Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Hoàng Hậu Hay Tội Nhân?

Sau cuộc trò chuyện trong trướng doanh, Minh Tuyết không ở lại lâu.

Nàng rời đi, nhưng trong lòng lại dấy lên một cảm giác kỳ lạ.

Lời nói của Thu Phương "Ngươi có thể kiểm soát ta"

Không giống một câu hứa hẹn.

Mà giống một thử thách.

Một thử thách mà Minh Tuyết... không biết mình có nên chấp nhận hay không.

---

Trên đường về phủ, nàng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh như thường.

Nhưng trong lòng đã bắt đầu cân nhắc.

Hoàng thượng muốn nàng kiểm soát Thu Phương.

Thu Phương lại tự đưa ra lời đề nghị ấy.

Rốt cuộc... nàng nên làm gì?

Nắm chặt nàng ấy trong tay?

Hay buông tay để cả hai không bị cuốn vào vũng lầy này?

---

Về đến phủ, Minh Tuyết chưa kịp bước vào phòng thì một nha hoàn vội vã chạy tới.

"Phu nhân, người của Thái tử đến."

Minh Tuyết thoáng dừng bước.

"Bao nhiêu người?"

"Chỉ có một."

Một?

Thái tử muốn gửi tin gì đó cho nàng... nhưng không muốn gây chú ý.

Minh Tuyết trầm ngâm giây lát, sau đó gật đầu.

"Dẫn hắn vào thư phòng."

---

Trong thư phòng, một nam nhân trẻ tuổi khoác áo xanh, cúi đầu hành lễ khi thấy Minh Tuyết.

"Hạ quan tham kiến phu nhân."

Minh Tuyết không để hắn chờ lâu, ngồi xuống ghế, giọng điềm đạm:

"Ngươi đến đây có chuyện gì?"

Nam nhân kia lấy từ trong tay áo ra một bức thư, hai tay dâng lên.

"Điện hạ dặn hạ quan chuyển bức thư này đến phu nhân."

Minh Tuyết nhận thư, ánh mắt không gợn sóng.

Nhưng khi mở ra, đọc dòng chữ bên trong...

Đôi mắt nàng thoáng trầm xuống.

Nội dung thư rất ngắn.

Chỉ có một câu-

"Phu nhân, người có muốn trở thành Hoàng hậu không?"

---

Minh Tuyết đặt bức thư xuống, ngón tay khẽ gõ lên bàn gỗ.

Thái tử đã bắt đầu hành động.

Và đây là một lời mời-hoặc là một sự cảnh báo.

Nàng ngước mắt nhìn nam nhân trước mặt, giọng bình thản.

"Điện hạ muốn ta hồi âm sao?"

Người kia cúi đầu.

"Điện hạ chỉ dặn hạ quan chuyển thư. Còn quyết định... là ở phu nhân."

Minh Tuyết khẽ cười.

Đúng vậy.

Quyết định... là ở nàng.

Nhưng đây không còn đơn thuần là quyết định của riêng nàng nữa.

Bởi vì... nàng không còn đứng một mình trên ván cờ này.

---

Minh Tuyết ngồi trước bàn, mắt dừng trên bức thư của Thái tử.

Một câu hỏi đơn giản.

Nhưng lại có hàng trăm ẩn ý phía sau.

"Phu nhân, người có muốn trở thành Hoàng hậu không?"

Nói cách khác-Thái tử đang dò xét nàng.

Nếu nàng đồng ý, nàng sẽ trở thành một quân cờ mạnh mẽ nhất của hắn.

Nếu nàng từ chối, hắn sẽ bắt đầu đề phòng nàng.

Một nước đi hiểm hóc.

---

Minh Tuyết khẽ cười, cầm lấy bức thư, nhẹ nhàng thiêu rụi nó trên ngọn nến bên bàn.

Ngọn lửa liếm qua tờ giấy, từng chữ từng chữ biến thành tro bụi.

Ánh sáng phản chiếu trong mắt nàng, lạnh lẽo.

Nàng không cần phải trả lời.

Vì chính sự im lặng này đã là một câu trả lời rồi.

---

Người đưa tin của Thái tử vẫn chờ ở đó, nhưng Minh Tuyết không nói thêm gì.

Nàng chỉ phất tay.

"Báo lại với điện hạ... ta không có hứng thú với ngôi vị đó."

Tên kia thoáng ngạc nhiên, nhưng không dám hỏi thêm, cúi đầu rời đi.

Chờ khi hắn đi khuất, Minh Tuyết mới khẽ nhếch môi.

Không hứng thú?

Không đúng.

Nàng chỉ không muốn làm một con rối mà thôi.

---

Buổi tối, khi Minh Tuyết đang dùng trà, một bóng người lặng lẽ tiến vào.

Lưu Cẩn.

Hắn cúi đầu, giọng nói trầm ổn.

"Phu nhân, hôm nay người của Hoàng hậu cũng đã gửi tin đến doanh trại của Đại tướng quân."

Minh Tuyết không bất ngờ.

Vừa nhận được thư của Thái tử, ngay lập tức Hoàng hậu cũng có động thái.

Hai phe này...

Đang cố giành lấy sự ủng hộ của Thu Phương.

Nhưng vấn đề là-

Thu Phương sẽ chọn ai?

Minh Tuyết chậm rãi đặt chén trà xuống.

Nàng biết, nếu Thu Phương thực sự chọn đứng về phía ai, thì người còn lại... chắc chắn sẽ tìm cách tiêu diệt nàng.

Không có đường lui.

Ván cờ này đã đến giai đoạn nguy hiểm nhất.

Hoặc lên làm Hoàng hậu.

Hoặc trở thành tội nhân.

Không có lựa chọn thứ ba.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com