Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9: Hứa phu nhân

"Ta là Hứa Giai Kỳ, còn nàng hình như ta mới thấy lần đầu, là người mới sao?"

"Ân. Mà sao ngươi vào đây được?"

Nàng nhớ đã đóng cửa cẩn thận rồi mà, rốt cuộc chui ra từ chỗ nào chớ

"Bên này" Hứa Giai Kỳ chỉ tay về cửa sổ.

Ngu Thư Hân mới vỡ lẽ ra, mãi nói chuyện mà quên bén đi việc nàng vẫn còn đang ở trạng thái dưới nước, nói chuyện mà trong tình cảnh này thì không thoải mái lắm.

"Ngươi đi ra chỗ khác cho ta mặc y phục được không?"

"Thất lễ rồi"

Ta còn muốn nhìn thêm mà

"Cái gì????"

"Suỵt. Nhỏ tiếng lại giùm ta với"

" Ngươi nói bên ngoài có đám người đang đuổi bắt ngươi. Vậy tại sao ngươi lại bị bắt?"

"Ta là có nổi khổ riêng. Phu quân của ta suốt ngày ăn chơi bê tha, đam mê tửu sắc, còn lôi ta ra đánh đập trút giận. Ta vì không chịu được nên mới trốn chạy, hắn liền cho người bắt ta về. Thư Hân cô nương à, làm ơn giúp ta cho ta nương nhờ đây một lát được không?"

Hứa Giai Kỳ cầm lấy tay Thư Hân cầu khẩn van xin. Khuôn mặt đầy vẻ ủy khuất.

"Hoàn cảnh của cô nương thật là đáng thương. Được rồi, nàng tạm thời cứ lánh nạn ở đây, ta sẽ xin phép Tạ chủ sau"

Ngu Thư Hân nghe vậy liền mủi lòng, với một người tâm tính thiện lương như nàng nên rất dễ bị xiêu lòng, nhìn Hứa Giai Kỳ đầy vẻ thương hại.

"Đa tạ Ngu cô nương đã giúp đỡ. Thật kiếm đâu ra được một mỹ nhân vừa đẹp người còn đẹp nết nữa"

"Nàng đừng nói vậy. Chuyện nên làm thôi."

Hai người cứ như đã quen biết từ lâu , nói chuyện rất thoải mái, Ngu Thư Hân cũng không ngại đem chuyện của nàng tâm sự với người mới gặp lần đầu.

Cửa phòng liền bất ngờ bị đẩy ra, một nữ nhân cao lớn bước vào, liền bị khung cảnh tình thương mến thương trước mặt làm cho kinh người. Ngu Thư Hân thấy ả bước vào liền rụt tay lại, tình huống này có chút quen quen a. Còn nữ nhân lạ mặt kia vẫn rất nhởn nhơ trước sự có mặt của ả, vẫn ung dung tự tại mà ngắm mỹ nhân không rời mắt.

"Lão Hứa. Ngươi ở đây làm gì?"

Đối với sự có mặt của Hứa Giai Kỳ ở cùng một chỗ với Thư Hân, Tạ Khả Dần lấy làm ngạc nhiên

"Tạ chủ. Lâu rồi không gặp, ta tới thăm ngươi đây mà"

"Chẳng phải hai ngày trước đã gặp nhau rồi sao?"

"Ah đối với ta hai ngày không gặp Tạ chủ đây giống như dài hai năm vậy đó"

"Ngươi đừng có mồm điêu. Mau ra khỏi đây cho ta. Phòng này đã có người đặt rồi"

"Lão Tạ, ngươi xấu tính quá đi. Tiểu mỹ nhân này 'ngon' như vậy mà ngươi lại giấu ta, cũng may hôm nay tình cờ gặp trúng được nàng chứ không ngươi cũng giấu ta đem mỹ nhân này 'ăn' một mình"

Ngu Thư Hân đứng giữa cuộc đối thoại giữa hai người này liền không hiểu cái mô tê chi hết. Nàng không nhịn được mà lên tiếng

"Tạ chủ à, vị đại thẩm này tỷ quen sao???"

*phụt*

ĐẠI THẨM???

Nhìn ta như vậy thế nào trong mắt Ngu Thư Hân lại là một đại thẩm vậy trời?
Nhìn ta không đủ xinh đẹp, không đủ cao quý hay sao?
Mắt nàng ta nhất định là có vấn đề huhu huhu.

Tạ Khả Dần một bên cười muốn nội thương, haha đây chính là chuyện mắc cười nhất từ trước đến nay.

Ngu Thư Hân không hiểu sao chuyện này có gì đáng cười chứ?

Còn cái con người đó thì đang trong trang thái bị chầm cảm nặng.

"Đây là Hứa Giai Kỳ, là đại phu nhân của Hứa gia, là một gia thế lớn nhất vùng này"

"Hứa phu nhân???"

Ngu Thư Hân bây giờ mới nhìn kỹ lại Hứa Giai Kỳ mặt mũi thanh tú, có phần tinh nghịch trẻ con, cả người một thân vàng ngọc đeo đầy mình, trên người vận y phục phu nhân quyền quý, tóc được bới gọn sau gáy, nhìn có vẻ trưởng thành hơn so với tuổi. Cả người toát lên vẻ sang trọng, cao quý, nhưng hành xử thì không giống chút nào, tính tình huyên náo, sôi nổi lúc nào luyên thuyên không ngừng. Chả trách nàng không nhận ra, thân phận tôn quý của ả.

"Tạ chủ, ta cầu tỷ một chuyện được không?"

"Chuyện gì?"

"Hứa phu nhân đây đang bị truy đuổi chúng ta có thể giúp đỡ nàng được không?"

"Truy đuổi ???" Tạ Khả Dần liếc mắt nhìn Hứa Giai Kỳ đang kịch liệt đá mắt với mình, ngầm hiểu ra vấn đề.

"Chuyện là như vậy đó"

Sau khi nghe Thư Hân tóm tắt lại mọi chuyện, Tạ Khả Dần lại được một trận cười đau bụng.

"Haha. Từ khi nào ả quả phụ nhà ngươi lại có phu quân vậy? Ngươi mới tuyển thêm chồng sao?"

"Hả??? Quả phụ???" Ngu Thư Hân lườm kẻ nãy giờ vẫn cười nhe răng.

"Ngươi gạt ta sao?"

"Xin lỗi ta không cố ý gạt nàng, ta chỉ muốn làm thân với nàng thôi. Đừng giận ta mà"

Ai bảo nàng dễ tin người quá làm gì? Thật là một thiếu nữ chưa trải sự đời.

Ngu Thư Hân cũng không phải là người giận dai, bản tính nàng vốn rộng lượng, bao dung với lại chuyện này cũng không có gì to tác. Có điều nàng không hiểu vị phu nhân này còn trẻ vậy mà đã mất chồng sớm như vậy sao? Cũng rất đáng thương

"Không sao. Ta không trách phu nhân"

"Vậy thì tốt rồi, sau này chúng ta làm bạn có được không?"

"Tiểu nữ chỉ là một kỷ nữ hèn mọn sao dám kết thân với một phu nhân quyền quý như Hứa phu nhân chứ?"

"Nàng không muốn làm bạn với ta cũng không sao? Hay là theo ta về Hứa gia, đảm bảo không để nàng phải ấm ức đâu"

"E hèm!" Tạ Khả Dần hắng giọng, hình như ta không lên tiếng nên các ngươi quên đi sự có mặt của ta rồi đúng không?

"Như vậy sao mà được chớ? Ta là người của Mộng Liên Lâu sao có thể theo ngươi về Hứa gia được"

Hơn nữa về đó ở với một vị phu nhân thích nhìn trộm người ta tắm như vậy thì nàng không dám chắc bản thân mình sẽ an toàn hay không.

"Ta sẽ ch.."

"Im mồm"

Tạ Khả Dần thẳng thừng cắt lời của Hứa Giai Kỳ, muốn cướp nàng ấy khỏi tay ta sao? Có mà mơ đi.

"Ở đây không có chuyện của ngươi. Mau cút về Hứa gia đi"

"Ta là khách ruột ở đây. Ngươi dám đuổi khách đi sao? Chuyện này mà phát tán ra bên ngoài, ta không dám chắc cái kỷ viện này có thể trụ được ở mảnh đất này đâu"

Hai nữ nhân đều đanh đá như nhau, không ai chịu nhường ai. Ngu Thư Hân chỉ biết cười khổ.

"Lão Tạ ta nói cho ngươi biết, hôm nay bổn cô nương ta muốn bao Thư Hân cô nương đây có được không?"

"Không được. Ngu Thư Hân không tiếp khách, đặc biệt với ngươi thì càng không?"

"Sao chớ? Nàng ta là kỷ nữ sao không được tiếp khách?"

"Ta nói không được là không được"

"Ngươi vô lý. Không cần biết ngươi có đồng ý hay không, ta đã nhắm nàng rồi thì đêm nay phải là của ta"

"Hứa Giai Kỳ"

Tạ Khả Dần gằn giọng, trừng mắt với cái con người ngang ngược đó. Sao cuộc đời của mình toàn gặp phải những người khó ưa như vậy chứ???







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com