịu nghe theo tư bản.
Nghèo! Tất cả là tại nghèo!
Takemichi đau khổ cầm lấy cái hộp, đá đít Mikey đang có ý định nhìn cậu thay đồ ra ngoài.
Mở hộp ra, Takemichi trợn lòi con mắt, thầm nghĩ đúng là tất cả mọi thứ thằng này nghĩ ra, cái nào cũng xàm xí.
Mikey ở ngoài chờ đợi, đứng ngồi không yên muốn xem thành quả của mình.
[...]
Mikey chờ mòn đít chưa thấy Takemichi ra, đứng lên quát:
"Mẹ kiếp Takemichi! Mày tính sinh hoạt luôn trong đó hả? Thay mỗi bộ đồ mà sao lâu thế hả? Mày tính chống chế tao chứ gì?"
Takemichi đang loay hoay, nghe Mikey quát cũng gào mồm chửi lại:
" Mikey! Mày coi lại cái mặt mày đi! Mày đưa tao cái đồ ưỡn ẹo này là như nào hả?"
"Ưỡn ẹo là như nào! Mày ngon thì thò mặt ra đây!"
"Éo!"
Mikey tức điên, thủ thế chuẩn bị đá văng cánh cửa.
Takemichi đi ra, thấy Mikey đang thủ thế như nam chính ngôn tình chuẩn bị đánh côn đồ giải cứu nữ chính.
Takemichi: "..."
Mikey: "..."
Mikey còn đang định bảo Takemichi chậm hơn con rùa, nhưng nhìn từ đầu tới chân cậu liền nuốt nước bọt ừng ực.
Takemichi thấy thế vội lấy hai tay che thân, vừa hét lên:
"Nuốt nước bọt cái gì! Thằng biến thái!"
Takemichi mặc một áo sơ mi trắng bên trong, phối với áo hoodie đen bên ngoài. Dưới bận chân váy xếp li kẻ caro đen đỏ, mặc cùng quần tất đen và giày búp bê. Tổng thể trong giống nữ sinh trung học có chút nổi loạn.
Takemichi vội giơ tay muốn cởi váy ra, bị Mikey giữ tay lại.
"Mặc đi em yêu, ra ngoài dạo phố với anh."
"Ụ á ai là em yêu của mày? Mặc cái này ra ngoài cho chết nhục hả?"
"Nhục gì, đẹp mà bấy bi."
Mikey xưng hô cái kiểu ngọt xớt làm Takemichi ngượng không thôi. Cậu đánh "yêu" mấy cái vào vai Mikey, mắng:
"Mình mày thấy đủ quê rồi! Ra ngoài cho người ta cười vô mặt hay gì?"
Mikey chỉ vào ngực Takemichi. trả lời không đúng trọng tâm:
"Ờ ha, chỗ này như vậy thì ai mà tin mày là con gái."
Nói xong cậu ta cuộn một đống tất vào, túm Takemichi lại nhét vào ngực cậu, còn cố ý chỉnh cho hai bên đều nhau. Sau đó liền hô biến ra bộ tóc giả, chụp lên đầu Takemichi.
"Á á á ụ á thằng biến thái!"
"Ô kê, đi ra ngoài thôi."
Mikey túm Takemichi lôi xềnh xệch ra ngoài đường, vừa đi vừa nói:
"Ghệ iu của anh ra ngoài để người ta ngắm nào~"
Takemichi khóc một dòng sông, mếu máo:
"Đéo! Ra đó kiếm bạn trai mới luôn! Mày là cái thứ tồi tệ huhuhu..."
Mikey trợn mắt, hỏi lại:
"Thằng nào gan to thế? Tính làm trà xanh giựt bồ tao hả? Mày dẫn nó tới đây để coi nó có còn mạng mà về không?"
"Gì? Mới tí tuổi đầu đã có ý nghĩ gây án mạng, tao phải dè chừng mày thôi Mikey!"
Takemichi lấy đà, lao thẳng lên người Mikey đu đu bám bám, làm kiếp gấu Koala dính đét lên lưng cậu ta.
Mikey vác cái cục trên lưng đi ra ngoài, dạo quanh một vòng khu phố, Takemichi thấy hàng kem, nằng nặc đòi Mikey sà vào mua.
"Kìa Mikey! Kem kìa! Mua cho tao!"
Người đi đường thấy một cậu nhóc tóc vàng dài mặt cam chịu cõng một cô bé tăng động đi vào hàng kem, đi ra với một cây kem 3 tầng, thầm cảm thán tình yêu tuổi trẻ thật tuyệt vời.
Cô bé có được kem thì vui mừng, nhảy xuống một tay móc hết đống tất trong ngực ra, sau đó giựt cái tóc giả xuống, quăng vào mặt cậu trai tóc vàng, sau đó lại nhảy lên lưng cậu ta ăn kem.
Người đi đường trố mắt nhìn hai thằng điên làm trò con bò, tự giả mù giả điếc lảng qua chỗ khác.
Mikey khoé mắt giựt giựt nhìn Takemichi yên vị trên lưng mình ăn kem, một tay cầm mớ tóc giả và tất, một tay nắm lấy đùi Takemichi giữ lại tránh để cậu ngã ra sau.
Takemichi ăn uống dơ kinh khủng, rớt kem lên vạt áo Mikey, còn muốn giấu tội mà lấy tay di di vệt kem, trây trét ra khắp áo cậu taz
"Má! Ăn uống dơ bẩn, cút xuống cho tao!"
Takemichi vừa ngồm ngoàm nhai kem vừa đáp: "Ó ì âu à..." (có gì đâu mà)
Mikey chỉ vào mặt Takemichi mắng lớn:
"Thế mà hôm bữa ở căng tin thì bày đặt sợ rớt kem! Bảo ngựa bà thì lại tự ái!"
Takemichi chu chu môi, quyết định không làm Mikey cáu giận thêm nữa.
Nửa tiếng sau, Takemichi ăn khoai tây chiên bẩn tay, chùi hết vào người Mikey.
Mikey lần thứ hai về nhà thay áo, tâm trạng cáu bẳn vô cùng. Cậu cảm thấy từ ngày hai đứa yêu nhau, tự nhiên có thêm một cái nghiệp chướng mang tên Takemichi.
Mikey chỉ muốn có ai đó tới gây sự với mình, sau đó sẽ đấm thằng cha đó rụng răng để xả giận.
Mikey cảm giác cậu đã già đi một trăm tuổi, thầm tưởng tượng tới cảnh mấy chục năm sau cậu thành một ông lão trán hói lưng còng, lụ khụ bưng bê từng cốc nước tách trà hầu hạ Takemichi ăn chơi trác táng mà cứ tức điên lên.
Mikey cay cú, quyết định trút giận lên Takemichi.
Mikey hùng hùng hổ hổ tiến lại chỗ Takemichi, đưa tay lên má cậu. Takemichi còn tưởng Mikey định lấy vụn khoai chiên cho mình, liền chìa cái má bánh bao ra. Ai dè cậu ta đưa tay, nhéo mạnh bên má phải của cậu, còn day day cho tới khi nó đỏ ửng lên.
Takemichi: "..."
Thằng tồi! Mày nhớ mặt tao đó!
Takemichi xụ mặt bắt Mikey chở về nhà, hai đứa bái bai nhau một câu rồi ai về nhà đó.
Takemichi đi tắm rửa, thay ra bộ váy áo rườm rà, như chợt nhớ ra gì đó mà nhảy lên giường ụp mặt vào gối hét lớn.
"Á á á a a a a....."
Mọi người đã thấy cậu giả gái!!!
Nhục!
Quá nhục!
Takemichi hận đời, nằm lẩm bẩm chửi rủa Mikey.
Mikey đang nằm gác chân xem TV ở nhà đột nhiên hắt xì lia lịa.
Thấy hay nhớ bình chọn giúp tui nháa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com