Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6


-o-

Cúc áo từng chiếc từng chiếc bị mở ra, cậu càng ngày càng liều mạng giãy dụa, mặc kệ đau đớn truyền đến từ cổ tay...

Miệng bị nén chặt khó chịu, muốn kêu to lại chỉ có thể phát ra tiếng "Ô ô ".

Chân tay dễ dàng bị hắn chế trụ, áo ngủ rất nhanh bị cởi ra, ánh mắt hắn càng khiến cậu thêm sợ hãi...

Hắn xoay người ngồi sát bên cạnh, dùng tay vuốt ve ngực cậu, da giống như bị loài bò sát bò lên, thân thể căng thẳng, thật đáng ghét...

Takemichi chỉ có thể mặc hắn vuốt ve da thịt mình, cảm giác bất lực khiến cậu tuyệt vọng...

"A.." Đau a, hắn hung hăng bóp hai điểm nhạy cảm trước ngực cậu.

Mẫn cảm khiến thần kinh cậu lập tức thống khổ!

"Umh... Biểu tình rất thú vị.." Hắn thở dốc, cúi đầu xuống, cư nhiên ngậm hai điểm bị hắn đùa nghịch đến sưng đỏ.

Takemichi cho dù không hiểu chuyện, lúc này cũng đã minh bạch hắn định làm gì.. Cậu dùng ánh mắt cầu xin nhìn hắn...

Nước mắt không ngừng chảy ra, thấy tay hắn càng ngày càng xuống thấp, cả người run rẩy không kiềm được...

" Rất nhỏ..."
Hắn cầm hạ thân cậu, "Nhưng rất đáng yêu..."

Chưa bị phát hiện... Không muốn.... phân thân bị hắn nắm, như vật gì yếu ớt bị hắn chế trụ.

***

" Đây là cái gì..."

Hắn nghi hoặc nhìn hạ thể của cậu, nghe rõ tiếng hô hấp của hắn, vẻ mặt hắn kỳ quái lẫn kinh ngạc, giờ phút này, cậu chỉ hận tại sao không sớm chết đi cho rồi...

Hạ thể bị lộ ra, ngay cả nơi mà chính cậu cũng chưa từng chạm qua , bị hắn dùng ngón tay đùa nghịch.

Cậu hoảng hốt, nước mắt chảy đầy mặt.

"Tôi sẽ bỏ khăn ra, nếu như cậu dám kêu người, tôi sẽ để mọi người thấy thân thể cậu !"

Hắn uy hiếp, thỏa mãn nhìn cậu thống khổ gật đầu.

" Cậu là người song tính sao?..." Hắn do dự hỏi.

"..." Cậu không trả lời.

"Ha ha ... Ha ha ha a..."
Hắn cười càng lúc càng lớn

" Xem xem, tôi tìm được một bảo bối hiếm có...Thật không ngờ tôi sẽ gặp được, lại là một vật rất xinh đẹp..Sau khi cậu là người của tôi rồi"

Hắn liếm nước mắt đang rơi trên mặt cậu.

"..." Cậu không muốn! Thế nhưng, cậu không dám hô lên, thân thể như vậy không thể để người khác nhìn thấy...

Hắn tách hai chân cậu ra, đem nơi cậu luôn cảm thấy hổ thẹn bày ra trước mắt hắn, cả thân thể run rẩy, không có cách nào ngăn cản tầm nhìn của hắn.

Có cái gì đó đi vào, là ngón tay hắn, cảm giác thô ráp ma sát cơ thể, tựa như một hạt cát dính vào vết thương, tay hắn bên trong liên tục ma sát, hai chân cậu cũng bị hắn áp chế đến tê cứng.

Takemichi vô lực thở dốc, đau quá, hắn lại cho thêm một ngón tay, tiếp tục ở bên trong không ngừng khuấy đảo...

" Anh buông tôi ra!... Van cầu anh... Cầu anh..." Cậu cúi đầu cầu xin.

Hắn không thèm liếc mắt nhìn cậu, như cũ ở bên trong cậu đùa giỡn.

Giống như một đứa bé đang xem xét một món đồ chơi hiếm thấy, hắn đùa giỡn cậu nhỏ của cậu , hướng nơi cấm kỵ kia thâm nhập.

" Van cầu anh... anh buông tôi ra... Anh muốn cái gì cũng được... Tôi sẽ nói cha cho anh tiền... Anh buông tôi ra..."

Cậu nức nở, nghĩ muốn có thể thuyết phục được hắn, như thế nào cũng được, chỉ cần hắn buông tha cậu !

"Bép" Bắp đùi non mềm bị hắn hung hăng đánh mấy cái.

"Tôi để ý chuyện đó sao? ...Muốn tiền, hừ, cậu muốn bao nhiêu tôi cũng có thể cho cậu...Cậu thông minh một chút đi..."

Nhìn hắn mỉa mai cười, cậu biết hắn cũng không phải kẻ cần tiền. Không biết lấy đâu ra dũng khí, có lẽ là do sợ hãi, cậu bắt đầu giãy dụa, mà hắn cũng không chịu được, một đấm đánh vào bụng cậu, dù không xuất toàn lực khiến cậu ngất đi, nhưng cũng đủ làm cậu tiêu tan mọi phản kháng!

Yếu ớt nằm, nhìn hắn đùa giỡn hạ thân..

Hắn ngẩng đầu lên cười: " Rất đẹp, thanh tú vô cùng... So với xử nữ còn tuyệt mỹ hơn! Cũng rất sạch sẽ..."

Nói xong, lại cầm phân thân cậu tỉ mỉ quan sát
" Umh, phía trước bị động, ở đây cũng phản ứng không tệ đi!"

Cho tới bây giờ Takemichi cũng chưa từng nghe qua ngôn ngữ dâm loạn như thế, bụng đau đến mức không thể phản kháng tiếp...

Cậu tự hận mình vô dụng, nếu là người khác, đã có thể kêu cứu, mà cậu thì lại không thể, giống như con ếch bị mở hai chân, mặc người thao túng...

Có lẽ, nếu là người bình thường, hắn cũng không hứng thú như thế rồi!

Không biết qua bao lâu, hắn cuối cùng cũng rút ngón tay ra.

Cậu chán ghét quay đầu đi, hắn cư nhiên lại đưa ngón tay vào miệng cậu, ngón tay kia vừa chạm vào nơi dơ bẩn...

"Thế nào? Chính mình cũng ghét bỏ sao?..."

Hắn châm biếm ở trong miệng cậu càn quấy, móng tay cọ xát khoang miệng gây đau đớn ! Một lúc sau, nước miếng tràn ra, hắn mới bỏ tay ra, lần nữa sờ soạng chỗ dơ bẩn kia.

Có nước bọt bôi trơn, lần này tay hắn càng thêm thuận lợi tiến sâu vào, sau đó tiếp hai ngón, ba ngón... Cảm giác bị khuấy lộng thật khó chịu.

"Lần này là đặc biệt, sau này cậu phải học cách thả lỏng, lần sau tôi sẽ không giúp cậu, nhớ kỹ"

Hắn nâng mặt cậu lên "Nghe rõ rồi chứ, làm người của tôi, cậu phải học rất nhiều...Đây là vinh hạnh của cậu..."

" Vinh hạnh con mẹ anh ..."

Takemichi run rẩy nhục mạ hắn, đây là lần đầu tiên cậu chửi mắng ai đó.

Cậu khóc, cái loại vinh hạnh này, ai muốn chứ...

Sắc mặt hắn lập tức trở nên khó coi, trong lòng cậu hiện lên một tia khoái ý. Nhưng rất nhanh đã bị hắn phẫn nộ dập tắt.

"Cậu dám nói như vậy hả !"

Hắn mạnh mẽ rút tay ra. Cái gì đó cứng rắn như thép đặt giữa hai chân cậu!

"A...!!"

Thanh âm đau đớn phát ra. Thân thể căng cứng, đau đớn tê liệt, thống khổ khuất nhục, trong đầu một mảnh hỗn loạn, khiến cậu như gặp phải ác mộng.

Thân thể dường như không thuộc về cậu nữa, cậu ngửa đầu, vật căng cứng của hắn đang điên cuồng đâm vào trong người cậu.

Nếu biết sẽ làm hắn tức giận mà phải chịu thống khổ như thế, có lẽ cậu đã nhẫn nại rồi...

"A a...." Cậu rên rỉ, đau quá, phía dưới nhỏ hẹp làm sao có thể tiếp nhận vật to lớn kia. Có cái gì chảy xuống, mùi máu nhàn nhạt liền lan ra. Cậu biết đó là máu của mình...

"Anh buông tôi ra..."

Cậu nghĩ có lẽ toàn thân đã bắt đầu phát lạnh rồi.
Hắn hừ lạnh, nâng người cậu lên, càng cố sức mà đâm vào.

Dường như có một cây sắt đang càn quấy nội tạng cậu, nhìn hắn tàn nhẫn không thương tiếc, cậu tuyệt vọng nhắm mắt lại.

" Bên trong cậu rất chặt!"
Hắn khiêu mi nói

"...Bất quá, có không ít con trai thích loại cảm giác này... chẳng hạn như, tôi !"

"A a ... a..." Thực sự, cậu đã bị hắn dày vò đến choáng váng rồi, ngay cả rên rỉ cũng chỉ do vô thức.

Thừa dịp lúc hắn dừng lại động tác, cậu hơi nhích cơ thể ra, nghĩ muốn có thể giảm chút thống khổ, hắn lại nâng người cậu lên, càng đâm sâu hơn, cảm thụ rõ ràng vật cứng rắn đang ở bên trong thâm nhập, cậu ngừng hô hấp...

Hắn rên rỉ, vẻ mặt đều là khoái cảm...Chuyện này, sao có người thích làm chứ, cậu khóc, cảm thấy hoang mang, lẽ nào cậu thực sự không thể chiếu cố tốt bản thân mình sao, ông trời a, ông đã ban cho mình một thân thể không trọn vẹn, sao còn muốn mình bị người khác khi dễ...

Có thứ gì nóng nóng bắn vào thân thể, suy nghĩ nửa ngày, cậu mới biết đó là thứ gì...

Chờ hắn rút ra, nhưng hắn lại đem cái kia chỉ mềm đi một chút lại đặt vào thân thể cậu.

"Cậu rất tuyệt, bảo bối!...Cậu xem, đây là máu của cậu, huyết trinh thuần khiết của nữ xử, không nghĩ cậu cũng có..."

Hắn liên tiếp đâm vào hạ thể cậu, tơ máu liền từ đó trào ra!

Kể cả không phải xử nữ, bị đâm xuyên như vậy cũng sẽ chảy máu ! Huống chi chỗ ấy của cậu vốn là cấm kỵ, lại thêm phân thân trời sinh so với người bình thường cũng nhỏ hơn.

Tay hắn giơ trước mặt cậu, một màu đỏ tươi đập vào mắt. Hắn vung tay, đem huyết tanh vẩy lên mặt cậu, mùi tanh tràn ngập khoang mũi, dạ dày một trận khó chịu muốn nôn....

"Ax....Ax..." Cậu giãy dụa, bò đến đầu giường, ngập ngụa như muốn nôn.

"Thế nào? Đừng nói cậu cũng có thể sinh em bé nha ? Umh? Mang thai rồi? ...Ha ha ,nhanh quá ...Hồi nãy vừa xuyên qua thì đã có sao?"

Hắn ngả ngớn đem cậu đặt trên giường, mắt cậu ngấn nước nhìn hắn.

"Cậu làm xong rồi...Thì buông tôi ra...."

"Buông cậu?....Cậu đã là người của tôi rồi! Trừ phi tôi chán ghét cậu, thì không đến lượt cậu nói!... Hơn nữa, cùng phòng, muốn làm thì làm, đừng nghĩ đến chuyện đổi phòng." Hắn rút dục vọng ra.

"A a..." Cậu một trận co rút, tựa hồ nội tạng cũng bị hắn lôi đi .

Trên ngực sức ép đột ngột tăng, hắn chế trụ vai cậu, đưa dục vọng khổng lồ còn dính huyết dịch đến trước mặt cậu.

"Ngậm, bị cậu làm bẩn rồi."

Phân thân trước mắt kích thước quả thật khủng khiếp, cùng phân thân của cậu quá sức bất đồng. Cậu cúi mặt không nhìn đến nó.

"Đến, tự mình làm sạch, tự mình giải quyết."

Hắn cầm dục vọng đưa đến khóe miệng cậu, cậu kinh ngạc cắn chặt khớp hàm.

" Há miệng..."
Hắn nói ôn nhu, tay lại gắt gao mở hàm cậu, đau đến mức không thở nổi.

"Đau...đau.." Mắt mở trừng trừng nhìn hắn đem cái hạ thể đáng ghét ghê tởm kia, đặt trong miệng cậu. Dị vật kia trực tiếp xông thẳng đến thực quản, cái miệng cũng đã đến cực hạn, vật khổng lồ ngay trước mắt, thô ráp ma sát khiến cậu khó chịu.

Nước mắt lại một lần nữa rơi xuống, lúc này, khuất nhục càng thêm rõ ràng ...Nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, men theo cái cổ, bị hắn dùng ngón tay lau đi, sau đó, hắn đem ngón tay cư nhiên lau lên ngực cậu.

"...Động đầu lưỡi, nhanh lên!"

Hắn nói rất tự nhiên, cậu tuy rằng không phải được nuông chiều từ bé, thế nhưng, chí ít cái gì cũng đầy đủ. Không bao giờ phải trải qua ủy khuất đến mức này.

Miệng cứng ngắt, toàn bộ khoang miệng đều bị chèn ép, ngay cả hô hấp cũng hết sức miễn cưỡng, hắn còn muốn cậu động đầu lưỡi, sao có thể chứ!

Ai oán nhìn hắn, hy vọng hết đêm nay hắn sẽ buông tha, không, qua đêm nay, cậu sẽ tận lực nhất định trốn tránh hắn...

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com