Chương 7
Ting ting ting!
Seok Jin lau nước mắt, đưa tay nhấc điện thoại nghe
"Chị Dan?"
"Jin Jin à! Hiện giờ em đang ở đâu? Đến cửa hàng mau, có rất nhiều người gọi giao hàng a! Mau lên, mau lên!"
"Ách! Em quên mất, em đến ngay!"
Cậu mở tủ lấy ra một chiếc áo thun đen và quần bò mặc vào, mở cửa chạy xuống nhà xe
"Thiếu gia! Không có lệnh của lão đại, cậu không thể rời khỏi đây!"
Hai thuộc hạ đứng chắn trước xe cậu, cậu tức giận quát
"TRÁNH RA! TÔI ĐANG BẬN!"
"Thật xin lỗi! Chúng tôi không thể, mong cậu hiểu cho!" Hai người cúi đầu
Aiz! Thật tức chết mà! Cậu cắn môi, trừng mắt nhìn hai người đó rồi khởi động xe, nhanh nhẹn nhảy lên chiếc xe hướng phía cổng chạy ra ngoài
Bọn thuộc hạ vội vàng đuổi theo phía sau cậu, lần này nhất định không thể để cậu thoát
Cha đã muốn giam cầm con như thế! Được, con nhất định sẽ quậy tung Kim gia, để cho người đứng ngồi không yên
Cậu tăng tốc độ xe đến cực điểm, bọn thuộc hạ thấy thế liền áp sát cậu. Khi bọn chúng đến cùng hàng xe cậu, cậu đột nhiên nhảy ra ngoài
ẦM!
Bọn chúng trở tay không kịp, chiếc xe không người lái ngã về phía bọn chúng, tất cả thuộc hạ đều bị những chiếc xe phân khối lớn đè lên người
Seok Jin cười hài lòng, ôm cánh tay chảy máu khập khiễng rẽ vào một con hẻm, đi vài bước đã đến tiệm há cảo Dong. Chị Dan là bà chủ của cậu cũng là chủ quán tiệm há cảo, vừa thấy cậu chảy máu, chị vội đỡ cậu
"Jin Jin! Em bị làm sao vậy? Mau vào đi! Ateu, Ateu!"
"Chuyện gì nữa đây? Đúng là phiền phức!"
Một chàng trai bán khỏa thân để lộ cơ bắp cuồn cuộn nhăn nhó bước ra, mồ hôi rơi xuống cơ thể anh khiến anh càng trở nên nam tính. Những vị khách thiếu nữ bỏ dở cả chén há cảo chỉ ngồi say mê nhìn anh
"Cái thằng nhóc này! Mau đem Jin Jin đi băng bó! Nhăn nhó cái gì?" Chị Dan gõ vào đầu Ateu
"Biết rồi! Biết rồi!" Ateu bế Seok Jin
lên, đưa cậu lên phòng
"Chị Dan! Hôm nay em không thể giao há cảo nhưng em sẽ rửa bát được không?" Cậu ngoảnh đầu nhìn chị
"Được! Đi băng bó mau đi!" Chị Dan phất tay
Ateu đặt Seok Jin lên giường, chống cằm nhìn cậu mỉa mai
"Sao đây? Không biết ai đã làm cho đại thiếu gia thường ngày hổ báo phải ra nông nỗi này!"
"Ateu! Có tin là anh sẽ đánh chết em không?" Cậu giơ tay trái lên cao
"Woa! Sợ quá, blè!" Ateu le lưỡi
Ateu là một chàng trai có ngoại hình tuấn tú, hắn chỉ nhỏ hơn cậu một tuổi. Cậu đối với tên này không hề say mê mà ngược lại vô cùng đáng ghét. Hắn luôn chọc cậu tức điên, và không bao giờ gọi cậu một tiếng "anh"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com