Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

https://youtu.be/CeLC7ClECwk

Những đoạn ngắn viết cho mùa chuyển nhượng sau COA VII

(Thông tin chuyển nhượng lúc này chưa được công bố chính thức nên ở một số chỗ chỉ đơn thuần là nỗi bất an, lo lắng về cái ngày không xa t miễn cưỡng phải nói tạm biệt với đội hình t yêu nhất, đặc biệt là AK)

Những lúc không hiểu sao bỗng dưng muốn khóc, muốn nhảy vào màn hình ôm mọi người 1 cái thật chặt, rằng họ đã cứu mình những ngày tồi tệ nhất, vậy mà mình chỉ có thể nhìn không thể chạm, không thể làm gì hết, chỉ có thể như chiếc bóng âm thầm bên cạnh và ủng hộ họ hết mình từ bóng tối...

13/03/2024 - người mình yêu nhất Gr_ac

"Chẳng biết em sẽ được nhìn thấy anh bao nhiêu lần nữa nhỉ"

Lúc viết những dòng này em đang rất thất vọng và suy sụp. Sau những bất ổn của giải mùa thu, mọi người đều đang mong ngóng GR quay trở lại. Không biết đã là lần thứ bao nhiêu em hi vọng rằng những gì diễn ra trước mắt chỉ là 1 lời nói dối, rằng đó chỉ là bịa đặt. Rằng GR của em vẫn là một đội tuyệt vời. Nhưng tất cả đã chấm dứt. Thông tin nhanh chóng lan rộng và được công bố là sự thật, ko còn 1 tia hi vọng. GR mà em biết đã không còn, em ko muốn và cũng chẳng bao giờ muốn chấp nhận sự thật đó. Em tự hỏi rằng nếu bản thân đã đau lòng đến vậy thì anh lúc ấy sẽ như nào. Cố gắng tự lừa dối bản thân rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn nhưng ko thể. GR đang tan thành từng mảnh, những kỉ niệm trong lòng em bắt đầu chuyển đen. Em không thể nhìn mọi thứ như cũ. Nhìn thấy anh trên sân đấu, cảm xúc của em như nổ tung. Em muốn AK quay trở lại, em muốn mọi thứ quay trở lại. Em muốn nghe AK nói rằng tất cả rồi sẽ ổn. Em muốn cuộc sống nhẹ nhàng hơn, em muốn tất cả sự cố gắng của anh phải được đền đáp xứng đáng. Sau tất cả GR hiện tại còn lại gì? Em vốn dĩ có vấn đề về sự tin tưởng, quả không sai khi nói rằng hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Và em lại tin nhầm người. Nhặt lại những mảnh kí ức tươi đẹp, giờ đây thật xấu xí và méo mó. Không thể ngừng khóc, không thể trốn chạy sự thật. Có phải em thực sự là điều xui xẻo ko, khi bất kì 1 ai em thích, họ đều không may mắn.... Em chẳng định hình nổi cảm xúc trong lòng mình là gì. Nếu có 1 điều ước, em sẽ ước rằng bản thân trước đó chưa từng biết anh là ai, em sẽ ước rằng GR_ac của em sẽ luôn vui vẻ và hạnh phúc.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

16/04/2024 - tưởng chừng đây là mùa giải cuối cùng của Gr_AK

Đu esport có thể coi là 1 trong những quyết định ngu ngốc nhất của t. Chưa 1 ngày nào coi giải là tim t trong trạng thái ổn định, ví dụ có thể kể đến là hôm nay. Đáng lẽ với 1 đứa tinh thần bất ổn, dễ bị chi phối cảm xúc thì không nên coi mấy cái này. Bao nhiêu lần đã tự nhủ là đừng hi vọng nữa, ko có thứ gọi là phép màu đâu. Nay đội nhà thua, thua đội yếu nhất giải và gần như có thể nói rằng ko còn cơ hội nào nữa rồi. T ghét cách mọi người bỡn cợt với nhau rằng thua thì thua luôn đi, đánh gì cho bẩn mắt fan. Chỉ có fan mới thực sự biết họ bị ép buộc vào tình thế quá ngặt nghèo, hunter mới còn quá non kinh nghiệm. Ừ đúng bị loại giải này thì giải tiếp cố gắng, thua lần này thì sau đánh lại. Nhưng thứ t ko muốn phải trải qua lại đó là cảm giác những người t thích có thể vẫn ở đó, nhưng họ ko còn liên quan gì đến nhau, họ ko còn là đồng đội, là tri kỉ của nhau. Có rất nhiều tin đồn mà có khi là thật (vì t có biết tiếng Trung đâu) là AK hết giải này sẽ giải nghệ. Năm ngoái là PPX, là mùa hè định mệnh đó, cuối cùng họ vẫn ko thể viết nên câu chuyện cổ tích, cuối cùng vẫn phải miễn cưỡng nói lời tạm biệt. Phải đối với chúng ta chuyện thắng thua hết sức bình thường, nhưng đối với tuyển thủ, mỗi giây mỗi phút trôi qua là sự nghiệp của họ. Ko còn quan trọng thắng thua nữa r, t chỉ muốn thấy họ ở cạnh nhau, chỉ cần vậy thôi, vì đâu thể biết rằng đây có phải là lần cuối chúng ta cùng đồng hành. Trải qua bao nhiêu sóng gió mới biết ai là người chân thành. AK à, nếu anh thực sự rời đi khi mùa COA này kết thúc thì làm ơn đừng tắt cam và khóc một mình trong phòng stream nữa nghen. Anh pé Ace đừng khóc, anh đã làm tốt nhất có thể rồi. Wuxin luôn là rescure số 1 trong lòng em, là điểm tựa vững chắc của team sur. Gần đây ko còn thấy Czai ra đánh nữa, hi vọng cậu vẫn ổn, stream lúc nào cũng thấy sụt sịt mãi thôi. Đuma viết đến đây là nghẹn họng lắm r. Cho dù Gr có tan rã, cho dù có thua thêm bao nhiêu trận, t vẫn ko thể ngừng yêu họ. Như lời nguyền luôn vậy, thấy họ trên sân khấu lại bất giác mỉm cười. Điều đáng sợ nhất không phải là thua cuộc mà là thấy họ không còn đứng lên nữa.
(Đoạn cuối hơi vấp vì khóc r, còn nhiều lắm nma sẽ viết tiếp vào lần sau)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

20/5/2024 - Tạm biệt cam nhỏ

Muốn viết thật nhiều nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Lời đầu tiên của mình viết về cậu lại là lời tạm biệt. Người mọi người không ngờ nhất lại là người rời đi, khó lòng có thể tin được dù bất kể là mình hay mọi người. Ai cũng mong đó không phải là sự thật, đó chỉ là tin đồn nhảm nhí. Có lẽ bởi vì khi nhắc đến cậu, người ta nghĩ ngay đến Gr, đồng hành cùng Gr từ những năm CLB mới lên chuyên nghiệp, lúc đó cậu mới chỉ 16 tuổi. Đồng hành cùng các anh lớn thế hệ trước, sau quãng nghỉ do chưa đủ tuổi. Tất cả mọi người đều chờ đợi sự trở lại, chờ đợi cậu trưởng thành. Vì cậu cùng với họ đã trở thành 1 phần kí ức không thể quên của Gr đồng thời cũng là móc nối giữa các thế hệ nhà Gờ. Mấy bữa trước thấy cậu cùng Ace chơi game, mình cứ nghĩ mấy câu tạm biệt sến súa này chắc còn phải đợi lâu nữa mới được nói ra. Mình đã chờ đợi lúc bắt đầu 1 mùa mới chỉ để thấy mọi người đi team sur 4 người, thấy mọi người la hét, cười đùa.Vì đó là line up trong mơ của mình, là team sur mà mình yêu nhất. Em út của nhà Gờ vậy mà lại gánh các anh trong rank. Vậy mà giờ đây đã phải nói lời tạm biệt. Có gì đó tiếc nuối và đau đớn. Có lẽ nên học dần cách chấp nhận và buông bỏ. Hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Vậy là 30-9 năm nay nhà Gờ ko có tiệc sinh nhật nữa rồi. Mình cứ ngỡ chỉ có Pipi hay AK rời đi mới khiến mình buồn nhiều thế này. Nhưng ko phải, fan của cả đội mà, dù có thiên vị nhưng mà mình vẫn rất quý tất cả mọi người. Chỉ khi hội tụ đủ tất cả mới tạo nên kỉ niệm trong tim mình, làm hồi sinh thứ cảm xúc đó. Cảm xúc hạnh phúc khi thấy mọi người cùng đồng hành, cùng nhau trở nên tốt hơn và mỗi người đều là những mảnh ghép không thể thiếu. Có chút tan vỡ trong tim nhưng khó lí giải hết được. Ít nhất thì vẫn được thấy cậu trên đấu trường, chỉ là ở 1 vị trí khác, trong 1 vai trò khác. Bất kể cậu ở đâu, cậu vẫn sẽ là cam nhỏ trong tim mình. Hãy gặp lại nhau khi chúng ta đang đứng trên đỉnh cao nhé. Tạm biệt Gr_Czai!

"Tạm biệt không phải là mãi mãi, cũng không phải là kết thúc. Nó chỉ đơn giản là tôi nhớ bạn cho đến khi chúng ta gặp lại"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com