Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TRA NAM VỪA MUỐN CƯỚI THANH MAI, VỪA MUỐN CƯỚI TÔI - smile


Dưới sự thúc giục của ba mẹ tôi, tôi đành hẹn hò với một chàng trai trong nửa năm và đi đến quyết định kết hôn. Ba mẹ hai bên rất vui vẻ, mỗi ngày đều gặp mặt để sắp xếp cho hôn lễ vào một tháng sau. Lúc này, bạn trai tôi đã đến gặp tôi và nhờ tôi giúp đỡ. Nguyên nhân là vì thanh mai trúc mã của anh ta mang thai, nhưng ba của đứa bé không chịu trách nhiệm. Thế nên anh ta muốn đăng kí kết hôn với cô ta trước, để đứa bé kia sinh ra nhập vào hộ khẩu nhà anh ta, sau đó anh ta sẽ ly hôn rồi đăng kí kết hôn với tôi, tất nhiên là hôn lễ một tháng sau cứ tiến hành bình thường. Anh ta nói: "Dù gì thì đứa bé cũng vô tội, chúng ta nên để cho nó nhìn thấy sự tốt đẹp của cuộc sống này." Tôi: ? Ai muốn cưới vị Bồ Tát sống bị bệnh tâm thần này thì cưới đi, bà đây cóc thèm nhé!

1.

Sau khi Từ Ôn Lương mở miệng nói với tôi câu chuyện giúp đỡ này.

Tôi cảm thấy tam quan của mình không được ổn.

Tôi có nghe nhầm không?

Đem những gì vừa rồi nghe được lắc đầu rũ bỏ, tôi hỏi:

"Có lẽ vừa rồi tai em không hoạt động tốt nên chưa nghe rõ. Anh nói lại được không?"

Anh ta có vẻ giống như là xấu hổ trong vài giây, sau đó, hắng giọng nói ra:

"Anh nói, thanh mai cùng anh lớn lên hiện tại mang thai đã năm tháng. Bạn trai của cô ấy là một tên cặn bã, không muốn chịu trách nhiệm, cho nên cô ấy sợ đứa bé trong bụng không có thân phận hoàn chỉnh. Bọn anh đã thương lượng trước tiên giả kết hôn, lĩnh giấy chứng nhận, chờ đứa nhỏ sinh ra, liền lấy giấy chứng nhận ly hôn, sau đó hai người chúng ta lại lĩnh giấy chứng nhận kết hôn."

Thấy tôi ngây ngốc, anh ta nói tiếp:

" Anh cùng cô ấy chỉ là giả kết hôn, chỉ là cho đứa bé một thân phận mà thôi, em không cần suy nghĩ nhiều. Dù gì đứa bé thật sự là vô tội, không thể để cho nó vừa sinh ra đã thấy thế giới này hiểm ác."

Tôi hoàn hồn lại, nhìn Từ Ôn Lương.

Rõ ràng bộ dạng cũng không tệ lắm, lúc trước ở chung tính cách cũng không tệ, làm việc cũng chịu khó, ra tay cũng hào phóng.

Như thế nào, liền không nhìn ra đầu óc anh ta có bệnh?

Quả nhiên, có một số người tinh thần có vấn đề muốn che giấu cũng rất dễ dàng.

Nhìn thấy tôi không nói lời nào, anh ta lại thở phào nhẹ nhõm, nói:

"Em đồng ý là tốt rồi, anh còn sợ em lòng dạ hẹp hòi không đồng ý, cứ như vậy đi, anh biết mà, em là một người đặc biệt rộng lượng, tiền sính lễ anh sẽ bảo mẹ anh hai ngày nữa mang đến cho gia đình em."

"Chờ một chút. "

Lần này tôi thật sự kinh hãi

" Anh có ý gì? Tôi đồng ý lúc nào?"

Từ Ôn Lương sửng sốt một chút

"Em vừa rồi không phải đồng ý sao? Em không phải ngầm thừa nhận sao? Lúc trước người mai mối đã nói em là người rộng lượng, anh tin tưởng em sẽ hiểu cho anh."

Tôi tức cười.

"Ha, anh không sao chứ, tôi rộng lượng cũng không phải rộng lượng như vậy. Gả cho anh còn phải sống không danh không phận, chính anh thích làm ba đứa bé, tương lai cho dù anh cùng cô ta ly hôn, lại cùng tôi lĩnh giấy chứng nhận, tôi còn phải cho người ta hỉ làm mẹ, tôi lập gia đình còn có thể được tặng kèm một đứa bé. Anh có động não hay không, các người lĩnh chứng nhận đứa trẻ được sinh ra trong hôn nhân hợp pháp, về mặt pháp luật, đó chính là con ruột của anh. Cái khác không nói, trên giấy tờ là con của anh thì chính là con của anh, thậm chí còn có quyền thừa kế."

"Từ Ôn Lương, coi như tôi rộng lượng, tôi cũng không rộng lượng đến mức độ ngu ngốc như vậy. Hay là anh cảm thấy tôi bản thân chính là kẻ ngốc?"

Từ Ôn Lương lúc này mới có chút bối rối, thế nhưng tôi không nghĩ tới, anh ta bối rối không phải cảm thấy tôi nói đúng, mà là..

"Hòa Thiến, còn một tháng nữa chúng ta sẽ cử hành hôn lễ, danh sách khách mời đều đã định ra, ba mẹ em và ba mẹ anh đều đã thông báo toàn bộ, nếu đột nhiên náo loạn như vậy, hai nhà chúng ta ai cũng sẽ khó coi. Hơn nữa cái này chỉ là tiện tay mà thôi, chúng ta cũng không cần làm cái gì nhiều, một mình cô ấy mang thai đứa nhỏ, em hẳn là nên có chút đồng tình."

Nghe được lời của anh ta, tôi thật sự là sợ ngây người.

Mẹ ơi.

Người nào thời nào đây!

Tôi vỗ ngực hít sâu, thật sự tuyệt, Từ Ôn Lương người này thực sự rất tuyệt, về mặt vô liêm sỉ không biết xấu hổ, tôi chưa thấy ai vô liêm sỉ hơn anh ta.

"Thật xin lỗi, cảm ơn anh đã cho tôi một cái nồi lớn như vậy, nhưng tôi ăn không ngon miệng, nồi lớn như vậy bánh lớn như vậy, nồi tôi dùng không được, bánh tôi cũng không ăn. Cuộc nói chuyện của chúng ta hôm nay kết thúc, tôi không còn gì để nói với anh nữa. Đừng đổ trách nhiệm này cho tôi, tôi không có nhiều lòng trắc ẩn như vậy"

Cuối cùng tôi cũng hiểu ý nghĩa của việc cười trong giận dữ, thậm chí tôi không muốn nhìn thấy mặt anh ta nữa và cảm thấy muốn bệnh.

Uống chút nước xong, tôi đứng dậy xách túi rời đi.

Tôi vẫn cười cho đến khi lên xe.

Cười trong khi hít thở sâu.

Ha ha, tức chết tôi rồi.

2.

Sau khi về đến nhà, tôi sắp xếp lại tâm tình của mình một chút, rồi gọi điện thoại cho ba mẹ tôi.

"Mẹ, ba con có nhà không?"

"Ở đây, ba con không nói cho hai con muốn đổi xe sao, mẹ và ông ấy đang xem xe, ưng ý một cái hơn bốn mươi vạn, rộng rãi, bên trong chỗ ngồi nhiều, về sau chúng ta cùng ba mẹ chồng con cũng có thể cùng đi chơi."

Bên kia ba tôi đang cười ha ha

"Tôi đã nói tôi chọn được rồi, bà còn muốn chọn cái nhỏ, cái gì cũng không có, phải mua loại thực dụng này."

Tôi ôm đầu, cảm thấy trong đầu ong ong.

"Tạm gác lại chuyện mua xe đi, con và Từ Ôn Lương có thể sẽ không kết hôn nữa."

"Cái gì? "

Mẹ tôi bên kia gào lên một tiếng, sau đó liền mắng:

"Ôn Lương đứa nhỏ kia thật tốt, con như thế nào lại không ưng ý, sớm cùng con nói qua, kết hôn là chuyện của hai người, hai người phải hòa hợp, cái này còn chưa bắt đầu hòa hợp đâu, con lại muốn nháo, con thực sự muốn tức chết mẹ và ba con phải không?"

Ba tôi đoạt lấy điện thoại

"Bác cả của con đều đã phải từ tỉnh trở về tham gia hôn lễ của con, sân bãi của chú con đều giúp con đặt trước, con hiện tại vừa ra mắt, chuyện gì đây? Ghét bỏ chúng ta còn chưa đủ mất mặt phải không? Con đã hơn ba mươi mới muốn kết hôn, chúng ta đều đã đủ mất mặt, con còn muốn làm cho chúng ta mất mặt mà hủy bỏ hôn lễ, khiến chúng ta đây là bị chê cười cả đời."

Lúc gọi điện thoại qua, tôi đã dự đoán sẽ có loại tình huống này, nhưng không nghĩ tới tôi ngay cả nguyên nhân cũng chưa nói, đã bị đập đầu úp mặt mắng một trận.

Bên kia còn đang lải nhải mắng, mắng tôi xúc phạm, làm mất mặt Hòa gia, nói tôi không biết lưu lại một chút máu mủ cho lão Hòa gia, không biết nối dõi tông đường.

Tôi: ?

Cho dù là tôi lập gia đình, con cũng không họ Hòa, hơn nữa nhà bác cả tôi không phải còn có anh họ sao, luận nối dõi tông đường cũng không nên là tôi tới hoàn thành chứ?

Để cho người anh ba mươi tám kia, chỉ cùng cô gái nhà người ta nói chuyện yêu đương, sống chết không hứa hẹn, không kết hôn nối dõi tông đường.

Tôi bị ầm ĩ đến đau đầu, rốt cục lớn tiếng hô một câu

"Ba mẹ có thể nghe con nói hết hay không."

Bên kia tạm thời yên tĩnh.

"Vừa rồi hai người nói con coi như không nghe thấy, con coi như điện thoại vừa mới kết nối, hai người không hướng về con con đều đã quen, khuỷu tay hai người quẹo ra ngoài cũng là chuyện bình thường, con không sao cả. Nhưng lần này con quyết định không kết hôn với anh ta bởi vì, anh ta muốn cùng con làm hôn lễ và cùng người khác lĩnh giấy chứng nhận kết hôn. Hai người cảm thấy như vậy có bình thường không? Hai người cảm thấy Từ Ôn Lương người này tinh thần bình thường sao? Đối tượng anh ta muốn kết hôn còn có một đứa nhỏ cần được nhập khẩu và trở thành con của anh ta. Kết hôn sinh con, anh ta nguyện ý làm ba, nhưng con gái hai người còn không có ngốc. Phải đi làm mẹ cho người khác?"

Mẹ tôi và ba ngây ngẩn cả người, sau đó chúng tôi trầm mặc đại khái một phút sau.

"Có phải hay không có cái gì hiểu lầm, Ôn Lương đứa nhỏ kia thật sự rất tốt, còn hiếu thuận, con có nhầm hay không?"

Tôi trợn mắt hít một hơi thật sâu.

Sau khi hoàn thành động tác khó khăn này, cuối cùng tôi cũng bùng nổ.

"Người ta tự mình nói với con, nói rất rõ ràng, trước tiên đăng ký kết hôn với cô gái kia, sau đó cùng con tổ chức hôn lễ, đến lúc đó chờ đứa nhỏ đăng ký hộ khẩu xong, bọn họ ly hôn, lại đăng ký kết hôn với con, hy vọng con có thể rộng lượng tiếp nhận, đây là chuyện người làm ra sao? Buổi tối không phải ba mẹ anh ta tới tìm hai người đi dạo quảng trường sao? Hai người tự mình hỏi đi!"

"Vậy chúng ta hỏi trước, Ôn Lương đứa nhỏ này không thể không hiểu chuyện như vậy, ta phải hỏi rõ ràng trước."

Tôi trực tiếp cúp điện thoại, mặc kệ, dù sao tôi đã quyết định không kết hôn với anh ta, tôi cũng không có gì để nói với bọn họ.

Ngày mai là thứ hai, cho nên tôi nên đi ngủ sớm, nhưng tôi thật sự không ngủ được.

Ai có thể bình yên đi vào giấc ngủ sau khi bị làm cho tức đến đau đầu chứ?!

Hy vọng ngày mai, tất cả những chuyện lộn xộn này đều biến mất cho tôi!!!
Tuy nhiên, là tôi nghĩ quá mức tốt đẹp, hóa ra bệnh tâm thần không có điểm mấu chốt về mặt đạo đức.

3.

Sau một đêm mất ngủ, dưới mắt tôi có bọng mắt dài tới tận cằm.

Tôi trang điểm, che bọng mắt rồi xách cặp đi làm một cách mệt mỏi.

Người làm công, hồn làm công, người làm công kiếm tiền làm công.

Sáng thứ hai, họp suốt buổi sáng, ánh mặt trời ấm áp trong phòng họp chiếu rọi, làm tôi buồn ngủ muốn chết.

Tôi không hiểu, theo lý thuyết tối hôm qua tôi đều nghẹn khuất một trận, tôi hôm nay cũng nên nghẹn khuất không mệt mới đúng.

Mười hai giờ trưa, theo một câu

"Trưa rồi, đi ăn cơm đi."

Tôi ngã xuống bàn bắt đầu ngủ bù.

Một giờ chiều, tôi bị đồng nghiệp gọi dậy, nói điện thoại di động của tôi liên tục rung.

Tôi mơ mơ màng màng cầm lên xem, là mẹ tôi gọi tới.

Tôi uống một ngụm nước, hơi tỉnh táo một chút, liền cầm điện thoại đi đến phòng họp nhỏ.

Khi tỉnh táo hoàn toàn, tôi mới gọi lại điện thoại.

"Thiến Thiến, bận không?

"Đang nghỉ trưa, sao vậy?"

"À, ta cùng ba con ngày hôm qua cùng ba mẹ Ôn Lương hỏi thăm một chút, bọn họ cũng không biết chuyện này, sau đó nói để hỏi cậu ta một chút, khẳng định là hiểu lầm. Vừa rồi bọn họ gọi điện thoại lại cho ta, nói chính là hiểu lầm. Bọn họ chỉ là bạn bè của nhau, cô gái kia muốn nhờ Ôn Lương giúp đỡ, Ôn Lương cũng không đồng ý, chính là mất mặt mũi, cùng con thương lượng, nếu là con không đồng ý, cậu ta cũng sẽ không cùng cô gái kia lĩnh chứng. Hơn nữa ba mẹ cậu ta nói, sẽ không cho cô gái kia vào cửa, Ôn Lương nhất định là nghe ba mẹ cậu ta, con yên tâm đi."

Sau khi tôi nghe xong, cảm thấy thật sự là buồn cười.

"Ngày hôm qua anh ta cũng không phải nói với con như vậy, sau khi nói xong, trực tiếp nói với con là hãy rộng lượng tiếp nhận, hôn lễ sẽ diễn ra như thường lệ, đừng làm mất mặt mũi hai nhà, mẹ xác định bọn họ nói những điều kia đều là suy nghĩ của Ôn Lương, chứ không phải là suy nghĩ của ba mẹ anh ta?"

Từ lâu, tôi đã thấy khả năng của ba mẹ cả hai bên trong việc đưa ra những giả định bất ngờ.

Ôn Lương và tôi gặp nhau lần đầu tiên trong một buổi hẹn hò giấu mặt, sau khi về đến nhà, tôi nghe mẹ tôi gọi điện cho người, nói rằng tôi rất hài lòng và nghĩ Ôn Lương là người tốt, có thể lấy kết hôn làm tiền đề kết giao..

Mà lúc mẹ tôi hỏi tôi xem mắt cảm thấy thế nào, tôi chỉ nói một câu tạm được.

Kết quả, tạm được của tôi chuyển thành sự hài lòng phi thường trong đầu bà ấy.

Còn có lần trước, tôi và Ôn Lương đang ăn cơm, đột nhiên nhận được tin tức hai chúng tôi chuẩn bị kết hôn.

Tôi và anh ta đồng thời nhận được điện thoại của ba mẹ, ý là nếu hai chúng tôi đều rất hài lòng với đối phương, mà bọn họ đối với thông gia của mình vô cùng hài lòng, cái hôn này cứ như vậy định, nửa tháng sau chính là ngày tốt, trực tiếp định ra ngày hai chúng tôi kết hôn.

Mà tôi cùng Ôn Lương đối với mối quan hệ này, cũng không có quá nhiều ý nghĩ, nếu ba mẹ hai bên chờ không được, vậy thuận thế kết hôn là được rồi.

Tôi cũng không rõ tại sao Ôn Lương và tôi lại chấp nhận kết hôn với nhau.

Anh ta không thích tôi như vậy tôi biết, anh ta cũng biết tôi coi thường một số tư tưởng tiểu tư sản của anh ta.

Dù không ai trong chúng tôi nói ra điều đó nhưng có lẽ cả hai chúng tôi đều cảm thấy đối phương có một tật xấu.

Còn tôi, đối với anh ta mà nói không chỉ là một thân tật xấu, hơn nữa ngay cả ngoại hình bề ngoài cũng không đạt được yêu cầu của người ta.

Có một lần lúc chúng tôi xem phim, anh ta điên cuồng khen ngợi nữ chính, tôi mới biết được, người ta thích kiểu mảnh mai yếu đuối.

Còn tôi thì sao, thân cao 1m75, thấp hơn anh 1cm, tôi vừa đeo lên giày cao gót, trực tiếp nghiền ép chiều cao của anh ta.

Thật ra thì tôi còn rất rõ ràng, anh ta hẳn là đặc biệt ghét chiều cao của tôi.

Nhưng tôi đối với chiều cao của mình thích muốn chết, bất quá, cùng anh ta ra ngoài tôi vẫn sẽ cho anh ta mặt mũi, tôi cho tới bây giờ chưa từng đi giày cao gót trước mặt anh ta.

Dù sao, tuy rằng chúng tôi chướng mắt lẫn nhau, nhưng ở trong mắt phụ huynh đối phương, chúng tôi chính là chân mệnh của đối phương, hơn nữa theo cách nói của bọn họ là, đây đều là chính miệng chúng tôi nói.

Bạn thân của tôi biết tôi cùng Ôn Lương chuẩn bị kết hôn về sau, hỏi tôi.

"Rốt cuộc thì cậu ưng ý anh ta ở điểm nào?"

Tôi thở dài một hơi.

"Tớ ưng ý anh ta lùn, tiền lương thấp, nhưng mà, chủ yếu là, anh ta có thể ngăn chặn cái miệng thúc giục kết hôn của ba mẹ tớ."

A, nghĩ tới đây, tôi đã quên nói với bạn tôi chuyện tôi không chuẩn bị kết hôn, buổi tối còn phải gọi điện thoại cho cô ấy, nếu không người làm nhà thiết kế như cô ấy cũng phải bắt đầu thiết kế trang phục phù dâu.

"Con có nghe ta nói không, sao không trả lời?"

Suy nghĩ vớ vẩn của tôi bị kéo trở về

"Con có nghe, nhưng cuộc hôn nhân này con không thể kết hôn, ngày đó lúc anh ta tìm con trò chuyện, tuyệt đối không phải những lời mẹ vừa nói, con đề nghị hai người xác nhận rõ ràng với ba mẹ anh ta rồi hãy nói. Nhưng nếu xuất phát từ góc độ của con, cuộc hôn nhân này sẽ không thể nữa."

"Con là muốn ép chết ta cùng ba con sao?"

Một câu nói bất ngờ khiến tôi bật cười.

"Mẹ đã dùng những lời này uy hiếp con ba năm, mẹ không cần lại uy hiếp con, hơn nữa Từ Ôn Lương thái độ lúc ấy, chính là làm cho con cảm thấy anh ta là người tam quan có vấn đề, con không có khả năng cùng người như vậy kết hôn."

"Con như vậy sẽ làm cho ta và ba con ở trước mặt thân thích không ngẩng đầu lên được, Con có suy nghĩ cho chúng ta không? Con chỉ nghĩ đến chính mình, con có từng nghĩ đến chúng ta hay không? Con có biết, chúng ta bị bàn tán sau lưng bao nhiêu không? Con là đang ép chúng ta sao?"

Tôi trầm mặc vài giây.

"Mẹ, bây giờ không phải con đang ép mẹ, mà là mẹ đang ép con. Con phải đi làm, không nói nữa."

Tôi cúp máy, ném điện thoại sang một bên.

Thời gian buổi chiều, sau khi tôi ra ngoài gặp hai khách hàng, liền về nhà nghỉ ngơi.

Người lớn tuổi, chính là chịu không nổi đêm.

Mất ngủ một đêm, quả thực muốn mạng già của tôi.

Sau khi về nhà ngủ vài tiếng, tôi mới cảm thấy mình bình tĩnh lại.

Tôi gọi điện thoại cho bạn thân ở thủ đô xa xôi, nói với cô ấy chuyện không kết hôn.

Cô ấy rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

"Phải cảm ơn cậu, mấy ngày nay tớ vừa nghĩ tới việc cậu kết hôn đã cảm thấy trong lòng có chút không yên, luôn cảm thấy bộ dáng nhu nhược của người nọ mỗi ngày không thích hợp với cậu. Tớ sợ sau khi cậu kết hôn sẽ tức chết. Cậu là người vội vã, sao có thể để cho tính tình chậm chạp kia mài mòn như vậy chứ."

Tôi cười ra tiếng.

"Bất quá đầu óc anh ta có bệnh, lúc trước tớ cùng hai người ăn hai bữa cơm cũng không nhìn ra. Che giấu rất tốt nha. Tớ có chút tò mò, liền phải tìm người hỏi một chút, nhìn xem anh ta có phải là bộ dáng như vậy hay không."

"Cậu tìm ai hỏi vậy?"

Bạn thân ở bên kia chậc chậc vài tiếng, nói

"Còn nhớ rõ định luật sáu người không?"

"Ý cậu là hai người xa lạ có thể kết nối thông qua sáu người?"

'Đúng vậy, tớ còn chưa thấy qua người như vậy, tớ thật lòng muốn biết anh ta rốt cuộc còn có chuyện kỳ quái gì. Tên này, tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy, tớ có một người bạn viết tiểu thuyết, vừa vặn có thể thu thập tư liệu thực tế cho cô ấy."

Tôi cười nói đừng nháo, lại không nghĩ tới, bạn thân của tôi vừa dòi hỏi qua, quả thật lại để cho tôi ăn một quả dưa thông thiên.

4.

Bạn thân dùng thời gian ba ngày, liên lạc với người quen của Từ Ôn Lương.

Tôi thực sự rất ngưỡng mộ sự kiên trì của cô ấy.

Nếu không làm sao người ta có thể trở thành nhà thiết kế nổi tiếng trong nước chứ!

Người liên lạc được là tổng giám đốc một công ty thiết kế, từng hợp tác với cô ấy.

Mà em trai người này chính là bạn thuở nhỏ cùng Từ Ôn Lương lớn lên, nhưng kịch tính ở chỗ là ở hơn 20t bởi vì chuyện gì đó mà họ quyết liệt tuyệt giao với nhau.

Tôi sợ ngây người, thật đúng là để cho cô ấy tìm được, vội hỏi là làm sao tìm được.

"Lúc trước thử một ít biện pháp cũng không tìm được, liền đi tìm bạn bè hỏi một chút, xem có người nào ở thành phố của các cậu hay không. Kết quả liền tìm thấy được anh ấy, anh ấy nói anh ấy học đại học ở địa phương, tài khoản cũng là khi đó xin, tuy rằng anh ấy tốt nghiệp đã tới thủ đô, nhưng thông tin vẫn không thay đổi."

"Sau đó tớ liền hỏi anh ấy có từng nghe qua Từ Ôn Lương hay không, anh ấy liền nói đã từng nghe qua em trai mắng người này, bất quá hai người giống như bởi vì chuyện gì đó không vui mà tuyệt giao, anh ấy cũng không rõ Từ Ôn Lương mà tớ muốn tìm có phải là một người hay không."

Tôi kích động không thôi.

"Sau đó thì sao, sau đó thì sao?"

"Sau đó chính là thứ bảy này tớ hẹn em trai anh ấy ra ngoài ăn cơm, em trai đó cũng ở thủ đô, tớ xem có thể từ trong miệng cậu ta hỏi ra một chút. Cậu nếu muốn ăn dưa, mau lại đây đi, cùng đi ăn dưa."

Tôi im lặng.

Bạn thân của tôi thấy tôi không trả lời liền hỏi:

"Có chuyện gì vậy?"

"Quả dưa này có đảm bảo chín không? Tất cả chi phí đi lại và thời gian của tớ đều đổ vào đó. Nếu quả dưa này không ngọt, chẳng phải sẽ lỗ sao?"

Cô ấy suy nghĩ một lúc rồi nói.

"Để tớ thêm phương thức liên lạc với đối phương, sau đó liền hỏi, nếu là quả dưa đại cậu liền tới đây ăn dưa, thuận tiền cùng tớ đi mua sắm."

"Tuyệt"

Buổi tối hôm đó, khi tôi đang ngủ say, trực tiếp bị bạn thân gọi liên hoàn đánh thức, tôi cắn răng nghe điện thoại.

"Nếu cậu không có chuyện gì quan trọng thì chờ tớ cuối tuần qua bóp chết cậu đi."

"Từ Ôn Lương muốn kết hôn, đối tượng là thanh mai của anh ta!!! Một tháng sau tổ chức hôn lễ, sân bãi đều đã tìm, đã bắt đầu phát thiệp mời."

Bạn thân ở bên kia gào thét.

Tôi:!

Trong nháy mắt đó, tôi trực tiếp tỉnh ngủ, đầu óc đặc biệt tỉnh táo.

Tôi mở tin nhắn mẹ tôi vừa gửi cho tôi vào buổi tối.

[Con đừng náo loạn nữa, thông gia bên kia đều xin lỗi chúng ta rồi, nói Ôn Lương tâm quá mềm yếu, nhưng bọn họ tuyệt đối sẽ không để cho hai người kia đăng ký kết hôn, cậu ấy vẫn sẽ đăng ký kết hôn với con, con cứ yên tâm, đừng náo loạn, an tâm chờ tổ chức hôn lễ, nếu con thật sự tức giận, trước hết không gặp cậu ta, chờ hai ngày nữa bớt giận hai người lại bình tĩnh vui vẻ nói chuyện.]

Tôi nhìn giao diện tin nhắn ngẩn người.

Tôi là xuyên qua hay là mất trí nhớ, hay là đầu óc có tật xấu xảy ra ảo giác.

Ba mẹ tôi buổi tối còn khuyên tôi, để cho tôi chờ tổ chức hôn lễ, qua mấy ngày thời tiết tiêu tan cùng anh ta vui vẻ nói chuyện.

Sao bên kia bạn thân lại nói anh ta muốn kết hôn?

Bạn thân trực tiếp gửi cho tôi một tấm ảnh chụp màn hình.

Ảnh chụp màn hình là một tấm thiệp mời, mặt trên là Ôn Lương cùng một cô gái, cô gái kia vừa nhìn chính là trắng nhỏ mảnh khảnh, quả thật xinh đẹp, còn rất có khí chất.

Chú rể: Từ Ôn Lương

Cô dâu: Lâm Miểu Miểu

"Đây là tớ hỏi em trai của người bạn kia, Từ Ôn Lương đều ở trong nhóm bạn bè phát thiệp mời, cậu nhìn xem phía trên đoạn văn kia."

Tôi nhìn tấm ảnh chụp màn hình thứ hai được truyền đến, trên đó viết:

[ Cuối cùng anh cũng cưới được em, dù sao anh cũng không chọn cách nhượng bộ mà là cưới người anh yêu. 】

Tôi sợ ngây người, tình huống gì đây, tiểu thanh mai này lại là người Từ Ôn Lương yêu?

Trời ạ, CPU của tôi sắp hỏng rồi.

Anh ta không phải nói chỉ là bạn bè sao, hơn nữa tiểu thanh mai kia không phải là đang mang thai con của người khác sao?

"Tớ sợ ngây người, đừng nói hai chúng ta, em trai cũng sợ ngây người, em trai nói cô gái này từng có quan hệ yêu đương với cậu ta, hơn nữa còn từng ở chung với cậu ta, không có đạo đức gì cả, lúc ấy em trai chính là bởi vì cô ta là một tay chơi chuyên bắt cá nhiều tay, chịu không nổi liền chia tay."

Tôi không chỉ sợ ngây người, mà còn tam quan vỡ nát.

Bây giờ tôi cảm thấy tất cả mọi chuyện bên cạnh tôi đều hỗn loạn, nhưng từ đó bóc mẽ ra, cũng có thể biết, tôi và Từ Ôn Lương tuyệt đối không có khả năng có hôn nhân.

Điều này ngược lại làm cho tôi thở phào nhẹ nhõm.

Về phần ba mẹ tôi bên kia, vì sao vẫn còn khuyên tôi kết hôn tôi thật sự không rõ ràng lắm.

Tôi hiện tại mới nhận ra được, Từ Ôn Lương người này, miệng không bao giờ có một câu nói thật.

Nếu sự tình phát triển như vậy, tôi đây cũng không thể không đếm xỉa tới, chắc tôi cũng có liên quan đến âm mưu của tên chó Từ Ôn Lương đó.

Tôi ngược lại muốn nhìn xem, anh ta rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì, nếu quả thật đem tôi tính kế đi vào, tôi sẽ làm cho anh ta gặp tôi liền đi đường vòng, tưởng tôi không lên tiếng liền coi tôi dễ bắt nạt đúng không!

Cái chuyện ngậm bồ hòn làm ngọt này, đừng nghĩ để cho tôi ăn hết.

5.

Kết thúc ngày làm việc, tôi lao thẳng ra ga tàu không ngừng nghỉ.

Vốn lúc trước quả thật chỉ là ý nghĩ ăn dưa, còn cảm thấy vì ăn chút dưa kia mà chạy một chuyến đến thủ đô không đáng giá lắm.

Nhưng hiện tại tôi không nghĩ như vậy, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, có lẽ tôi sẽ thu thập bằng chứng và đánh một trận ác liệt.

Lợi dụng tôi, giở trò đồi bại với tôi, lừa dối tôi, ai cho anh ta mặt mũi đó?

Lúc hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang lên tàu, tôi luôn cảm giác mình hơi giống Avengers.

Tôi gửi tin nhắn cho bạn thân:

[Tớ đã lên xe rồi, đợi tớ tới ăn dưa và sắp xếp chứng cứ, tớ muốn quay lại để trả thù. Avengers – Nữu Hỗ Lộ Thị Hòa Thiến】

Bạn thân đáp lại biểu tình ghét bỏ, sau đó trả lời:

"Avengers? Vậy cậu hẳn là người khổng lồ xanh."

Tôi:...

Ra khỏi nhà ga thủ đô, bạn thân ôm tôi như một con gấu lên xe.

Bạn thân tôi cao 1m8, xuất thân người mẫu, bây giờ là nhà thiết kế, quanh năm tập tạ, toàn thân đều là cơ bắp, tùy tiện có thể ném tôi ra ngoài.

Tôi ngồi ở ghế sau, tò mò nhìn chằm chằm anh chàng lái xe đẹp trai.

Bạn thân của tôi có vẻ không nói nên lời khi nhìn thấy vẻ mặt của tôi qua gương chiếu hậu.

Tôi dùng ánh mắt phát ra nghi vấn.

"Giới thiệu một chút, đây chính là em trai mà tớ đã nói với cậu, Ngô Sở, bạn trai cũ của đối tượng chuẩn bị kết hôn với vị hôn phu cũ của cậu."

Tôi :...

Ngô Sở: ...

Tên cũng quá dài!

Ngô Sở hắng giọng nói:

"Xin chào chị, em là bạn của Từ Ôn Lương khi còn bé, cũng là bạn trai cũ của Lâm Miểu Miểu, hai chúng em chia tay bởi vì cô ta đã hẹn hò với vài người đàn ông cùng một lúc."

Tôi tựa vào gối tựa sau lưng.

"Ai, tôi rầu chết mất thôi. Phàm là tôi có một nửa năng lực của cô ta, liền có thể có vài người bạn trai, cũng không đến mức bị ba mẹ tôi bức hôn thành như vậy."

Ngô Sở cười ha ha hai tiếng.

Uyển Uyển trợn mắt nhìn hai chúng tôi.

"Ngô Sở hôm nay tan ca sớm, muốn tới làm tài xế. Nghe nói đến quan hệ giữa cậu và Từ Ôn Lương, cậu ta liền hưng phấn đến."

Ngô Sở lắc đầu:

"Không, không, không, hai người so với phim truyền hình còn thú vị hơn nhiều, ai có thể không cảm thấy hứng thú chứ, hơn nữa chúng ta đều đã trở thành một phần của hai người bọn họ, thật thú vị, Từ Ôn Lương ngu ngốc kia, phát thiệp mời ra bên ngoài, còn tưởng rằng chúng ta có thể hâm mộ anh ta, kỳ thật mọi người đều ở trong lòng cười nhạo anh ta, chỉ có anh ta luôn cho rằng Lâm Miểu Miểu là thật tâm cùng bản thân anh ta kết hôn."

Tôi ngửi thấy mùi dưa lớn, cũng hưng phấn lên.

Ngô Sở dẫn chúng tôi đến nhà hàng buffet, tìm một phòng riêng yên tĩnh.

Chúng tôi vừa ăn vừa nói chuyện, và cuối cùng, về cơ bản chúng tôi tin rằng Từ Ôn Lương thực sự là một kẻ ngốc.

Chuyện của Từ Ôn Lương và Lâm Miểu Miểu, nói cho cùng kỳ thật chính là một câu chuyện về ánh trăng sáng và một con chó liếm.

Hai người từ nhỏ là hàng xóm, Lâm Miểu Miểu từ nhỏ đã xinh đẹp, giống như một tiểu công chúa, vóc dáng 1m5 mấy, mảnh khảnh nho nhỏ, đặc biệt có thể khơi dậy mong muốn bảo vệ của người khác.

Nhưng người muốn bảo vệ công chúa nhiều lắm, Từ Ôn Lương lại tính là ai cơ chứ.

Cho nên, Lâm Miểu Miểu từ khi bắt đầu đại học, hẹn hò với rất nhiều bạn trai, hoặc là có tiền, hoặc là có nhan sắc, cũng có giống Ngô Sở vậy, nhan sắc cùng tiền đều có.

Mà Từ Ôn Lương đối với người ta mà nói tiền không có, nhan sắc cũng là trung bình, cho nên cho tới bây giờ chưa từng lọt vào mắt người ta.

Lâm Miểu Miểu ở trước mặt anh ta giả bộ thành tiểu bạch hoa thanh thuần, sau lưng kỳ thật cũng châm chọc nói móc Từ Ôn Lương rất nhiều lần.

Cô ta từng cùng Ngô Sổ nói qua.

"Từ Ôn Lương dính như keo con chó vậy, em đều phiền muốn chết, nhưng là ngại từ nhỏ chính là hàng xóm, đối với những hành động của anh ta chỉ có thể làm bộ xem không hiểu, nhưng anh cũng không nên tức giận, anh ta theo đuổi em, chứng minh bạn gái anh là người có mị lực, anh cũng cần lưu ý một chút an toàn phòng bị ý thức nha. Nếu không em sẽ bị người khác cướp mất."

Ngô Sở không nói gì, nhưng Từ Ôn Lương biết hai người bọn họ ở cùng một chỗ, liền ghen tị đến phát điên.

Anh ta nghĩ không ra, tất cả mọi người đều là hàng xóm từ nhỏ cùng nhau lớn lên, vì sao Lâm Miểu Miểu lại ở cùng một chỗ với Ngô Sở, mà không lựa chọn anh ta.

Tôi ăn một con sò và bình luận:

"Có thể là Từ Ôn Lương cho tới bây giờ không tìm được vị trí của mình, còn tự mình cảm thấy tốt, có thể là anh ta cảm thấy anh ta không kém cậu chỗ nào."

Tôi liếc nhìn khuôn mặt đẹp trai của Ngô Sở.

"Chỉ có mặt cậu cũng đã đá anh ta tám con phố rồi."

"Ha ha ha, Từ Ôn Lương chính là bởi vì ghen tị tôi cùng Lâm Miểu Miểu ở chung một chỗ, cho nên sau đó anh ta liền cùng tôi đoạn tuyệt một cách kỳ diệu, giống như tôi cướp đoạt bạn gái của anh ta vậy. Bất quá hai chúng tôi cũng chỉ ở chung một chỗ hai tháng liền tách ra."

Từ Ôn Lương ngược lại cũng là một người kiên trì, từ mười tám tuổi làm liếm chó, đến hai mươi tám tuổi vẫn liếm Lâm Miểu Miểu.

Lúc Lâm Miểu Miểu hai mươi tám tuổi, tìm được một người bạn trai đặc biệt có tiền, người bạn trai kia lúc ấy đi Liêu Hải công tác, nhìn trúng Lâm Miểu Miểu, cuối cùng liền mang theo người trở về thủ đô.

Người kia trong nhà là mở công ty, phú nhị đại nổi danh, ra tay hào phóng, lập tức bắt được trái tim Lâm Miểu Miểu.

Hai người rất hợp nhau, tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ sẽ kết hôn, kết quả hai ngày nay truyền ra tin vui lại là Lâm Miêu Miêu cùng Từ Ôn Lương kết hôn.

Những người bạn chung của họ đã thành lập một nhóm chuyên ăn dưa.

Mọi người đang sử dụng khả năng của mình để khám phá nguyên nhân và diễn biến của vụ việc.

Bạn bè của Từ Ôn Lương chặn tôi, cho nên Ngô Sở trực tiếp kéo tôi vào trong nhóm ăn dưa, bảo bọn họ gửi ảnh chụp màn hình của Từ Ôn Lương tới.

Tôi không nghĩ tới, trong đám ăn dưa lại còn có người tôi quen biết.

Một người bạn của Từ Ôn Lương, có qua lại nghiệp vụ với công ty chúng tôi, liền thêm bạn tốt với tôi.

[Đây không phải chị Thiến sao? Sao chị lại ở trong nhóm này?]

[Chị Thiến? Ai vậy?]

[Ngô Sở, vị này là ai vậy?]

Tôi đã tự mình gửi một tin nhắn trong nhóm .

[Chào mọi người, tôi là vị hôn thê cũ của Từ Ôn Lương, tôi tới để ăn dưa]

Lập tức trong nhóm nổ tung.

[Oa, cô chính là bạn gái trước đây của Từ Ôn Lương, nói là người quen biết muốn kết hôn.]

[Tôi nghe nói cô mấy ngày hôm trước tìm Từ Ôn Lương đại náo một hồi, Từ nói hai người bất đồng ý kiến, trong cơn tức giận, cô tuyên bố không muốn kết hôn. Vừa lúc Lâm Miểu Miểu theo đuổi anh ta, anh ta liền trực tiếp tiếp nhận ánh trăng sáng.]

[Đây cũng là phiên bản tôi đã nghe. 】

Tôi liền ha hả, hóa ra Từ Ôn Lương là giải thích với người khác như vậy.

Tôi ở trong nhóm đem sự tình nguyên nhân đều nói một lần, cũng yêu cầu bọn họ giữ bí mật.

[Tôi phục rồi, hóa ra sự tình là như vậy, Bồ Tát sống này, thích làm ba, thật trâu bò a, ha ha ha.]

[Thì ra trong bụng Lâm Miểu Miểu có em bé? Tôi nói mà, nếu không sao cô ta có thể tìm Từ Ôn Lương yêu đương chứ, hóa ra chỉ là lốp dự phòng.]

[Yên tâm đi, đám người này đều vào ăn dưa, vốn quan hệ giữa chúng tôi và Từ Ôn Lương cũng không tốt lắm, cho nên không cần lo lắng.]

[Đúng vậy, phiên bản ban đầu tôi nghe được chính là cô dâu quá tham lam, nói sính lễ không đủ, muốn nhiều thêm mười vạn, cuối cùng Từ gia không có cách nào, liền tạm thời đổi cô dâu, nói là cưới ai đều giống nhau, không bằng cưới người dịu dàng thục nữ]

Ba chúng tôi im lặng.

Ngô Sở yên lặng buông chân cua

"Chị, chúng ta thật sự phải đánh trả, bằng không sẽ rất nghẹn khuất. Từ Ôn Lương là cái thá gì chứ, tự mình làm ra loại chuyện này, còn để cho chị gánh vác, làm gì có đạo lý đó."

Tôi ra hiệu cho cậu ta an tâm chớ nóng nảy, sau đó yên lặng mở ghi âm trong điện thoại di động ra, ném vào trong nhóm.

Lúc ấy tôi cùng Từ Ôn Lương nói chuyện kia, tôi để cho hắn nói lại một lần, cũng là bởi vì lúc ấy tôi quá sốc, theo bản năng mở ra ghi âm điện thoại di động.

Vốn là tôi muốn chờ ngày sau bị ba mẹ ép đến nóng nảy, trực tiếp ném đoạn ghi âm ra.

Lúc ấy tôi ghi âm quả nhiên là một hành động sáng suốt, nếu không tôi thật sự có trăm miệng cũng không nói rõ được.

Nghe xong đoạn ghi âm.

Ngô Sở điên cuồng lắc đầu.

"Từ Ôn Lương thật lợi hại, người này thật sự rất lợi hại. Trước khi nghe đoạn ghi âm này, chỉ là cảm thấy tam quan của anh ta có vấn đề, hiện tại xem ra, căn bản là anh ta ngoại tình với Lâm Miểu Miểu, lại muốn một cước đá văng chị đang muốn kết hôn với anh ta, cho nên liền trực tiếp cố ý nói như vậy để bức lui chị, để cho chính chị nói ra lời không muốn kết hôn."

Cuối cùng, Uyển Uyển tổng kết.

"Vô liêm sỉ"

"Không có đạo đức "

Ngô Sở bổ sung.

Nếu phiên bản Từ Ôn Lương nói với mấy người bạn bè truyền ra ngoài, mặt mũi nhà anh ta ngược lại không có việc gì, mặt mũi nhà tôi liền toàn bộ mất đi, không thể giải thích rõ ràng, cũng không có biện pháp ở lại Liêu Hải nữa.

Căn cứ vào ý tưởng cơ bản rằng một đạo sĩ sẽ chết nhưng một nữ tu tội nghiệp sẽ không chết, tôi quyết định, trực tiếp đem Từ Ôn Lương một chùy đánh chết.

Nhà tôi tuy rằng cửa nhỏ, nhưng tôi có một người bạn thiết kế nổi tiếng, bạn thân còn có một người bạn nhà văn chuyên viết chuyện xưa, mà bạn nhà văn lại quen biết một ít người nổi tiếng trên mạng.

Cho nên, chuyện của tên cặn bã chó má kia, nếu muốn chọc ra ngoài, trợ lực của tôi thật sự là quá nhiều.

Trong nhóm vẫn còn đang có một số tin nhắn phàn nàn, thuận tiện bất bình thay tôi, tôi thỉnh thoảng liếc mắt một cái.

Từ tin tức hôm nay tôi nhận được, Từ Ôn Lương này chính là muốn được người khác chú ý nhiều hơn, anh ta hy vọng được người khác chú ý, hy vọng người khác có thể hâm mộ cuộc sống của anh ta, hâm mộ tình yêu của anh ta.

Đại khái là nội tâm tự ti, làm cho anh ta nóng lòng muốn được người khác chú ý, cho nên mới bịa ra một câu chuyện tình yêu bạch nguyệt quang hồi tâm chuyển ý cuối cùng gả cho anh ta.

Nếu anh ta đã muốn được chú ý như vậy, tôi đây liền giúp một tay đi, để cho anh ta trở thành nhân vật nổi tiếng ở thành phố Liêu Hải này.

6.

Ngày hôm sau khi mẹ tôi gọi điện thoại cho tôi, bọn họ vẫn chưa biết tin tức Từ Ôn Lương muốn kết hôn với người khác.

Mẹ tôi còn đang tự mình nói.

"Mẹ nói với thông gia chuyện chiếc xe hồi môn rồi, thông gia rất cao hứng. Bọn họ cũng nói, sẽ nói chuyện với Ôn Lương để cậu ta không nên đồng cảm quá mức như vậy."

Tôi hoàn toàn tức giận nở nụ cười

"Không phải đã nói với mẹ rồi sao; đừng nói chuyện xe, nhà với bọn họ sao?"

Mẹ tôi lập tức lại hô lên.

"Nếu không là con náo loạn, những chuyện này có thể xảy ra sao? Mẹ phải xuất ra thành ý, nếu không người ta tức giận, đến lúc đó con lại không gả được."

Uyển Uyển vốn còn mơ mơ màng màng không có tỉnh, bởi vì mẹ tôi thanh âm đột nhiên lớn lên, cô ấy bị một câu nói này tỉnh táo tinh thần.

Cô ấy nói thầm:

"Dì điên rồi phải không?"

Tôi khẽ khàng trả lời:

" Đúng vậy!"

Uyển Uyển ra dấu hiệu sáu.

Chờ mẹ tôi phát tiết xong, tôi cúp điện thoại, chuẩn bị đi làm bữa sáng.

"Cậu không nói với dì chuyện thằng cặn bã đó muốn kết hôn với người khác sao?"

Tôi lắc đầu.

"Không thể nói, nếu tớ nói, bà ấy nói không chừng sẽ đi cướp lấy chú rể, tớ không cần mặt mũi sao, hơn nữa tớ cũng không muốn rút dây động cỏ."

"Nhưng tên cặn bã đó làm sao làm được? Trước mặt bạn bè thể hiện hết mình nỗ lực, nhưng bố mẹ hai bên lại hoàn toàn không biết?"

Tôi vừa lắc lư hướng phòng bếp, vừa suy đoán.

"Đoán chừng là vì thỏa mãn lòng hư vinh của mình, để cho người khác nhìn thấy mình cưới được ánh trăng sáng của bản thân, cho nên tớ đoán người gửi nó nhất định là người quen biết cả hai người bọn họ. Hơn nữa ba mẹ anh ta không thể nào không biết, hẳn là chỉ lừa gạt ba mẹ tớ thôi."

"Nội tâm của tên chó cặn bã này thực sự là sâu, bất quá nói đi cũng phải nói lại, đứa nhỏ kia của bạch nguyệt quang, sẽ không phải là của anh ta chứ?"

Tôi buông trứng gà trong tay, nhìn về phía khung cửa bạn thân đang dựa vào, sau đó hai người chúng tôi nhìn nhau.

Lời nói lơ đãng này, hình như, có chút đạo lý.

"Chết tiệt, nếu như bọn họ có bí mật gì đó, cậu có thể là một kẻ bị cắm sừng, hai người xem mắt là nửa năm trước đi? Mà thanh mai mang thai cũng năm tháng rồi."

Tên tâm thần cặn bã này có thể hủy diệt hay không?

Đúng lúc đó, mẹ tôi lại gọi điện thoại tới.

"Con ở bên Uyển Uyển nghỉ ngơi vài ngày, tâm tình tốt rồi trở về, mẹ đã hỏi qua thông gia, thông gia nói bạn của Ôn Lương kia, gầy như cây gai, thoạt nhìn sẽ không dễ sinh con, không chừng tương lai đứa nhỏ cũng không sinh ra được, bọn họ sẽ không đồng ý Ôn Lương cùng cô ta đi đăng ký kết hôn. Hai người bọn họ vẫn là coi trọng con, con mới là con dâu nhà bọn họ."

Uyển Uyển phun ra một ngụm nước chanh.

Tôi dùng giấy trong bếp lau nước trên mặt, trả lời:

"Con biết rồi."

Thấy tôi cúp điện thoại, Uyển Uyển cười lớn.

"Trời ạ, đứa bé sắp ra đời rồi, còn nói người ta không dễ sinh, tên cặn bã này che kín quá, đoán chừng là còn chưa nói chuyện rõ ràng với ba mẹ anh ta, nhưng nếu ba mẹ anh ta biết người nọ mang thai, phỏng chừng còn lập tức nghênh đón người ta vào cửa."

Sau đó, tôi không thể không bội phục cái miệng Uyển Uyển, nói cái gì linh cái đó.

7.

Tôi nghỉ phép thêm hai ngày nữa và ở lại thủ đô bốn ngày.

Bốn ngày nay, tôi đang ăn dưa điên cuồng, thỉnh thoảng còn có người mới gia nhập.

Tôi đã thăm dò toàn bộ chuyện Từ Ôn Lương bắt đầu từ khi anh ta sinh ra.

Ích kỷ, keo kiệt, thích khoe khoang, nhỏ mọn, lòng dạ hẹp hòi, quả thật không có tật xấu gì lớn.

Nhưng hiện tại xem ra, nhân phẩm có vấn đề chính là vấn đề lớn nhất.

Uyển Uyển kéo tôi đến chùa cầu nguyện.

Tôi mờ mịt, còn cầu nguyện gì nữa?

Uyển Uyển giơ tay.

"Nguyện vọng của tớ. Từ khi cậu nói muốn kết hôn, tớ đã rất đau lòng. Tớ luôn cảm thấy có gì đó không ổn nên mới đến để cầu nguyện. Mong chị em của mình sẽ lấy được chồng tốt. Nếu người đó không làm được, xin hãy cho tớ chỉ dẫn rõ ràng để cứu cậu khỏi biển lửa. Không tới vài ngày đã ứng nghiệm, tớ nhất định phải tới cầu nguyện lần nữa."

Tôi vỗ tay đầy phấn khích.

Chị em tốt, thực sự là chị em tốt!

Tôi kéo tay cô ấy điên cuồng cảm tạ

"Cảm ơn cậu đã cứu mạng cái mạng chó của tớ."

Mấy ngày nay, Ngô Sở ngày nào cũng đi theo chúng tôi, tôi thấy cậu ta ân cần với Uyển Uyển.

Tuy rằng ấn tượng của tôi và Uyển Uyển đối với cậu ta đều rất tốt, nhưng đối với chuyện cậu ta là đối tượng trước kia của Lâm Miểu Miểu, Uyển Uyển không chấp nhận được điểm mấu chốt kia, vì thế coi như cái gì cũng không biết.

Chúng tôi ngày ngày vui vẻ ăn dưa trong nhóm, mỗi ngày có thể nhận được các loại tin tức.

Có người đụng phải Từ Ôn Lương mang theo Lâm Miểu Miểu đi dạo phố.

Có người nhìn thấy hai người đi bệnh viện, len lén đi theo phát hiện là khoa phụ sản.

Có người nhìn thấy hai người cười đùa đi mua quần áo trẻ con.

Có người nhìn thấy hai người đi xem trung tâm ở cữ.

Mãi cho đến một ngày có người nhìn thấy hai người đi cục dân chính lĩnh giấy chứng nhận, tôi biết, đã đến lúc tôi xuất kích.

8.

Lúc này, vẫn còn mười lăm ngày nữa mới đến ngày cưới ban đầu của chúng tôi.

Mấy ngày nay tôi đang tính toán số tiền lúc trước nhà tôi bỏ ra sửa sang nhà cửa, mua sắm nội thất, cộng lại rất nhiều, đến lúc tôi phải lấy lại những thứ này từ gia đình anh ta rồi.

Dù sao, số tiền này, cộng thêm chiếc xe ba mẹ tôi nhất định muốn lấy làm của hồi môn kia, về cơ bản đã chiếm phần lớn số tiền tiết kiệm của gia đình ba người chúng tôi.

Tôi gọi điện thoại cho mẹ trước.

"Mẹ, con nghĩ thoáng rồi, con không náo loạn nữa, con sẽ cùng Ôn Lương nói chuyện, hôn lễ cử hành như thường lệ."

"Thật tốt quá, nghĩ thoáng là được, các con vui vẻ nói chuyện, ta cùng thông gia cũng vui vẻ nói."

"Tuy rằng là chúng ta thiệt thòi, nhưng cũng không có gì, không thể để cho hai nhà mất mặt."

Mẹ tôi rất vui vẻ, nở nụ cười rất lâu.

Lúc tôi gọi điện thoại cho Từ Ôn Lương, anh ta hẳn là không nghĩ tới.

Cho nên, anh ta trầm mặc một hồi, mới đồng ý tan tầm gặp mặt, ăn một bữa cơm.

Tôi đến nhà hàng sớm, gọi một ly nước trái cây uống trước.

Cũng không lâu lắm, Từ Ôn Lương tới.

"Chờ lâu chưa?"

Anh ta vẫn có thể mỉm cười dịu dàng với tôi.

Thật giỏi giả vờ.

"Không có, vừa tới không lâu. Anh nhìn xem anh muốn ăn cái gì."

Tôi đẩy menu ra trước mặt anh ta.

Anh ta nhìn nhìn rồi nói.

"Em muốn ăn gì?"

"Em đã gọi xong món ăn rồi, nếu không anh cùng em gọi giống nhau?"

Anh ta đồng ý, hỏi tôi chọn cái nào, tôi mở thực đơn trang đó cho anh ta xem.

Salad gà với chanh, bơ và rau diếp xanh.

Hình ảnh nhìn qua, trong mắt một mảnh xanh biếc.

Tôi có thể cảm giác được anh ta cứng đờ trong nháy mắt, bất quá vẫn gọi cái này.

"Mấy ngày nay em suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy lúc trước em quả thật có chút cực đoan, dù sao anh cũng đang hỏi ý của em, em nghĩ, nếu em không đồng ý, anh hẳn là cũng sẽ không làm như vậy."

Từ Ôn Lương cũng không nghĩ tới tôi sẽ nói như vậy, vẻ mặt mờ mịt.

"Mặc dù cảm thấy có chút có lỗi với em gái hàng xóm của anh, nhưng em đã giúp cô ấy hỏi luật sư, cô ấy có thể để ba đứa bé và đứa bé sau khi sinh làm giám định DNA, chỉ cần thủ tục đầy đủ, con riêng cũng có thể có hộ khẩu. Lúc đứa bé còn nhỏ, gạt một chút là được, chờ đứa bé trưởng thành rồi nói với nó, hẳn là không có vấn đề gì."

"Em đã hẹn thứ năm tuần sau đi đăng ký kết hôn, anh có thể sắp xếp thời gian một chút."

Từ Ôn Lương vẫn ngơ ngác nhìn tôi.

Tôi uống một ly nước trái cây vào bụng, anh ta mới có phản ứng.

"Hòa Thiến, lần trước không phải em nói chúng ta chia tay sao?"

Tôi ra vẻ kinh ngạc

"Cái gì? Em không có nói chia tay, anh quên rồi sao? Em chỉ nói mình không thể chấp nhận, hơn nữa sau khi em trở về, ba mẹ anh và nhà em cũng giải thích, nói là anh quá mềm lòng, bất quá bọn họ cũng sẽ không để cho anh và cô ấy đăng ký kết hôn, bảo em yên tâm chờ hôn lễ."

Tôi nhìn sắc mặt tái nhợt của anh ta

"Ba mẹ anh không phải không nói với anh những lời này chứ? Em chính là nghe xong ý tứ của bọn họ, mới đi thủ đô giải sầu. Sau đó em liền nghĩ thông suốt."

Tôi nhìn khuôn mặt càng ngày càng tái nhợt của anh ta, quả thực muốn cười ha ha ba tiếng.

Kế tiếp anh ta sẽ làm gì đây?

Ly hôn với Lâm Miểu Miểu, không kịp, hơn nữa Lâm Miểu Miểu nhất định sẽ không đồng ý ly hôn.

Nhưng anh ta không ly hôn, làm sao đăng ký kết hôn với tôi được?

Đây không phải là tội trùng hôn sao?

Nghĩ đến tôi liền kích động.

Tôi không biết trong lòng anh ta rốt cuộc có bao nhiêu hoảng, rốt cuộc có bao nhiêu mờ mịt, rốt cuộc có bao nhiêu bất lực.

Nhưng bản thân tôi rất sảng khoái.

Đặt thức ăn lên, tôi vui vẻ ăn quả bơ.

A, thật xanh a.

Nghe nói ba mẹ anh khắp nơi nói mình sắp ôm cháu trai.

Càng nghĩ càng kích thích.

Tôi cảm thấy ba mẹ anh ta có thể vốn đúng là không đồng ý cho hai người bọn họ đăng ký kết hôn, nhưng không chịu nổi đứa bé trong bụng Lâm Miêu Miêu người ta đã năm tháng, đã mang thai rồi, vậy còn có cái gì chướng mắt.

Nói không chừng vẫn là ba mẹ anh ta khuyến khích đi đăng ký sớm như vậy.

Tôi hoài nghi, nhà bọn họ là muốn tham chút tiền sửa sang nhà chúng tôi, cho nên mới không nói rõ ràng với ba mẹ tôi, muốn kéo dài như vậy, chứng thực là tôi không muốn kết hôn, bọn họ chỉ có thể đổi cô dâu, cuối cùng, tiền sửa chữa liền dùng để bồi thường tổn thất tinh thần của bọn họ.

Bên kia, mặt Từ Ôn Lương đã trắng bệch như người chết.

9.

Không biết im lặng kéo dài bao lâu, cuối cùng người kia cũng lên tiếng.

"Hòa Thiến, hai chúng ta đều rất rõ ràng, chúng ta ở cùng một chỗ, em là miễn cưỡng, anh cũng là miễn cưỡng."

Tôi không trả lời, chỉ nhìn anh ta, tôi ngược lại muốn nhìn xem anh ta có thể nói ra cái gì.

"Anh nói thật với em, em chính là bởi vì em là gái ế lớn tuổi, tìm không thấy người nào điều kiện so với anh tốt hơn. Anh chính là bởi vì biết bản thân không cưới được bạch nguyệt quang của mình, cho nên cưới ai cũng giống nhau."

Tôi gật đầu tỏ vẻ đã nghe thấy, cũng ý bảo anh ta nói tiếp.

"Mà anh hiện tại không thể miễn cưỡng được nữa, là bởi vì, người anh thích, hiểu được điểm tốt của anh, đồng ý bên cạnh anh, anh có thể cùng cô ấy mãi mãi hạnh phúc."

Tôi cười nhạo một tiếng.

"Cho nên anh muốn chia tay với tôi? Không kết hôn?"

Anh ta trầm mặc, không nói lời nào.

"Cho nên lúc anh tìm tôi nói chuyện, nói cái gì cùng anh tổ chức hôn lễ, cùng người ta đăng ký kết hôn, kỳ thật chỉ là tìm cái cớ, để cho tôi cảm thấy tam quan của anh có vấn đề, sau đó để cho tôi mở miệng nói chuyện không muốn kết hôn?"

Anh ta lại trầm mặc một chút, trả lời:

"Đúng vậy, lợi dụng em, quả thật có chút quá đáng với em. Anh mặc dù làm sai, nhưng cũng không có gì đáng trách."

"Cho nên, anh để cho tôi mở miệng, để cho nhà của tôi bị người đâm xương sống, thậm chí còn tính kế tôi, nói tôi lòng tham vô đáy muốn nhiều sính lễ hơn, đúng không?"

Từ Ôn Lương ngây ngẩn cả người, đại khái là không nghĩ tới tôi sẽ biết những chuyện này.

"Từ Ôn Lương, đây không phải là vì mặt mũi của ba mẹ anh, anh là vì mặt mũi của chính anh, anh là vì sự phù phiếm của chính mình. Anh thật sự là vừa muốn làm kỹ nữ lại muốn lập đền thờ, hơn nữa, lấy loại tính tình này của anh, đứa nhỏ trong bụng thanh mai nhà anh, hẳn là của anh đi?"

Anh ta không phản bác.

Tôi liền trực tiếp đứng dậy, xách túi rời đi.

Không thể nán lại thêm một chút nào nữa.

Tôi xách túi về nhà bố mẹ.

Vừa vào cửa, mẹ tôi còn tưởng rằng tôi cùng Từ Ôn Lương đàm phán xong, cười rót nước trái cây cho tôi uống.

Sau khi uống một hơi cạn sạch nước trái cây trong ly, tôi trực tiếp biểu diễn một khóc hai nháo ba thắt cổ.

Khi ba mẹ tôi từ trong miệng tôi nghe được, Từ Ôn Lương cố ý để cho tôi từ hôn, muốn tham tiền sửa chữa nhà tôi, sắc mặt bọn họ liền thay đổi.

Khi bọn họ nghe được tôi nói, Từ Ôn Lương đem bụng người ta làm lớn, cho tôi một cái sừng, cuối cùng từ trên mặt ba mẹ tôi đã thấy được màu đen ngũ thải sặc sỡ.

Kích thích.

10.

Bốn mươi phút sau, tôi theo ba mẹ đến quảng trường trung tâm.

Khi ba mẹ Từ Ôn Lương nhìn thấy tôi lần đầu tiên, vẻ mặt chột dạ kia cho tôi biết, bọn họ tuyệt đối đã biết chuyện của Từ Ôn Lương và Lâm Miểu Miểu, tôi rốt cuộc không trách lầm bọn họ.

Trước khi ra khỏi cửa, ba mẹ tôi đã gọi điện thoại cho người thân trong nhà chúng tôi, cho nên, hiện tại người thân định cư ở thành phố này, trên cơ bản đều xuất hiện ở trên quảng trường.

Thật là đồ sộ.

Ba mẹ tôi túm ba mẹ Từ Ôn Lương mắng, tôi thì ở một bên khóc đến thở không ra hơi.

Quần chúng vây xem càng ngày càng nhiều, người quen, người không quen toàn bộ vây quanh.

Nói thật ra, tôi không sợ mất mặt, vốn dĩ Từ Ôn Lương ăn chắc ba mẹ tôi sĩ diện sẽ không gây chuyện, cho nên anh ta không hề sợ hãi.

Nhưng anh ta đã quá xem thường giá trị phẫn nộ của ba mẹ tôi.

Quần chúng vây xem rất nhiều, một số người đã bắt đầu ghi hình.

Đúng lúc này, Uyển Uyển cầm một mico nhỏ xuất hiện.

Cô ấy kể lại toàn bộ quá trình tôi bị lừa kết hôn lại lại bị đá trước khi kết hôn.

"Bạn tôi và anh ta là sáu tháng trước xem mắt quen biết, kết quả vị hôn thê hiện tại của anh ta mang thai đã hơn năm tháng, cũng chính là quen nhau sáu tháng, ngoại tình năm tháng rưỡi. Hai người còn phỉ báng bạn tôi, nói cô ấy vì muốn nhiều sính lễ mới không muốn kết hôn, nhà trai không có biện pháp mới tạm thời đổi cô dâu. Còn muốn nuốt tiền sửa chữa nhà bạn tôi cung cấp..."

Có một ít ánh mắt đồng tình nhìn qua.

Tôi: oa oa oa oa oa oa

Giao cho cậu đó, Uyển Uyển.

Không phải Từ Ôn Lương anh ta muốn che giấu sao? Lão nương muốn chọc ra toàn bộ cho anh ta biết tay.

Uyển Uyển diễn thuyết bao lâu tôi không biết, nhưng tôi thật sự khóc đến mệt mỏi.

Uyển Uyển ngồi bên cạnh tôi, tôi vùi trong lòng cô ấy.

"Cậu không sao chứ, khóc thảm như vậy."

Uyển Uyển len lén ghé vào tai tôi hỏi.

"Tớ khóc không nổi nữa rồi, cậu đừng nhúc nhích, kẻo lộ tẩy tớ bây giờ."

Quảng trường nơi này đã tụ tập rất nhiều người, ba mẹ tôi đơn phương mắng chửi người, ba mẹ Từ Ôn Lương không dám nói lời nào.

Mà nơi này bị chặn chật như nêm cối, bọn họ muốn đi cũng không đi được.

Đến muộn không biết chuyện gì xảy ra, đến sớm liền nói cho bọn họ biết.

Từ Ôn Lương biết tin tức chạy tới, căn bản là chen không vào được.

Từ Ôn Lương chen chúc năm phút mới chen vào, sau đó trực tiếp đem ba mẹ anh ta chắn ở phía sau.

"Các người đừng có mà quá đáng."

Từ Ôn Lương rất tức giận, nhà bọn họ tại sao lại phải gánh cái tội này, ở trong miệng người khác, nhà anh ta vẫn luôn là người tốt, kết quả hiện tại bị chỉ vào mũi mắng.

Sau này, mặt mũi nhà bọn họ phải để ở đâu?

"Anh Từ, vừa rồi đang nói chuyện anh kết hôn, anh cho tôi một lời giải thích đi, hai vị kia nói anh lừa gạt con gái người ta, lừa hôn lừa tiền, tôi thấy thiệp mời của anh rồi, quả thật không phải cô gái này, nên cho người ta một lời giải thích."

Tôi núp vào trong lòng Uyển Uyển nở nụ cười, đây hình như là người trong nhóm ăn dưa.

Lúc trước bọn họ gửi tin nhắn thoại, tôi đã nghe thấy giọng nói này.

"Đúng vậy, tôi nhận được thiệp mời cũng không phải là vị này, đây là tình huống gì vậy anh Từ."

"Chúng ta làm người cũng không thể vô đạo đức như vậy, anh ngoại tình, tới gần kết hôn đem người ta đá đi, như vậy có quá đáng không?! Muốn đá thì nên đá sớm đi."

"Nghe nói chị dâu mới mang thai hơn năm tháng, thật hay giả? Anh làm như vậy cũng không đúng a."

Bả vai tôi run rẩy, Uyển Uyển kéo mặt tôi ra nhìn, bởi vì cô ấy tưởng tôi đang khóc, tôi vội vàng ngăn lại.

"Tớ đang cười trộm, đừng để lộ tẩy."

Mấy vị vừa rồi hẳn là đều ăn dưa lớn.

"Anh Từ, anh nói một câu đi, anh Từ, anh không phải nói người anh cưới chính là bạch nguyệt quang mình thích mười mấy năm sao?"

Từ Ôn Lương mặt đều xanh, không nói gì, chỉ lôi kéo ba mẹ anh ta đi ra ngoài.

Ba mẹ tôi có thể cho phép sao?

Song phương vẫn giằng co, tôi tựa vào trong lòng Uyển Uyển xem náo nhiệt.

Thân thích nhà chúng tôi cũng không phải tới không công, ba người Từ Ôn Lương căn bản không thể rời đi.

Cuối cùng, không biết ai báo cảnh sát, chúng tôi như ong vỡ tổ đều bị đưa đến cục cảnh sát.

Nói thật, tôi chưa từng thấy qua cảnh cục cảnh sát bị nhét đầy người như vậy, chỉ riêng thân thích nhà chúng tôi, đều có chút đứng không vững.

Cảnh sát cũng hơi bối rối.

Sau khi hỏi rõ tình huống, mới biết được không phải đánh nhau, đây chỉ tính là tranh cãi.

Người của khu phố bên cạnh cũng được đưa tới, để giúp giải quyết tranh chấp hàng xóm.

Sau đó tôi liền nghe được nhân viên công tác đi ra nói:

"Đem tiền sửa chữa của người ta trả lại cho người ta đi, tất cả mọi người đều không dễ dàng, cậu cũng không kết hôn với người ta, còn lấy tiền của người ta làm gì?"

Từ Ôn Lương mặt có chút đỏ, nhưng vẫn cứng cổ nói:

""Tôi không nói không đưa cho cô ấy, đây không phải là còn chưa kịp đưa sao."

Cảnh sát sau khi biết chuyện cũng nhìn không nổi nữa.

"Vậy nhanh đưa cho người ta đi, nghe nói cậu còn có mười ngày nữa sẽ kết hôn với người khác, vậy mười ngày này, cậu đem tiền chuyển về cho người ta đi."

"Đúng vậy, anh Từ, mặc dù đã trả tiền sửa chữa, nhưng anh cưới được nữ thần bạch nguyệt quang của anh, chuyện này cũng không thiệt thòi."

Từ Ôn Lương nghe vậy nghiến răng nghiến lợi

"Cậu bỏ đá xuống giếng đúng không? Ghen tị vì tôi cưới được Miểu Miểu."

Người nọ vừa nghe, liền trốn về phía sau.

"Tôi vô tội, tôi mới không thèm cưới cô ta nha."

Từ Ôn Lương nghe nói như thế, lập tức nổi giận, đi lên muốn đánh người.

"Cậu có ý gì!"

Cảnh sát nhìn đến nhức đầu.

"Các người muốn náo loạn ở đây phải không?"

Cuối cùng, Từ Ôn Lương tại chỗ chuyển trước cho tôi năm vạn, còn lại hứa trong vòng ba ngày trả hết.

Có nhiều người làm chứng như vậy, tôi tự nhiên không sợ anh ta quỵt nợ.

Thân thích nhà chúng tôi còn muốn túm người mắng.

Cuối cùng, mấy cảnh sát đưa Từ Ôn Lương và ba mẹ anh ta lên xe cảnh sát tự mình hộ tống về nhà.

Đêm đó, những gì xảy ra trên quảng trường đã được lan truyền trên mạng.

【 Người phụ nữ bị lừa hôn dẫn dắt người nhà chiếm lấy quảng trường giáo huấn tra nam lừa hôn 】

Tôi:...

Ngoại trừ băng ghi hình trên quảng trường, còn có băng ghi hình trong cục cảnh sát.

Uyển Uyển nhìn di động chậc chậc hồi lâu.

"Người ở phạm vi nhỏ ra tay, căn bản cũng không tính là gì, nếu là tớ ra tay, tuyệt đối là đại náo một hồi. Cậu rốt cuộc khi nào thì để cho tớ ra tay đây?"

Tôi nhìn trong video, Uyển Uyển đang diễn thuyết hùng hồn với mico trên tay, tôi thật sự muốn cười.

"Chờ anh ta đem tiền trả lại cho tớ, tớ liền tới."

Không ngờ, ngày hôm sau, tôi liền nhận được chuyển khoản hai mươi lăm vạn còn lại.

11.

Tôi vui vẻ gửi tiết kiệm định kỳ, mang Uyển Uyển và Ngô Sở đi ăn cơm.

Chúng tôi cơm còn chưa ăn xong, điện thoại Uyển Uyển liền điên cuồng vang lên.

"Biên Uyển Uyển, cô là một nhà thiết kế nổi tiếng, cô chạy đến quảng trường tay không xé xác người đàn ông cặn bã, đánh nhau với người ta, cô có tiền đồ rồi!"

Uyển Uyển sửng sốt một chút, có chút mê mang.

"Sao anh biết?"

"Làm sao tôi biết, cô và bạn cô đều lên hot search, tôi làm sao không biết. Quảng trường các cô đang ở, ngày hôm qua có một ngàn vạn người nổi tiếng ở bên ngoài truyền hình trực tiếp, kết quả là, hơn 6 triệu người đã xem cô la hét ngoài đường mất nửa tiếng."

Uyển Uyển bị thuyết giáo một hồi, cúp điện thoại, trực tiếp ăn cơm.

Tôi có chút chột dạ, nếu không phải là vì chuyện của tôi, Uyển Uyển cũng sẽ không bị phát sóng trực tiếp ra ngoài.

"Có ảnh hưởng gì đến cậu không?"

Uyển Uyển xua tay

"Công ty đều là của tớ, tớ sợ gì chứ, tớ là một nhà thiết kế mà thôi, tớ cũng không phải minh tinh, không cần duy trì thiết lập thục nữ gì cả, hơn nữa, tớ thể hiện chính nghĩa, tớ không sai."

Một bữa cơm ăn đến lòng tôi hoảng hốt, vẫn lướt điện thoại di động xem bình luận, kết quả không nghĩ tới, bình luận đều là chửi bới tên cặn bã rách nát kia.

Đồng thời, Từ Ôn Lương và Lâm Miểu Miểu cũng nổi tiếng.

Có người đem thiệp mời của hai người chụp màn hình phát ra, còn có câu kia.

[ Cuối cùng anh cũng cưới được em, dù sao anh cũng không chọn cách nhượng bộ mà là cưới người anh yêu. 】

Ghê tởm ngã một mảng cư dân mạng.

Mọi người bỏ ra một số tiền lớn cầu mắt, khẩn cầu một đôi mắt chưa từng nhìn qua những lời này.

Tôi và Uyển Uyển ai cũng không nghĩ tới, mười giờ tối hôm đó, hot search trực tiếp nổ tung.

Bởi vì Uyển Uyển lên hot search, mấy trăm vạn fan của cô ấy tưởng là có chuyện tốt gì, trực tiếp xông vào xem.

Trực tiếp đem nhiệt lục xông lên nổ tung.

Uyển Uyển nằm trên sô pha chơi trò chơi điện thoại di động.

"Xem ra, là không cần tớ ra tay, tớ ra tay cũng không thể bùng nổ như vậy, Từ cặn bã vận khí thật không tồi. Bao nhiêu người muốn lên hot search đều không lên được, hắn lại đi lên một cách dễ dàng."

Tôi móc điện thoại di động, cập nhật thời gian thực, xem xếp hạng hot seach.

Uyển Uyển ở vị trí thứ nhất và thứ tư.

Từ Ôn Lương và Lâm Miêu Miêu đã đến vị trí thứ tám.

"Cậu nói xem, anh ta đời này có phải hay không cũng đáng giá, cái này phải mấy chục triệu người biết anh ta đó?"

Vừa rồi tôi thấy trong nhóm ăn dưa có người nói lãnh đạo công ty bảo Từ Ôn Lương về nhà nghỉ ngơi hai ngày, chờ phong ba qua đi rồi nói sau.

Nguyên nhân là bởi vì tất cả mọi người muốn nhìn một chút tên cặn bã nam này trông như thế nào, cho nên liền chặn ở cửa công ty anh ta.

Công ty anh ta lại là một xí nghiệp nhà nước, sợ nhất xuất hiện loại chuyện thị phi này.

Nghe nói lãnh đạo anh ta vừa nhìn thấy hot search, trực tiếp nổ tung, ra khỏi phòng làm việc, trước mặt mọi người, đuổi Từ Ôn Lương về nhà.

May mà chức vị của anh ta không cao, nếu không, công ty anh ta cũng sẽ phải lên hot search.

Còn tôi, cũng bởi vì lên hot search, nhận được sự đồng tình của một vòng người, lãnh đạo đại phát từ bi trực tiếp cho tôi nghỉ dài hạn một tháng.

Nói thật, tôi một người bình thường, lên hot search, tôi hoàn toàn không biết hình dung tâm tình của mình như thế nào.

Nhưng Từ Ôn Lương thì dễ hình dung, đại khái chính là tức giận đi.

Anh ta không còn dáng vẻ lịch sự nữa, trong điện thoại di động của tôi còn có vô số tin nhắn nhục mạ của anh ta.

Sau đó tôi không chịu nổi sự quấy nhiễu này, đem tất cả phương thức liên lạc của anh ta triệt để bôi đen.

Bởi vì chuyện này ầm ĩ rất lớn, trong nhóm ăn dưa nói hôn lễ của Từ Ôn Lương đã bị hủy bỏ.

Tôi đã trải qua vài ngày yên bình, mỗi ngày cùng Uyển Uyển ra ngoài tản bộ, đi dạo phố, cuộc sống vô cùng thoải mái.

Không có ba mẹ thúc giục kết hôn, tôi cảm thấy cả người tôi đều rạng rỡ như ánh mặt trời, ba mẹ tôi cũng bị việc này dọa sợ, tạm thời hẳn là cũng sẽ không vội vã giới thiệu đối tượng cho tôi.

Hơn nữa tôi hiện tại đều nổi tiếng khắp cả nước, đoán chừng, đối tượng cũng khó tìm.

Nhưng điều khiến tôi không ngờ tới chính là, qua ba ngày, Từ Ôn Lương và Lâm Miểu Miểu lại lên hot search, lần này không liên quan đến tôi.

12.

Nguyên nhân là vì lần trước chúng tôi cãi nhau lớn nên thiệp mời của họ được đăng lên mạng, bạn trai cũ của Lâm Miểu Miểu đã nhìn thấy.

Nói bạn trai cũ cũng không chính xác, hẳn phải là các bạn trai cũ.

Người thứ nhất nhảy ra, nói, Lâm Miểu Miểu ba tháng trước có đi tìm anh ta, nói mang thai con của anh ta, đã hai tháng, muốn anh ta kết hôn với mình, anh ta không tin, còn trực tiếp chia tay với cô ta, bởi vì anh ta biết Lâm Miểu Miểu còn đồng thời hẹn hò với những người khác.

Người thứ hai nhảy ra, nói, Lâm Miêu Miêu là một tháng trước tìm anh ta, nói mang thai con của anh ta, đã bốn tháng, cũng là bức hôn, cũng không thành, chia tay.

Người thứ ba nhảy ra, nói, Lâm Miêu Miêu bốn tháng trước, ép anh trai và chị dâu cậu ta ly hôn, kết hôn với mình, nói mình mang thai con của anh trai cậu ta, khiến cho anh trai và chị dâu cậu bây giờ còn đang đánh nhau ầm ĩ ly hôn.

Như vậy vừa nhìn xuống, mọi người mới phát hiện, Từ Ôn Lương coi người ta là bạch nguyệt quang chân ái, người ta cũng không coi anh ta là chân ái, thật sự là ứng với câu kia coi anh ta là lốp dự phòng.

Lâm Miểu Miểu hẳn là cùng tất cả những người đã từng phát sinh quan hệ đều nói giống nhau, những người khác không tin, mà Từ Ôn Lương lại là chủ động đem nón xanh đội lên đầu mình.

Sau khi sự việc xảy ra, tinh thần Từ gia đột nhiên sa sút không ít.

Nửa tháng sau, trong nhóm ăn dưa đột nhiên sinh động hẳn lên.

Tôi mở nhóm và tất cả những gì tôi thấy là một video.

Từ Ôn Lương túm tóc Lâm Miểu Miểu đánh, từng quyền đấm vào thịt, từng quyền đấm vào bụng.

Cuối đoạn video, có người báo cảnh sát và cảnh sát đến.

[Tiếp theo thì sao? Tiếp theo là tình huống gì?]

Người gửi video trả lời:

[Xử lý theo tranh chấp gia đình, hai người về nhà.]

[Thật ác độc a, đánh cả phụ nữ có thai, còn hướng bụng đánh, đây là sống cùng Diêm Vương đi?]

Tôi không chú ý người phía sau nói gì nữa, mà nhớ tới lời tôi đã từng nói với Từ Ôn Lương.

Anh ta chỉ vì thể diện của mình, chỉ là muốn được người khác chú ý, chỉ là muốn người khác hâm mộ anh ta.

Nhưng là khi cuộc sống thật sự rối ren đầy đất, anh ta làm sao có thể nhớ tới, người bị anh ta đánh kia, là bạch nguyệt quang anh ta theo đuổi mười mấy năm đâu?

Nếu như anh ta thật sự thâm tình như vậy, anh ta nên cùng Lâm Miểu Miểu sống thật tốt, chờ đứa bé ra đời, bất kể đứa trẻ đó có phải là con của mình hay không, anh ta cũng nên coi nó như con ruột của mình.

Đáng tiếc, anh ta vẫn là ích kỷ từ trong xương, lòng dạ hẹp hòi, nào có nhiều thâm tình cùng rộng lượng như vậy, anh ta chỉ yêu chính bản thân mình mà thôi.

Về sau, nghe nói hai người mỗi ngày đánh nhau, náo loạn đòi ly hôn.

Con của Lâm Miểu Miểu rất kiên cường, bị Từ Ôn Lương đánh tới ngày sinh dự tính, cũng không xảy thai.

Đứa nhỏ bình an ra đời, là một bé gái, ba mẹ Từ gia trọng nam khinh nữ đương nhiên là không muốn, nghe nói từ khi đứa nhỏ sinh ra chưa từng ôm qua đứa nhỏ.

Sau khi kết hôn Lâm Miểu Miểu tự nhiên sống không hạnh phúc, ba mẹ chồng oán giận cô ta phá hủy gia phong trong sạch của Từ gia bọn họ.

Về sau nữa, nghe nói Từ Ôn Lương đi làm giám định DNA, đứa nhỏ thật đúng là không phải của anh ta.

Nhưng mà, đứa bé này theo pháp luật mà nói, đứa bé này là chính con gái ruột của anh ta nhưng không có quan hệ huyết thống.

Kể từ khi sự việc xảy ra, công việc và cuộc sống của tôi cũng bị ảnh hưởng, bao gồm cả cuộc sống của bố mẹ tôi.

Chúng tôi thường được hỏi chi tiết về những gì đã từng xảy ra.

Ba mẹ tôi không chịu nổi sự quấy nhiễu này, hơn nữa dưới tình huống cảm thấy tôi kết hôn là vô vọng, đi tỉnh lị tìm nhà bác cả tôi ở đó sinh sống.

Và tôi ở đây, lắng nghe những lời bàn tán này và sống cuộc sống của riêng mình.

Uyển Uyển từng khuyên tôi đến thủ đô làm việc, rời khỏi nơi này.

Nhưng tôi đã thích ứng với nhịp sống chậm rãi ở đây, tạm thời còn chưa muốn rời đi.

Tôi chuẩn bị dùng tiền được trả lại, mua một căn nhà có vườn hoa, không có việc gì trồng hoa, trồng cỏ, trồng thêm chút rau.

Không có những chuyện phiền lòng kia, cuộc sống vẫn sẽ rất tốt đẹp.

------------------------------------

( Hoàn)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #zhihu