Chap 6: Em lằng nhằng bỏ mẹ ra!
"Net Siraphop, tóm lại tại sao anh nhất định đòi đi theo tôi?"
"Vì tôi động lòng phàm rồi." Vẫn là một câu nhây nhây nhớt nhớt, đáng ăn đập.
"Rồi, tôi tin anh, chuyện gián điệp hai mang tự tôi biết cách xử lý. Không còn chuyện của anh nữa rồi."
Net Siraphop gối đầu lên bàn, lười biếng nằm trên bàn ngắm người ta. Đôi mắt hắn ướt át, dường như nhìn ai cũng ra tình ý, còn có nụ cười rất ngọt nữa, bị hắn nhìn như thế cõi lòng ai mà không chộn rộn.
"James Su, từng nghe ai nói điều này chưa, làm giang hồ kiểu như em, non."
Cậu chủ James chột dạ nhận ra nhịp tim mình có biến động khác thường, nhưng cậu không biểu hiện đúng như tưởng tượng của hắn, cậu cầm bừa một quyển sổ trên bàn đập vào mặt hắn.
Hiện thực! ... Có hơi đau.
"Tôi nói không đúng sao, giang hồ chân chính không ai điều tra gián điệp kiểu của em hết. Em buôn lậu chứ có phải cốm đâu mà ... Em lằng nhằng bỏ mẹ ra."
Nuốt xuống kích động muốn đánh người, cậu chủ James mỉa mai tiếp chuyện hắn:
"Vậy theo anh thì phải làm thế nào mới đáng mặt giang hồ?"
Net Siraphop trông như tên cận thần có tình cảm vụng trộm với chủ tử, nghiêm cẩn mà đầy tình ý dâng lên đối sách:
"Nếu tôi là em, tôi sẽ giữ người tên Net Siraphop bên mình, sau đó biến hắn thành người của em."
Nghe thú vị đấy. James bắt chước theo, cũng chống cằm lên bàn nhìn hắn:
"Sau đó thì?"
"Sau đó mớ hổ lốn này cứ giao hết cho hắn xử."
Tên cận thần này đã đi đến trạng thái hết thuốc chữa, gì cũng nguyện làm cho chủ tử. Net Siraphop diễn cái nét dầu sôi lửa bỏng gì cũng không nề hà rất sâu.
"Nếu hắn làm tôi không vừa ý thì sao?"
"Khử hắn thôi. Đơn giản quá mà, cần tôi dạy em sao!" Cái nét tàn nhẫn với chính mình diễn cũng đủ sâu.
Hai người cùng nhau bật cười, không nói gì cũng không chốt điều gì cả, hệt như nói chuyện cười trên bàn nhậu, nói xong liền xong.
----------
Đợt giao hàng này trị giá cao mà khối lượng hàng phải giao cũng lớn, đích thân bang hội Macau đem người sang tận Chiang Rai bốc hàng về.
Việc của cậu chủ James nhẹ nhàng hơn rất nhiều, chỉ cần che mắt chính quyền lấy lệ và đảm bảo hàng tươi đúng thỏa thuận là được.
Trời sập tối, người cầm đầu bang Macau, Chu Long, trong giới gọi là Long Trọc, kính trọng hơn thì gọi là anh Long, dắt theo mấy thằng em ăn vận đàng hoàng tiến vào tổng bộ Chiang Rai.
"Anh Long" đầu trọc, mặt tròn mắt híp, mặc áo ba lỗ trắng khoác áo tàu đen phanh cúc. Bình thường cũng chả thèm khoác khiếc làm đếch gì, chẳng qua mấy nay con phò thân yêu phổ cập văn hóa cho hắn, bảo đi nói chuyện làm ăn che bớt mấy con rồng xanh trên người lại người ta nể mình hơn.
"Ây dô cậu chủ James nay khá quá nhỉ. Một khi đã chơi thì chơi hẳn đàn ông."
Lời phọt ra từ miệng Long trọc lúc nào cũng khắm chó như thế. Ưu điểm lớn nhất là sòng phẳng, hào phóng. Ngoài ra, không còn gì nữa.
Cậu chủ James lịch sự ra tận cổng đón hắn, nụ cười treo lên cho có ai nhìn cũng quen rồi, nhưng Long trọc phát hiện hôm nay chú em này bắt tay hắn có hơi mạnh tay nha.
"Anh Long hài hước quá, người này là anh em trong nhà, em còn chưa có khá được như anh đâu."
Anh Long khoái nhất là được người ta khen, khen cái gì cũng được, hắn cười ầm ầm lên. Nói chung anh Long đơn giản, cứ có tiền với được xu nịnh là anh ưng rồi.
-----------
Phòng khách lớn vừa xa hoa vừa hầm hố, nhìn bằng nửa con mắt cũng biết chủ nhân chỗ này có số má.
Hai hàng ghế xếp đối nhau, từng cái từng cái một được đục từ gỗ nguyên khối. Bộ bàn chế trấn ở vị trí gia chủ làm bằng gỗ hương đen, từng cái góc vuông được chuốt tinh xảo đến mức người ta thấy nó cũng thở ra mùi bảo thủ hệt như gia chủ của nó.
Ngà voi, răng hổ, xương rắn hổ mang, sừng tê giác, ... được trang trí ở những vị trí khiêm tốn nhất trong phòng, chỉ ai tinh ý lắm mới nhận ra được chủ nhà thật sự khiêm tốn. Còn người đơn giản như anh Long đây thì thấy chủ nhà này "giàu".
Cách anh Long làm việc cũng đơn giản như cái thường thức của anh. Một bên giao hàng một bên giao tiền là được. Bọn họ làm đến hôm nay cũng tính là có giao tình, mấy chuyện nhàm chán như mặc cả thêm bớt vài đồng đã không còn đáng nói nữa rồi.
"Lần này là anh Long chịu khổ chịu cực đích thân đi tải hàng, nên em giữ lại riêng cho anh hai khối gọi là tấm lòng." Cái gì nên bớt đôi bên tự biết.
Long trọc cười lớn còn đập bàn:
"Sảng khoái. Được được. Nói đến hiểu chuyện thì chưa thằng nào làm lại chú em."
Thường trong lúc các ông chủ bàn công chuyện, đám đàn em bên ngoài sẽ bắt đầu soát hàng, chỉ cần báo lại một tiếng là có thể bắt đầu tải hàng. Nói chung đám đàn em được giao phó trọng trách toàn là chân chó được trọng dụng, mấy chuyện nhỏ này có thể tin tưởng.
Nhưng hôm nay cuộc đàm đạo của cậu chủ James và anh Long chấm dứt sớm hơn mọi khi. James đột nhiên lên tiếng mời anh Long cùng ra sau xem đám đàn em soát hàng.
Về lý thì tầm giờ đó soát hàng còn chưa xong chứ đừng nói là bắt đầu tải hàng. Thế mà lúc bọn họ tới nơi thì đám anh em lại đang lục đục dở hàng.
Thủ vệ được cậu chủ James giao phó như mọi khi vẫn là Tan Perawat, hắn cùng với đàn em thân cận của anh Long - A Hoa tưởng như không có điểm chung nhưng bây giờ lại đang đứng cạnh nhau nói chuyện.
Tan Perawat là một cái hũ nút, nếu không cần thiết hắn có thể im lặng cả một ngày, điểm này James rất hiểu. Net Siraphop đi bên cạnh khun James cười nhẹ, nhìn Tan Perawat xong liền đánh mắt sang cậu: Không, em không hiểu đâu!
Anh Long chẳng hiểu cái bang Chiang Rai này lại tính cái gì, hắn không hề vui vẻ gì với việc ra đây xem tải hàng, hắn vừa đi vừa híp cả mắt lại, còn không nể nang ai mà ngáp dài.
"P'Tan, kiểm hàng xong rồi sao." James lên tiếng hỏi bình thường như mọi lần.
Tan Perawat gật đầu, lại trở nên kiệm lời như trước.
"Lô hàng này không ít, A Hoa nhà người ta cẩn trọng có tiếng, hôm nay nể mặt chúng ta à?"
James còn đang vòng vo, sao cho vừa giải quyết xong chuyện của mình, vừa không nhúng tay vào chuyện nhà người ta thì đột nhiên có tiếng đạn xẹt qua tai.
Net Siraphop nghĩ cũng lười nghĩ, liền rút súng bắn thẳng vào đầu Tan Perawat, hắn chết ngay tại chỗ trước sự ngạc nhiên và cả kinh hãi của tất cả anh em xung quanh.
Long Trọc thì khỏi phải nói, tỉnh cả ngủ.
James không phản ứng gì thái quá, không giật mình, không kinh hãi, chỉ quay sang lườm cảnh cáo Net Siraphop. Nhưng hắn thì lạ gì cái nhìn cảnh cáo đó nữa đâu, hắn nhờn, hắn thoăn thoắt xoay súng, thổi phù lên họng súng còn đang bốc khói.
Net Siraphop lầm bầm nhỏ tiếng, chỉ vừa đủ cho James nghe được:
"Tôi nói rồi, em con mẹ nó quá lằng nhằng."
Nói với James xong hắn liền dạt cậu qua một bên, ngang tàng láo lếu, mặt mày tươi cười tỉnh bơ đến khoác vai anh Long:
"Anh Long, chuyện bên anh để lại cho anh nhé."
Long Trọc vừa lòng vỗ vai Net Siraphop đen đét. Long Trọc thích nhất cái kiểu xử lý cục súc nhanh gọn như vậy. Thẳng luôn khỏi phải lòng vòng, ở cái giới này trọng tình nghĩa số một nhưng thà giết nhầm còn hơn bỏ sót cũng là tôn chỉ đứng đầu, ai còn lạ gì.
Anh Long không chỉ không giận mà còn khoái chí khen ngợi:
"Cậu chủ James, người anh em này của chú, anh thích. Hahaha, phải sảng khoái như thế chứ. Chuyến hàng lần sau qua Macau, chú em đây nhất định phải đi, không là không nể mặt anh đâu."
James không nói gì chỉ cười lấy lệ, nhưng Net Siraphop lại hào phóng chốt hẹn, xưng anh gọi em với Long Trọc hệt như đã thân từ 18 kiếp trước.
---------
Chuyến hàng này cuối cùng vẫn phải soát lại một lần, lần này anh Long và James cùng ở lại soát hàng, không ai dám lơ là chứ đừng nói là dở trò. Nhất là đàn em bên phía bang Chiang Rai, ai nấy cũng đều rét run.
Khỏi phải nói, thủ hạ thân tín nhất của cậu chủ James bị khử ngay trước mắt, không biết là cậu chủ bị qua mặt hay thật sự khun Tan thật sự có tội đáng chết, nhưng chắc chắn cậu chủ James đêm nay không dễ chịu, đắc tội với cậu chủ tầm này chính là đùa giỡn với tính mạng của mình.
Người trực tiếp soát hàng bên phía anh Long vẫn là A Hoa. A Hoa cắm mặt làm việc, một lời dư thừa cũng không dám nói, tự biết tình hình của mình không mấy khả quan.
Phía bên này, đích thân Net Siraphop xuống tay soát hàng. Lúc hắn định bước lên James liền nắm hắn lại, nghiêm túc bắt hắn có chừng mực. Chuyện này không đơn giản như chơi súng, người ngoại đạo không thể làm được.
Nhưng Net Siraphop vỗ nhẹ lên bàn tay đang nắm lấy mình, sau đó vẫn bước lên. Hắn thành thục nhìn qua từng kiện hàng trắng, chẳng mấy chốc đã phát hiện được 2 khối ma túy không được "sạch".
"Mẹ kiếp." Long Trọc lầm bầm gắt gỏng, hắn vung tay đấm tên đàn em đứng cạnh hắn một phát cho hả giận.
Net Siraphop tiếp tục kiểm tra, không cần kiểm tra hết cũng biết lô hàng này đêm nay không thể giao. Hắn nghĩ là làm, nghiêm cẩn báo lại ngay với James.
"Cậu chủ, lô này có ít nhất 5 khối hàng không sạch."
Hắn vừa nói ra một câu người xung quanh như hiểu ra. Nói như thế có lẽ người này chính là người thay thế khun Tan, làm thủ hạ bên cạnh cậu chủ James.
James tạm gác lại trò con bò của Net Siraphop, cậu ngỏ ý mong anh Long có thể thư thả lại cho họ một tuần. Sau đó tự bọn họ sẽ tải hàng sang Macau, cam đoan sẽ không có sơ xuất. Nói cho cùng thì anh Long cũng có một phần trách nhiệm, nên vấn đề này cứ thế được chấp thuận.
------ End chap 6----------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com