22. Saudade
Em nên làm sao đây, Neymar, em rốt cuộc nên làm thế nào đây.
Anh xuất hiện vào lúc em cảm thấy chênh vênh giữa cái tuổi mười bảy, khi em còn chìm trong đống hỗn độn thì anh đã bước đến vươn tay nắm lấy tay em.
Và rồi, em không biết làm thế nào mà bây giờ cuộc đời em lại bị phân định thành hai mảnh - trước và sau khi gặp anh.
Kể từ ngày đầu tiên gặp anh, em đã cảm tưởng và thốt lên rằng:
"À chẳng lẽ đây là định mệnh của cuộc đời mình?"
Hai đứa mình có quá nhiều điểm chung đến bất ngờ, nhưng tất nhiên cũng sẽ có những điều trái ngược.
Em và anh hiểu rõ một điều, rằng cuộc gặp gỡ này thật đáng quý và chúng ta nên làm tất cả để giữ chặt lấy nó.
Tuy tất cả chỉ mới xảy ra được vài tuần nay thôi, nhưng mà khoảng thời gian em xa anh còn nhiều hơn là ở trong vòng tay anh, nó nhiều đến nỗi em bắt đầu quên đi cảm giác được anh ôm lấy, cảm giác an toàn, cảm giác được giữ chặt, cảm giác được yêu.
Xa anh là điều khó khăn nhất mà em từng phải làm. Và em không nghĩ là mình có thể chịu đựng điều này thêm một chút nào nữa.
Không phải như thế này.
Em cảm giác như em đã đánh mất anh rồi.........
Cảm giác như anh đã nhẹ nhàng đi ra khỏi cuộc đời em, giống y như cái cách mà anh đi vào trái tim em.
Mình không trò chuyện
Mình không gặp nhau
Mình không còn thấy nhau nữa.
Em hiểu rằng anh đang có những vấn đề của riêng mình, và bản thân anh đang cố gắng, nhưng như thế là không công bằng với em, anh à.
Em đã và đang cố gắng rất nhiều, kiên nhẫn để hiểu anh, nhưng em anh không hề làm điều tương tự với em.
"Kyky anh yêu em"
"Kyky anh cần em"
"Kyky anh sẽ không để mất em đâu"
Đấy là những lời anh nói với em.
Nhưng mà anh chỉ nói thôi anh à.
Có lẽ em nên nghe theo lời khuyên của mọi người, rằng bản thân đừng nghe những lời anh nói mà hãy nhìn cách anh làm.
Em không muốn đâu nhưng chính anh đã khiến em làm điều đó.
Em thật tâm mong ước rằng hai đứa mình sẽ ở cạnh nhau mãi mãi.
Để khi mà em hay anh phải đối mặt với những áp lực cuộc sống, đôi ta sẽ là chỗ dựa vững chắc cho người còn lại.
Em ước gì có thể làm khoảng cách giữa đôi ta biến mất.
Em ước gì chúng ta có thể thẳng thắn với nhau về những khúc mắc trong lòng.
Em ước....
Em ước rất nhiều nhưng em cũng chỉ có thể ước mà thôi.
Em biết nó không thành sự thật nếu như chỉ có một mình em cố gắng còn anh thì lại dửng dưng dậm chân tại chỗ.
Em không muốn bỏ cuộc, em không muốn rời đi. Nhưng em chỉ có thể hy vọng rằng anh cũng như vậy thôi. Và nếu như anh có, thì hãy cứ nói với em đi.
Đây là lần đầu tiên trong đời em yêu một ai đó, và em cũng sẽ buông tay để người đó rời đi nếu họ muốn thoát khỏi mối quan hệ này.
Em yêu anh rất nhiều nhưng hình như tình yêu của anh dành em một ngày cạn dần.....
Mong rằng khi anh đọc những dòng tin nhắn này, anh sẽ trả lời cho em sớm nhất anh nhé.
Em không giận anh đâu, thật đấy cho nên em mong rằng anh sẽ thành thật với em về mọi thứ, đừng sợ em sẽ đau lòng, đôi khi những lời nói dối của anh càng khiến em đau lòng gấp ngàn lần.
Yêu anh ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com