Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Dưới Ánh Trăng Đẫm Máu

Con Horned Rabbit khổng lồ gục xuống thảm cỏ, đôi mắt đỏ ngầu dần mất đi sự hung hãn. Arthur thở dốc, mana trong cơ thể cậu đã cạn kiệt gần như hoàn toàn sau đòn tấn công vừa rồi. Bên cạnh cậu, Seros cũng không khá hơn, hai cây kích dính đầy máu quái vật, cậu bé thở hổn hển nhưng ánh mắt vẫn ánh lên vẻ sắc lạnh kỳ lạ khi chiến đấu.

"Khỏe thật..." Seros lẩm bẩm, nhìn con quái vật với vẻ dè dặt. "Lần đầu tiên tôi thấy một con Horned Rabbit lớn như vậy."

Arthur gật đầu, vẫn còn cảm thấy dư chấn của trận chiến. "Chúng ta may mắn mới hạ được nó."

Sau khi nghỉ ngơi một lúc và chắc chắn rằng khu vực đã an toàn, Seros nhanh chóng thể hiện sự thực dụng của mình. Cậu (lấy ra) một con dao găm nhỏ từ trong túi và bắt đầu xẻ thịt con quái vật.

"Chúng ta không biết khi nào mới tìm được đường ra khỏi khu rừng này," cậu giải thích, động tác tay thoăn thoắt. "Có thức ăn sẽ tốt hơn."

Arthur, dù có phần hơi lạ lẫm với cảnh tượng này, cũng đồng ý. Họ cùng nhau nướng thịt Horned Rabbit trên một ngọn lửa nhỏ mà Seros khéo léo nhóm lên. Bữa tối đầu tiên của họ trong khu rừng hoang vu diễn ra trong im lặng, mỗi người đều mang trong lòng những suy nghĩ riêng.

 Hai ngày sau đó trôi qua với những cuộc hành trình mệt mỏi xuyên qua khu rừng rậm rạp. Seros, với kinh nghiệm sinh tồn của mình, đã giúp Arthur rất nhiều trong việc tìm kiếm nguồn nước và tránh né những con quái vật nguy hiểm. Mối quan hệ giữa hai cậu bé dần trở nên thân thiết hơn sau những khó khăn họ cùng nhau trải qua. Sự ngờ vực ban đầu đã nhường chỗ cho sự tin tưởng và tôn trọng lẫn nhau. Arthur nhận ra dù Seros có vẻ ngoài lười biếng và hay than vãn, cậu bé lại rất tháo vát và can đảm khi cần thiết. Về phần Seros, cậu ngày càng ngạc nhiên trước sự thông minh và sức mạnh tiềm ẩn của Arthur.

Vào một buổi tối nhá nhem tối, khi cả hai đang tìm chỗ nghỉ chân gần một dòng suối nhỏ, họ chợt nghe thấy những tiếng động lạ vọng lại từ xa. Đó không phải là tiếng gầm gừ của quái vật hay tiếng xào xạc của cành cây, mà là những tiếng хụt хịt yếu ớt và những giọng nói trầm đục, đầy vẻ đe dọa.

"Nghe gì đó kì lạ," Seros thì thầm, khẽ đẩy Arthur núp sau một bụi cây lớn. Cả hai cùng nhau cẩn thận quan sát về phía phát ra âm thanh.

Ánh trăng mờ ảo chiếu rọi một khung cảnh hãi hùng. Một nhóm khoảng ba gã đàn ông to lớn, vẻ mặt hung dữ, đang lôi xềnh xệch một bé gái nhỏ tuổi. Cô bé có mái tóc vàng óng ả và đang khóc nức nở, cố gắng vùng vẫy trong vô vọng. Khuôn mặt cô bé lấm lem nước mắt và sợ hãi tột độ.

Arthur nhận ra ngay lập tức.

"Bọn bắt cóc!" Seros nghiến răng, siết chặt hai cây kích trong tay. "Chúng dám..."

Trong khoảnh khắc đó, ký ức về kiếp trước của Arthur trỗi dậy mạnh mẽ. Cảm giác bất lực khi không thể bảo vệ những người quan trọng, sự phẫn nộ trước những kẻ ỷ mạnh hiếp yếu... tất cả trào dâng trong lòng cậu. Đôi mắt Arthur tối sầm lại, mana trong cơ thể cậu bắt đầu cuộn trào một cách dữ dội.

"Chúng ta phải cứu cô bé," Arthur thì thầm, giọng nói lạnh lẽo khác hẳn vẻ bình thường.

Seros nhìn Arthur với vẻ ngạc nhiên. Cậu chưa bao giờ thấy người bạn mới của mình có biểu hiện đáng sợ như vậy. Nhưng không chút do dự, Seros gật đầu. "Tôi theo cậu."

Không cần bàn bạc thêm, Arthur lao ra khỏi bụi cây, tốc độ nhanh đến kinh ngạc. Seros cũng lập tức đuổi theo, hai cây kích vung lên sẵn sàng chiến đấu.

Bọn bắt cóc giật mình khi thấy sự xuất hiện bất ngờ của hai cậu bé. Chúng còn chưa kịp phản ứng thì Arthur đã tiếp cận tên gần nhất. Một luồng mana tập trung vào tay cậu, tạo thành một cú đấm mạnh mẽ giáng thẳng vào ngực gã đàn ông, khiến hắn ngã vật ra đất, bất tỉnh ngay lập tức.

Hai tên còn lại thấy vậy liền gầm gừ lao về phía Arthur và Seros. Seros nhanh nhẹn vung hai cây kích, tạo thành một vòng xoáy nguy hiểm, buộc một tên phải lùi lại. Cùng lúc đó, Arthur tung ra một (phép thuật) hệ Phong, một lưỡi dao gió sắc bén xé gió lao thẳng vào tên còn lại.

Tên bắt cóc rú lên đau đớn, ngã xuống ôm lấy cánh tay đang rỉ máu. Hắn nhìn Arthur với ánh mắt đầy kinh hãi, không ngờ một cậu bé lại có sức mạnh đáng sợ đến vậy.

Thấy đồng bọn bị hạ gục nhanh chóng, tên còn lại đang đối đầu với Seros cũng trở nên hoảng loạn. Hắn vung một nhát dao về phía Seros rồi bỏ chạy vào bóng tối. Seros định đuổi theo nhưng Arthur đã lên tiếng.

"Kệ hắn. Chúng ta cần đưa cô bé đi."

Arthur tiến lại gần cô bé, người vẫn đang (nức nở) vì sợ hãi. Khuôn mặt xinh xắn của cô bé mái tóc bạc lấm lem nước mắt, đôi mắt xanh biếc ướt át nhìn Arthur với vẻ kinh hãi và biết ơn.

"Không sao rồi," Arthur dịu dàng nói, cố gắng trấn an cô bé. "Chúng tôi sẽ đưa cô về nhà."

Seros đứng bên cạnh, nhìn Arthur với vẻ mặt phức tạp. Sự thay đổi đột ngột trong thái độ và sức mạnh của Arthur vừa rồi khiến cậu không khỏi ngạc nhiên. Cậu cảm thấy có lẽ người bạn mới này còn ẩn chứa nhiều điều mà cậu chưa biết.

Dưới ánh trăng mờ ảo, Arthur bế cô bé lên, cẩn thận ôm cô bé vào lòng. Seros đi bên cạnh, hai cây kích vẫn nắm chặt trong tay, ánh mắt cảnh giác nhìn vào bóng tối xung quanh. Hành trình đưa cô bé trở về nhà vừa mới bắt đầu, và cả Arthur lẫn Seros đều cảm nhận được rằng con đường phía trước có lẽ sẽ không hề dễ dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com