Chap 26
Lúc nắm tay Nhật Hạ kéo cô ra khỏi phòng, thì vừa hay mọi người cũng tập trung đến vì tiếng ồn. Nhất Niệm Chân chẳng bận tâm mà một mực cũng Nhật Hạ rời khỏi nơi này
Thấy mọi người tập trung ngày càng đông Triệu Thiên Quân đành phải đỡ Thiên Vỹ lên rồi cùng hai người rời khỏi đây
#Ở quán cà phê
- Rốt cuộc là cô định giấu nó đến khi nào? Quả thật từ bữa tới giờ nó sống như đứa vô hồn vậy!
Triệu Thiên Quân mặt mày nhăn nhúm, vốn dĩ không nổi giận như Nhật Hạ là vì cậu biết hết tất thẩy sự thật đằng sau
- Mẹ thật sự muốn trốn tránh mối quan hệ này
Đông Thiên Vỹ cũng chẳng im lặng nữa mà lên tiếng
- Mẹ muốn Nhất Niệm Chân hận mẹ một đời sao...Con sẽ đi tìm nó và nói với nó sự thật
Nhìn mẹ mình và người kia đau khổ đến nhường này khiến Đông Thiên Vỹ không bình tĩnh nổi mà đứng bật dậy đòi tìm gặp người còn lại
-Em ấy xứng đáng với người tốt hơn...Mẹ không phải là người xứng đáng với tình cảm đó. Cứ xem như lần này là lần cuối mẹ yêu con người đó,... Xin con đừng làm phiền người ta nữa, cứ để em ấy hận đi, điều đó là tốt nhất cho Niệm Chân
Phan Hồng kéo tay cậu lại rồi nước mắt ngắn nước mắt dài mà giải thích. Vì vốn dĩ cứ để một mình nàng đau là đủ rồi
Còn Triệu Thiên Quân chỉ biết thở dài, ai nói nếu dùng cách này bạn của cậu sẽ vui chứ. Mất đi Phan Hồng chả khác gì nó đã mất đi cả cuộc đời
- Nhưng cứ như vậy thì làm sao mẹ chịu nổi đây...
Đông Thiên Vỹ đầy lo lắng nhìn vẻ mặt tái nhợt kia
- Hay là mẹ chuyển vào ở với con, dù sao ở đây chỉ bị dày vò thêm mà thôi.....
Câu nói đó khiến Phan Hồng và cả Triệu Thiên Quân đều khựng lại, cuộc nói chuyện cũng từ đó mà im bật. Mỗi người một suy nghĩ cùng nỗi niềm riêng của bản thân
------------------------
# 2 tháng sau
Thời gian qua là thời gian vô cùng khó khăn với cả hai...
Chuyện của cả hai cả trường đều bàn tán xôn xao. Có người thì có ý không tốt về mối quan hệ này, còn có người thì lại tiếc nuối...
Không biết bao nhiêu lời bàn tán nhưng cả hai vẫn chọn im lặng vì bây giờ đụng mặt nhau còn khó huống chi là lên tiếng bảo vệ người kia như trước
Cũng như mọi hôm, hai người lại đụng mặt nhau, Phan Hồng vẫn luôn theo dõi người này xem họ sống ra sao, có tốt hay không... Còn Nhất Niệm Chân vốn đã xem người kia như không khí, có đụng mặt thì cũng xem như vô hình chẳng một ánh nhìn, chẳng một lời nói
Nàng vẫn giấu đi chiếc nhẫn trên tay mặc cho người kia chẳng còn bận tâm đến... Nàng sợ khi bị nhìn thấy lại bị người kia miệt thị, khinh thường đi thứ tình cảm nàng vẫn giấu mãi trong tim... Vì đây là thứ duy nhất mà Nhất Niệm Chân còn để lại cho nàng
-Hôm nay là party cuối năm của trường đó, còn có cả tiết mục khiêu vũ nữa...Nghe nói là mấy anh chị khoá trước luôn chọn buổi tiệc này để công khai người yêu
- Ừm háo hức thật đó... Không biết người trong mộng của tao Nhất Niệm Chân có đến tham dự không nữa...Mà chắc là sẽ đi cùng Giang Nhật Hạ rồi, dạo này thấy hai người họ cứ tình tứ như nào....
- Chắc công khai sớm thôi, mà còn về việc của cô Phan...
Đang đi trên sân trường Phan Hồng nghe được cuộc trò chuyện của học sinh trong trường khiến mặt nàng bỗng đổi sắc..
Thấy nàng hai người kia cũng giật mình mà yên lặng kết thúc cuộc đối thoại mà cuối đầu rời đi... Cả hai tháng này ngày nào cũng phải nghe tin đồn yêu đương của Nhất Niệm Chân khiến Phan Hồng nàng bị dày vò đến mức nào, tìm nàng nhói lên. Chẳng phải nàng là người tự tay vứt bỏ mối quan hệ đó sao để bây giờ người đau khổ và hối tiếc nhất lại là bản thân
-----------------
Khoác trên mình chiếc áo vest khiến Nhất Niệm Chân bảnh bao hơn hẫn. Cô cũng chọn cắt đi mái tóc dài của mình mà thay vào đó là tóc ngắn vô cùng điển trai... Đang đứng trước gương sửa soạn thì lại bị người đằng sau ghẹo
- Chà nhìn con như này còn hơn bố lúc trẻ đó
Nhất Gia Ngôn cũng một thân lịch lãm đứng đằng sau khen con mình...
- Chú còn phải nói bạn con mà nhưng vẫn thua xa con
Triệu Thiên Quân cũng đến từ sớm mà ghẹo người kia
Nhất Niệm Chân vừa chỉnh xong áo quần định quay qua đáp chuyện nhưng ai ngờ lại bị hai người phụ nữ kia cướp lời
- Hai chú cháu thôi chưa, mèo khen mèo dài đuôi mà... Nhìn con điển trai thật đấy, nhưng tóc tai mẹ vẫn không quen mắt tí nào
Hà Hoài Nhân bước đến chỉnh lại cô áo cho cô mà nói
- Thôi mà cô, nhìn cậu ấy đẹp trai quá trời cơ mà... "Con trai" đẹp trai giống mẹ mà
Nhật Hạ đứng bên cạnh liền nhanh chóng nói đỡ cho người kia, lại có cơ hội lấy lòng
- Dẻo miệng quá đi cô ơi
Nhất Gia Ngôn và Triệu Thiên Quân đứng bên cạnh mà nói, cả nhà thế là được trận cười lớn
Thế rồi tất cả mọi người cùng lên xe mà đi đến bữa tiệc, đáng ra chẳng có sự xuất hiện của ông Nhất đâu nhưng vì hôm nay đúng ngay ngày thành lập trường nên ông được mời đến bởi lẽ bố và nhà vợ ông từ ngay Niệm Chân về đây học đã đầu tư rất nhiều nên việc xuất hiện ở đây cũng chẳng khó hiểu
- Nhìn cậu hôm nay rất đẹp đấy
Câu nói của Nhất Niệm Chân thốt lên khiến tất cả mọi người trong xe bất ngờ vô cùng. Giang Nhật Hạ thì chẳng tin vào tai mình khi nghe câu nói đó được thốt từ người nàng thầm thương trộm nhớ
- Cảm..ơn cậu, hôm nay nhìn Niệm Chân cũng rất điển trai
Không cần phải nói Nhật Hạ cười đến tít mắt khi nghe câu đó....
Vừa bước xuống xe bốn người họ đã thu hút không biết bao ánh nhìn... Hà Hoài Nhân thì cùng chồng minh khoác tay đi vào. Một người thì lộng lẫy nhưng vô cùng tinh tế với chiếc váy của mình, người còn lại thì vô cùng lịch lãm với bộ vest
- Trời ơi tao hiểu sao mà Niệm Chân lại đẹp hút hồn rồi... Nhìn bố mẹ của cậu ấy kìa đẹp đến vậy còn gì
- Chà hôm nay nhà họ Nhất hốt hết chú ý rồi... Hoài Nhân thường ngày áo dài thôi đã đẹp rồi nay lại....
Ai nấy có mặt cũng đều phải thốt lên vì độ đẹp hút hồn của gia đình này
-Mình vào trong thôi
Triệu Thiên Quân quay sang mà nói với hai người còn lại
Nhất Niệm Chân cũng tươi cười mà gật đầu... So với vẻ tiều tụy của mấy tháng trước thì giờ tên này thay đổi hoàn toàn đúng nghĩa là trở thành một con người khác về cả ăn mặc, tóc tai và cả tính cách....
Khi cả ba đang đi vào trong thì bất chợt Nhật Hạ khoác lấy tay cô mà bước vào giống vợ chồng ông Nhất... Cứ tưởng bạn mình sẽ phản ứng kịch liệt nhưng ai ngờ Nhất Niệm Chân lại im lặng mặc cho cô nàng muốn làm gì thì làm vì ánh mắt người kia đã thấy bóng dáng của Phan Hồng từ xa....
Phan Hồng cũng chẳng kém cạnh gì vốn đã sở hữu vẻ đẹp đầy tinh tế nên hôm nay nàng chỉ chọn chiếc váy trắng đơn giản để đến tiệc hôm nay cùng đủ thần thái hút hồn rồi... Xuất hiện cùng nàng là Đông Thiên Vỹ điển trai hút hồn không biết bao nhiêu người. Nếu nói không quá thì hôm nay Phan Hồng và Hoài Nhân là hai người phụ nữ có nhiều người muốn làm con dâu nhất buổi tiệc hôm nay
- Trời má ơi tao nói đâu có sai, Nhật Hạ và Niệm Chân đang đi cùng nhau kìa
- Otp của tui cuối cùng cũng công khai rồi
- Đẹp đôi và đi đúng là trai tài gái sắc cơ mà
Không biết bao nhiêu lời khen dành cho cặp này, tất thẩy Phan Hồng đều nghe thấy hết, nhìn người kia đang sánh đôi với người khác, cái vị trí từng là riêng của bản thân mình khiến nàng mắt đỏ hòe
- Mẹ ổn chứ? Nếu không mình..
- Không sao đâu, mình vào thôi dù sao cũng là ngày cuối rồi
Buổi tiệc diễn ra rất bình thường và vô cùng sôi động. Cũng công nhận trường năm nay đầu tư thật hoành tráng hơn mọi năm rất nhiều... Nhưng dù có náo nhiệt đến nhường nào thì ánh mắt của hai người kia lại vô cùng trống rỗng, chỉ dám đưa mắt nhìn người còn lại khi quay đi mà thôi
Càng về đêm không khí càng lạnh hơn nhưng vẫn không lạnh bằng lòng người, đang ngồi một mình nhâm nhi một ít rượu vang trong ly chờ đứa nhóc của mình đang chào hỏi mọi người thì nghe tiếng đàn vang lên từ sân khấu, thân ảnh cao ráo ấy với chiếc áo sơ mi trắng đang lướt nhẹ lên những phím đang khiến nàng không kiềm được mà bật khóc, biết bao kí ức cứ thế mà ùa về...
#Flashback
- Bài này cô thích nghe sao?
Đang cùng nhau ngồi trên sofa, đầu thì gối lên đùi nàng mà lướt web thì cứ thấy nàng bật đi bật lại bản nhạc đó khiến cô có chút thắc mắc
- Ừm, bài này tôi rất thích nhất là bản dưong cầm nhưng bài này thật sự rất khó, Thiên Vỹ từng tập để đánh cho tôi nghe nhưng không được.
Nàng cũng tất tivi đi mà vừa nói vừa nựng hai má người kia
- Chời tưởng gì, để em tập đánh cho người em yêu nghe
Cô ngồi bật dậy, tự tin vỗ ngực mà hứa hẹn
- Thôi đi, ngày nào em cũng có cả đống việc phải giải quyết thì lấy đâu ra thời gian mà tập nó chứ
- Em nói thật đó, chờ đến tiệc cuối năm của trường lúc đó chắc em cũng hoàn thành khoá thi của mình sẽ đàn tặng cho cô bài này và hơn hết nữa là công khai người em yêu...
Cô nhìn nàng với ánh mắt triều mến nhưng đầy cương định mà nói vì cô tin mình sẽ làm được
- Được tôi tin em, tôi chờ bác sĩ Nhất Niệm Chân về đàn cho tôi nghe đấy
Nàng đầy tự hào khi nghe được những lời đó trong lòng lại vô cùng hạnh phúc
#End Flashback
Chẳng phải đây là bản nhạc đó hay sao, bản nhạc cô từng hứa với nàng. Nay nó lại vang lên nhưng sao lại đau, đau đến thấu tâm can đến thế
Ánh mắt đỏ hoe kia lại nhìn nàng, trốn tránh tất thẩy bằng cách nốc thật nhiều rượu vào người mới khiến nàng mạnh mẽ
"Nhất Niệm Chân tôi xin lỗi, đừng nhìn tôi nữa được không... Tôi cũng rất đau lòng nhưng vì em một chút đó cũng đáng mà"
Tự nói với bản thân lại tự cười chính bản thân mình, vì Phan Hồng nàng cũng chẳng biết mình làm gì nữa
Tiếng dương cầm cũng ngưng hẫn, cô bước xuống sân khấu vơ lấy ly rượu trên bàn nốc thẳng một hơi khiến bố mẹ bên cạnh cũng chẳng ngăn kịp
Nhìn con mình như thế khiến Nhất Gia Ngôn đau lòng đến nhường nào, vì ông biết cả đời này tình cảm mà con ông dành cho người kia chỉ có chết mới biến mất mà thôi
Ánh đèn cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, vì đến tiếc mục các cặp đôi cùng nhau khiêu vũ dưới nhạc cơ mà
Nhất Niệm Chân và Giang Nhật Hạ được chọn là cặp đôi ở trung tâm, vốn đã có chút men trong người nên cô cũng chẳng ngại ngùng gì mà ôm eo cô nàng cũng nhảy dưới sự hò reo của mọi người
Nhìn bộ dạng của hai người bây giờ vô cùng tình tứ, thật sự ai cũng nghĩ hai người họ đang yêu nhau đấy
- Nhật Hạ lời cậu nói thích tôi lúc cấm trại còn tính không?
Cô thì thầm vào tai người kia
- Cậu...ý cậu là sao?
Giang Nhật Hạ bất ngờ khi nghe lời nói đó
- Nếu bây giờ tôi tỏ tình cậu vậy cậu có đồng ý làm bạn gái tôi không?
Nhất Niệm Chân đưa ra câu hỏi khiến trong lòng cô nàng hạnh phúc đến nhường nào
Cô nàng gật đầu ngay lập tức vì đây chẳng phải là điều cô luôn mong ước sao
Thấy cái gật đầu ấy, cô ngừng ngay việc khiêu vũ của cả hai. Nắm lấy tay cô nàng mà cùng mình tiến về vị trí trung tâm sân khấu. Ra dấu cho âm thanh nhỏ dần, ánh đèn cũng đánh trung tâm về hai người
- Hôm nay là tiệc cuối năm và cũng là prom night cho tất cả chúng ta... Nên Nhất Niệm Chân mình cũng có vài lời muốn chia sẽ với mọi người
Câu nói đó khiến tất cả mọi hoạt động dừng lại hẫn, đưa mắt về sân khấu mà chờ đợi. Vì vốn Nhất Niệm Chân là người ít nói nay lại mạnh dạn phát biểu trên sân khấu khiến ai cũng háo hức mong chờ, ất là tin gì quan trọng đây
- Thứ nhất em cảm ơn thầy cô và tất cả mọi người ủng hộ em thời gian qua, tạo tất thẩy để em có thể hoàn thành ước mơ của mình... Tân sinh viên chuyên nghành y học của trường University of St Andrews xin chào mọi người
Nghe câu nói đã khiến ai nấy trong trường cũng tự hào mà vô tay tuyên dương vì đây là một trong những niềm hạnh diện của trường và gia đình họ Nhất
Lúc này Phan Hồng bên dưới cũng được an ủi phần nào khi nghe được tin này
-Thứ hai... Giang Nhật Hạ cậu có đồng ý cho tôi thời gian để sau này trở thành phu nhân của bác sĩ Nhất Niệm Chân tôi không?
Cô bày ra tư thế như cầu hôn với Nhật Hạ, chiếc hộp trên tay cũng mở ra với chiếc nhẫn nằm bên trong
Điều này khiến tất cả mọi người ai cũng sốc vô cùng, nhưng rất nhanh chóng phía bến dưới là tiếng la ó "đồng ý đi" của mọi dành cho Nhật Hạ
Mặc cho ai nấy quan tâm cặp đôi trên sân khấu kia thì ba người Thiên Quân, Gia Ngôn, Thiên Vỹ đều lo lắng cho nàng dưới đây đã đứng không vững nước mắt đầm đìa rồi
Vốn người trên đó là nàng, nhưng lại chính nàng chọn ruồng bỏ nó để rồi lại nhận lại cái cảm giác cay đắng này...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com