Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32 : Tớ Vẫn Ở Đây Mà !

Một tuần trôi qua...

Thu Hạ vẫn lạnh nhạt như vậy.

Cô né tránh Thanh Ca trong mọi tình huống.

Không còn để Thanh Ca chạm vào.

Không còn đáp lại ánh mắt Thanh Ca.

Không còn để lại bất kỳ kẽ hở nào cho cô tiếp cận.

Nhưng-

Thanh Ca vẫn dịu dàng với cô như cũ.

---

Buổi sáng, trên bàn học của Thu Hạ luôn có sẵn hộp sữa và một chiếc bánh ngọt.

Không cần hỏi, Thu Hạ cũng biết là ai đặt.

Nhưng cô vẫn giả vờ như không thấy, lặng lẽ cất đi mà không ăn.

Giờ ra chơi, khi mọi người đã rời khỏi lớp, Thanh Ca nhẹ nhàng đặt một chiếc khăn giấy lên bàn cô.

- Môi cậu nứt rồi, dùng cái này lau nhẹ đi.

Thu Hạ đơ người.

Cô không hề nhận ra môi mình khô và nứt đến mức nào.

Càng không hiểu tại sao Thanh Ca lại có thể tinh ý đến vậy.

Nhưng-

Cô vẫn không đáp lại.

Vẫn im lặng, như thể không nghe thấy.

Thanh Ca chỉ nhìn cô một lúc, khẽ cười nhạt.

- Không sao. Nếu cậu không muốn nói chuyện với tớ, tớ cũng không ép.

- Chỉ cần cậu ổn, là đủ rồi.

Giọng nói nhẹ bẫng, nhưng lại đau đến tột cùng.

---

Buổi chiều, giờ tan học.

Trời đột ngột đổ mưa.

Thu Hạ quên mang ô.

Cô đứng trước cổng trường, do dự không biết có nên chạy bộ về không.

Nhưng đúng lúc đó-

Một chiếc ô màu đen chìa ra trước mặt cô.

Thanh Ca.

- Cậu không mang ô đúng không? Để tớ đưa cậu về.

Giọng cô vẫn trầm ấm và dịu dàng như thế.

Nhưng Thu Hạ chỉ lắc đầu, lùi lại một bước.

- Không cần.

Nói rồi, cô quay người, định chạy vào mưa.

Nhưng-

Bàn tay Thanh Ca đột ngột nắm lấy cổ tay cô.

Lực rất nhẹ.

Không hề ép buộc.

Nhưng đủ để làm Thu Hạ khựng lại.

- Cậu sẽ bị cảm đấy.

- Đừng cố chấp nữa.

Thu Hạ siết chặt tay, rồi rút ra.

Cô không quay đầu lại, bước thẳng vào màn mưa lạnh lẽo.

Thanh Ca đứng yên tại chỗ, nhìn theo bóng lưng cô.

Lòng đau như cắt.

---

Đêm hôm đó.

Thu Hạ quả nhiên sốt cao.

Cô nằm trên giường, đầu óc quay cuồng, mơ hồ trong cơn mê man.

Bỗng nhiên, có tiếng gõ cửa.

Sau đó-

Một bóng người bước vào.

Là Thanh Ca.

Cô đặt hộp cháo nóng và thuốc hạ sốt lên bàn, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường.

Nhìn Thu Hạ đang run rẩy, Thanh Ca khẽ thở dài.

Cô đưa tay, dịu dàng vuốt nhẹ trán cô.

- Bảo mà không chịu nghe, giờ bị sốt rồi.

Giọng nói trách móc, nhưng ánh mắt lại tràn đầy dịu dàng.

Thu Hạ mơ màng nhìn cô.

- Sao cậu lại đến đây...?

Thanh Ca khẽ cười.

- Tớ vẫn luôn ở đây mà, Thu Hạ.

- Dù cậu có né tránh tớ thế nào đi nữa...

- Tớ vẫn không rời đi.

Thu Hạ mím môi, nhắm chặt mắt.

Không muốn thấy ánh mắt dịu dàng của Thanh Ca nữa.

Không muốn để bản thân dao động.

Nhưng cô không thể phủ nhận...

Cô đã nhớ cái ôm ấm áp ấy đến nhường nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #bh#ngọt