Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19: Đơn giản mà, nhỉ?

"Bác sĩ, cô ấy có sao không!?"

Mitsuya cũng với Draken ngồi ở ngoài phòng cấp cứu mà lòng như lửa đốt.  Bộ đôi song long đứng ngồi không yên, vừa thấy bác sĩ ra liền hỏi tới hỏi tấp.

"Cô ấy ổn rồi, nhưng cần nghỉ ngơi, vết xây xước trên người không nhiều, nhưng có vài vết khá sâu phải khâu lại, phần đầu may mắn không chấn thương sâu nên chỉ cần băng bó lại"

Vừa nhẹ lòng vừa thấy xót, thở phào nhẹ nhõm ngồi xuống ghế. Draken đã đi ra ngoài trước để mua một ít đồ, lại vẫn chỉ còn Y/n và Mitsuya ở phòng bệnh. Cũng giống lần trước, cũng là lo lắng.

Y/n mở mắt, đầu cô đau nhói. Nhớ lại mọi chuyện đã qua, rồi định hình lại sao mình lại ở đây. Nhìn xuống thấy Mitsuya đang ngủ thiếp đi khi còn đang nắm chặt tay mình, cô lấy tay còn lại khẽ xoa đầu Mitsuya.

"A...Em tỉnh rồi à"

Cậu chợt bừng tỉnh. Thấy Y/n đang nhìn mình, liền với lấy ly nước đưa cho cô bé.

"Em thấy thế nào rồi?"

"Khoẻ re! Ngủ một giấc đã ghê"

Y/n vẫn cứ vui tươi như chưa có gì xảy ra làm Mitsuya càng xót.

"Vết thương anh thế nào rồi?"

"À. Được băng lại rồi"

"Xin lỗi nhé, em hứa sẽ băng bó cho anh mà lại nằm đây"

Mitsuya đổ người tới ôm chặt Y/n. Gục xuống vai cô thở phào một hơi.

"Đừng xin lỗi gì hết, anh không muốn nghe"

"Ta...ka?"

"Để vậy một lúc...được chứ?"

Nghe Mitsuya nói vậy, Y/n vướn tay lên xoa nhẹ mái tóc tím nhạt của cậu. Vừa rồi thật sự Mitsuya sợ muốn chết đi sống lại, Y/n thì thấy đó, cô vẫn tươi như hoa, đau thì có đau đấy, nhưng mà nghĩ tới việc Draken và Mitsuya lo lắng cho cô như thế nào thì lại không còn bận lòng gì nữa.

"Em vẫn ổn mà! Không sao đâu!"

Cả ba đang sắp xếp đồ đi về nhà, vì Y/n không muốn nằm đây quá lâu. Draken thì lại cứ nhìn cô bằng con mắt dò xét, đúng thật là không sao, nhưng lo thì vẫn là lo.

"Mày là con gái đấy Y/n?"

"Thì sao?"

"Mày không sợ bị sẹo à?"

"Hả?"

"Rồi ai sẽ dám cưới mày đây?"

"Nếu không ai cưới em sẽ bám anh suốt đời!"

"Thôi mày tha tao đi"

Y/n nhìn Draken cười khúc khích, Mitsuya thì vẫn im lặng nhìn cô mà chẳng nói gì cả, cũng không hào hứng gì với trò đùa của hai anh em nhà kia. Cậu chỉ nhìn rồi quay đi chỗ khác.

"Taka?"

"Gì vậy?"

"Anh ổn chứ?"

"Ừ"

Y/n cảm thấy khó hiểu, cũng có hơi một chút buồn buồn. Chưa bao giờ Mitsuya nói chuyện cộc lốc như vậy với cô cả, cậu là một người rất chu toàn và tử tế. Nghe vậy Y/n cũng chẳng muốn hỏi lại gì nhiều. Cô cũng im lặng rồi quay sang chỗ khác.

Trên đường về, cả hai vẫn không nói gì với nhau cả. Một bầu trời lặng im.

"Taka-chan"

"..."

"Em muốn đi chơi"

"Không. Về đi"

"Đi mà!"

"Không"

"Taka-chan, đi mà!"

"ANH NÓI KHÔNG!"

Mitsuya bỗng dưng lớn tiếng quát Y/n, cô giật mình im lặng, hai tay víu chặt vào tà áo. Một chút tổn thương xen lần một chút sợ hãi. Cô im bặt, không dám nói lại một câu nào.

Hôm nay Y/n ở lại nhà Mitsuya một hôm, vì Draken và Mitsuya có trận đánh hôm nay, tiện nhờ cô trông hai đứa nhóc Luna và Mana. Dỗ hai đứa ngủ, cô cũng ngồi chờ Mitsuya về.

"Ê!"

"Mitsuya!"

"Ê! Mitsuya!"

"Hả?"

"Mày bị gì vậy?"

Baji thấy Mitsuya hôm nay đánh hăng quá, cái thằng dưới tay cậu mặt bầm tím hết nhưng cậu vẫn cứ dộng vào cái gương mặt tội nghiệp ấy khiến Baji thấy lạ. Mitsuya thường ngày đâu có như vậy.

*Đoàng*

"Ais tao ghét mưa quá đi mất!"

Baji xoã tóc ra sau trận đánh khốc liệt vừa rồi, miệng thì phàn nàn vì trời lại mưa.

"Mưa...? Mưa từ lúc nào vậy!?"

Mitsuya hốt hoảng nhìn Baji.

"Mày bị điên à? Mưa từ lúc bắt đầu đánh còn gì? Mày bị dở người à?"

Mitsuya vội chạy ra tìm con Impulse của mình rồi phóng thẳng đi mặc mọi người nhìn cậu bằng ánh mặt khó hiểu. Hôm nay Mitsuya cứ mất tập trung một cách chả ai hiểu nổi, chỉ mình Draken biết được lý do, nhưng thôi cũng kệ để cho cặp đôi trẻ tự giải quyết với nhau, thân anh già nhúng tay vào chuyện chúng nó làm gì cho mệt người.

Y/n thu người vào gầm bàn như lần trước, cô ôm chặt gối, chỉ mong cơn mưa qua nhanh. Mitsuya lao vào phòng, nhìn Y/n sợ đến mức không khóc được, cậu liền ôm cô rồi đặt vào lòng mình.

"Taka..?"

"Lần sau...đừng như vậy nữa, được chứ"

"..."

"Anh thật sự rất sợ, Y/n. Anh xin lỗi, hôm nay anh đã không kiểm soát được cảm xúc"

"Em hiểu"

"Anh đã làm em tổn thương"

"..."

"Em sẽ không phải chịu đựng nữa Y/n, từ nay hãy khóc thật to nếu sợ, cứ la lối nếu em đau, anh sẽ không bỏ rơi em"

"Ừm..."

"Để anh bảo vệ em tới cuối đời được chứ?"

"V-vâng?"

"Anh yêu em, Y/n à"

Y/n tròn mắt nhìn Mitsuya, đau không la, buồn không khóc, tự nhiên người ta nói lời yêu lại trào trực nước mắt. Cô nhìn cậu với vẻ mặt không thể tin được. Là do lo lắng cho cô nên sáng giờ cậu cọc cằn, rồi cuối ngày lại dỗ ngọt người ta ư? Mà dỗ ngọt kiểu này thì lạ quá, chưa được nghe bảo giờ.

"Yêu..em á?"

"Ừ. Đã từ lâu rồi, anh không dám...nói ra..."

Y/n lại vẫn cứ nhìn Mitsuya ngại ngùng mà tránh ánh mắt của cô. Lúc này Y/n mới cảm nhận được tình cảnh lúc này một cách rõ ràng nhất, cô cũng khe khẽ thú nhận ra tất cả.

"Thật ra thì...em cũng phải lòng Taka từ lâu rồi..."

Mitsuya vui mừng ôm chầm lấy Y/n rồi đặt trên mái tóc cô một nụ hôn, khiến Y/n ấm lòng mà mỉm cười nhẹ. Y/n cũng không vừa, vướn người lên rồi phớt lên môi Mitsuya khiến cậu đứng hình. Rồi cô lại cười khì.

Tình yêu là thế đấy, đơn giản mà, nhỉ?

————————————

Vậy là fic này đã kết thúc rồi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình suốt thời gian qua cũng như chịu chờ một khoảng thời gian mình bị writer's block. Tuy đã end nhưng có thể sau này vẫn sẽ có một vài chap về chuyện tình của cặp đôi trẻ Mitsuya và Y/n nên mong mọi người vẫn ủng hộ mình ^^. Chúc mọi người có cái tết vui vẻ bên gia đình và những người yêu quý nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com