Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 49 : Tỉnh Lại

Buổi sáng ngày thứ hai mươi bảy.

Ánh nắng nhạt xuyên qua khung cửa sổ, trải một lớp sáng mỏng lên chiếc giường bệnh.

Căn phòng tĩnh lặng.

Thanh Ca ngủ gục bên cạnh giường, bàn tay cô vẫn nắm chặt lấy tay Thu Hạ.

Rồi bất chợt...

Người trên giường khẽ cử động.

---

Đôi mi dài chậm rãi run lên.

Rồi... đôi mắt ấy mở ra.

Lần này, không còn mơ hồ.

Không còn sự hoảng hốt hay phân vân giữa thực tại và giấc mơ nữa.

Thu Hạ mở mắt, hoàn toàn tỉnh táo.

---

Cô nhận ra điều đầu tiên là gì?

Là Thanh Ca.

Người ấy vẫn ngồi cạnh cô, vẫn nắm tay cô, vẫn luôn ở bên cô.

Suốt thời gian qua.

---

Thu Hạ nhìn cô thật lâu.

Cảm giác như một mảng ký ức bị xáo trộn, tất cả cảm xúc ồ ạt kéo đến.

Cô nhớ đến những ngày tháng mình né tránh Thanh Ca.

Cô nhớ đến ánh mắt đau đớn của Thanh Ca khi cô nói những lời quá đáng.

Cô nhớ đến... sự lạnh nhạt của Thanh Ca khi cô cố gắng nhìn theo bóng lưng ấy.

---

Đến tận lúc này, cô mới thực sự hiểu.

Cô yêu Thanh Ca.

Không còn nghi ngờ, không còn lo sợ.

Tình cảm ấy đã khắc sâu trong tim cô, đến mức ngay cả khi cô hôn mê, vẫn không thể xóa nhòa.

---

Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống gối.

- Thanh Ca...

Cô khẽ gọi.

---

Thanh Ca khẽ động.

Cô không ngủ sâu, chỉ vừa thiếp đi một lát.

Nghe thấy tiếng gọi ấy, cô ngay lập tức mở mắt.

Và... ánh mắt cô chạm vào ánh mắt của Thu Hạ.

Thanh Ca sững sờ.

---

- Cậu...

Cô bật dậy, siết chặt tay Thu Hạ.

Ánh mắt cô có chút hoảng loạn, có chút không dám tin.

- Cậu tỉnh rồi?

---

Thu Hạ nhìn cô, không nói gì.

Chỉ chớp mắt, rồi...

Bất ngờ siết chặt tay Thanh Ca.

Giọng cô run lên, nhưng vô cùng chắc chắn.

- Tớ xin lỗi.

- Tớ sai rồi...

- Tớ yêu cậu, Thanh Ca.

---

Cả thế giới như đột ngột ngừng lại.

Ánh mắt Thanh Ca mở lớn, bàn tay cô khẽ run.

Cô như thể không tin vào tai mình.

- Thu Hạ... vừa nói gì?

---

Nhưng chưa kịp để cô phản ứng...

Thu Hạ đã kéo cô xuống.

Đôi môi mềm mại đặt lên môi cô.

Không phải nụ hôn ngập ngừng hay vụng về.

Mà là một nụ hôn tràn đầy tình cảm, mang theo tất cả sự hối hận và yêu thương.

---

Thanh Ca hoàn toàn ngơ ngẩn.

Từ trước đến nay, luôn là cô cưỡng hôn Thu Hạ.

Còn lần này...

Lần này, là Thu Hạ chủ động.

---

Tim Thanh Ca đập loạn.

Nhưng cô không đẩy ra.

Ngược lại, cô siết chặt eo Thu Hạ, đáp lại nụ hôn ấy một cách sâu sắc hơn.

Nụ hôn này không cuồng nhiệt, không vội vã.

Mà là một nụ hôn của sự xác nhận.

Xác nhận rằng từ giờ phút này... không còn ai né tránh nữa.

---

Một lúc sau, cả hai mới tách ra.

Thanh Ca nhìn Thu Hạ, ánh mắt cô vẫn còn mang theo sự kinh ngạc.

Cô muốn hỏi... muốn xác nhận lại...

Nhưng Thu Hạ chỉ cười nhẹ.

Rồi cô đưa tay, chạm vào mặt Thanh Ca, nhẹ giọng nói:

- Tớ không chạy nữa.

- Thanh Ca, lần này tớ thực sự muốn ở bên cậu.

---

Thanh Ca khựng lại.

Cô nhìn người trước mặt, đôi mắt dần đỏ hoe.

Cuối cùng...

Cô siết chặt bàn tay Thu Hạ, đặt lên trái tim mình.

Giọng cô khẽ run.

- Tớ chờ cậu lâu lắm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #bh#ngọt