Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1-2

1

Konoha ngày 15 tháng 7 năm 70, 2:13 chiều
Thời tiết: Cảnh báo vàng do nhiệt độ cao.

Ánh nắng chói chang khiến những tấm gạch lát dưới vỉa hè trở nên nóng rực, dưới cái nắng gay gắt của mặt trời, cảm giác mát mẻ sau một trận mưa lớn đêm qua hầu như không còn. Uzumaki Naruto cảm giác di động tích tích vang lên một tiếng, mở ra liền thấy, thông báo của cơ quan khí tượng vừa cảnh báo về vấn đề nhiệt độ cao sẽ kéo dài thêm 8 tiếng vào lúc sáng sớm. Hắn đầy mặt u sầu, nhấm nháp cây kem vị dưa mát lạnh, hừ hừ hai tiếng, giơ màn hình điện thoại gập về phía Sasuke, người đang cầm ô đứng ở bên cạnh, cau mày tỏ vẻ kháng nghị với tình hình hiện tại.

Lúc này, trên đường phố Konaho vắng tanh, trong buổi chiều nóng nực lặn  gió,  ngoại trừ những cửa hàng trên phố thì hầu như không thấy một bóng người. Mấy năm gần đây, Konoha luôn chú trọng đầu tư việc xây dựng thành phố. Đúng như cái tên, Hoả Quốc vào giữa mùa hè trở nên thực nóng nực, và cái tên ấy cũng ngày càng thể hiện sức mạnh của mình.

Sasuke khẽ liếc nhìn, bất đắc dĩ nói: "Cố gắng một chút đi, người nọ chỉ rảnh trong hôm nay." Dứt lời, liền đoạt lấy cây kem trong miệng Naruto, nhấp một ngụm, "sao lại là mật dưa vị, ngươi ăn cái vị gì vậy?"

Hai người đã dạo phố vào buổi chiều giữa hè được nửa tiếng, vừa đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi mới mở cửa được 3 ngày trước, Naruto liền muốn ăn một cây kem, sau đó lôi kéo Sasuke cùng đi vào. Kết quả là dưới sự tấn công nhiệt tình của ông chủ đã mua 20 cây kem với nhiều hương vị khác nhau vì chương trình khuyến mãi "mua ba tặng một khi cửa hàng mới mở", đồng thời cũng lên kế hoạch mang về nhà và cho vào tủ lạnh.

"Chúng ta còn muốn ở bên ngoài đợi trong chốc lát, ngươi mua nhiều như vậy sẽ tan mất." Sasuke cũng không muốn làm cậu mất hứng, nhưng cũng thật sự không thể nhìn những gì bản thân nghĩ là sai lầm, không thương xót chút nào mà nói hậu quả sẽ xảy ra. Hắn ở trong mắt người ngoài từ trước đến nay luôn là bộ dạng người sống chớ gần, nhưng đối với Naruto thì luôn không cứng rắn được, trong lúc nói chuyện Sasuke nhanh chóng lấy ra quyển trục luôn mang theo bên người, bỏ lượng kem cây còn lại vào, nghiêng đầu suy nghĩ, lại thêm cái giữ nhiệt phong ấn.

Naruto nhìn Sasuke thuần thục thao tác, âm thầm cảm thấy may mắn vì mình sống chung với một cái cao thủ nhẫn thuật, cười toe toét, khoác tay lên vai đối phương: "Ha ha, không phiền phức như vậy, chúng ta có thể đi về trước bỏ vào tủ lạnh a, cậu chỉ cần dùng đôi mắt dịch chuyển về nhà là được, dattebayo!"

Sasuke không có ý kiến gì, thu lại quyển trục rồi đi về hướng ban đầu, mở chiếc ô mà cậu vừa thuận tay lấy ra từ quyển trục. Naruto thấy thế liền nhanh chóng đuổi theo, từ đó mới xảy ra cảnh vừa rồi.

"Xem phòng mà thôi, lại không nhất định là cái căn này, người này yêu cầu nhiều như vậy, ta xem căn phòng này cũng không phải thực thích hợp chúng ta dattebayo!" Naruto tiếp nhận cây kem Sasuke vừa ăn, nhỏ giọng thầm nói.

Mọi chuyện bắt đầu từ ngày hôm qua.

2.

Ngày 14 tháng 7, 18:21 tối

Naruto hoàn thành khoá học Jonin kéo dài trong 1 năm, chính thức được bổ nhiệm làm Jonin bởi Hokage hiện tại Hatake Kakashi, người đồng thời là thầy của bọn họ. Những buổi học lí thuyết và đánh giá nhàm chán cuối cùng cũng kết thúc , Naruto vui mừng khôn xiết, lôi kéo bạn bè đi đến tiệm ramen Ichiraku, thề muốn uống say một bữa.

Không khí của cả bữa tiệc vô cùng náo nhiệt, đương nhiên này chủ yếu là nhờ sự nhiệt tình bẩm sinh của Naruto và sự ủng hộ của bạn bè, cũng ít nhiều Inuzuka Kiba mang đến con trai của Akamaru, toàn thân màu đen chó con đi lại gần bàn, lập tức dẫn đến một nhóm kunuichi. Các nữ ninja cứng rắn và kiên quyết trên chiến trường, nhưng lúc này họ lại bị ấn tượng bởi chú chó với đôi mắt xanh ngập nước này. Ino ồn ào trước mặt Kiba hỏi tại sao ngươi chưa có đối tượng mà Akamaru đã có con rồi, dẫn tới Kiba một trận kháng nghị, nói nàng cũng giống như cậu ấy, hiện tại còn không phải đang ở cùng hảo khuê mật Haruno Sakura chơi trò đóng vai gia đình sao. Lúc này Sakura đang trêu đùa cún con rất vui vẻ, sờ sờ chó con vừa mới học được những mệnh lệnh cơ bản, nhưng khi nghe thấy những lời Kiba nói liền không vui, cho Kiba một ánh mắt hình viên đạn, cậu ta liền im tiếng. Naruto thấy thế cười ha ha, vội nói "Sakura ngươi đừng nóng giận, ta cũng đang cùng Sasuke ở chung nha, đội 7 chúng ta đều giống nhau". Sakura cảm thấy lời này cũng không sai, nhìn nam thần thời thơ ấu ngồi bên cạnh Naruto đang nâng chung trà lên nhấp ngụm nhỏ, thấy cậu ấy trầm mặc không nói, cùng thường ngày giống nhau cô liền không nhiều lời nữa. Ngồi ở Kiba bên cạnh Hinata dùng khuỷu tay nhẹ nhàng chạm vào đồng đội của mình, đứng dậy và lật miếng thịt trong đĩa nướng lên, chảo nướng vang lên xèo xèo, những hạt dầu nhảy tí tách, không khí bàn ăn thoáng trầm xuống.

Lại có người mở miệng: "đôi mắt của Chiji thật xinh đẹp, màu xanh lam a." Người nói là Tenten, cô gái với kiểu tóc búi, mặc bộ sườn xám cải tiến màu trắng thanh lịch, chiếc túi trên vai được điểm xuyết những sợi dây bạc, chiếc khóa có hình Ruyi màu xanh lam, cùng với huy hiệu của cửa hàng mà nàng mới mở, nhìn qua cũng biết nàng vừa từ trong tiệm đi tới. Sau đó mọi người liền tụ tập lại để nhìn đôi mắt to tròn của Chiji. Những người trong bàn vây quanh Chiji đang ngồi trên đầu gối của Kiba và trêu đừa đến vui vẻ vô cùng.

Naruto ngồi ở Kiba đối diện uống rượu giải sầu, dẩu miệng tỏ vẻ không hài lòng: "Hôm nay là để chúc mừng ta thăng cấp Jonin! Tại sao các người lại đi chơi với chó!" Nói xong lại cúi đầu nhỏ giọng nói thầm, "Cái gì mà màu xanh đôi mắt, ta cũng có một đôi mắt xanh giống như nó, dattebayo...... Ngô!" Vừa nói, đã bị Sasuke ở một bên nhét thịt nướng vào miệng.

Với món thịt nướng, mọi người bắt đầu nâng ly và uống rượu. "Chúc mừng Naruto-kun thăng cấp Jonin! Từ giờ chúng ta sẽ luôn là đối thủ của nhau!" Rock Lee chính thức chúc mừng. "Nga! Ta sẽ cố gắng hết sức!" Naruto thấy mọi người rốt cuộc quay lại chủ đề chính, miệng cười đến tận mang tai, ngây ngô cùng Rock Lee chạm cốc, trông như đang say. Mọi người trong bàn cũng bắt đầu nói chuyện.
"Lại nói tiếp, chúng ta có thể bắt đầu dẫn dắt tiểu đội của mình a." Tenten nói. "Nhưng chúng ta Ino - Shika - Cho vẫn là sẽ cùng nhau đi." Choji mồm to nhai thịt, phát ra rầu rĩ thanh âm. Shikamaru dựa vào vách ngăn thở dài nói rằng " tôi không nghĩ mang học sinh, quá phiền toái". Một bên Neji vẫn luôn giữ nguyên tư thế ngồi thẳng nói "mang đội kì thật cũng không có gì phức tạp, giải thích nghi hoặc và thuyết giảng cũng thú vị."

Thấy mọi người đều có kế hoạch nghề nghiệp, chiến tranh đã qua hơn năm năm, Konoha cũng thoát khỏi khó khăn sau chiến tranh và đi lên phát triển đô thị hoá, các thành thị, cửa hàng, ca vũ thính, rạp chiếu phim, nhà ăn tiệm cơm phát triển không ngừng, phần lớn các ninja hạ cấp và trung cấp đều bước vào mọi tầng lớp xã hội làm những công việc phù hợp, đem nhẫn thuật cùng chakra hệ thống dung nhập sản xuất và xây dựng. Đội trưởng Yamato yêu dấu của họ đã rời tổ chức bí mật, vào làm ở bộ phận xây dựng và trở thành người phụ trách cấp trung, hiện giờ sinh hoạt cũng coi như ổn định thoải mái. Cùng với sự hỗ trợ của Nhẫn thuật Mộc độn, Konoha được xây dựng lại rất nhanh chóng chỉ trong một năm, bù đắp cho sự thiệt hại do chiến tranh gây ra, mật độ xây dựng đã khôi phục về trước chiến tranh.

Bên ngoài cửa sổ là một thế giới mới với đèn đuốc sáng trưng, bên trong cửa sổ là sự náo nhiệt tươi sáng của những người bạn cùng trường, Naruto cảm thấy hiện giờ sinh hoạt hạnh phúc cực kỳ, liền hứng thú thu xếp bàn tiệc để chơi trò chơi. Những người có mặt đều là những ninja có tuổi nghề mười năm, sinh hoạt hằng ngày cũng chính ở trong thôn hoặc ngoài thôn để chấp hành nhiệm vụ, rất ít khi tham dự các buổi tụ hội, trong khoảng thời gian ngắn cũng nghĩ không ra nên chơi trò gì. Cuối cùng, vẫn là nữ hoàng thời trang Ino đưa ra, gần nhất ở hỏa quốc đang lưu hành chơi một loại tụ hội trò chơi, gọi là "tôi có bạn không có".

"Nói đơn giản là, hãy lần lượt nêu tên những việc ngươi đã làm mà người khác chưa làm. Nếu sau khi ngươi nói ra, người khác đã làm thì ngươi và người đó sẽ uống rượu." Ino giải thích nói, nàng giơ ngón trỏ lên, hướng dẫn. Ý bảo mọi người chú ý nghe quy tắc, rõ ràng họ rất hào hứng với trò chơi này.

"Vậy nếu ở đây chưa có ai làm thì không cần uống rượu phải không?" Rock Lee giơ lên tay, nghiêm túc như đang đi học.

"Đúng vậy, nhưng trong trường hợp đó mọi người ở đây sẽ phải uống" Ino cho hắn dựng ngón tay cái, trong mắt lập loè giảo hoạt. Một bên Sakura cũng kích động lên, tinh thần buôn chuyện bùng cháy trong lòng hai người phụ nữ.

Shikamaru liếc nhìn nữ đồng đội tóc vàng ở chung trong một đội cũng hơn mười năm, hai người bọn họ quá hiểu nhau, ngay khi đôi mắt được trang điểm tinh tế của đối phương chớp mắt, anh đã biết có một số âm mưu ẩn giấu, bên cạnh cô lại là khuê mật cả chục năm, hai nữ nhân này cùng ghé vào nhau, kêu kêu quát quát thanh âm thình thịch khiến đầu Shikamaru đau nhức."Nữ nhân thật là phiền toái. Ta không muốn chuyện riêng tư của người khác." Dứt lời liền bị Ino nhéo một phen lỗ tai, buồn bực mà ngậm miệng.

"Ta hiểu, ta hiểu! Chúng ta nhanh chóng bắt đầu đi! Ta nhất định sẽ thắng!" Đầy người mùi rượu nhân vật chính cũng lên tiếng, tùy ý vung đũa trong tay, lại bị bên cạnh bạn thân ấn xuống với vẻ mặt không nói nên lời. Hắn quay đầu lại, đối diện bạn thân lộ ra bên ngoài một con mắt, động tác cứng lại, cười ngây ngốc.

"......" Ngay khi Sasuke nhìn thẳng vào đôi mắt xanh của đối phương, hắn thậm chí không thể nói ra câu cửa miệng "thằng ngốc" của mình, nên hắn quay mặt đi.

Bỏ qua tình tiết này, Ino vẫn nhiệt tình tiếp tục sự nghiệp dẫn chương trình của mình, với đôi mắt trong veo, cô ấy chỉ vào Rock Lee nó: "Vừa rồi ngươi lắng nghe cẩn thận nhất, vì vậy ta bắt đầu với ngươi và cho mọi người xem một màn trình diễn!!" Bị kí thác trọng trách Rock Lee nhíu mày, trong mắt toát ra ngọn lửa của tuổi trẻ: "Tốt! Để ta bắt đầu trước." Ngay sau duỗi thẳng mông, đặt hai tay lên đầu gối, như lần đầu tiên người học việc tới gặp sư phụ, trịnh trọng nói: "ta từng ngồi xổm 3.000 lần một ngày và đi bộ 10 km trong tư thế trồng cây chuối!"

Lời này vừa nói ra, cả bầu không khí như bị đóng băng, Chiji cảm giác được bầu không khí đột nhiên thay đổi, liền rên rỉ "Ta thật chịu không nổi dù chỉ một chút." Shikamaru đỡ cái trán, vẻ mặt như táo bón mà giơ lên trước mặt nửa chén rượu. Một lúc sau, mọi người mới chấp nhận hình phạt uống rượu, người chủ trì Ino kịp nuốt một ngụm rượu, liền vội vã kêu lên: "Các người đang nói cái kiểu gì vậy! Đây không phải là cách chơi trò chơi này! Ahemm!" Nàng đang muốn lại giải thích, rượu trong cổ họng nóng đến mức nghẹn ngào, khó thở, trông như tức giận đến mức hộc máu.  Sakura nhanh chóng vỗ vỗ vào lưng nàng và an ủi. Hinata ân cần đưa trà tới khay nướng trên bàn, Ino tiếp nhận nói cảm ơn, sau đó thuận lý thành chương ra hiệu cho Hinata: "Quên đi...... Khụ, Hinata nói việc gì đi. Muốn phải thú vị đó."

Đột nhiên bị bắt tráng đinh tóc đen thiếu nữ giật mình, liên tục xua tay: "ta...ta không giỏi chơi loại trò chơi này lắm, nếu không thì..." Nàng tìm tòi, cố gắng tìm một người thích hợp để thoát khỏi tình trạng khó khăn trước mắt.

"Không sao đâu Hinata, ngươi muốn gì cứ nói đi. Đừng lo lắng, đây chỉ là một trò chơi thôi." Sakura một bên động viên một bên chăm sóc Ino uống nước.

Có lẽ cảm thấy mọi người đang chú ý đến mình, đại tiểu thư gia tộc Hyuga có vẻ hơi xấu hổ, mắt cô đang đảo quanh bàn, cố gắng tìm kiếm thứ gì đó đáng quan tâm. Một lúc sau, nàng lấy lại bình tĩnh, ngẩng đầu lên, sắc mặt vẫn có chút đỏ lên.

"Ta đã từng......" Nàng nhìn ở đây các đồng bạn, rồi từ trên người huy trưởng dừng lại nhỏ đến khó phát hiện "Nghĩ tới từ bỏ đương ninja."

Vừa dứt lời, bầu không khí trên sân lại trở nên trì trệ. Hinata ngước lên và thấy anh Neji đang nhìn cô với vẻ mặt phức tạp nên cô khẽ lắc đầu với anh và mỉm cười. Sau đó chính là người dẫn chương trình liền hỏng mất hò hét: "Không phải loại này kính bạo a uy! Khụ khụ......" Nàng một tay vỗ về trước ngực thuận khí, một tay cầm lấy trên bàn chén rượu, "...... Quên đi nó, hãy chắc chắn rằng có ai đó ở đây " từng có" ý nghĩ này. Nếu không, mọi người uống cùng nhau."

Lúc này vang lên một tiếng "ta có nga!", mọi người cũng theo tiếng động đó mà nhìn ra chủ nhân của âm thanh đó đang một tay cầm đũa khuấy nước sốt trong bát, một tay chống cằm, trông rất là phiền não bộ dáng.

Ino tức giận hỏi: "Naruto, ngươi có cái gì, ngươi không phải kêu làm Hokage sao?"

Naruto rũ đầu, ngữ khí có chút ủy khuất: "Có a, tuy rằng ta không nhớ rõ, nhưng chính là có, ai nha, ta rõ ràng nhớ rõ......" Nói nói thanh âm liền nhỏ đi xuống, chờ mọi người phản ứng lại đây, mới biết hắn đã ngủ rồi.

Cảm nhận được ánh mắt đang tập trung vào mình, Sasuke nói ngắn gọn và rõ ràng: "Một lát nữa ta sẽ đưa cậu ấy về." Sau đó đem Naruto ghé vào trên bàn tư thế, đem kia quả đầu có mái tóc rực rỡ ánh dương tựa lên trên cánh tay của chính mình. Mọi người trong lòng hiểu rõ, lại cười nói Naruto thật sự không uống rượu, sẽ sớm trở thành Hokage để đền bù khả năng uống rượu của mình.

"Tính tính, để ta kể cho các ngươi nghe một chuyện." Vừa trò chuyện vừa cười, Sakura quay lại chủ đề chính. Có lẽ để thỏa mãn tâm trạng vui đùa của bạn mình, cô nói thêm: "Lần này ta nghiêm túc đấy."

Sau khi nghe xong, mọi người đều ngừng chơi và chờ đợi câu nói "bùng nổ" tiếp theo của cô.

Ino cũng uống rất nhiều, thấy người bạn thân cuối cùng cũng tức giận, nàng hét lên: "Nào Sakura! Hãy nói cho bọn ngốc này cách chơi trò chơi này!"

"Ân, chính là," cô gái tóc hồng dùng tay phải chống cằm, ngước mắt lên, như đang cố gắng sắp xếp lời nói "ta đã từng bị người mình thích cự tuyệt quá." Tựa hồ là muốn hâm nóng trong sân không khí, nàng nâng ly rượu lên, dùng móng tay sơn màu xanh nước biển gõ nhẹ vào thân gốm hai lần, "Được rồi! Ai có?"

Đề tài như vậy tự nhiên là tuổi trẻ nam nữ yêu nhất, người ở đây không phải là nam nữ thanh niên bình thường, mặc dù thông thường đều kết hôn sớm, nhưng thanh niên Konoha năm nay vẫn ở giai đoạn tự do thoải mái. Huống chi mọi người đều biết một trong hai nhân vật chính mà Sakura nói về việc "Bị thích người cự tuyệt", liền sôi nổi đem ánh mắt chuyển qua phía nam chính đang trầm ngâm nhìn vào ly rượu.

Chỉ thấy Uchiha Sasuke đang nhìn chằm chằm vào ly rượu của mình một lúc rồi ngẩng đầu lên nhìn vào mắt mọi người.

Giây tiếp theo, lời nói của anh khiến mọi người phải run rẩy.

"Nên đến lượt ta uống, rượu ở nơi nào, tục một chút."

Khi không có ai lên tiếng, anh nhìn quanh, tìm thấy một chai rượu không dễ thấy ở góc bàn, rồi đứng dậy rót cho mình một ly. Shikamaru ngồi bên cạnh bầu rượu khó chịu cựa quậy, trên mặt hiện lên dòng chữ "muốn trốn thoát".

Lúc này mọi người vừa mới từ trong mộng tỉnh lại. Ino sợ Sasuke không hiểu quy tắc nên nói thêm: "Sasuke-kun từng bị thích người cự tuyệt quá sao?" Mọi người đều nín thở khi thấy nàng hỏi một câu hỏi thẳng thắn như vậy.

"Ừ. Ta đã uống." Tiêu điểm bản nhân cũng không có gánh nặng tâm lý nào nên anh ấy nâng ly lên và uống cạn trong một ngụm.

Mọi người hai mặt nhìn nhau. Bọn họ có khả năng không hiểu biết cái này lúc nhỏ ly thôn bạn cùng trường, nhưng cũng không cảm thấy một nhân vật như vậy sẽ có được "Bị thích người cự tuyệt" loại này bình thường nhân sinh trải qua.

Hơn nữa, Sakura là bị Sasuke cự tuyệt, vậy Sasuke bị ai cự tuyệt? Các ngươi đây là cái cái gì tình tay ba a!

Ngay khi bầu không khí của bữa tiệc lần nữa trở nên hỗn loạn thì một tiếng "bụp" bất ngờ vang lên, rộng thoáng ghế lô rơi vào không thấy năm ngón tay trong bóng tối. Những đám mây bị ánh đèn thành phố về đêm nhuộm thành màu sắc kỳ lạ cũng trở lại đầy đủ màu sắc của màn đêm. Toàn bộ thành trấn đều lâm vào yên lặng.

Lúc này ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến, ghế lô môn bị kéo ra, là chú Teuchi đang cầm nến: "Xin lỗi xin lỗi, đột nhiên cúp điện, xem tình huống cúp điện phạm vi còn không nhỏ, có thể là do thời tiết quá nóng, điện quá tải, máy phát điện của chúng tôi vẫn chưa đến, thật là ngượng ngùng!"

Dù sao bầu không khí thật kỳ lạ, tiệc nướng cũng sắp kết thúc nên mọi người đều đứng dậy chuẩn bị về nhà mà không nói thêm lời nào.

Sasuke lắc lắc vai Naruto hai lần, thấy người vẫn bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi, thở dài, kéo cánh tay Naruto đặt lên vai mình. Tục ngữ nói con ma men cùng người chết nhất trầm, mặc dù một cánh tay của Naruto đã bị kéo lên nhưng đôi chân của cậu ta lại hoàn toàn bất động, giống như một vũng bùn mềm có thể dễ dàng bám vào người Sasuke.

Sasuke trợn trắng mắt, may mắn chính mình nửa năm trước đã nổi lại cái tay, đối mặt loại này trường hợp cũng không đến mức quá rụt rè.

Một đại nam nhân bị một cái khác kéo đi, luôn là không quá đẹp, cho dù là buổi tối.

Hắn nghĩ nghĩ, đem trên người bùn lầy tạm thời đặt ở ban đầu vị trí, đứng dậy đi tìm bác Ichiraku tính tiền. Dù sao cũng là đội sổ muốn mời khách.

Các bạn cùng lớp bắt đầu rời đi theo từng nhóm. Sasuke nói lời tạm biệt với họ. Mọi người trong lòng hiểu rõ, và không ai hỏi anh liệu anh có cần giúp đưa Naruto về nhà không.

Trở lại ghế lô, căn phòng náo nhiệt cách đây không lâu đã hoàn toàn yên tĩnh, chỉ nghe thấy Naruto đều đều tiếng hít thở. Sasuke suy tư một chút, ngồi xổm xuống, đem con ma men cõng trên lưng, đứng lên điều chỉnh một chút tư thế, sau đó bước ra khỏi quán Ichiraku, dọc theo màu đen giống nhau đường phố về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com