Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

mùa hè I

MÙA HÈ KHÁC BIỆT

Chào bạn, tôi là Erick.
Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, nhưng có một điều tôi chắc chắn: cuộc sống của tôi chưa bao giờ là một hành trình dễ dàng, cũng chẳng chất đầy những kỷ niệm đẹp như trong sách vở hay phim ảnh.

Thế nhưng, mùa hè năm nay—nó khác. Khác với tất cả những mùa hè tôi từng trải qua.

Tôi không nhớ rõ bộ phim ấy tên gì, hay hoàn cảnh tôi đã nghe câu nói ấy ra sao. Nhưng cảm xúc mà nó mang lại thì vẫn vẹn nguyên. Rằng có lẽ, những điều ta không thể gọi tên lại chính là những điều quan trọng nhất—những cảm xúc, những ký ức len lỏi trong tâm trí ta và ở lại mãi mãi.

Mùa hè, dù rực rỡ hay u ám, không bao giờ là một rào cản. Nó chỉ là một đoạn đường trong hành trình, một chặng ngắn mà ta phải đi qua trước khi chạm tới điều gì đó thật đẹp—đẹp đến lạ thường.

Năm nay, tôi cảm nhận rõ ràng mọi thứ đang thay đổi. Mà thật ra, mọi thứ vẫn luôn thay đổi, chỉ là từng năm, từng tháng, ta mới bắt đầu nhận ra.

---

Chuyến về quê nội bắt đầu bằng một hành trình dài khoảng một giờ đồng hồ, cùng mấy đứa em. Trên đường về, tôi bỗng nhận ra con đường dẫn vào nhà nội trông lạ lắm. Tôi quay sang hỏi:

– “Nội ơi, người ta mở rộng đường rồi hả nội?”
Nội cười hiền:
– “Ừm, đúng rồi con, người ta mở rộng đường rồi đó.”

Tôi im lặng, nhìn qua khung cửa sổ, ngắm con đường đã đổi thay. Mọi thứ xung quanh như rộng ra, nhưng ký ức trong tôi vẫn nguyên vẹn.

Vài giờ sau, chúng tôi đến nơi. Nhà nội vẫn thế—vẫn mái ngói cũ, vẫn khung cảnh quen thuộc, chỉ có vài món đồ được dời đi một chút. Cảm giác như thời gian nơi đây trôi chậm hơn, dịu dàng hơn.

Vì đã đến giờ trưa, cả đám bắt đầu dọn cơm. Bữa cơm hôm đó thật ấm áp—ấm không chỉ bởi hương vị món ăn, mà bởi tiếng cười nói rộn ràng bên mâm cơm. Một cảm giác thân quen và yêu thương mà tôi đã đánh mất từ lâu.

Sau khi ăn, cả nhà cùng nhau dọn dẹp. Ai cũng vui vẻ, chia việc một cách rộn ràng. Rồi đến giờ ngủ trưa, cả lũ tranh nhau nằm kế nội. Ai cũng muốn được ôm bà, được gần gũi với hơi ấm ấy. Vừa vui, vừa ồn, vừa đáng yêu.

Nội cười, rồi nhẹ nhàng dỗ:
– “Chia nhau ra ngủ đi cho công bằng.”
Thế là chúng tôi gật đầu đồng ý. Mỗi ngày lại thay phiên nhau nằm cạnh bà. Một điều giản dị mà lại khiến tôi thấy hạnh phúc đến kỳ lạ.

---

Buổi trưa thức dậy, tôi lướt điện thoại xem giờ rồi lại ngồi trò chuyện cùng nội. Sau đó rủ tụi nhỏ xuống vườn bưởi, ghé ngang xưởng cửa cũ—nơi chất chứa đầy ắp kỷ niệm thời thơ bé.

Xưởng ấy đã dừng hoạt động từ lâu, vì một biến cố nào đó mà tôi không nhớ rõ nữa. Mọi thứ đã cũ kỹ, nhưng đối với chúng tôi, nó vẫn là nơi tuyệt vời để vui đùa.

Chúng tôi nô đùa, cười giỡn chẳng chút ngại ngùng. Cho đến khi trời bất ngờ đổ mưa. Cả bọn vội chạy về nhà, người nào người nấy ướt như chuột lột, cười ngặt nghẽo chẳng ngừng.

---

Mùa hè năm nay khác thật. Nó không chỉ là những ngày nắng chói chang hay những trận mưa bất chợt. Nó là cảm xúc, là những khoảnh khắc sống động bên gia đình, là một phần ký ức mà tôi biết mình sẽ chẳng bao giờ quên được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #quenoilanha