Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7

.

Ba giờ sáng.

Cả Sài Gòn im ắng như thể mọi hơi thở đều bị ép chặt trong lòng đất.

Căn hộ của Tuấn Tài nằm ở tầng 15 một chung cư cao cấp, có hệ thống an ninh ba lớp và thẻ từ cá nhân.

Nhưng kẻ muốn giết người, chưa bao giờ cần cửa chính.

Một tiếng kính vỡ khẽ vang lên.

Tuấn Tài – vừa mới chợp mắt sau cả ngày hỗn loạn – bừng tỉnh.

Anh không kịp bật đèn, chỉ kịp nghe tiếng bước chân nhẹ như mèo, và một thứ gì đó lạnh lẽo áp vào cổ.

“Đừng hét. Một tiếng thôi, và cái cổ đẹp này sẽ đứt như sợi chỉ.” – giọng một người đàn ông.

Tuấn Tài không hét. Nhưng mắt anh – dù run – vẫn nhìn thẳng. Không phải vì không sợ. Mà vì... anh đã học cách đối diện với sợ hãi.

.

Người kia kéo anh đứng dậy, lôi về phía cửa kính bị phá. Bên dưới là 15 tầng thẳng đứng. Chết chắc.

“Người tình của mày đang lôi mọi thứ vào hỗn loạn. Tao được thuê để chấm dứt.”

Nhưng trước khi hắn kịp ra tay, tiếng súng nổ vang lên. Kẻ sát thủ đổ gục ngay tại chỗ, máu loang ra dưới chân.

Tuấn Tài hoảng loạn quay lại – và thấy Thành An đứng trong bóng tối, tay cầm súng, ánh mắt như dã thú.

Cậu không nói. Chạy tới, kéo anh vào lòng, ôm siết đến mức tưởng như muốn nghiền nát.

“Anh... suýt chết.” – Tuấn Tài thì thào, môi run đến mức muốn cắn vào.

“Không phải suýt.” – Thành An thở gấp, môi áp lên trán anh. “Em sẽ không để chuyện đó xảy ra. Không bao giờ.”

.

Tại đồn cảnh sát, mọi việc được giữ kín tuyệt đối. Nhưng chuyện một diễn viên nổi tiếng bị ám sát ngay trong căn hộ cá nhân đã bắt đầu rò rỉ ra ngoài.

Một phóng viên hỏi trúng tim đen: “Có tin đồn ông trùm mafia đã bắn chết kẻ xâm nhập. Đó có phải là thật không, thưa anh Tuấn Tài?”

Anh không trả lời.

Vì lúc đó, trong phòng tạm, Thành An đang cầm tách cà phê nguội, nhìn ra cửa kính mờ sương. Cậu biết... cậu phải rút lui.

Yêu anh, giữ anh bên cạnh – là đưa anh đến gần cái chết.

.

Đêm đó, Thành An để lại một phong thư duy nhất trên bàn trang điểm của Tuấn Tài. Bên trong chỉ có một dòng:

.
“Khi em không còn bên anh nữa, đừng nghĩ là em không yêu anh.”
.

Và rồi cậu biến mất.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com