Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#16. Answer u

Đặt câu hỏi là đặt câu hỏi ~

Và bây giờ trả lời nè ~

====================================================

Chap này trả lời câu hỏi của bạn @_TranHongVy_505
=> Cảm ơn bạn đã gửi những câu hỏi hay cho Team. Mong rằng cách trả lời của tụi mình có thể lấp đầy được sự thắc mắc của bạn. Nếu vẫn tò mò hãy cứ gửi thêm nhé!

------------

"Thật rất đáng để học hỏi. Tôi chia sẻ và hỏi ở đây nhé!

Tôi biết đến Team qua Sii. Tôi cũng mới gia nhập wattap thôi. Vô tình tôi đọc được một vài dòng bên Bangtan Fanfic Confession nên là tôi đã vào follow và ủng hộ cô ấy. Cô ấy làm tôi thật sự cảm thấy nể phục và quý trọng, tôi cũng vẫn chưa rõ nguyên nhân tại sao nữa. Sau đó thấy cô ấy chỉ follow mình Team nên cũng ham hố vào xem thử. Tôi nghĩ rằng : à, cô ấy cũng tham gia hoạt động ở một ngôi nhà khác chứ không phải ru rú bên account riêng của mình. Cuối cùng hôm nay ngoi lên thì thấy mọi người lập ra ask này. Đọc mấy dòng chia sẻ và trả lời của mọi người, càng thêm quý nể ấy. Tôi chưa từng tham gia hoạt động nhóm luôn. Tôi sống rất khép kín, mọi người làm nhóm tôi toàn làm một mình. Vì sao ư? Vì tôi thấy rằng: hoạt động nhóm thì cũng chỉ là một người làm lấy điểm nhiều người thôi. Tại sao công sức của một người mà lại được hưởng chung trong khi không làm gì chứ? Cuộc đời thật lắm nhiều cái chẳng công bằng. Vậy mà chỉ thấy NB2E thì tôi lại thấy một màu sắc khác. Có cái gì đó ở Team bạn thật sự thu hút ( kể cả có Sii nữa). Nói sao nhỉ, tôi chẳng những nể phục, quý trọng Sii mà giờ thành ra nể phục, quý trọng cả Team nữa. Nói qua nói lại vào vấn đề chính đây:

Tôi chỉ muốn hỏi là theo cảm nhận của mọi người, hãy nói tôi nghe cái mà mọi người nghĩ về Sii đi. Nếu bản thân cô ấy trả lời nữa thì thật tốt quá! Mà tất cả 7 mem còn lại trả lời được thì càng tốt hơn nữa. Tôi thực sự muốn nghe rất rất nhiều! Tôi cảm ơn."

#Khơi :
Xin chào bạn 👋👋👋 ! Cảm ơn vì sự ủng hộ của bạn tới Team chúng tôi ( cũng như quan tâm tới má Sii của chúng tôi nhé ^^).
- Về việc hoạt động trong một nhóm, quả thực mới đầu khi Gi đại boss đề cập với tôi về việc thành lập một Team viết fic trên wattpad, tôi cũng đã ngờ vực và phản đối một chút. Khi đó tôi nghĩ rất nhiều, làm việc nhóm phải ra sao, rồi nhỡ có tranh chấp cãi vã. Trước đó tôi cũng tham khảo qua nhiều Team khác, thấy họ có khá nhiều vấn đề, như kiểu các thành viên bỏ đi để lại nhiều tranh cãi, lục đục nội bộ, dối trá với nhau...v...v... Tôi rất e sợ điều đó, bởi một khi đã gắn bó với một nhóm bất kì, tôi đều rất sợ việc họ rời đi, hay ghét bỏ tôi chẳng hạn. Nhưng thật may mắn và tuyệt vời vì Team chúng tôi khắng khít được tới giờ phút này.

#Sii:
- Bạn không nên quá bi quan như vậy. Có thể rằng đó chỉ là một vài thành phần mà thôi. Nếu là tôi, tôi sẽ nói thẳng hoặc coi họ là không khí và làm nhóm. Cuộc sống đâu phải lúc nào cũng một mình được, bạn cần có cộng đồng và những người xung quanh chứ. Lớp tôi có một câu thế này ( câu này nó là do tôi đúc kết ra ): "Sống mà không có đồng bọn thật khổ sở!" Tôi không phải nói những người đó là ăn ở không tốt hoặc thế này thế kia, tôi cũng không bao giờ mang trong mình ý nghĩ rằng tôi dạy đời họ, nhưng chí ít, khi ở trong lớp, là một thành viên của một tập thể thì mình có thể bỏ qua những điều không đáng có như vậy để hoà vào cùng tập thể được mà đúng không ah?
- Về việc bạn hâm mộ Team. Kì thật tôi cũng chẳng hiểu tại sao chúng tôi có thể hoà đồng tới vậy. Tôi cũng thắc mắc. Nhưng cũng cảm ơn bạn vì đã thật lòng chia sẻ với tụi tôi. Cũng cảm ơn vì bạn đã ủng hộ Team như vậy. *cúi đầu*
- Vấn đề bạn nể phục tôi. Tôi thấy tôi thật không có gì để nể phục. Nếu tôi tự nghĩ về tôi : tôi thấy bản thân tôi vô dụng lắm. Nhiều lúc tôi hay bị bất lực và chán nản mọi thứ. Lắm lúc như con tự kỉ, khi thì lại như con điên mới ra trại.__. . Tính tình cũng thay đổi như thời tiết Đà Lạt vậy đó. Nên là tôi tự hào vì gia đình tôi có tôi , tôi tự hào về bản thân tôi nhưng đồng thời, tôi nhiều lúc tự ghét chính bản thân mình. Vậy nên việc bạn quý trọng và nể phục, tôi lại phải gửi lời cảm ơn lần nữa. Nhưng tôi không đáng đâu.... Ừm. Tôi đã giải đáp thắc mắc của bạn xong, nếu còn gì thì bạn cứ cmt chia sẻ hoặc ib trực tiếp cho tôi. Tôi được mệnh danh là "Bác sĩ tâm lí" của những đứa thường tiếp xúc với tôi đấy :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com