Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.13: H+ Em là của chú

Mẹ đến chuộc về nhưng tự nguyện ở lại làm máy đẻ của chú già. Địt cuồng loạn.

Sáng sớm, khi trời còn đọng sương, ngoài vườn sầu riêng thơm lừng, Minh đang nằm trong phòng, tóc rối, bụng bầu phập phồng dưới tấm ga lộn xộn, hai chân quắp lấy đùi chú Long, đầu vẫn tựa vào ngực chú, tay vẽ vòng trên ngực chú, vừa được “ăn” xong còn chưa tỉnh hẳn cơn mê dâm.

Bỗng điện thoại Minh reo liên tục. Mẹ Minh gọi, giọng run, nước mắt ràn rụa, kể một mạch không ngừng nghỉ, bảo rằng từ khi Minh phải bán thân, ngày nào mẹ cũng mua 1 tờ vé số, cầu mong phép màu xảy ra. Rằng mẹ vừa trúng độc đắc, tận 20 tỷ— gấp đôi số tiền mà ngày ấy phải bán con, phải gửi Minh về quê, phải giao cuộc đời duy nhất của mình cho một người đàn ông xa lạ.

— Mẹ xuống tận nơi, mang tiền cho Long! Mẹ trả lại, mẹ chuộc con về! Minh ơi, con sẽ về với mẹ, đi học lại, làm lại cuộc đời… Mẹ xin lỗi, con còn trẻ, mẹ không để con làm vợ người ta nữa đâu…

Tin ấy như tiếng sét giữa trời quang. Mẹ Minh chạy xe xuống tận nơi, tay run run cầm sổ tiết kiệm, ánh mắt rạng rỡ nhưng vẫn còn chất đầy nước mắt, vừa thương vừa day dứt.

Đến cổng nhà Long, nhìn con mình giờ bụng bầu căng tròn, da dẻ rạng rỡ, tóc mọc hơi dài xuống gáy, khác hẳn ngày trước. Minh mặc pajama lụa đắt tiền, đôi mắt vừa dịu dàng vừa nhuốm vẻ trưởng thành, không là nét đẹp trai thanh niên ngời ngời của “con trai nhà người ta” mà ngày trước mẹ từng tự hào.

Mẹ ôm Minh khóc nức nở:
— Con về với mẹ nhé, Minh ơi, mẹ trả tiền cho chú Long, con sinh đứa này ra cho chú Long nuôi, chú ấy cũng đã được lời. Thôi, từ nay con thoát kiếp làm vợ, làm máy đẻ. Con về với mẹ, mẹ cho con mọi thứ, học lại, làm lại, kiếm công việc tốt, lấy vợ, đời con còn dài mà!

Long nghe tin cũng ngồi lặng người, ánh mắt ngỡ ngàng. Chú không nói gì nhưng trong lòng dậy sóng, 1 nỗi lo sợ khủng khiếp tràn lên, chỉ dám siết chặt tay Minh ngồi cạnh.

Nhưng Minh ngồi đó, im lặng rất lâu. Tay không ngừng vuốt bụng bầu, lòng như có cả biển động bên trong. Nhìn mẹ mà nước mắt chảy dài, nhưng không phải là nỗi mừng thoát thân, cũng chẳng phải uất ức ngày xưa. Mà là… thương mẹ, nhưng trong lòng chỉ có hình bóng chú Long:

Những đêm chú ôm bụng bầu mà thở khò khè, bàn tay thô ráp mân mê da bụng; những sáng sớm chú sờ gáy, hôn cổ, cặc cứng ép sát mông mình; những trưa dậy muộn, chú vào phòng ngồi bóp chân cho vợ, lau mồ hôi rồi cúi xuống hôn lên bím dù đang bầu; những lúc Minh nũng nịu đòi ăn đồ lạ, chú đội mưa đi mua cho bằng được.

Mấy tháng trời Minh cứ mê cặc chú Long, mê lưỡi chú liếm từng phân trên da thịt, mê cảm giác bị chú địt lên ban công, ngoài vườn, trong bếp, lên đỉnh với bụng bầu bị chú cưng chiều như báu vật.

Đời này, nghĩ đến việc “không có chú Long” nữa—chỉ còn lại mẹ, trường học, công việc nhàn nhạt, là Minh nghẹn cổ, bụng quặn đau, hai chân tự nhiên run lên.

Mẹ cứ năn nỉ mãi, nhưng Minh chỉ nhìn mẹ, rồi ôm mẹ thật lâu, nghẹn giọng:
— Mẹ ơi… giờ con không về được nữa… con… con không chỉ là máy đẻ đâu… con là vợ chú Long rồi, là của chú…

Minh cúi mặt, ánh mắt rực lên thứ ánh sáng không còn non trẻ:
— Con thương chú Long, thương cái nhà này… con nghiện chú Long mất rồi mẹ ơi… con mê cặc chú, mê lưỡi chú, mê luôn cái cảm giác bụng bầu này… mẹ cho con xin, đừng bắt con rời chú ấy…

Mẹ Minh chết lặng, nước mắt trào ra lần nữa, run run nhìn bụng con, thấy bàn tay Minh vẫn xoa nhẹ nơi đứa trẻ đang lớn, thấy ánh mắt trai trẻ ngày nào giờ quyến luyến, ngại ngùng, tràn đầy nhục cảm mà mẹ không sao hiểu nổi.

Còn chú Long thì ngồi bên, siết tay Minh, ánh mắt đỏ hoe, đôi tay ấm áp đặt lên bụng bầu, như sợ người ta sẽ giật mất bảo vật của đời mình.

Minh cúi đầu bên vai mẹ, thủ thỉ:
— Mẹ đừng giận con. Giờ con… con lại thương chú Long quá rồi, không dứt ra được… con chỉ muốn làm vợ chú ấy, mang bầu cho chú ấy… chỉ muốn để chú ấy yêu, chiều, và địt mỗi ngày… mẹ cứ cho con được sống như con muốn đi mẹ…

Tiếng “vợ chú ấy, bầu cho chú ấy, được địt mỗi ngày” bật ra từ miệng con trai duy nhất, mẹ Minh vừa sốc vừa đau, vừa thương vừa bất lực, chỉ còn biết ôm con khóc nghẹn.

Nhưng Minh chỉ rúc vào lòng chú Long hơn, áp bụng bầu vào bụng chú, tay níu lấy tay chú như cả thế giới chỉ còn một người đàn ông này.

Cả đời này, Minh sẽ không bao giờ thoát khỏi chú Long nữa. Không phải vì tiền, không phải vì bị ép, mà là vì mê, vì nghiện, vì yêu, vì ham muốn mãi không thể dứt.

Minh lặng lẽ nhìn mẹ khóc, nhìn những tờ sổ tiết kiệm trên bàn. Nhưng càng nghe càng thấm, Minh chỉ càng thấy khát khao chú Long cháy lên trong từng thớ thịt. Chỉ mới nghĩ đến cảnh rời xa người đàn ông này, lòng đã dâng lên nỗi hoảng sợ, bứt rứt như thiếu dưỡng khí. Bụng bầu cồn cào, bím ướt át, toàn thân nóng bừng từng cơn.

Ngay khi mẹ đau khổ quá mà ra ngoài, nước mắt vẫn chưa kịp khô trên má, Minh đã không chịu nổi nữa. Căn phòng yên ắng, chỉ còn chú Long ngồi đó, ánh mắt bối rối, bàn tay chưa rời khỏi bụng vợ, như không tin đây là sự thật. Minh nhìn chú thật lâu, hai chân tự dưng quỵ xuống, tay kéo thẳng quần chú Long, vạch cạp quần cho cặc chú lòi ra, cứng ngắc, nặng trịch, đầu đỏ tím ươn ướt nước đầu.

Minh thở dốc, hơi nóng tỏa ra từ bụng bầu phập phồng, mắt long lanh vừa đau vừa nứng vừa quyết liệt. Mọi lý trí, mọi phép tắc, mọi rào cản đều vỡ nát, chỉ còn duy nhất một khao khát bám víu này. Minh cúi sát xuống, ngậm đầu cặc chú Long vào mồm, lưỡi quét vòng quanh khấc, miệng mút chùn chụt, nước dãi hòa với nước dâm, vừa mút vừa rên nghẹn:

— Chú ơi… em không thể sống thiếu chú… không thể sống thiếu cặc chú…

Môi Minh trượt từ đầu khấc xuống thân cặc, nuốt sâu từng phân, vừa liếm vừa day, hai tay ve lấy bìu chú, bàn tay còn lại đặt lên bụng bầu như khẳng định chủ quyền. Lưỡi Minh xoắn tròn quanh rãnh, đầu lưỡi day chặt lỗ, mút từng giọt nước đầu rồi ngửa mặt lên nhìn chú, ánh mắt dại đi trong thèm muốn:

— Chú… để em… em hầu chú… em là vợ chú… chỉ biết bú cặc chú thôi…

Chú Long ngồi lặng, hai tay run rẩy xoa nhẹ tóc Minh, rồi lại siết chặt đầu, ánh mắt mơ màng xen chút điên dại, nhìn Minh bú mút cặc như không có ngày mai. Tiếng mút vang dội trong phòng, nước dãi rỏ xuống gốc cặc, tràn cả ra bụng Minh, không khí đặc quánh mùi da thịt, mồ hôi, dâm dục và khát khao chiếm hữu tuyệt đối.

Chú Long nhìn Minh quỳ dưới chân, bụng bầu tròn vo, nước mắt lẫn nước dãi còn vương trên khóe miệng, tay vẫn cầm chặt lấy cặc mình như bám víu lấy sinh mệnh cuối cùng của đời chú. Cả cơ thể Minh run lên vì xúc động, vì thèm khát, vì biết rằng mình đã không còn đường quay lại – chỉ còn lại người đàn ông này, căn nhà này, và cặc chú Long là thứ duy nhất giữ Minh sống sót giữa tất cả sóng gió.

Chú Long chẳng kìm nổi nữa. Hai bàn tay to thô ráp kéo xốc Minh lên, để em ngồi phệt xuống sàn, rồi chú nhào tới như thú hoang bị đói khát, ghì chặt thân thể trai trẻ bụng bầu dưới mình. Không nói một lời, chú vùi mặt vào ngực Minh, cắn, mút, liếm dọc từ đầu vú xuống đến rốn, bụng bầu căng bóng lại càng khiến chú phát điên hơn nữa.

Miệng chú há rộng, lưỡi thô ráp liếm tràn khắp bụng Minh, từ rốn lên tới đầu ti, tay thì không ngừng bóp vú, vuốt ve bụng bầu, như vừa cảm ơn vừa đòi hỏi vừa chiếm hữu.

— Minh… vợ của chú… đừng bỏ chú…
Chú gầm lên khàn đặc, vừa nói vừa thọc tay xuống, móc mạnh bím Minh, hai ngón day le, chà xát đến nước dâm Minh bắn vọt cả ra đùi.

Chưa kịp cho Minh hoàn hồn, chú Long đã ghé mặt xuống giữa hai đùi, lưỡi dày mút lấy bím, liếm dọc khe bím, từ hột le cho đến tận cửa lồn, vừa liếm vừa mút vừa thọc lưỡi sâu vào trong như muốn ăn sống nuốt tươi tất cả nước dâm, nước tinh trùng còn sót lại trong thân thể Minh.

Minh nằm phơi thân trên sàn, chân dang rộng, bụng bầu rung lên theo từng nhịp lưỡi chú, mồm chỉ biết rên khóc không ngừng:
— Chú… aa… chú ơi… đừng dừng lại… aa… em là của chú… aa…

Long liếm càng lúc càng điên cuồng, tay thì không ngừng vuốt ve, vỗ vào mông, siết lấy bắp đùi non nớt. Minh chỉ biết quằn quại, hai tay túm tóc chú, lưng cong lên, đầu ngửa ra sau, cảm giác vừa được liếm bím vừa được chú yêu thương đến phát điên.

Rồi không chịu nổi nữa, chú Long rướn lên, một tay ôm ghì eo Minh, tay còn lại giữ chắc lấy cặc, dí mạnh đầu khấc vào cửa lồn trơn bóng nước dâm.

Long thúc mạnh, cặc to nặng lút sâu vào bím Minh, thân thể hai người như va đập vào nhau bằng tất cả những gì còn lại của đời này. Mỗi cú thúc, bụng bầu của Minh lại nhấp nhô, ép sát vào bụng phệ của chú, nước dâm và mồ hôi hòa lẫn, tiếng thịt đập thịt vang dội căn phòng.

— Minh ơi… chú sợ lắm… chú không thể sống thiếu em…

Long nắc điên cuồng, không còn biết mệt, cặc dập tới tấp, đầu khấc chạm thẳng cổ tử cung, hai tay siết eo, xoa bụng bầu, vỗ mông không ngừng, miệng thì mút môi, cắn cổ, liếm lưỡi Minh như muốn nuốt trọn cả linh hồn.

Minh chỉ biết rên la khóc lóc, hai chân quặp chặt lưng chú, người bắn lên tận đỉnh khoái cảm, cảm giác như tận thế sắp tới mà vẫn chỉ muốn được địt, được chú dày vò mãi không buông.

Mồ hôi tràn lên mặt, nước mắt lăn xuống má, dãi dính môi, bụng bầu cọ vào bụng chú, toàn thân Minh như phát sốt vì sướng, vì yêu, vì nghiện đến chết mê chết mệt:

— Chú ơi… aa… mạnh nữa… aa… đừng dừng lại… aa… em yêu chú… yêu cặc chú… yêu cả đời này… aa…

Cả hai như muốn nuốt trọn lấy nhau, đụ nhau đến tận cùng không còn ngày mai, cho mọi tiếc nuối, sợ hãi, cả thế giới ngoài kia hóa thành mây khói, chỉ còn lại một chú Long, một Minh bụng bầu, một cơn điên cuồng thèm khát bất tận.

Hai cái thân xác, một to lớn vạm vỡ đầy mỡ bụng, một bụng bầu căng tròn, cứ xoắn riết lấy nhau, dính như không còn là hai người mà đã hòa lại làm một.

Minh chủ động bò xuống, kéo chú Long ra giữa sàn nhà, chổng mông lên cho chú địt từ phía sau, bụng bầu đung đưa, ngực ép sát nền gạch, miệng vẫn bật khóc nức nở:
— Chú ơi… đừng bỏ em… em không về đâu… chỉ có chú thôi… aa… em yêu chú, yêu đến chết cũng không rời chú…

Chú Long điên cuồng nắc, cặc ra vào bím Minh nghe “phạch phạch”, mông múp đỏ rực vì bị vỗ liên tục. Mỗi cú thúc mạnh là bụng bầu của Minh lại đập xuống sàn, nước dâm bắn tung tóe ra đùi, mặt Minh méo đi vì sướng, khóc mà vẫn rên không ngừng.

Cả hai lại kéo nhau ra cửa, chú Long bế thốc Minh lên, lưng Minh tựa vào cửa, hai chân vòng quanh hông chú, bụng bầu kẹp chặt giữa hai thân thể, cặc chú vẫn cắm nguyên trong bím, mỗi nhịp bế là một lần Minh bật khóc nức nở, miệng vẫn gọi không dứt:
— Mình ơi… aa… đừng bỏ nhau… em yêu chú, yêu chú… aa… địt em đi, em là của chú… aa… đừng để mẹ bắt em về…

Chú Long vừa bế vừa nắc mạnh, mồ hôi túa ra, lưng mỏi rã mà càng nhìn Minh khóc, càng thấy phải địt, phải nhồi cho Minh nhớ đời không dứt ra nổi.

Chú Long ôm lấy Minh, thọc cặc từ dưới lên, mồm vừa hôn vừa mút dãi, nước mắt nước mũi lẫn nước dâm trộn cả trên má, trên bụng, trên mông Minh. Cả hai dính nhớp vào nhau, mê mải đổi tư thế, chỗ nào cũng in dấu thịt da, nước, mùi, lời van xin và yêu đương điên dại.

Cuối cùng, chú Long ôm Minh ngồi bệt xuống sàn, bụng bầu Minh áp sát vào bụng chú, hai người đối mặt, cặc vẫn cắm trong bím, chú thì thầm trong nước mắt và mồ hôi:
— Minh ơi… đừng bỏ chú… em là vợ chú… cả đời này chỉ yêu em thôi… chỉ muốn địt em đến chết cũng không dừng, ở lại đây với chú nhé…

Minh quấn lấy cổ chú, khóc ướt cả vai, bắp chân quặp chặt eo chú, cặc vẫn cứng, nước dâm vẫn rịn, hai thân thể dán riết, gào khóc mà vẫn rên trong mê luyến cuồng dại, địt không biết mệt, không biết ngày mai, chỉ biết yêu, biết nghiện, biết phải thuộc về nhau đến tận hơi thở cuối cùng.

Vote sao và comment các babies 🌵

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com