Chương 1
Trong phòng bệnh im lặng đến nổi có thể nghe từ âm thanh của thiết bị máy móc phát ra , trên giường bệnh một cô gái có mái tóc vàng chói chang, sắc mặt nhợt nhạt , chân mày ngà đôi mắt phượng, khóe môi anh đào mím lại hơi thở mõng manh tùy thời có thể tắt bất cứ lúc nào.
_ Mau đi báo với người nhà bệnh nhân, Hầu Tiểu Thư đã tỉnh lại.
Nơi đây là đâu? Mình đang ở nơi nào vậy ...
Mơ hồ có tiếng gọi lớn, Hầu Tiểu Muội chậm chạp mở mắt ra , mông lung nhìn thấy trần nhà màu trắng, khung cảnh quen thuộc giống như là đang trong bệnh viện.Đão mắt qua đã thấy có rất nhiều người vây quanh , cô không nhớ mình có nhiều bạn vậy . Có rất nhiều gương mặt lạ lẫm mà cô chưa gặp bao giờ, họ là ai? Cô đang ở đâu? Còn chưa kịp để cô kịp nhận thức thì có vô số kí ức hình ảnh hiện lên trong đầu cô khiến đầu cô muốn nổ tung, thế nhưng nó không phải là kí ức của cô, ngươc lại tình tiết lại giống y hệt bộ tiểu thuyết mà cô rảnh rổi viết ra .
_ Tiểu Muội à, e củng ngốc quá sao lại vì một gả nam nhân không đáng mà suy nghĩ đến cái chết._ Một Cô gái dung mạo tuyệt đẹp , tóc bạch kim mượt mà làn da nhu thuận trắng muốt nhẹ nhàng vuốt ve mớ tóc vàng hoe của cô âm thầm thở ra một hơi
_ Tôi...là Hầu Tiểu Muội sao?_ ngớ ngẩng chỉ tay vào mặt mình, có lầm không , chã lẻ cô chết rồi , đã vậy còn xuyên vào quyển tiểu thuyết của chính mình viết, chưa kể chọn trúng nhân vật phụ có kết cục bi thảm nhất ...
Đành chịu chứ biết sao bây giờ . Nhưng một đầu bếp trứ danh như cô lại chết vì trượt chân té lên con dao làm bếp của chính mình thì có hơi mất mặt rồi , cố mở mắt lần nửa , lúc này cô gái tóc bạch kim đấy được cô xác nhận chính là Hầu Kim Huyền chị cả trong nhà, cũng là người cô tâm đắc nhất trong lúc tạo dựng nhân vật một nữ phụ xuất sắc từ tính cách lạnh lùng đến ngoài hình vượt bậc còn là đối thủ nặng kí cũa nữ chính trong quá trình đến với nam chính, chỉ là lúc này chị ấy không còn đứng đó mà thay vào một cô gái khác có mái tóc tết hai bên, gương mặt đáng yêu sà vào lòng cô mắt đẫm lệ.
- Chị còn tưởng kiếp này không còn được gặp Tiểu Muội khả ai nửa, mau khỏe lại chị cùng e đi xử tội tên bội bạc kia.
Cô sau khi định hình lại thì biết trong nguyên tác cô gái này là Con gái thứ hai của Hầu Tam Phong, Hầu Tâm Bình ,tình tiết chính là Hầu Tiểu Muội rất không ưa các chị của mình, chính xác là ganh tị.Thậm chí có nhìu lần Hầu Tiểu Muội hảm hại Tâm Bình nhưng chị ấy vẫn bỏ qua vì chị ta rất yêu thương đứa em gái này
Từ bây giờ cô là Hầu Tiểu Muội rồi, nhưng không có nghĩa kết cục của cô sẻ như cô định sẳn, dù sao cũng phãi cải biên để sống tốt trước tiên . Cô sẻ sống theo cách của cô cao cao tại thượng nhất mực đường hoàng , làm một nữ phụ hoàn toàn khác với nhân vật Hầu Tiểu Muội cái nữ phụ não tàn đó.
_ Em xin lỗi đã làm các chị lo lắng, về sau em sẻ không vì anh ta mà làm hại bản thân_ Tiểu Muội hít sâu một hơi lên ttiếng đúng vậy điều cô cần làm đầu tiên chính là cải thiện lại mối quan hệ tình cảm giửa cô và hai chị...Vì theo nguyên tác hai người ấy cho dù sau này Hầu tiểu Muội có làm rất nhiều điều sai trái thì họ cũng sẳn sàng tha thứ bảo vệ cô.
_ Tiểu Muội , ta có nằm mơ không là em không đẩy ta ra như mọi khi._ Tâm Bình khóe mắt bắt đầu đỏ ửng rưng rưng.
- Có cần gọi bác sỷ kiểm tra cho em lần nửa không ?_ Kim Huyền khoanh hai tay trước ngực, lưng dựa vào tường khó hiểu, Hầu Tiểu Muội mà cô biết cũng có lúc nói được mấy lời đường hoàng , chính chắn đó sao? Ngoài lí do não bộ vẫn còn chút vấn đề thì Kim Huyền khó mà hình dung nổi sự khác lạ đột ngột này.
_ em không sao mà, về sau em sẻ sống tốt hơn sẻ không để mọi người vì em mà lo lắng nửa_ Cô mĩm cười nhìn về phía Tâm Bình đang sửng sốt không ngừng quan sát cô , chưa bao giờ thấy Tiểu Muội cười với mình như vậy, bất giác xoay sang Kim Huyền cũng đang đồng tâm trạng khó mà tin được.
_ Được rồi em không cần hứa hẹn, chỉ mong sau này đừng có chạy loạn ra ngoài như trước là được_im lặng mất vài phút Kim Huyền mới lấy lại được dáng vẻ lạnh lùng nghiêm trang ban đầu, một tay bỏ vào túi quần, tay còn lại mang một chiếc kính bản to màu nâu che gần nửa gương mặt thanh tú kia.
_ Em coi chừng em ấy, Chị đi lo thủ tục xuất viện_ Kim Huyền nói với Tâm Bình rồi đẫy cửa phòng bệnh bước ra.
.
Trên chiếc BMW do Kim Huyền cầm lái đến nơi gọi là nhà .Trước măt cô là căn biệt thự được thiết kế theo kiểu Châu âu cổ kính được lát gạch tường xám tro mái ngói màu trắng bên trái có hồ bơi bên phải là một khu vườn rộng lớn trồng đủ loại thực vật .Nhìn chung ngôi biệt thự không phải là rất to lớn nhưng lại khá sang trọng gần đúng sở thích mà cô miêu tả yên ả thoáng mát ...
Vào đến nhà đã thấy một người đàn ông tầm hơn 40 tuổi mặc bộ âu phục màu đen, ánh mắt thâm trầm nhìn qua 3 cô gái, đặc biệt hướng về Tiểu Muội nhiều nhất. Theo cô quan sát chính là Hầu Tam Phong rồi
_ Baba con về rồi, không hoan nghênh con sao?_ Cô bước lên trước thấp giọng nói trên môi nở nụ cười nhàn nhạt.
_ Con không có gì cần nói với Ba à ?.
_ Dạ, nói gì cơ ? _ Tiểu Muội vờ ngây ngô hỏi ngược lại.
_ Tuy Quân Ngạo Triết là một Nam nhân xuất chúng , nhưng không phãi vì thế mà con bám riết lấy người ta, con nên nhớ con chính là Tam Tiểu Thư của Hầu thế Gia , không phãi hạng tầm thường đầu đường xó chợ.
_ Không phãi vì thế mà con đã trả giá rồi sao, baba con hứa sau này sẻ ngoan , con xin lổi lúc trước vì quá tùy hứng nên đã làm quá nhiều việc sai , nhưng nếu sai thì sửa nhất định không như thế nửa.
Hầu Tam Phong nghe con gái út của mình nói xong thì sửng sờ , con bé chịu chủ động nhận sai sao?, hay là đi dạo một vòng quỷ môn quan hiện tại sợ quá liền thay đổi rồi.
_ Được rồi, em ấy đã nói được vậy thì ba cho em một cơ hội đi, mới xuất viện về em còn mệt, con đưa tiểu Muội về phòng nghĩ nha.
Tâm Bình không muốn không khí căng thẳng thêm cho nên lên tiếng giãng hòa rồi kéo tay Tiểu Muội rời đi.
Lên đến Phòng Tiểu Muội há hộc miệng quan sát căn phòng thiếu suýt nửa nghẹn chết , căn phòng được sơn phết, trang trí màu vàng chói mắt , kéo tủ quần áo thì toàn áo không hở ngực thì lộ bụng hớ đùi, màu sắc thì lòe loẹt, Nhìn bản thân trong gương làm hai mắt cô muốn lòi ra một gương mặt đẹp, góc cạnh thanh tú , mắt phượng , chân mày thanh thoát, hàng mi cong vút , đôi môi nhỏ nhắn , bộ dạng xinh đẹp là vậy , càng nhìn thì trên mặt cô lộ ra ba hàng hắc tuyến , gương mặt hết sức đoan trang không thể tin lại bị Nữ Phụ hủy hoại thành dáng vẻ lẳng lơ diêm dúa ,
_ Chị , đây chính là phòng của em.
_ đúng là vây, ban đầu là màu xanh dương , nhưng em lại nói màu quá quê mùa cho nên đã sửa lại toàn bộ màu vàng , còn nói vàng rất sang trọng.
Nghe xong Tâm Bình nói, khóe môi cô nhanh chóng giật giật một cái.
_ Bây giờ em muốn thay đổi lại thi sao?
_ Em định sửa lại nửa ? Lần này lại màu gì?.
_ Màu Trắng ...ừm...không tệ.
Ngẫm nghĩ quan sát một lượt đang phân vân thì bây giò mới phát hiện cỗ tay của Tâm Bình đang băng bó. Cô nhớ chính là vết thương đó là do Hầu Tiểu Muội xô ngã Tâm Bình trong lúc giằng co. Nguyên nhân là Tiểu Muội cho rằng Tâm Bình có ý với Quân ngạo Triết do tình cờ thấy anh ta đở Tâm Bình khỏi chiếc xe hơi đang lao tới.
_ Xin lỗi
_ sao em lại xin lổi chị.
_ Em không cố ý đẫy chị té đâu.
Là Nhân vật cô tạo ra cố ý xô ngã chị.Không phãi cô nhưng trách nhiệm hẳn là phãi quy cho cô.
_ Chị không trách em đâu.
Tâm Bình bật cười xoa đầu Tiểu Muội, nhưng bàn tay kia đã bị cô nắm lấy,đôi tay Tiểu Muội thật ấm áp. Cả ánh nhìn dịu dàng quan tâm ấy thoáng khiến Tâm Bình xúc động.
Rời mắt khỏi Tâm Bình, cô là có chút suy nghĩ , đão mắt nhìn lại một cái âm thầm đánh giá , quả nhiên bản thân cũng quá mức ưu ái cái xuất thân cho Hầu Tiểu Muội rồi. Có nhà to để ở, vừa không phãi lo kiếm tiền lại còn được người cha lo lắng quan tâm các chị thì thương yêu bao dung hết mực , lắc lắc đầu bây giờ chưa phãi lúc nên ngồi đây cảm thán.
- Chị, cùng em đi một chút ra ngoài nhé.
- Em muốn đi đâu ?
Tâm Bình vẫn đang quan sát bàn tay hiện tại của mình, nghe cô nói thì ngẫng đầu .
- Đi làm mới vài thứ.
Cô nhấy mắt với Tâm Bình rồi mau lẹ kéo cỗ tay lành lặn của chị ta cùng rời khỏi phòng.
Cuối cùng dừng trước một shop quần áo cở lớn, tuyệt đối thuộc hàng cao cấp . Là do cô mới đến với thế giới này vẫn còn xa lạ với đường xá nơi đây tốt nhất nên đưa Tâm Bình theo để tránh cô lạc đường thì phiền phức, sau khi lựa vài bộ quần áo kín đáo trang nhã,cô lại tiếp tục kéo Tâm Bình đến một salo làm tóc , quyết định chỉnh sửa lại màu tóc hạt dẽ mà trước khi xuyên đến cô vẫn để , tuy nhiên để phá cách một chút cô quyết định uốn cúp phần đuôi cho mái tóc có vẻ bồng bềnh hơn. Mà lúc này đi bên cạnh Tâm Bình còn chưa hết sửng sốt, em gái của mình từ khi nào lại có phong cách ăn mặc khã ái như vậy, chưa kể lần biến đổi kiểu tóc kia nhìn em ấy rất xinh xắn đáng yêu, nhưng không kém phần trang trọng.
Nhận ra ánh mắt há hốc của Tâm Bình cô chỉ nhếch môi cười .
- Chị định đứng đó luôn sao?
Hoàng hồn đã thấy Tiểu Muội đứng trước cửa Salo, bộ dang vô cùng nhu thuận đang mĩm cười, bất giác Tâm Bình vội đi đến nhanh chóng cùng em gái mình rời đi mà bụng dạ còn chưa kịp trấn tỉnh.
Sau cùng hai chị em cùng đến một trung tâm mua sắm chỉ dành cho giới thượng lưu . Theo những gì cô viết trong tiểu thuyết nơi đây chính là nơi nữ chính của chúng ta sẻ xuất hiện, nàng là được một trong những nam phụ dẫn vào .
Cô dán mắt vào tủ trang sức , theo như miêu tả chiếc vòng tay bằng bạc in hoa văn tử đinh hương ánh tím kia chính là thứ mà Hầu Tiểu Muội chọn trúng, lại trùng hợp là chiếc vòng mà nam phụ cúng thích và nhất đình dành nó cho nữ chính, ai nha cô biết mà vẫn chọn lấy nó .
- Ui, anh thấy chiếc vòng đó thật đẹp, nhưng tiếc là nó đã bị cô gái kia chọn mất rồi.
Một giọng nam trầm vang lên.
- Thì sao? Anh chẳng phãi nói cái gì tui muốn anh điều đáp ứng sao?
kế tiếp một dọng nữ lạnh lùng nói vào. Thanh niên kia là gương mặt cả thẹn trực tiếp bước về hướng cô và Tâm Bình đang đứng
- Hử, cùng lắm anh đi mua lại là được chứ gì.
Giua lúc cô quyết định đeo nó vào tay thì một bàn tay nam nhân đã chặn cô lại.
- Làm phiền cô có thể nhường lại chiếc vòng tay này cho tui được không?
anh ta ôn nhu lên tiếng.
lúc này Tâm Bình xoay lại liền thấy Quan Tiểu Trạch sắc mặc khó chịu khẽ quát
- Quan Tiểu Trạch , anh lại muốn gì nửa đây ?
- A, thì ra là Hầu Tiểu Thư, như vậy thì dễ dàng hơn rồi.
Khi ấy Quan Tiểu Trạch kia mới chủ ý đến vẻ ngoài của cô, Chỉ là hắn hơi ngạc nhiên vì tam tiểu Thư Hầu Tiểu Muội nhà Hầu thế gia bỗng nhiên thay đổi đáng kinh ngạc, mái tóc vàng chói mắt kia đã được thay thế bằng một màu tóc hạt dẽ nhẹ nhàng, phục sức quần áo cũng ưa nhìn hơn trước kia rất nhiều
- Anh tự tin quá nhỉ, vì sao tui phãi nhường chiếc vòng tay này cho anh, chung ta đâu thân thiết đến vậy, anh nên nhớ anh chính là kẽ đã cùng Quân Ngạo Triết lăng mạ tui tại bửa tiệc tất niên của năm hai.
-Thế thì sao? Chẳng lẻ vì thế mà cô làm ngơ lời đề nghị của tui sao? cô nên suy nghĩ cho kĩ
Quan Tiểu Trạch châu mày, ấn tượng về Tam tiểu thư Hầu gia này đối với hắn là vô cùng chán ghét, một ã đàn bà chanh chua , đầu óc nông cạn chỉ biết giở thói tiểu thư làm trò hề cho mọi người
- Anh là đang đe dọa tui ? nên nhớ gia thế nhà anh cũng không hơn nhà tui là bao, sao nào tui cứ không nhường đấy anh định làm gì tui , anh định đánh tui, chém giết tui?
tên Nam phụ cặn bã Quan Tiểu Trạch của tập đoàn Quan Thị , muốn dọa cô sao? không có cửa đâu cô hiện tại không phãi là cái bình bông não tàn Hầu Tiểu Muội kia đâu, vẻ mặt kiêu ngạo như đã hiểu hết mọi thứ về hắn của cô đập vào mắt như là đang khiêu khích hắn.
mà lúc này ngoài Tâm Bình ra thì nữ chính của chúng ta cũng đang sửng sờ kinh ngạc , bọn họ không ngờ Hầu tiểu Muội không những không sợ những lời Quan Tiểu Trạch nói mà còn ngạo nghễ đối nghịch với hắn, không biết sao bản thân nàng Lâm Tịch Nguyệt lại nhìn về hướng Hầu Tiểu Muội bằng nụ cười hứng thú,càng nhìn Tịch Nguyêt càng thấy bộ dàng hiện tại của Tiệu Muội là rất đẹp mắt
Quan Tiểu Trạch bị lời nói của Cô hoàn toàn làm cho tức giận bước thẳng thêm vài bước nhất tay định đánh tới. Khi mọi người còn chưa kịp chủ ý đã thấy Hầu Tiểu Muội nhanh tay bắt lấy cỗ tay Quan Tiểu Trạch vặn ra sau.
Tâm Bình là đứng gần cô nhất há hốc mồm , đặc biệt Lâm Tịch Nguyệt giật mình muốn ra tay ngăn chặn thì vội sựng lại phát hiện Quan Tiểu Trạch căn bản bị Hầu Tiểu Muoi khống chế không chút kháng cự.
_ Không biết tự lượng sức.
Hầu Tiểu Muội nhếch môi dù gì cô cũng đai đen karate, định giỡn mặt hả.
_ Cô...
Mà lúc này đương sự quá bất ngờ cả cơ thể như hóa đá. Lúc này trong đầu hắn luôn múa may liên hồi với suy nghĩ đó là ai?, mà thật ra không riêng hắn hai người còn lại đồng thời cùng chung ý nghĩ.
Hiện giờ cô mới cúi thấp người nói vừa đủ cho Quan Tiểu Trạch nghe.
_ Muốn có Lâm Tịch nguyệt, mơ cũng đừng nghĩ tới, à đừng trách tui đây không hảo tâm tiết lộ cho anh biết, tin hay không thì tùy, Quân Ngạo Triết người bạn thân của anh nhất định sẻ có được trái tim của Lâm Tịch Nguyệt.
Lời vừa dứt mắt thấy cả người Quan Tiểu Trạch run nhẹ lên, cả gươndg mặt chợt thâm trầm. Cô quan sát thật cẩn thẩn trong bụng tiểu ý xấu xa bộc phát cô chính là cố ý để lộ nội dung câu truyện cho Quan Tiểu Trạch biết, dù sao cô cũng chẳng phải Hầu Tiểu Muội chân chính , nên không cần phãi lụy tình Quân Ngạo Triết, cái cô muốn chính là chia rẻ nội bộ, hai hổ đấu nhau cô sẻ làm ngư ông đắc lợi.
_ À, còn nửa anh yếu nhớt như vậy thì đừng ta gió , anh không cảm thấy xấu hổ đúng không, hơn hết tui thấy Lâm Tịch Nguyệt không hợp với anh , trái lại Quân Ngạo Triệt thì ..ai nha bộ dạng Quan Tiểu Trạch anh chắc làm Thụ được nga.
Nghe xong mấy lời châm chọc đó của Hầu Tiểu Muội càng khiến Quan Tiểu Trạch triệt để tức giận, răng nghiến vào nhau , hắn thề không khiến Hầu Tiểu Muội sống không bằng chết sẻ không lấy vợ. Riêng cô sau khi buông hắn ra mắt đẹp lướt qua Tâm Bình vẫn còn hết sức sửng sốt thẳng một đường tới nơi Lâm Tịch Nguyệt đang đứng bất giác cô ngạc nhiên , Lâm Tịch Nguyệt là đang nhìn cô cười sao? .Dáng vẻ hết sức thưởng thức kia của Chị ta làm cô khá tò mò .
Không chậm trể cô đi thẳng tới nơi Tịch Nguyệt đứng , thật ngạc nhiên chị ta vẫn thản nhiên đứng đó đợi cô tiến đến, cô nhớ lúc phát họa nhân vật nữ chính chỉ miêu tả trầm tỉnh, nhu hòa và rất tài hoa tuy nhiên trực tiếp đối diện cảm thấy có hơi biến đổi.
Vừa suy nghỉ vừa di chuyển vô tình vấp một cái loạng choạng chúi về trước tưởng phen này té ụp mặt chổng mông thì một đôi tay mềm mại vửng chắc đở lấy eo cô, một cỗ hương thơm nhẹ nhàng lướt qua cho nên may mắn bản thân không bị té đau.Hầu Tiểu Muội mở to mắt tròn xoe nhìn người đang đở cô . Lâm Tịch Nguyệt nữ chính do cô tạo ra đang ôm lấy cô , có lộn không vậy rỏ ràng nguyên tác cô viết nữ chính Lâm Tịch Nguyệt rất phản cảm với Hầu Tiểu Muội, vì mổi lần chạm mặt Tiểu Muội toàn gây sự với nàng ta. Chẳng lẻ do cô thay đổi tình tiết ban nãy mới xuất hiện tình huống mới.
Dương như hiểu suy nghĩ trong đầu cô. Lâm Tịch Nguyệt nở nụ cười nhẹ nhàng trên khóe môi , chính mình biết hành động vừa rồi là sẻ gây hoảng hốt cho Hầu Tiểu Muội kia, nhưng mà đúng là Tích Nguyệt bổng thấy tò mò về Tam tiểu thư Hầu Thế Gia, tự tử bất thành liền biến đổi tính cách .Âm thầm cảm thán một tiếng ..
_ Hầu Tiểu Thư vậy mà chúng ta lại rất có duyên.
_ Tui là không biết chúng ta duyên cở nào à, chỉ biết lần nào gặp chị tui chỉ toàn vướng xui xẻo.
Cô bực mình muốn thoát vòng tay của Lâm Tich nguyệt nhưng chẳng hiểu sao lại không được, chẳng lẻ chị ta cũng biết võ. Không thể nào đâu, cô đâu có viết như vậy .
Một tay Lâm Tịch Nguyệt vẫn giử eo cô, tay còn lại cầm cỗ tay cô nhẹ nhàng tà mị nói vào tai cô.
_ Sao Hầu Tiểu Thư lại không cẩn thận vậy, tui không đở thì cô đã té rất thảm rồi, cô định báo đáp tôi thế nào đây?
Thấy nét mặt sửng sốt của Hầu Tiểu Muội, Tịch Nguyệt lại nhịn không được nổi lên ý trêu đùa. Cúi xuống bằng tốc độ cực nhanh khéo léo hôn vào vành tai của Hầu Tiểu Muội thành công đem cả gương mặt cô ta nướng chín . Tâm Bình thấy thái độ của Lâm Tịch Nguyệt rất khả nghi nên vội chạy lên kéo em gái rời ra khẻ quát.
_ Lâm Tịch Nguyệt cô muốn gì hả.?.
_ Tui đã làm gì, Nhị Tiểu Thư cô nhìn mà không thấy sao?.
Lâm Tịch Nguyệt vẻ mặt thản nhiên nói.Bản thân Tịch Nguyệt cũng không rỏ sao lại nảy ra hứng thú trêu đùa Hầu Tiểu Muội, Chỉ là khi làm vậy lại thấy rất vui vẻ .
Tâm Bình không thèm để ý Lâm Tịch Nguyệt , quay sang Hầu Tiểu Muội quan tâm hỏi.
_ Tiểu Muội, em không sao chứ ? Cô ta không làm gì em chứ .
_ Không sao , em vẫn bình thường .
Mà Hầu Tiểu Muội lúc này mới hoàng hồn trở lại , giờ tim của cô vẫn còn đập thình thịch , từ trước khi xuyên qua cho tới hiện tại đây là lần đầu tiên cô có tiếp xúc thân mật như vậy . Mà đối tượng còn là Lâm Tịch Nguyệt, nhất là khi bị đối phương hôn nhẹ vào vành tai lại làm cô cả thân thể trấn động, tim cứ đập liên hồi, không phải là sợ hãi mà chính là rung động, đôi môi mềm mại của Tịch Nguyệt lướt qua qua vành tai cô , liền xuất hiện cảm giác xúc động mà theo cô chỉ xảy ra khi đột nhiên tiếp xúc với nam nhân , Hic Không phãi chứ, Hầu Tiểu Muội không thể có cảm xúc đó với Lâm Tịch Nguyệt được, truyện cô viết là Ngôn Tình , không phãi cái thể loại Bách Hợp...nhưng , nhưng mà cô lại chẳng phải Hầu Tiểu Muội, đưa mắt nhìn Lâm Tịch Nguyệt mới giật bắn người phát hiện thì ra từ nãy đến giờ Cô vẫn luôn bị Lâm Tịch Nguyệt quan sát, đột nhiên không tự chủ trừng mắt về phía Lâm Tịch Nguyệt kiên quyết khẳng định, chỉ là cảm xúc nhất thời thôi, là do thay đổi quá đột ngột của nhân Vật Hầu Tiểu Muội mới khiến xảy ra sự kì lạ này.
_ Tịch Nguyệt anh đưa em về nhà, đừng ở đây dây dưa với loại người không ra gì .
Ngay lúc này khi Tịch Nguyệt thoáng ngạc nhiên nhìn cái trừng mắt từ Hầu Tiểu Muội bắn phá về phía mình mà khó hiểu ,còn chưa kéo dài lâu Bên cạnh Quan Tiểu Trạch làm ra một bộ tâm tình tồi tệ khẻ vịn lấy vai Lâm Tịch Nguyệt đề nghị , thấy nàng là không có ý từ chối nên mau lẹ kéo Tịch Nguyệt rời đi. Âm trầm đem cái tên Hầu Tiểu Muội cẩn thận ghim sâu trong lòng , hắn sẻ không quên ngày hôm nay bản thân bị ả ta làm nhục nhã ra sao.
Bị Quan Tiểu Trạch lôi đi, nhưng Lâm Tịch Nguyệt vẫn không quên quay lại nhìn Hầu Tiểu Muội thêm một cái như đang nghĩ ngợi điều chi đó rồi mới dứt khoát rời đi.
Riêng Tiểu Muội sắc mặc cổ quái, sau đợt này cô về sau nhất định phãi cẩn trọng, không nên tùy tiền thay đổi tình tiết câu truyện.Bản tính của cô trước giò luôn mưu cầu ỗn thỏa, cho nên sự việc phát sinh ngoài tầm kiểm soát lần này cô không mong muốn xãy ra lần nào nửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com