Scandal
#BócPhốtLingLing
#TínhCáchThậtCủaIdol
Ba hashtag nằm trên top trending Twitter.
Và ở giữa những dòng tweet giận dữ, cắt ghép, xuyên tạc ấy... là hình ảnh của một người con gái – với đôi mắt đã từng là niềm tin của hàng triệu người.
LingLing Kwong.
⸻
Chuyện bắt đầu từ một clip.
Được quay trộm.
Được cắt ngắn.
Và bị đẩy lên mạng với caption:
"LingLing chửi mắng nhân viên vì chuẩn bị sai đồ uống?"
Dân mạng phẫn nộ.
Một vài "người từng làm việc chung" tự xưng lên tiếng nói chị... lạnh lùng, khó tính.
Thương hiệu liên hệ công ty chị yêu cầu tạm ngừng hợp đồng.
Fanpage đóng bình luận.
Chị im lặng.
Chỉ một người là không im.
Orm Kornnaphat.
⸻
Tối hôm đó, trong khi mọi người còn đang chờ đợi công ty của chị lên tiếng chính thức thì Orm đăng một dòng duy nhất trên story:
"Tôi không cần chị ấy giải thích. Tôi tin chị ấy."
– kèm theo một bức ảnh chụp bàn tay chị nắm tay em trong hậu trường.
Không tag.
Không drama.
Chỉ đơn giản là... một niềm tin rất yên lặng, nhưng vang như sấm giữa tâm bão.
⸻
Flashback:
Buổi quay hôm đó, chị bị dị ứng sau khi uống nhầm cà phê có sữa – thứ chị không thể dùng.
Chị không chửi ai cả.
Chị chỉ nói với giọng khản, mệt:
— "Ai giúp chị lấy khăn giấy với?"
Nhưng đoạn clip được cắt ra là:
— "Ai làm ra cái này vậy?" – giọng chị gắt vì... khản đặc chứ không hề tức giận.
Chị đã khóc trong toilet suốt 15 phút.
Orm biết. Em có mặt ở đó. Em đưa khăn cho chị. Em im lặng lau nước mắt cho chị.
Và em cũng là người biết rõ nhất:
Chị mạnh mẽ trên sân khấu, nhưng dễ tổn thương nhất khi ở sau hậu trường.
⸻
Tại chung cư hôm scandal nổ ra.
Chị trùm mền kín đầu. Không ăn. Không mở điện thoại.
Orm ngồi kế bên, tay cầm ly sữa nóng. Em không nói gì.
Một lúc sau, chị khẽ hỏi:
— "Mọi người ghét chị thật rồi hả?"
— "Không."
— "Ai cũng nói chị giả tạo."
— "Kệ họ. Em biết chị không phải vậy."
— "Em cũng là idol. Em lên tiếng thì có thể bị ghét lây..."
— "Thì sao?"
— "Em không sợ hả?"
— "Em sợ mất chị hơn."
Chị im lặng.
Orm cúi xuống, chạm nhẹ lên bàn tay chị. Em nói bằng giọng nhỏ nhưng chắc:
— "Chị đừng gồng nữa. Em ở đây rồi."
⸻
Sau bài đăng của Orm.
Fan chia hai phe. Có người cảm động. Có người mắng em "u mê".
Công ty của Orm gọi em lên nói chuyện.
Em bảo:
— "Em không thay đổi. Em chọn đúng."
Rồi em cúi chào. Lịch trình ngày hôm sau vẫn đi như bình thường.
Bão ngoài kia vẫn đang nổi. Nhưng với chị, chỉ cần còn một người đứng yên, là đủ.
⸻
Một tuần sau.
Một staff nữ bất ngờ lên tiếng:
"Hôm đó chính tôi là người pha nhầm cà phê cho chị LingLing.
Chị không chửi. Chị chỉ ho sặc sụa và yêu cầu giấy lau. Tôi xin lỗi vì không lên tiếng sớm hơn."
Clip đầy đủ được tung ra.
Cư dân mạng bắt đầu chuyển hướng.
Orm vẫn im lặng.
Em không cần chứng minh gì cả.
⸻
Tối hôm đó.
Chị hẹn em ở sân thượng công ty. Không ai khác. Gió thổi mạnh, tóc em rối tung.
— "Em biết không, lúc scandal nổ ra, chị từng nghĩ sẽ giải nghệ."
Orm giật mình quay sang:
— "Đừng."
— "Chị đã mệt. Và sợ. Rất sợ."
— "Nhưng sao chị vẫn ở lại?"
— "Vì chị thấy một người vẫn đứng về phía chị, dù chị chẳng còn gì."
— "Em không cần chị là idol. Em chỉ cần chị là LingLing. Người mà em yêu."
Chị khẽ cười. Nụ cười nhạt, nhưng lần đầu tiên sau cả tuần không còn run rẩy.
Orm nắm tay chị, xiết chặt:
— "Lần sau có chuyện gì, đừng tự gánh một mình. Có em ở đây."
Chị không nói gì. Chỉ rướn người ôm em.
Một cái ôm dài. Như thể chị vừa từ vực sâu đi lên – và em là cái phao duy nhất.
⸻
Sau cùng, chị đăng story.
Ảnh chụp Orm đang ngủ gục trên bàn tập vũ đạo, tay vẫn cầm điện thoại mở Twitter có bài viết bênh chị.
Caption ngắn:
"Cảm ơn vì đã không rời đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com