chap 3: nụ hôn (p2)
Pond
Đám nhóc lớp 10 năm nay đúng là thiếu ý thức thật đấy. Hành lang là chỗ đi lại, có muốn vui đùa thì cũng phải biết nhìn trước nhìn sau chút chứ. Đám nhóc đó hồn nhiên chạy nhảy đến lúc đụng trúng tôi làm đống tài liệu trong tay rơi tung toé cũng chả thèm quay lại xin lỗi một câu. Thân làm trưởng ban kỉ luật tôi thật sự nhìn không vừa hành động này, nếu không phê bình nghiêm khắc thì không được.
Tôi cúi xuống nhặt đống tài liệu bị rơi vương vãi khắp nơi, giờ cũng gần đến giờ vào học rồi nên tôi phải nhanh tay lên một chút. Tôi còn phải điểm danh người tới muộn nữa.
Trong khi tôi đang một mình cố gắng nhặt hết đống giấy tờ thì có một người đến và nhặt chúng giúp tôi. Đến khi ngẩng mặt lên cả tôi và người đối tiện đều ngơ ngác nhìn nhau. Không ngờ lại là nhóc hôm qua đi học muộn, cái này cũng hơi trùng hợp nhỉ.
Hôm qua áo tôi còn bị nó làm bẩn về giặt mãi mới sạch được.
"Cảm ơn" tôi vội nói cảm ơn khi nhận ra người đối diện chuẩn bị rời đi.
"Không có gì đâu, em đi về lớp đây" thằng nhóc đó có vẻ cũng hơi bối rối khi nhìn nhận ra tôi liền nhanh chóng xoay lưng rời đi.
Nhưng còn chưa đợi nó kịp xoay người thì đã bị đám nhóc chạy ngang qua tông vào người. Nó mất đà cứ thế ngã cả vào người tôi. Đống tài liệu cũng vì thế mà bị rơi một lần nữa. Chết tiệt hơn là nó còn hôn tôi, nó ngã kiểu quái gì vậy, tưởng đây là phim truyền hình à?
Cứ thế chúng tôi bốn mắt nhìn nhau với khoảng cách siêu gần, mất mấy giây rồi nó ngồi bật dậy chạy mất tiêu. Nó cứ thế cắm đầu mà chạy chả thèm quay đầu lại, nhìn bóng dáng nó mất hút tôi mới chợt hoàn hồn lại.
Sau đó tôi bất giác sờ lên môi, tôi vẫn đang cảm nhận được sự mềm mại của việc môi chạm môi hồi nãy. Rồi tôi nhíu mày, cảm thấy hơi khó chịu, bực bội. Tôi không biết tại sao lại có cảm giác tiêu cực đó, chỉ là đột nhiên có mà thôi, trước giờ tôi chưa từng khó chịu vô cớ như thế, có lẽ là tại nó cướp nụ hôn đầu của tôi rồi chạy mất.
Đến lúc ăn trưa thì tôi phát hiện ra ảnh của chúng tôi đã xuất hiện trên page của trường, điều đó làm sự khó chịu của tôi càng lúc càng tăng.
"Haha, Pond, tao không ngờ nụ hôn đầu của mày mất theo kiểu này đấy. Nhìn như phim ấy. Thế nào, lúc hôn có phải thấy rất lãng mạn không?" thằng Mix nó vừa đi vừa nhìn vào điện thoại mà cười.
"Lãng mạn cái gì. Đừng có nói lung tung"
Nhưng mà nó căn bản là mặc kệ lời nói của tôi chứ thế hi hi ha ha suốt cả quãng đường đến nhà ăn. Tôi không nghĩ việc này vui đến vậy đâu.
"Này này, kia có phải người hôn mày hồi sáng không?" Mix hướng ánh mắt về một cái bàn ở cách chúng tôi không xa.
Tôi cũng nhìn về phía Mix nói, sau khi xác nhận là đúng thì chỉ đơn giản "Ừm" với thằng bạn một tiếng. Mới có hai ngày thôi mà đi đâu cũng gặp nó, có chút trùng hợp quá đáng rồi đấy.
"Tao nghĩ là em ấy cũng nhìn thấy bài viết đó rồi, cứ nhìn sang bên này suốt" Mix nói.
Tôi quay qua nhìn cái bàn của nhóc Phuwin một lần nữa. Đám bạn nó cứ lấm lén nhìn tôi, chắc là đang bàn tán gì đó, thấy tôi quay qua nhìn liều giật mình mà quay đi.
"Thấy rồi thì liên quan gì tới tao" tôi hời hợt trả lời.
"Mày sao lại thế nhỉ? Thử nghĩ mà xem, nếu đám người trong trường này thấy bức ảnh đó thì em nó sẽ yên được sao? Sẽ có người bàn tán chỉ trỏ, rồi trêu chọc, nặng tí nữa có khi còn bị phá. Người thích mày trong trường này nhiều lắm, trai gái có cả, mày nghĩ em nó có ổn không? Tao cá là em ấy đang rất căng thẳng đấy" Mix phân tích, tóm lại là sợ thằng nhóc kia sẽ vì bài viết này mà gặp rắc rối.
"Đừng có làm quá mọi chuyện lên thế"
"Làm quá? Không có đâu, mày ở trường này học mấy năm rồi mày phải rõ chứ, cái trường này nó drama tới cỡ nào. Mấy lời trêu chọc bình thường thì không nói chứ nếu em nó bị mấy người thích mày bắt nạt thì sao?"
Tôi nghĩ một chút, cảm thấy Mix nói cũng không sai. Trường này thỉnh thoảng cũng sẽ như thế, mấy thanh niên đang tuổi nổi loạn đó tự trọng rất cao, có chuyện gì cũng không muốn nhường nhau, mà không nhường thì chỉ có nước đánh nhau xem ai thắng ai thua thôi. Lâu lâu đánh nhanh giành người yêu cũng có nữa.
"Nếu thật sự có chuyện thật thì đám người đó sẽ bị kỉ luật thôi. Chứ ban kỉ luật không có nhiệm vụ đi theo bảo vệ một cá nhân nào cả" tôi đáp.
Mix hơi bĩu môi không hài lòng với câu trả lời của tôi. Tôi thấy câu trả lời đó đâu có gì sai, tôi chỉ có thể kỉ luật những người làm sai hay có ý định làm sai quy định của trường thôi. Nhưng giờ chả có gì sảy ra cả nên nó không phải việc tôi nên quan tâm. Nhưng Mix nói cũng đúng, tôi thấy không ít người đang bàn tán về vụ việc này rồi.
Nhưng trước hết việc tôi cần làm là bảo Nancy-một trong số admin của page xoá mấy tấm ảnh đó đi, còn dặn dò sau này không được đăng mấy ảnh hôn hít như này nữa. Trường tôi không có lệnh cấm yêu đương, hình ảnh mấy cặp đôi yêu nhau thỉnh thoảng vẫn được cập nhật trên page, nhưng hình ảnh hôn hít nó không phù hợp với môi trường trung học. Cô nàng gửi mấy bức ảnh đó cho page cũng bị tôi gọi lên phòng hội học sinh nói chuyện, nếu có lần sau khẳng định sẽ bị phạt.
Về đến nhà tôi nghĩ lại hình ảnh cười đùa với đám bạn của thằng nhóc Phuwin hôm nay tôi nhìn thấy. Nó cười tươi tới nỗi mắt tít lại luôn rồi. Thử nghĩ mà xem, đang là một người vui vẻ như thế lại chỉ vì một vài bức ảnh mà bị gặp rắc rối chắc là sốc lắm. Hơn nữa việc này ít nhiều có liên quan tới tôi, nếu tôi không làm gì đó đến khi nó bị bắt nạt thật như lời Mix nói có phải tôi cũng có lỗi không.
Thế là từ ngày hôm sau tôi bắt quan sát thằng nhóc kia nhiều hơn, sợ nó bị như lời Mix nói. Mỗi lúc đi ăn cơm tôi sẽ cố tình ngồi gần bàn thằng nhóc đó một chút, lúc đầu giờ chiều đi kiểm tra hành lang khối 10 cũng cố tình đợi đến khi thằng nhóc đó vào lớp an toàn rồi mới rời đi.
Nhưng sau cả 1 tuần trời không có chuyện gì sảy ra tôi mới cảm thấy hành động của mình làm thật là ngu ngốc. Ai cũng biết đó là tai nạn, nên mọi người hầu như chỉ trêu đùa một tí rồi thôi, không ai thật sự coi việc này nghiêm trọng như lời Mix nói. Và tôi nhận ra lúc đó thằng bạn mình nó cũng chỉ đang cố gắng trêu mình thôi. Vì vậy sau 1 tuần làm mấy trò theo dõi công khai điên khùng đó thì tôi cũng bỏ.
Nhưng tôi lại phát hiện ra thằng nhóc này nó có chút đặc biệt, ý tôi là nó rất dễ khiến cho mọi người xung quanh vui vẻ, vì vậy nó có rất nhiều bạn. Nó làm quen với bạn bè rất nhanh, tôi thấy hầu như lúc nào bên cạnh nó cũng có người để nói chuyện.
Nhưng cũng có một số thứ của nó làm tôi không vừa ý lắm, nó khá tùy hứng. Ví dụ như lúc đi trên hành lang nó với bạn bè luôn quàng vai bá cổ rồi trêu đùa nhau, mặc dù nó không vi phạm kỉ luật nhưng như thế rất không tốt, có khả năng sẽ tông trúng người khác. Hoặc là đến giờ nghỉ nó luôn bỏ áo ra khỏi quần, rồi đến khi đầu giờ chiều cũng quên luôn việc phải sơ vin vào, cái này là sai quy định về đồng phục rồi.
Nhìn mấy hành động tùy ý của nó tuy không đáng là gì cả nhưng lại làm cho tôi khó chịu vô cùng nên lần nào cũng phải nhắc nhở nó. Nhưng đến lần sau nó vẫn tiếp tục tái phạm như thế.
"Mày không đi theo em nó nữa à?" Mix ngồi ở cái bàn của chủ tịch hội học sinh trêu tôi.
"Theo cái gì? Mày lo mà làm cho xong đi" tôi đánh trống lảng đi, không muốn nhắc tới chuyện này. Hừ, tôi đi theo thằng nhóc Phuwin đó còn không phải do nó dụ à.
"Haha, tao thấy đáng yêu mà. Như kiểu là anh trưởng bạn kỉ luật lạnh lùng đi theo bảo vệ em người yêu đáng yêu của mình vậy. Tao thích" có vẻ Mix nó rất hứng thú với chuyện này, nó đã trêu tôi rất lâu rồi. Mỗi lần chỉ có hai người chúng tôi nó phải trêu mấy câu thì mới tập trung làm tiếp được.
"Tao ghét cậu ta" tôi nhìn bạn mình nói một cách nghiêm túc.
Thật ra nói ghét thì hơi quá, nó chả làm gì để tôi ghét cả. Chỉ là tôi là người rất theo kỉ luật nên hơi không thích cái kiểu tùy tiện kia của nó thôi. Nhưng mà nói thế để Mix nó khỏi trêu nữa.
"Ồ... " Mix ồ lên một tiếng, hơi cười nhẹ rồi không tiếp tục trêu tôi nữa. Nhìn mặt thằng bạn như kiểu chả tin lời tôi nói kia làm tôi cảm thấy hơi bất lực, thở dài một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com