Chap 18: Báo thù
"Chào buổi sáng, Y/n!"
"A! Chào buổi sáng, Taka-chan"
Lại là một ngày chủ nhật đẹp trời như bao ngày khác. Vì không chuẩn bị chu toàn sinh nhật cho Y/n vào hôm trước, nên Mitsuya quyết định dành một ngày khác để đưa Y/n đi chơi.
Y/n vẫn cứ đáng yêu như bao ngày. Hôm nay đặc biệt nên cô bé cũng chịu khó diện một chiếc áo hai dây xoè tà đi với một chiếc quần lửng rộng cùng với áo khoác cardigan mỏng bên ngoài, một sự kết hợp tuyệt vời cho một ngày đầu thu, vừa đủ ấm lại không quá hở hang. Mitsuya thấy vậy cũng khựng lại một lúc nhìn một lúc, đúng thật là ít khi có thể thấy được Y/n trong bộ dạng này mà.
"Này Taka!"
"Hửm?"
Y/n ngồi sau xe ôm chặt lấy Mitsuya , vướn người lên cổ cậu gọi tên.
"Anh chỉ em lái xe được không?"
Cô bé ấp ủ điều này lâu lắm rồi. Nhìn mọi người chạy xe thú vị cực, cô cũng muốn thử vài điều mới lạ. Mitsuya nghe cũng ngạc nhiên, nhưng nhìn cái vẻ mặt trông chờ kia thì ai lại nỡ từ chối. Cậu gật nhẹ đầu tỏ vẻ đồng ý rồi chạy tới một khu đất trống.
Mitsuya xuống xe rồi bế Y/n lên trước.
"Chống chân tới không đấy mà đòi chạy"
Mitsuya vừa nói vừa cười khúc khích khiến Y/n cau mày giận dỗi.
May thay yên lái lại thấp hơn yên ngồi một chút nên vừa hay nhón chân là chống tới. Thấy vậy Y/n liền quay ra tỏ vẻ đắc ý với Mitsuya.
"Nói gì nữa đi!"
"Rồi rồi anh xin lỗi bé"
Mitsuyu cười rồi nhẹ nhàng xoa đầu Y/n.
"Impulse của anh là tay côn, Zephyr400 của Draken cũng vậy, nó có cách chạy khác với những chiếc xe thông thường khác"
"Ừm ừm!"
"Bên trái là amada, bên phải là thắng"
"Ừm ừm!"
"Em nhìn dưới chân, bên trái là đạp số, bên phải cũng là thắng"
"Ừm ừm!"
Y/n rất chăm chú lắng nghe Taka giải thích, nào là phải bóp amada trước khi sang số, nào là buông amada từ từ thôi không là bị giật ngửa ra đằng sau. Về căn bản thì Y/n vẫn có thể điều khiển được, nhưng vẫn còn non tay, nhiều lần xém tông vào cột điện. Không những thế, bản chất là chiếc Impulse có phân khối lớn nên nhiều lúc khiến Y/n giật mình về lực ga của nó.
Mitsuya vì để chỉ cho Y/n dễ hơn nên cậu đã trực tiếp ngồi sau xe cô bé. Ai hỏi có sợ chết không thì đương nhiên là có, nó có hơi nguy hiểm thật. Nhưng chẳng nhẽ chịu được cú đấm của một tên cao to lúc đánh nhau mà lại không chịu được một cú té xe?
Lợi dụng thời cơ choàng tay lên ôm Y/n, cái mùi thơm thoang thoảng từ tóc cô bé khiến cậu như chết ngất. Y/n có một mùi cơ thể rất đặc trưng, một mùi hoa cỏ, là cúc hoạ mi. Nó rất dễ chịu, không nồng nàn như hoa hồng, cũng không quá "tự nhiên" như hoa hướng dương, chỉ đơn thuần là một mùi thơm thoang thoảng nhẹ nhàng xen chút hương cỏ dại.
Y/n ban đầu đang tập trung điều khiển xe nên không để ý Mitsuya đã luồn tay lên từ lúc nào. Nhưng khi đã ổn định, cô mới nhận ra có một vật thể âm ấm choàng qua bụng cô. Nhìn xuống thì là tay của Mitsuya.
Khẽ đỏ mặt nhưng chẳng dám nói gì, Y/n vừa thích nhưng lại vừa ngại ngùng.
Rồi cũng tới lượt Mitsuya chở Y/n. Về căn bản thì cô đã quen được với nó, nhưng Taka không chịu để Y/n chạy ra đường lớn vì sợ có vấn đề nào đó xảy ra. Anh thì không sao, nhưng Y/n là xước một vết nhỏ thì xót chết mất.
"Takashi Mitsuya đúng chứ?"
Một đám côn đồ vô danh nào đó của khu vực này xông ra chặn đầu xe hai người khi đi qua con hẻm nhỏ.
"Hửm?"
"Chở bạn gái đi chơi à? Haha! Dễ thương phết"
Mitsuya dựng xe, bước xuống. Tháo chiếc nón bảo hiểm bé bé của Y/n ra, choàng lên đầu cô bé chiếc nón fullface của mình. Bế Y/n lên ghế lại, ghé lại sát tai cô bé.
"Nhớ cách chạy xe chứ?"
"Dạ?"
"Anh đếm đến 3, phóng thật nhanh đừng quay đầu lại được chứ?"
"Nhưng m-"
"Ngoan"
Mitsuya vỗ vào đầu Y/n. Hiểu ý Taka, Y/n cũng không dám cãi lại, vì điều đó chỉ làm cản trở cậu mà thôi, vì bây cô là điểm yếu lớn nhất của cậu mà.
"1!"
"2!"
"Lao vào đánh nó anh em!"
"3!"
Tiếng xe rồ lên, Y/n phóng thật nhanh ra trên con phố quen. Thầm cầu trời mình chạy tới kịp.
"Này mày biết chạy xe lúc nào đấy?"
Draken đang trên con Zephyr400 Custom yêu quý của mình kế bên hỏi lớn Y/n. Lúc nãy nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Y/n xông vào nhà cầu cứu khiến Draken giật cả mình.
"Chuyện này không quan trọng, lẹ lên đi cứu Taka!"
Cô thì lo sốt vó, Draken thì thản nhiên vì biết kiểu gì Mitsuya cũng cho lũ chúng nó ra bã. Chắc chỉ là một đám vô danh tiểu tốt muốn đánh bại đội trưởng phiên đội 2 của Toman kiếm chút danh tiếng ấy mà.
Đúng như dự đoán của Draken, tới nơi thì lũ chúng nó đứa thì nằm bết bát, đứa thì đang tìm cơ hội bỏ chạy. Y/n gạt chống xe chạy tới Taka đang ngồi thở dựa vào bức tường. Người cậu có vài vết thương nhưng không quá nghiêm trọng, chuyện này là bình thường với những tên bất lương như cậu mà.
"Này..."
"Không cần phải lo lắng, anh ổn mà"
"Vậy là..."
"Đã bảo là không cần lo mà!"
"Em được chở anh về rồi!"
Hai mắt con bé sáng rực, thiệt ra cô thích chở Mitsuya lắm, tại được người thương ôm mà. Mitsuya mặt ngơ ngác nhìn, rõ là Y/n có lo cho cậu chút nào đâu. Gương mặt cậu tối lại, tỏ vẻ giận dỗi.
"Ơ! Anh giận em à?"
"..."
"Ơ em xin lỗi, đây về em băng bó cho nhá!"
"Ừm..."
"Hai đứa bay bớt phát cơm được không, tao không có đói!"
Y/n và Mitsuya nhìn Draken cười lớn sau câu đùa vừa rồi. Thiệt ra cũng có chút ngại...
Draken dìu Mitsuya ra khỏi con hẻm trước, còn Y/n thì ở lại thu dọn bớt vài tàn tích của Mitsuya nên ra sau. Bỗng có một lực kéo tóc con bé từ đằng sau. Là tên cầm đầu vừa bị đánh cho nhừ tử ráng gượng dậy.
"Mày! Là mày đã khiến em trai tao phải nhập viện đúng chứ?"
"Buông ra! Tôi không làm gì mấy người hết!"
"Lần trước là mày đã kêu hai tên kia xông vào địa bàn của tụi tao! Đừng tưởng tao không biết!"
Rồi hắn bị chặt mồm Y/n không cho cô có cơ hội kêu cứu. Đập đầu cô xuống đất thật mạnh, rồi...
Đau quá...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com