Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8: Quán mì Kha sư phụ

Anh bán hồ lô đã đi xa. Hạ Bạch Lộ sau khi thấy màn 1 người vì mọi người của nó mà ko kìm nén được cảm xúc, chạy đến ôm chầm lấy Dương Yên Nhi mà.... chọc cho nó cười chảy nước mắt:

" Đồ giả nhân giả nghĩa nhà cậu. Giá mà cậu đối vs tôi tốt bằng 1/4 đứa trẻ kia !! ", Bạch Lộ ai oán trách nó đã quá thiên vị.

" Cậu còn dám nói tôi đối với cậu ko tốt  đi??? Là ai thay cậu làm bài kiểm tra qua môn đây? Là ai cõng cậu chạy quanh tìm hiệu thuốc lúc cậu bị tiêu chảy hả? Là ai nhận tội trốn học hộ cậu chứ??? Hạ Bạch Lộ cậu còn dám nói tôi đối xử với cậu ko tốt?? "

Dương Yên Nhi lướt xéo cái cô bạn đáng ghét này, cả đời nó chơi thân nhất là Hạ Bạch Lộ, lại còn vì cô mà làm biết bao nhiêu chuyện, bây giờ còn ấu trĩ đi so đo với trẻ con. Quả thực làm Dương Yên Nhi tức chết.

 Nó ghét nhất  bị ai nói mình chỉ biết nghĩ cho bản thân mà ko biết nghĩ cho người khác. Ai cho họ cái quyền nói thế khi chưa biết hết về nó. Hơn ai hết nó hiểu rõ bản thân và có nguyên tắc riêng của mình: khi nó là bạn người nào đó, nó nhất định đối xử thật chân thành với người ấy, vì người ấy mà làm thật nhiều chuyện, bất kể bản thân mình chịu khổ bao nhiêu. Nhưng nó vẫn chỉ là 1 con người, càng ko phải là thánh mẫu, những hành động trái với  lương tâm nó tuyệt đối sẽ ko làm, cũng sẽ ko vì người phản bội mình mà đau lòng. Dương Yên Nhi ghét nhất cảm giác bị người khác phản bội! Khi bên nhau nó sẽ vô điều kiện mà tin tưởng người ấy thật nhiều, nhưng 1 khi đã phát hiện bản thân mk bị lừa dối, nó tuyệt đối sẽ ko tha thứ.

Chính cái tính khí tin người quá đáng đó mà đến bây giờ đã làm nó mất đi rất nhiều bạn, những người bạn nó trân trọng đến tận tâm can, người bạn nó cho là tri kỉ.... Chỉ còn lại Bạch Lộ thật lòng vs nó nhất.

" Ayda tiểu thư, người bớt nóng, nô tỳ biết sai rồi, nô tỳ ko nên chấp trẻ nhỏ. Tiểu thư, bây giờ ta đưa người đi ăn, coi như chuộc lỗi!! "

" Cậu định biến tôi thành con heo sao? Sủi cảo, bánh nước đường, vải ướp lạnh, lẩu Trùng Khánh, thịt xiên nướng.... OMG! cái bụng cậu là ko đáy phải ko?? ", Dương Yên Nhi thật sự sốc với sức ăn dữ dội ngang trâu rừng của Hạ Bạch Lộ.

" Thôi mà. Đi đi nốt chỗ này thôi. Đến Bắc Kinh nhất định ko thể ko thử mì Zha Jiang Mia được. Rất ngon ahhh!!! Tôi đến đây ăn trên dưới 10 lần mà còn ko chán. Đảm bảo cậu sẽ chết mê cho coi. "

Nó nhìn Hạ Bạch Lộ chằm chằm, cũng chỉ biết cười khan chứ ko thể làm j hơn nữa. Sao bên cạnh cô có 1 con lợn thành tinh mà cô ko biết nhỉ? Haizz nó thật ko dám nghĩ, nếu Hạ Bạch Lộ làm người hướng dẫn du lịch cho thực khách, ko sớm thì muộn, đoàn người du lịch đáng thương  ấy sẽ hết nhẵn tiền vì bị lôi đi càn quét thức ăn quá!

" Cậu ko phải có hẹn 9h tối sao? ", nó đang cố cứu vãn cái dạ dày đã bị lấp đầy ko thể cho thêm được nữa.

" Còn 2 tiếng . Hoàng thượng chưa lo thái giám vội gì? ", nói rồi cô lôi nó 1 mạch lên 1 chiếc taxi gần đó.

Quán mì 2 người sẽ đi có tên là " Kha sư phụ ", cái tên nổi bật nét cổ điển Trung Hoa. Mì Zha Jiang Mia nổi tiếng của Bắc Kinh thì là ngon nhất ở nhà hàng này, cũng là tâm điểm ẩm thực ở đây. Mỗi ngày thu hút được hơn 800 thực khách tới ăn uống tấp nập, bất kể ngày đêm. Điều đặc biệt của quán là làm việc 24/24, phục vụ đưa hàng tận nơi.

Vị trí địa lí của quán tưởng chừng ko hề thuận lợi cho kinh doanh, ko nằm gần mặt hồ thơ mộng, cũng ko nằm nơi đô thị xa hoa thu hút chú ý người qua lại. Ông chủ có vẻ tương đối mạo hiểm khi chọn 1 khu phố cổ, có con hẻm nhỏ chạy dài làm nhà hàng. Được biết ông đã 70 tuổi là đời gia truyền thứ 12 . Nơi đây ko ngừng phát huy và đổi mới, với từng thời đại từng cách đột phá độc đáo. 

Nó cũng rất thích cách suy nghĩ của ông chủ nhà hàng: nấu ăn bằng cả trái tim và tấm lòng chân thành muốn mang lại cảm giác tươi mới, dễ chịu và nhớ mãi ko quên cho thực khách từng đến đây thưởng thức. Cái cốt yếu tạo nên món mì ngon là ở tấm lòng.

Quả thực xã hội bây giờ đầy mưu mô xảo quyệt, kiếm tiền trên sức khỏe người khác, ko từ thủ đoạn. Thức ăn ko rõ nguồn gốc, nấu nướng qua loa cố đạt số lượng mà ko có chất lượng. Rất hiếm khi có được 1 nhà hàng lại vì hạnh phúc của người khác mà thật lòng phục vụ đến vậy. Chỉ nghe bác tài xế giới thiệu thôi là nó đã thích thú muốn đến xem thử 1 lần rồi.

Đúng như danh bất hư truyền. Những điều bác tài nói ko hề sai chút nào. Nhà hàng thực sự là nằm trong 1 con hẻm nhỏ cổ kính, tường bám đầy rêu phong, nói là hiu quạnh thì có thể hơi quá nhưng nơi này thực sự yên bình đến mức huyền bí. Độ mạo hiểm của ông chủ ở đây cũng quá cao rồi. 

Con hẻm nhỏ dẫn 2 người đi 1 đoạn dài chừng 500m, càng đi nó lại cảm giác thật xa, còn tưởng nơi này ko 1 bóng người. Nhưng điều làm cho Dương Yên Nhi thực sự ngạc nhiên đó là dãy đèn lồng đỏ chói, thắp sáng bừng lên trong 1 không gian vắng vẻ. Cảm giác ấm áp ngập tràn lan tỏa không gian, làm người ta như cảm thấy được sự sống thần tiên nơi heo hút vậy. Nhà hàng thật bí ẩn.

2 hàng nhân viên phục vụ đứng nghiêm chỉnh, nó có thể nhìn được sự tận tình nơi con người họ. Chỉ là mời chào khách hàng nhưng nam thì mặc áo gile tươm tất, mặc quần âu thật lịch lãm, nữ thì dịu dàng trong bộ áo dài Trung Hoa truyền thống, quả thực làm cho khách hàng thấy bất ngờ hết lần này đến lần khác.

Dương Yên Nhi và Hạ Bạch Lộ đi theo 1 người bồi bàn chọn chỗ ngồi. Vào trong rồi mới làm cho nó há hốc mồm ngạc nhiên. Ko còn cảm xúc nào có thể miêu tả được tâm trạng nó lúc này ngoài bất ngờ. Không khí bên trong nhà hàng nhộn nhịp khác hoàn toàn vơi vẻ bí hiểm, yên tĩnh bên ngoài. Mọi người lớn bé đều ko phân biệt tuổi tác, vui vẻ trò chuyện thưởng thức đồ ăn. Nếu như ở các nhà hàng khác, lại là giới thượng lưu thì họ càng ăn uống nho nhã, im lặng như pho tượng, cực giữ mồm miệng. Ngược lại ở đây đều ko phân biệt cao thấp, địa vị, họ nhiệt tình và chân thành biểu lộ niềm vui, tâm sự náo nhiệt. Nó rất thích ko khí vừa cao quý lại hết sức tự nhiên ko hề gò bó thế này. Vào đây nó mới thực cảm nhận thấy tình người.

Chiếc đèn hình hạc giấy - biểu tượng của nhà hàng, to đùng tráng lệ, bố trí giữa trung tâm trần nhà.  Mỗi góc lại thêm những chiếc đèn treo tường tỏa màu sáng vàng sữa ấm áp, bàn ghế hoàn toàn là bằng gỗ với họa tiết hoa văn sinh động sau lớp kính. Quầy tiếp tân, phòng bếp thông nhau, các vị khách đến đây ăn có thể tận mắt chứng kiến đầu bếp nấu nướng. Giữa gian phòng nổi bật mô hình Trung Hoa thu nhỏ, đặt trong lồng kính bảo quản kĩ càng, được biết đó đều làm bằng đồ ăn!!!

Khách tới đây đông ko xuể, nhưng lại ko có cảm giác chật chội. Mọi người nói chuyện rôm rả nhưng ko có cảm giác ồn ã.... Quả thực nó rất thích nơi này.

Nó và Bạch Lộ chọn 1 chỗ ngồi trong góc nhỏ, phục vụ niềm nở đi tới:

" Quả nhiên là 2 vị tiểu thư! Hoan nghênh, Hoan nghênh! "

" A, chú bán hồ lô", cả nó và Bạch Lộ đều ngạc nhiên

" Sao chú lại ở đây? ", nó hỏi.

" Chú là bồi bàn kiêm bán thêm đồ cho nhà hàng, làm công việc này thật nhàn nhã, ko làm khó người bị đau xương lâu năm như chú, nên thật ko thể tử chối! "

Vừa thần bí gây sức tò mò cho người đến ăn, vận dụng nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, tạo ra cái độc đáo, khác lạ cho nhà hàng, rồi để lại ấn tượng khó quên, khi vừa bước vào lại làm con người ta  cảm nhận được ko khí ấm áp. Phục vụ tận tình chu đáo, đồ ăn ngon, đảm bảo. Ông chủ chắc chắn phải thật thông minh và mạo hiểm mới có ý tưởng sáng tạo như vậy. ĐÚng là 1 lần lui tới cả đời khó quên! 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #serrywang