Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

Nhìn nữ chính mặc bộ đồ lao công đang quét sân mà tôi thấy tôi bị mắc chứng ảo giác.

Là giả thôi, không thật đâu.

Làm sao nữ chính lại biến thành nhân viên vệ sinh được đúng không?

Ha ha ha

Do gần đây tôi thức khuya chơi game quá nên mới sinh ra ảo giác thôi.

"Cô nhân viên dọn dẹp đó đẹp ghê", một đồng đội đi ngang qua tôi mà nói như thế, "Tiêu chuẩn nhân viên vệ sinh giờ cao thế ta"

Tôi: "......"

Bỗng nhiên tôi lại muốn ói, gần đây tôi phát hiện mỗi khi căng thẳng thì bụng tôi nó lại biểu tình. Ngày trước không có đâu, từ ngày xuyên vào cái fanfic chết tiệt này tôi mới thế.

Cho nên tôi gấp rút chạy thẳng vào nhà vệ sinh nôn ra bửa sáng dinh dưỡng vừa nạp vào.

Chẳng lẽ dù cho tôi không yêu nữ chính, thì số phận cũng sẽ cho tôi gặp mặt.

Tôi cũng không điên cuồng theo đuổi, càng không đưa nữ chính làm trợ lý của mình thì bằng sức mạnh nào đó nữ chính cũng sẽ thành công xuất hiện ở PSG sao?

Bây giờ nữ chính đã vào PSG rồi, tôi cũng không có khả năng đuổi việc cô ấy. Tôi nghĩ cho dù tôi thật sự cưỡng ép cho cô ấy nghỉ việc thì có khi nữ chính lại xuất hiện ở đâu đó xung quanh tôi nữa.

Có khả năng lắm!

Bất giác nghĩ đến Neymar, tôi càng nôn lợi hại.

Sớm muộn gì Neymar cũng sẽ gặp nữ chính, hình như anh cũng như tôi, bị trúng tiếng sét ái tình.

Tôi là gay, có trúng cũng trúng với đàn ông thôi. Tôi và nữ chính là vô duyên nhưng Neymar thì không như thế.

Đôi khi không nên nhắc ai đó quá nhiều, nếu không người đó thật sự xuất hiện trước mặt bạn.

Vì sao tôi lại nói thế, bởi vì Neymar từ ngoài cửa xông vào, biểu cảm hoảng sợ nhìn tôi nôn tháo lợi hại, bàn tay anh muốn vuốt lưng tôi nhưng bị tôi đẩy ra.

Neymar sửng sốt khi tôi đẩy ra.

Không vì gì cả, bỗng nhiên tôi lại không thích anh chạm vào tôi thôi.

Trong đầu tôi phát họa ra cảnh Neymar nhiệt tình với nữ chính, sau đó lại vì nữ chính là xung đột với tôi.

Nghĩ đến thế, tôi lại muốn nôn.

"Kyky tôi đưa cậu đến bệnh viện", Neymar lại muốn nắm vai tôi nhưng lần nữa bị tôi đẩy ra.

Từ cái hôm tôi muốn Hakimi gọi tôi là Kyky thì không biết Neymar bị chứng gì cũng thay đổi xưng hô, gọi tôi là Kyky vô cùng thuận miệng.

Tôi lau miệng: "Thôi đi, không phải anh chê bệnh viện đông người sao. Tự tôi đi làm được"

Chả hiểu sao tôi lại thế nữa, bình thường tôi đâu có cáu gắt với anh như thế. Còn hiện tại tôi nhìn mặt anh là đã thấy ghét.

"Cậu giận tôi sao?", Neymar hỏi, sau đó lại như bất đắc dĩ nhẹ giọng với tôi, "Giận thì giận cũng để tôi đưa cậu đi khám đã"

Hứ, ai thèm, anh mau đi tìm tình yêu đời mình đi.

"Tôi đã nói kh..... Á anh làm cái gì vậy hả?"

Tiếng hét của tôi vang vọng cả sân tập.

Lịch sử lần nữa lặp lại.

Tôi trong trạng thái tỉnh táo bị cái tên nam phụ này vác lên vai, cái tên này sao mà khỏe quá. Lần trước tôi bất tỉnh anh vác tôi thì không nói, lần này tôi tỉnh táo vùng vẫy mà anh vẫn dễ dàng khống chế tôi.

Nam chính là tôi đây lại thua nam phụ, tôi buồn lắm.

"Bỏ tôi xuống mau lên, tôi tự đi được", tay tôi đánh bụp bụp vào lưng Neymar mà gào thét.

Có lẽ do tôi quá phiền, Neymar đứng lại, tôi còn tưởng anh thả tôi xuống nhưng tôi không nghĩ được anh lại đánh mông tôi một cái bép rõ to.

ĐÁNH MÔNG TÔI?!!!!

"Cậu còn la một tiếng thì tôi đánh một cái", anh uy hiếp tôi.

Anh vậy mà dám uy hiếp tôi?

Dám uy hiếp tôi?

Tôi còn nhịn nữa thì không phải Kylian Mbappé.

Vì thế, lần đầu tiên từ khi xuyên đến nay tôi không nể mặt anh nữa.

"Con mẹ nó anh bị điên à, mông tôi cho anh đánh sao. Đ*t mẹ nhà anh, anh nghĩ anh là ai mà dám đánh mông tôi, còn uy hiếp tôi. Anh nghĩ tôi sợ anh sao hả? Có phải anh thấy tôi hay nhường nhịn anh thì anh muốn làm gì làm không hả? Neymar anh có bị điên không? CÓ BỊ ĐIÊN KHÔNG? "

" Tôi nói cho anh biết, anh mà dám đánh mông tôi nữa thì tôi đè anh làm ngay tại chỗ cho anh vừa khóc vừa gọi bố đó"

Cả sân tập ai cũng như chết lặng mà nhìn tôi và anh.

Chửi thì sướng miệng thật nhưng giờ tôi hơi lo.

Neymar lần này thật sự thả tôi xuống, gương mặt anh không cười nhìn tôi, "Cậu vừa nói tôi cái gì?"

"...............", tôi nhìn anh không nói gì.

"Trả lời hoặc là tôi đánh gãy chân cậu"

Con mẹ anh, sao anh cứ lăm le đánh gãy chân tôi vậy.

Tôi nuốt nước bọt, mỉm cười chớp mắt nhìn anh: "Nếu em nói ban nãy là nhân cách khác của em thì anh có không?"

"Cậu nghĩ tôi tin không?", Neymar nhướng mày hỏi lại.

Nếu là tôi, tôi cũng không tin.

Neymar cười gằng: "Cậu muốn làm tôi tại đây? Muốn làm tôi khóc gọi bố?"

".........", ha ha chết mẹ tôi rồi, Neymar thù dai như đĩa.

Đôi mắt tôi đảo quanh tìm phao cứu sinh, à, tôi tìm được rồi.

"HAKI, CỨU TÔI", tôi phóng như bay trốn sau lưng Hakimi đang ở gần đó.

Hakimi khiếp sợ nhìn tôi rồi lại nhìn Neymar đầy lửa giận đang đi tới, dù cho cậu ta lúc này không thân với tôi nhưng vẫn lựa chọn bảo vệ tôi: "Anh Neymar, Kylian nói đùa thôi anh đừng đánh cậu ấy"

Hu hu hu đúng là thằng bạn yêu quý của tôi, tôi xin hứa sau này không giành ăn với bạn nữa.

Ánh mắt Neymar sắc như dao mà nhìn chằm chằm sau lưng Hakimi, ánh mắt đó khiến tôi run sợ, quá khủng khiếp rồi.

"Ney, đừng dọa Kylian nữa", Messi ôm trái bóng vỗ vai Neymar, sau đó anh ấy nhìn tôi trốn chui trốn nhủi sau lưng Hakimi như gà con núp sau lưng gà mẹ mà nói, "Cậu đừng sợ, Ney nó quan tâm cậu nên mới vậy thôi"

Tôi mím môi, rướn người qua vai Hakimi quan sắc Neymar. Ngay khi tôi vừa ló mặt thì liền bị anh trừng mắt, tôi lại rụt về áp mặt vào lưng Hakimi trốn tránh tiếp.

Này mà kêu quan tâm của Messi sao?

Có mà Neymar đang hận muốn bầm nát thịt tôi thì có.

"Haki, dẫn tôi đi bệnh viện đi", tôi nắm áo Hakimi giật giật, "Tôi thấy không được khỏe"

Tôi quyết định rồi, mấy ngày này tôi sẽ không lại gần Neymar đâu.

Mặc kệ cho Neymar đang tức giận phía sau, tôi vẫn được Hakimi bảo vệ an toàn đến bệnh viện kiểm tra.

------

Thông báo quí dị là điện thoại tui nó sắp vào bệnh viện rồi, thời gian tới quí dị không thấy chương mới là hiểu nha 😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com