Chap 15: Lời ngỏ
Chap 15: Lời ngỏ
Lời em nói
Cũng như bức thư tình em gửi cho người em yêu dấu.
Tôi tỉnh dậy khi những tia nắng đầu tiên chiếu rọi qua tấm rèm mỏng. Đầu óc thấy trống rỗng, cảm giác chẳng còn vận hành được như bình thường. Vội bước xuống giường đi vệ sinh cá nhân, tôi mông lung nghĩ về lịch trình ngày hôm nay.
" Xin hãy ở cùng tôi vào ngày mai "
Câu nói của Shinki cứ ám lấy đầu óc của cả tôi, cả Mitsuki và Boruto. Tối qua, hắn đã nói những lời đường mật như thế. Có lẽ như cách chúng tôi nghĩ ban đầu, vị này không phải tầm thường, đã có cái cớ nào đó khiến hắn muốn ở cùng với người kế vị tộc Uchiha.
Bước đi trên hành lang trải dài đến vườn thượng uyển, tôi rẽ lối vào khu biệt thự dành cho những vị khách dự yến tiệc tối qua. Nhớ là Mitsuki và Boruto đang trọ ở phòng sát cuối, bên tay trái tầng 2, tôi đành kéo chiếc váy dài trùm chân lên cầu thang để nhanh chóng đến gặp hai người đó. Khi đã đến đúng phòng, bên trong phát ra tiếng cãi cọ khá lớn, đến khi gõ cửa thì tiếng đôi co mới chịu dứt tạm thời.
" Ồ ồ, cơn gió nào đưa tiểu thư đến đây vậy? ". Uzumaki Boruto ngó mặt từ trong phòng ra, cười ái ngại. Tôi thấy trên mặt cậu ta có vết bàn tay đỏ ửng.
" Chào buổi sáng cậu Uzumaki, tôi đến để tìm Mitsuki, anh ấy đang ở trong phải không? ", vừa nói, tôi vừa lách qua người Boruto để tiến vào trong tìm hôn phu của mình. Nhưng khi đặt chân qua cánh cửa vài xăng-ti, một khung cảnh như đi đánh trận bày ra trước mắt.
Chăn chiếu một chỗ một chiếc, đồng dùng (chẳng biết có) hất tung không mà lăn lóc dưới sàn nhà, lại còn đao kiếm bày ra như bán đồ hàng, mùi thuốc súng khét không tài nào ngửi được. Trong đó mặt Boruto không những in dấu một cú tát đỏ chói, mà cổ cũng có lem lem máu, còn Mitsuki- người mà tôi đang tìm- thì "xăm hình" vết cào của tên "Cáo hai râu" nào đó, áo quần xộc xệch cả.
" S-Sarada!? " Anh ấp úng nhìn tôi, sau đó quay qua có tên Boruto bằng cái lườm tóe lửa, kiểu muốn hỏi "Tại sao lại cho cô ấy vào!?"
" Là em tự vô thôi, không phải lỗi của cậu ấy..." Tôi thở dài, sau đó hỏi hai người lí do vì sao căn phòng lại trở thành đống đổ nát thế này." Vậy em có thể biết tại sao lại nghe thấy tiếng cãi cọ từ trong phòng không? "
" Tiểu thư, tiểu thư!!!" Đột nhiên Uzumaki Boruto la lên, cậu ta chạy tới cạnh tôi và vờ khóc sướt mướt như một chú mèo bị bỏ rơi. "Híc! Cô biết không tiểu thư, hắn ta định ép lương tôi đó! Làm việc quần quật mà không cho tăng lương gì hết!!! "
" Này này! Mày đừng có ở đó là ăn nói bậy bạ! Lương bổng mày đã cao lắm rồi, định rút hết tiền nhà tao chắc!? " Mitsuki đen mặt vội đi đến. Tôi thì nghĩ cái lí do cãi nhau này thật vớ vẩn hết sức.
"Bên Shinki có hai cận vệ đó, mày mang theo mỗi tao mà đòi chạy việc cho cả gia đình mày thì hơi quá rồi đó!!! Mau tăng lương cho tao, ít nhất cũng phải gấp 2 lần chứ! Tiểu thư thấy tôi nói đúng không? " Boruto bắt đầu "ăn vạ", đòi tôi giúp cậu ta nói với Mitsuki là tăng lương để có tiền tiêu.
" Nhà cậu toàn "quan lớn" thôi mà, ngài Uzumaki Naruto đâu có thiếu tiền cho cậu tiêu? "
" Híc! Tôi bị đuổi cổ ra khỏi nhà nên mới phải đến ăn nhờ ở đậu nhà tên đó thôi, chứ tôi cũng đâu có muốn!!! " Lần này tên Uzumaki khóc thật, tôi cũng không tin là cậu ta bị đá khỏi nhà, chắc tại suốt ngày ăn chơi lêu lổng đây mà, nhưng so với việc tự ra đi như tôi thì Boruto trong đáng thương hơn nhiều...
" Mitsuki..." Tôi quay qua ngó mặt anh, thấy Mitsuki nuốt không trôi cục tức mang tên "Thiếu gia nhà Uzumaki". " Em thấy Boruto làm việc cũng vất vả, anh tăng lương cho cậu ta cũng chẳng sao mà..."
"Chậc, mày được lắm Boruto..." Thấy tôi nói hộ, tên Uzumaki ra vẻ đắc thắng, trong khi đó Mitsuki nhăn nhó mặt mày. Rốt cuộc anh vẫn đưa cho Boruto một số tiền tạm ứng trước cho đỡ phiền hà.
" À mà...Em có chuyện muốn nói..." Khi nhớ ra mục đích mình đến đây, tôi vừa nói với Mitsuki, vừa liếc Boruto. Như đã hiểu ý, tên Uzumaki nhanh chân té ra ngoài để hai chúng tôi nói chuyện riêng. Khi căn phòng trở nên tĩnh lặng, Mitsuki mới nghiêm túc nhìn tôi, có lẽ anh đang suy nghĩ về chuyện tối qua chăng?
" Em vẫn quyết định sẽ đi sao? "
" Vâng, nếu là yêu cầu có ảnh hưởng tới mối quan hệ của hai ta thì em phải đi chứ."
" Tôi sẽ không cản vì đây là điều em muốn, nhưng..." Mitsuki nghe chừng cứ xót vụ tôi đồng ý lời mời của Shinki. Tối hôm qua, anh đã vô cùng bàng hoàng khi thấy lời đề nghị của hắn, tôi cũng bất ngờ chẳng kém....
... Hồi ức ...
" Tiểu thư liệu có đồng ý với lời mời này của tôi không?"
Shinki vẫn quỳ gối dưới sàn, ngước lên nhìn tôi bằng ánh mắt như biết mời gọi. Tôi thấy hoang mang và bối rối vô cùng, dưới như có một nỗi sợ hãi vô hình đang siết chặt lấy trái tim mình.
" Này tên vô lễ! " Uzumaki Boruto quát lớn tiếng, cậu ta lăm lăm trong tay một con dao bóng loáng, thấy vậy Yodo và Araya liền thủ thế phòng bị nếu như tên đó dám ra tay với Shinki. Mitsuki quay ra liếc Boruto, nhưng bản thân anh có vẻ cũng giữ nổi bình tĩnh, ánh nhìn giận dữ như lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau.
" Shinki...", anh lẩm bẩm, tiến lên phía trước với ý muốn hắn ta bỏ tay tôi ra, Shinki thấy có "mối đe dọa" nọ nên đành đứng lên và nhường chỗ cho hai người cận vệ.
" Mitsuki, ta chỉ muốn nói chuyện với Sarada với tư cách là hôn phu thứ hai của cô ấy...Ngươi không nên xen vào."
" Tao vẫn chưa nói gì ngăn cấm mày nói chuyện của Sarada cả, chỉ cần bỏ bàn tay đó của mày ra là được rồi." Mitsuki hừ một tiếng, nhưng vẫn không chịu để tôi đứng gần Shinki.
Tình hình ngày càng trở nên căng thẳng, bên hôn phu thứ nhất là chỉ cần một hành động châm ngòi là động tay, động chân, bên hôn phu thứ hai cũng không nể nang gì mà cứ thích cà khịa đối thủ chỗ đông người.
" Tiểu thư! " Thấy tôi đang bị mắc kẹt trong một tình huống căng thẳng, Nara Shikadai vội vàng tiến đến phân chia rạch ròi. " Mấy người đừng gây ra phiền phức cho tiểu thư nữa, làm ơn hãy nói chuyện tử tế! "
" Ngươi ở bên phe Mitsuki? Đúng là một tên rắc rối..." Yodo- vị vệ sĩ nữ bên Shinki có vẻ thấy ái ngại khi có thêm một kẻ xuất hiện chen ngang. Tên Nara nghe nói vậy thì chửi thầm phiền phức, cũng lườm đối phương tóe khói, ra chiều khó chịu.
" Thôi nào, tôi không muốn tạo một bầu không khí gây khó dễ thế nào tẹo nào, vì vậy đồng ý với lời mời của Shinki." Cố kìm lại sức vang lớn của giọng nói do tức giận, tôi nhìn thẳng vào mắt hắn ta không chút do dự. Boruto liền la lên với vẻ khó hiểu, Shikadai quay qua nhìn tôi với ánh "tại sao lại như thế?", còn Mitsuki thì im thin thít, không hề nói năng gì.
Mong rằng anh hiểu vì sao tôi lại làm thế, nếu như làm phật lòng Shinki thì chắc chắn hắn sẽ bày trò gây trở ngại cho hai người chúng tôi cho xem. Hắn ta đang âm mưu gì đó chăng?
"Vậy xin hẹn tiểu thư ở phòng nghỉ của tôi, chúc cô một buổi tối tốt lành..." Shinki nở một nụ cười thoảng mùi đắc thắng, sau đó bỏ đi cùng Yodo và Araya.
Tôi ngoái lại nhìn Mitsuki, như muốn hỏi xem lựa chọn của mình có đúng hay không. Nhưng anh chỉ cười một cách xúc động, sau đó lại gần cầm tay và nói bằng chất giọng ấm áp.
" Không sao, tôi không hề giận, em đã làm rất tốt mà. Tôi hiểu hắn đang muốn chia cắt chúng ta, em đã nhìn thấu ý định của hắn rồi, vì vậy sẽ không sao hết..."
Chuyên mục tâm sự 15
Tôi đã định up chap 15 vào ngày sinh nhật của Mitsuki (25/7) nhưng lại trễ mất 3 ngày (thành 28/7) nên tiếc khủng khiếp.
Sắp tới đã hết hè rồi, nhưng khổ nỗi fanfic này vẫn chưa xong, tôi vô cùng xót xa! Lạy chúa, mong sao tôi vẫn xong bản thảo trước khi hết năm =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com