Chương 2: Buồn bã một mình
Sau buổi học hôm ấy, Linh về đến nhà, đặt cặp xuống bàn học mà lòng trống rỗng. Căn phòng im lặng đến mức cô nghe rõ tiếng kim đồng hồ tích tắc. Mưa nhẹ bắt đầu rơi ngoài hiên, những giọt nước lấm tấm trên cửa sổ khiến cô càng thấy tẻ nhạt và cô đơn. Linh ngồi xuống ghế, ôm gối, mắt nhìn vào khoảng không vô định.
Cô nhớ những ngày cùng Minh cười nói, cùng nhau ôn bài, cùng nhau đi ăn vặt sau giờ học. Mỗi ký ức hiện lên trong đầu như những mũi dao nhỏ đâm vào tim cô. Nước mắt lặng lẽ rơi, nhưng Linh cố không khóc to, cố giữ hình ảnh mình mạnh mẽ trước bản thân.
Mình đã làm gì sai sao? Sao cậu ấy lại rời bỏ mình mà không cho mình biết lý do thật sự? Linh tự hỏi, lòng đau nhói. Cô cảm giác như cả thế giới mình từng dựa vào vừa sụp đổ.
Linh mở điện thoại, nhìn vào danh bạ, lòng nảy sinh ý định nhắn tin cho Minh. Nhưng ngay lập tức, cô rút tay lại. Một phần trong cô vẫn còn hy vọng, nhưng phần khác sợ đối diện sự thật. Cô nhắm mắt, thở dài, tự nhủ:
Phải tập quên… phải sống tiếp… nhưng sao lại khó đến vậy.
Cô nhìn quanh căn phòng, bàn học, giá sách, tất cả đều gợi nhớ đến những ngày tháng hạnh phúc. Linh tự nhủ phải mạnh mẽ, phải tập trung vào việc học, nhưng trái tim cô vẫn đau, vẫn nhói lên khi nghĩ đến Minh.
Buổi chiều trôi qua trong im lặng. Linh đặt tập vở lên bàn, lấy bút viết vài dòng nhật ký:
"Ngày hôm nay… Minh đã rời bỏ mình. Mình vẫn yêu cậu ấy, nhưng phải học cách quên… phải bước tiếp. Thanh xuân này sao lại đong đầy nỗi đau."
Cô gập quyển nhật ký lại, nhìn ra cửa sổ. Mưa rơi nhẹ, gió thổi qua mái tóc, khẽ rung rè từng tán lá. Linh cảm thấy nỗi buồn tràn ngập cả không gian, nhưng cũng là lúc cô nhận ra rằng phải bắt đầu tự đứng lên.
Dù nước mắt còn đọng, cô đặt tay lên trái tim mình và thì thầm:
"Mình sẽ quên… dù khó… dù đau… nhưng mình phải sống tiếp."
Vẫn còn nhớ Minh, vẫn còn yêu, nhưng Linh bắt đầu học cách buông bỏ, học cách bước từng bước ra khỏi nỗi đau, để thanh xuân không chỉ là những giọt nước mắt lặng lẽ mà còn là sức mạnh để trưởng thành.
---
Nếu bạn muốn, mình có thể viết luôn Chương 3, với nỗi đau kéo dài, Linh lụy tình, khó tập trung học, đối diện Minh trong lớp, tiếp tục mạch truyện thanh xuân buồn.
Bạn có muốn mình viết Chương 3 ngay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com