Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 1

"Na Tra, ta đã trở lại."

  Nhìn thấy nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt của Tiểu Long Nữ, Na Tra thật sự mừng rỡ, nhưng sau đó cậu lại khóc to hơn, hai tay ôm chặt Tiểu Long Nữ một cách mãnh liệt.

  "Tiểu Long Nữ, ngươi lần này thật làm cho Tiểu Gia sợ hãi."

  Giờ phút này, Lý Na Tra đã quên đi niềm kiêu hãnh của bản thân rằng mình là một kẻ sĩ diện, chỉ biết rằng mình suýt chút nữa đã mất đi người quan trọng nhất, người mà mình yêu thương nhất.

  "Tiểu Long Nữ, nhìn ngươi thật là ngu ngốc, Tiểu Gia vừa rời đi không bao lâu, ngươi suýt nữa đã bị Lão Yêu Tộc Đại Đế giết chết, vậy sau này làm sao Tiểu Gia có thể bỏ ngươi một mình ?"

  "Không có Tiểu Gia ở bên cạnh, ngươi còn không thể bảo vệ được chính mình, Ma Ngang là phế vật sao? Chuyện nhỏ như thế này còn không bảo vệ được ngươi, còn muốn kết hôn ... Quên đi, không bằng sau này ..."

" Ngươi ở bên Tiểu Gia ta để tránh bị người khác ức hiếp. "

  Tiểu Long Nữ ngoan ngoãn ở trong vòng tay của Na Tra, nghe Na Tra nói nhảm không ngừng, đôi mắt lanh lợi của Tiểu Long Nữlóe lên vẻ sợ hãi.

  Lần này cô thật sự rơi vào tình cảnh này sao ?

  Cô ấy suýt ... tự tay giết chết người mình yêu.

  Nghĩ đến đây, Tiểu Long Nữ vội vàng nhìn vào cổ của Na Tra.

  Vẫn còn vết bầm tím trên cổ của Lý Na Tra khi bị Yêu Tộc Đại Đế chiếm giữ thân xác mình mà gây ra, cô đã vô thức mà rơi lệ.

  "Na Tra, ngươi thật ngốc, ta bảo ngươi đi, tại sao ngươi không đi?"

  Nàng dùng ngón tay vuốt ve vết bầm, Tiểu Long Nữ nghẹn giọng nói: "Đau không?"

  Lý Na Tra sờ sờ cổ của mình, nói thật là hơi đau, cậu không phải là mình đồng da sắt, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Long Nữ khóc, lại vội vàng cười nói: "Không đau, không đau chút nào, chỉ như một con kiến ​​cắn mà thôi. Sức mạnh của Lão Ma Đầu chỉ đủ gãy ngứa cho Tiểu Gia. "

  "Được rồi, được rồi, đừng khóc. Khi ngươi khóc, ta cảm thấy khó chịu. Nhìn xem, ta bây giờ không tốt sao? Ta không chỉ có một đầu hai tay, mà còn có ba đầu sau tay nữa ..."

  Nói rồi Lý Na Tra đứng bật dậy trước mặt Tiểu Long Nữ như để chứng minh điều đó.

  Dưới sự trêu chọc cố ý của Lý Na Tra, Tiểu Long Nữ bất giác mỉm cười.

  Nụ cười đó ... thật sự rất đẹp, Lý Na Tra chết lặng.

  "Tiểu Long Nữ, ta đột nhiên phát hiện ngươi khi cười trông rất xinh đẹp."

  Lời nói của Lý Na Tra đột nhiên khiến má Tiểu Long Nữ đỏ bừng.

  "Ngươi ... ngươi đang nói gì vậy? Ta đường đường là công chúa của Đông Hải, đương nhiên là xinh đẹp nhất rồi."

  Đúng là ngốc, cả hai đã cùng nhau trải qua rất nhiều điều, giờ mới nhận ra mình trông rất xứng đôi.

  Họ chợt nhận ra điều gì đó, hình ảnh này , sự việc này thật sự rất quen thuộc.

" Đúng rồi, ở trong ảo cảnh. "

  Nghĩ đến những trải nghiệm khác nhau mà hai người đã trải qua trên đường đi, cũng như khoảng cách giữa Âm và Dương trước đó, Tiểu Long Nữ hít một hơi thật sâu, nhìn Lý Na Tra, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

  "Na Tra, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

  "Tiểu Long Nữ, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

  Một lần nữa, đồng thanh, lần này Lý Na Tra không ngượng ngùng quay đi, cậu không biết Tiểu Long Nữ muốn nói gì với mình, nhưng lần này,cậu phải nói trước.

  Cô dường như cảm nhận được điều gì đó, Tiểu Long Nữ rất ít khi nhìn thấy Lý Na Tra như vậy, dù sao, dù thế nào đi chăng nữa, cả đời này Lý Na Tra sẽ không bao giờ thoát khỏi lòng bàn tay của cô, nếu điều mà Lý Na Tra nói ra không phải là điều cô thích nghe, hắn chắc chắn không biết thương bố mẹ mình.

  "Tiểu Long Nữ, để ta nói cho ngươi biết, Tiểu Gia ta chỉ nói một lần, không lặp lại lần nữa, nếu người không cố gắng nghe rõ thì đừng hỏi lại ta ."

  Lý Na Tra mím môi và ho hai lần trước khi nói.

  "Tiểu Long Nữ, ta thích ngươi."

  Giọng của Lý Na Tra trầm xuống, trong lòng tràn đầy lo lắng, vì sợ Tiểu Long Nữ sẽ từ chối cậu, nên vội vàng nói: "Thích mà ta đang nói đến không phải là thích giữa bạn bè, mà thích ta muốn cưới ngươi.

"Khi ta được sống lại, Lý Na Tra ta đã sớm không sợ trời đất, bây giờ tôi chỉ nói vài câu ngắn gọn trước mặt cô sao tôi đã toát mồ hôi hột rồi. "

  Lý Na Tra hung hăng xoa xoa lòng bàn tay vào quần áo của mình, không dám nhìn vào mắt Tiểu Long Nữ và tiếp tục cúi đầu, "Cô không thích ta cũng không sao. Cô và Ma Ngang nói rất đúng. Ta thật sự chỉ là một đứa trẻ bướng bỉnh? Nhưng ngay cả khi cô không thích ta, cô cũng nên giữ thể diện cho Tiểu Gia. Nếu cô không nói chuyện, cô sẽ sẽ ... "

  Giọng nói của Na Tra lại vang lên, Lý Na Tra tự giễu cười nhạo chính mình, hắn vừa nói, Tiểu Long Nữ làm sao có thể thích hắn?

  Vậy đó, tình cảm này ...

  "Tiểu Long Nữ, hôm nay chính là Lý Na Tra ta tự mơ tưởng. Hiện tại ngươi không sao, vậy ta có thể ... rời đi." Lý Na Tra nói xong cũng không ngẩng đầu, xoay người rời đi.

  "Ngó Sen, ngươi dừng lại cho ta."

  Phía sau cậu, Tiểu Long Nữ ngăn cậu đó lại trong tuyệt vọng.

  "Ngươi làm sao vậy? Muốn làm nhục Tiểu Gia ta? Ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng quá đáng, ta dù sao cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi?"

  "Na Tra, ngươi ... im đi."

  Tiểu Long Nữ thực sự phát điên với người trước mặt cô.

  Trước đó, cô đã nghe thấy những lời của Lý Na Tra và nghĩ rằng hắn ta cuối cùng cũng đã nhận ra, nhưng cô không ngờ hắn lại bốc đồng và không có kiên nhẫn như vậy.

  "Lý Na Tra, ngươi không muốn nghe ta muốn nói gì với ngươi sao?."

  "Lý Na Tra, nghe ta nói cho kỹ, ta ... Tiểu Long Nữ ta, ta không thích Ma Ngang, ta chỉ xem Ma Ngang như ca ca, ta ... ta ngốc, ta lại đi thích một đứa trẻ bướng bỉnh như ngươi."

  "Còn nữa, trong lòng ta, ngươi không phải là đứa trẻ bướng bỉnh. Đối với ta, ngươi là một đại anh hùng, một người anh hùng lúc nào cũng có thể bảo vệ ta, khiến ta vui, khiến ta cười."

  "Na Tra, ta không thể sống thiếu ngươi nữa, cho nên ..." Tiểu Long Nữ nhìn Lý Na Tra cười, nụ cười tràn ngập khiến Lý Na Tra sững sờ.

  Tiểu Long Nữ rất hài lòng với phản ứng của Na Tra, nói tiếp: "Vậy đại anh hùng của ta, ngươi có thể đến Đông Hải cầu hôn không?"

" Nếu ngươi đến ta ... ta hứa sẽ cưới ngươi?

   "Ta sẽ về nhà và tìm cha mẹ ta."

  Lý Na Tra phấn khích bước lên Phong Hỏa Luân và biến mất trong nháy mắt.

  "Này, ngươi để ta ở đây một mình?" Tiểu Long Nữ nhìn Lý Na Tra bay đi như một cơn gió, tức giận hét lên, nhưng trong phút chốc cô trở nên ngốc nghếch và vui vẻ.



  "Đúng là đồ ngốc, nhưng mình cũng nên về báo tin cho cha mình, kẻo Na Tra bị cha mình làm cho hoảng sợ." Tiểu Long Nữ nói một mình rồi biến mất tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com