Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lạc Mất Nhau Rồi...

Lee Sang-hyeok, người mà cả thế giới biết đến với cái tên Faker, là một tượng đài trong làng Liên Minh Huyền Thoại. Từ khi còn là một cậu bé mười sáu bảy, anh đã nổi lên như một thần đồng với kỹ năng và chiến thuật xuất sắc. Được mệnh danh là "Quỷ vương bất tử", Faker không chỉ là một huyền thoại trong thế giới game, mà còn là hình mẫu lý tưởng của mọi tuyển thủ, người hâm mộ.

Cùng thời điểm đó, ở một góc khuất khác của Hàn Quốc, Han Wangho, hay còn gọi là Peanut, một chàng trai trẻ tuổi, chỉ mới 18, nhưng đã chứng tỏ tài năng vượt bậc của mình trong vai trò đi rừng. Dù mới chỉ bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp, nhưng Peanut đã nhanh chóng tạo dấu ấn trong cộng đồng game thủ. Cả hai, dù ở hai độ tuổi khác nhau, đều chung một niềm đam mê mãnh liệt dành cho Liên Minh Huyền Thoại.

Dù là những tên tuổi lớn trong cộng đồng game thủ, hai người họ chưa bao giờ thực sự gặp nhau. Họ chỉ biết đến nhau qua màn hình máy tính, qua những trận đấu căng thẳng, qua những bài phân tích chiến thuật, nhưng chưa một lần nói chuyện trực tiếp. Tuy nhiên, có một điều họ không biết, chính là cảm xúc mà họ dành cho nhau không chỉ là tình bạn, mà là thứ tình cảm mà họ chưa nhận ra.

Một ngày mùa thu, khi Faker đang ngồi trong phòng tập luyện của đội tuyển, một tin tức bất ngờ được lan truyền trong giới game thủ: "Peanut sẽ gia nhập một đội tuyển mới." Faker hơi nhíu mày. Anh đã nghe nói về cậu nhóc này trước đó, nhưng anh không nghĩ rằng một người trẻ tuổi như Peanut lại có thể gây được sự chú ý lớn như vậy. Những trận đấu giữa họ đã luôn gay cấn và đầy cạnh tranh, nhưng không có gì đặc biệt ngoài những trận đấu chuyên môn.

Trong khi đó, Peanut, dù mới gia nhập đội tuyển mới, lại không thể ngừng nghĩ về một người—Faker. Anh đã từng đối đầu với Faker nhiều lần trong các giải đấu, và dù thắng hay thua, Faker luôn để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng cậu. Nhưng Peanut lại không dám thổ lộ cảm xúc của mình. Anh cảm thấy mình quá nhỏ bé so với Faker, người luôn là huyền thoại trong mắt mọi người.

Cả hai đều quá bận rộn với sự nghiệp và các trận đấu, đến mức họ không nhận ra rằng, trong những khoảnh khắc đó, họ đã có những cảm xúc đặc biệt dành cho nhau.

Mùa đông đến gần, giải đấu quốc tế sắp diễn ra, và cả Faker lẫn Peanut đều chuẩn bị cho một mùa giải quyết định. Đội tuyển của Faker đang dẫn đầu, trong khi Peanut và đội của anh phải chiến đấu để có suất tham dự chung kết.

Một ngày, sau một trận đấu căng thẳng, Faker đứng bên ngoài sân khấu, hơi thở hổn hển. Một người lạ bước tới gần, mang theo một ánh mắt kỳ lạ. "Chào anh," Peanut nhẹ nhàng nói. Faker ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt cậu.

"Em là Peanut, đúng không?" Faker hỏi, giọng anh lạ lẫm nhưng không thể phủ nhận sự tò mò.

"Vâng, em là Peanut," cậu đáp, nở một nụ cười nhẹ. "Anh là... Faker, đúng không? Người mà em luôn ngưỡng mộ."

Dù chỉ là một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, nhưng một thứ gì đó lạ lẫm đã chạm vào lòng họ. Tuy nhiên, không ai trong số họ nói ra những suy nghĩ đó. Họ chỉ mỉm cười rồi bước đi, mỗi người tiếp tục với cuộc sống của mình.

Thời gian trôi qua, cuộc sống của cả hai tiếp tục diễn ra như thường lệ. Những trận đấu ngày càng khốc liệt hơn, và Faker cùng Peanut đều gặt hái được những thành công và thất bại của riêng mình. Nhưng tình cảm giữa họ vẫn không thể dễ dàng nhận ra.

Một lần, sau khi giải đấu kết thúc, Faker nhận được một tin nhắn lạ từ một tài khoản ẩn danh. Tin nhắn chỉ đơn giản là một câu: "Em hy vọng anh sẽ hạnh phúc." Không có tên, không có bất kỳ dấu hiệu nào chỉ rõ người gửi là ai. Nhưng Faker có một linh cảm mơ hồ rằng đó là Peanut. Lúc ấy, anh nhận ra rằng mình cũng có những cảm xúc kỳ lạ dành cho người bạn trẻ tuổi đó.

Tình yêu của họ, giống như một thứ gì đó mơ hồ, không thể nắm bắt. Họ biết rằng họ có thể yêu nhau, nhưng xã hội, áp lực công việc và sự nghiệp khiến họ không thể bước qua những rào cản vô hình đó. Có lẽ, tình yêu ấy sẽ mãi chỉ là những cảm xúc chưa bao giờ thổ lộ, không dám nhận ra, dù chỉ một lần...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com