Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23

Tại phòng họp truyền thống của tộc Royal

- Ông Dainel, trong khoang thời gian ngắn ngủi này, ông phải khẩn

trương thắt chặt vòng bảo vệ cho Kasumi. Con bé không những là

công chúa của xứ sở này, là cháu gái ông mà còn là con át chủ bài

tong trận chiến lần này.Nghị viện đã phát hiện ra, lúc này con bé sẽ

nguy hiểm hơn bao giờ hết.

Với khuôn mặt nghiêm nghị, người đần ông ngồi trên ghế mắt đăm đăm nhìn

về phía xa. Nơi ánh mắt trời dần tắt hẳn.

- Vâng. Thưa chú tể.

Người phụ nữ bên cạnh , tay ôm mặt nức nở, mái tóc màu hạt dẻ xõa tung

không che nổi những dòng nc mắt nơi khóe mắtva vẻ đẹp quý phái của bà.

- Anh, phải làm thế nào đây. Kasumi......con bé.....làm thế nào

đây...ôi đứa con gái đáng thương của mẹ.

Bàn tay vộ nhẹ lên vai người đàn bà, người đàn ông đc mệnh danh chúa tể

thì thầm:

- Không sao. Sắp qua rồi. Con bé sẽ an toàn, anh hứa đấy.

Chặp 30

Mặt trời khuất dần sau chân núi.

Tuyết rơi mỗi lúc một nặng hạt.

Mặt đất phủ tuyết trắng xóa.

Tiếng gió rít lên liên hồi.

Tiếng cú kêu vang cả trường.

Những bóng ma trắng toát bay lởn vởn.

Những tiếng bước chân di chuyển nhẹ nhàng.

Nhưng bóng dơi phủ đen cả bầu trời.

Mục tieu đều hướng tới một căn phòng nhỏ.

nhằm tới một đối tượng- Một cô gái chìm trong cơn hoảng loạn của ác

mộng- Một nữ hoàng của thế giới mới- Một thiên thần của bao kẻ si tình.

Trong tay nắm chắc khẩu súng laze nhỏ nhưng độ sát thương lớn. Kahanda

căng mình lên cảnh giác. Tai lặng lẽ lắng nghe những bứoc chân, tiếng cành

cây gãy, những cơn gió mạnh đang tiến tới mỗi lúc một gần hơn.

Takashi giữ thanh kiếm Devil- thứ đc ví như thần tu la đối vs loài vampire.

Thần kinh cả hai căng lên hết cỡ. bầu không khí im lặng bao trùm

Bỗng.....

Cốc...cốc...cốc......

Hai kẻ đưa mắt nhìn nhau, im lặng. Khẩu súng được chĩa vào khe cửa,

lên nòng đạn. Tiếng gõ cửa cứ như một giai điệu, lúc chầm chậm lúc nhanh

chóng. Khẽ đưa mắt nhìn nhau, cả hai gật đầu nhất trí. Xoay nhẹ mình,

kahanda đưa ngón tay gậy nhẹ chốt cửa. Đồng thời, Takashi nhanh chóng

đưa lưỡi kiếm tử thần đâm sâu ra khe của. Bóng đen lùi lại mấy bước, nhanh

nhẹn thoát khỏi lưỡi kiếm không tỏ vẻ gì là ngạc nhiên. Hắn kéo lại vạt áo,

vuốt nhẹ mái tóc màu bạc. Cúi người, ánh nhếch nụ cười nửa miệng nhưng

trong đó hàm chưa mơ hồ sự hài lòng.

- Xin chào. Không làm phiền hai vị chứ

- Gasun. Cậu đến đây làm gì? Takashi quắc mắt hỏi, ánh mắt hơi lo

lắng hướng ra phía sau Gasun.

- Không có ai đâu, tôi cắt đuôi cả rồi. Bạn bè phải tin tưởng nhau chứ.

Gasun nhếch môi cười vs Takashi.

- Bạn bè à. Tôi chưa muốn hưởng cái diễm phúc ấy. Tôi hỏi lại. Cậu

đến đây làm gì. Vùa nói, Takashi đưa lưỡi kiếm lên cổ Gasun, miệng ko

ngừng hằm hè tức giận.

- Thôi, Takashi. cậu bình tĩnh đi nào. Tôi tin Gasun không phải người

như thế. Kéo thanh kiếm trên cổ gasun xuóng, Kahanda nhìn Takashi.

- Hừ...tôi vào thăm Kasumi. Bực tức buông Gasun ra, Takashi bước

hướng vào căn phòng.

- Mà.....Kito dau? Gasun ngo nghiêng khắp nơi rồi chốt lại một câu.

Takashi đang đi thì đuéng khựng lại, Kahanda thì ánh mắt dò xét khó hỉu

nhìn Gasun.

- Kito nào? Kahanda thắc mắc hỏi lại.

- Cậu ấy chưa đến sao? Đúng là cái đồ chậm chạp, hẹn người ta ở đây

mà chưa thèm đến là sao. Thật.....

Một cơn gió nhẹ vụt qua...

- Ê Ê.... Nói gì tôi đấy. Con mèo đưa cái đuôi dài quấn quanh cổ, lưỡi

liếm một vòng quanh miệng thoải mái.

Kahanda và Takashi giật mình hoảng hốt, đứng như trời trồng. Một lúc.

Takashi lên tiếng:

- Người là ai???Nếu không ngươi sẽ ko toàn mạng bước ra khỏi nơi

đây.

- Bình tĩnh nào. Gasun ngắt lời. Cậu ấy là thần hộ mệnh của Kasumi.

- Cậu không thấy con mèo này rất quen sao.

- Đúng vậy. Nó là con mèo xuất hiện khi Kasumi ra đời và có lẽ cung là

kẻ trực tiếp lấy đi sinh mạng Kasama. Đúng không JUKORA KITO.

Con mèo nhếch môi cười. Khẽ đưa ban chân trc chạm lên hình trăng lưỡi

liềm giưa trán. Một trận gió mạnh ùa ra và những tia sáng lành lạnh tỏa ra.

tất cả cùng đưa tay lên che mặt, khi ánh sang đã dịu đi. Tất cả cùng trông

thấy một chàng trai tóc tím dài đang ngồi trên bệ cửa sổ cùng với lưỡi hái

trên tay.

- Thật không hổ danh Trưởng nam Hoàng tộc, khá lắm. nhưng hãy để

chào hỏi nhau sau đi. Chúng ta có khá nhiều việc cần phải làm. Bắt đầu

cuộc chơi chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com