Chương 1- Những ngày đầu của cấp 3
Buổi sáng đầu thu, ánh nắng vàng nhẹ len qua tán lá, rọi xuống con đường nhỏ dẫn tới nhà họ Trần.
Trước cổng, bốn chàng trai đã đứng chờ sẵn. Ai cũng mặc đồng phục gọn gàng, tay cầm sách vở và... mỗi người một túi đồ ăn sáng. Họ là Nguyễn Gia Minh, Phạm Minh Khoa, Lâm Nhật Huy và Võ Tuấn Kiệt – nhóm bạn thân từ thuở nhỏ của Hạ Vy.
Dù gia đình cả năm đều thuộc dạng "có tiếng" trong giới kinh doanh, nhưng họ không phô trương. Từ nhỏ đến lớn, cả nhóm vẫn giữ thói quen đi học bằng xe đạp. Có điều, dù họ không khoe khoang, không ai trong trường là không biết tới cái nhóm "ngũ hổ" này.
Cửa nhà mở ra, Hạ Vy xuất hiện trong bộ đồng phục mới tinh của cấp 3. Mái tóc dài được buộc gọn, nụ cười sáng như nắng. Ba cô em gái cũng ríu rít tiễn chị:
Hạ An và Hạ My, sinh đôi, học lớp 9, vừa cười vừa trêu chị: "Chị Vy hôm nay xinh lắm nha, chắc vào trường là nhiều người nhìn đó."
Hạ Linh, cô em út lớp 8, nhõng nhẽo ôm tay: "Chị nhớ về sớm ăn cơm với tụi em nha."
Hạ Vy mỉm cười, xoa đầu từng đứa em. Rồi cô đưa cặp sách cho mấy cậu bạn:
– Ai cầm giúp tớ với?
Chưa kịp nói xong, Gia Minh đã bước lên, cầm lấy chiếc cặp một cách tự nhiên.
– Đưa đây. Cậu mang đồ ăn là đủ rồi.
Hạ Vy định phản đối nhưng rồi lại thôi. Cả nhóm cùng dắt xe ra đường. Bốn chiếc xe đạp đi cùng nhau, Hạ Vy ở giữa. Từ nhỏ, hình ảnh này đã quen thuộc với cả xóm – một cô gái xinh xắn được bốn cậu bạn thân hộ tống.
Khi đến cổng trường THPT Lục Hải, không khí bỗng trở nên náo nhiệt. Đám đông học sinh đứng xung quanh, ánh mắt tò mò và trầm trồ dõi theo.
– Đó là Hạ Vy!
– Nhìn kìa, đi cùng bốn cậu kia kìa!
– Gia đình cô ấy giàu lắm, mấy cậu kia cũng không kém.
Hạ Vy bước vào trường tự tin, ánh mắt không rời khỏi con đường phía trước. Cô biết rõ mọi người đang nhìn mình, nhưng đó không phải là điều khiến cô bận tâm. Từ nhỏ, cô đã quen với sự quan tâm, chưa bao giờ cảm thấy lúng túng vì điều đó.
Gia Minh, Minh Khoa, Nhật Huy và Tuấn Kiệt bước theo ngay phía sau như bốn chiếc lá vững chãi bảo vệ cho Hạ Vy. Họ không chỉ là bạn, mà còn là người luôn đứng bên cô, dù có chuyện gì xảy ra.
Bước vào lớp 10A3, Hạ Vy tìm thấy chỗ ngồi của mình ở dãy phải, sát lối đi. Bên cạnh là Hà Linh – bạn cô mới quen, nhẹ nhàng và luôn tạo cảm giác an toàn.
Bàn trên là Gia Minh và Minh Khoa, còn Nhật Huy và Tuấn Kiệt ngồi ngay sau lưng, ánh mắt họ lúc nào cũng quan sát lớp học, sẵn sàng bảo vệ Hạ Vy khi cần.
Các bạn nữ trong lớp nhìn Hạ Vy với ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Những lời xì xào vang lên:
– Lại đi cùng bốn cậu đẹp trai rồi nhỉ?
– Không phải ai cũng có đặc quyền đó đâu.
Mai – lớp trưởng và Quỳnh – bạn thân cô ta liên tục nhìn Hạ Vy bằng ánh mắt khó chịu, dường như đã quyết tâm "để mắt" đến cô.
Cả buổi học, dù tập trung, Hạ Vy vẫn không khỏi cảm nhận những ánh nhìn và lời thì thầm xung quanh. Cô không quan tâm lắm, nhưng vẫn giữ sự tỉnh táo, sẵn sàng đối mặt.
Khi giờ ra chơi, một vài bạn nữ cố ý bước ngang qua, lẩm bẩm đủ điều.
– Đó, đi đâu cũng có mấy cậu theo kè kè.
– Không biết mấy cậu kia nghĩ gì mà chiều chuộng thế.
Ngay lập tức, Tuấn Kiệt đứng dậy, giọng nghiêm nghị:
– Ai nói chuyện đó?
Một bạn nữ cười khẩy, không chút sợ hãi:
– Bọn tớ chỉ nói thật thôi mà.
Minh Khoa quay sang, ánh mắt sắc lạnh:
– Nếu không có chuyện gì để nói thì im đi.
Không khí trong lớp chợt yên lặng, ai cũng hiểu sự nghiêm trọng của lời cảnh cáo.
Hạ Vy nhìn về phía bốn người bạn, lòng cảm thấy yên tâm hơn bao giờ hết. Cô không yếu đuối, cũng không cần được che chở, nhưng biết rằng khi có họ bên cạnh, mọi khó khăn sẽ dễ dàng vượt qua hơn.
Ngày đầu tiên của năm học lớp 10 kết thúc, tiếng trống trường vang lên như nhắc nhở mọi học sinh chuẩn bị tan học. Hạ Vy và nhóm bạn thân – Gia Minh, Minh Khoa, Nhật Huy, Tuấn Kiệt – cùng nhau ra về trên những chiếc xe đạp quen thuộc.
Dáng điệu thoải mái, tiếng cười nói rôm rả tràn ngập cả con đường quen thuộc. Hạ Vy cảm thấy tim mình nhẹ nhàng hơn sau một ngày dài với bao cảm xúc đan xen.
Về đến nhà, ba cô em gái Hạ An, Hạ My và Hạ Linh đã chuẩn bị sẵn sàng để nghe chị kể về ngày đầu tiên.
Không lâu sau, bốn gia đình của Gia Minh, Minh Khoa, Nhật Huy, Tuấn Kiệt cũng lần lượt tới nhà Hạ Vy, tạo nên một không khí sum họp đầy ấm cúng.
Bàn ăn được bày biện đơn giản nhưng đủ đầy, ánh đèn vàng dịu nhẹ làm không gian trở nên thân mật hơn.
– Hôm nay thế nào rồi, Vy? – mẹ Hạ Vy mỉm cười hỏi, ánh mắt chan chứa yêu thương.
Hạ Vy hít một hơi sâu, kể lại những điều đã xảy ra trong ngày.
– Lúc đầu cũng có chút bỡ ngỡ, nhưng tụi con ngồi gần nhau, mọi chuyện ổn cả. Mấy bạn trong lớp có chút trêu chọc, nhưng Gia Minh với mấy cậu kia đứng ra bảo vệ con rồi.
Gia Minh cười nhẹ, xen vào:
– Chuyện nhỏ thôi, tụi tớ không để ai bắt nạt Vy được.
Nhật Huy gật đầu đồng tình:
– Đúng rồi, không có ai được làm phiền Vy đâu.
Các bà mẹ, ông bố nhìn con cái mình đầy tự hào. Câu chuyện ngày đầu trôi qua trong tiếng cười và sự chia sẻ ấm áp.
Khi tối xuống, những tiếng cười vẫn vang vọng khắp ngôi nhà, tạo thành một điểm tựa vững chắc cho Hạ Vy trên hành trình mới của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com