Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Eun Jiwon (ông chú)


Bonus: *tưởng tượng time* bố tớ đấy các cậu nhé. Lứa 7X nhưng bố tớ vẫn "ngon" chán đấy.

-----------------------

*Em là cô gái đi giày đỏ.
Bỏ cả thế giới nhỏ để theo anh.
Nhưng đến 1 ngày em sẽ đi giày xanh.
Vì không còn coi anh là cả thế giới nữa. *

Ông chú này hôm nay lại có tâm trạng ngồi làm thơ cơ đấy. Tôi ró rén bước lại cửa phòng chú đang hé. Tôi nhìn vào trong, chú đang ngồi bên cửa sổ nhân nhi lon bia lạnh rồi chăm chú viết thơ. Haizzz, nom bộ cũng não nề lắm cơ.

" Sáng sớm chưa ăn gì mà chú đã uống bia rồi! Cồn ruột lên bây giờ! "- tôi trách móc.

" Sáng chú ăn rồi! "

" Thật á? Chú ăn từ bao giờ vậy? "

" Lúc cháu còn đang ngủ cơ nhóc ạ! "

" Êu ơi, chú mình hôm nay có tâm trạng làm thơ cơ à? Thơ gì thế chú? Cho bà cô chảnh choẹ hôm nọ à? "

" Này, ăn nói cẩn thận chút chứ, dù sao cũng là người lớn!"

" Chú khai đi, chú thích bà cô đó rồi à? "

" Thực ra thì có 1 chút thôi. Cô nhóc nhiều chuyện, mau đi học đi. Muộn giờ! "

" Cháu đi ngay đây! "

" Tan học chú sẽ qua đón! "

" Bai bai chú! "

" Thủ tục? "

" Hả? Thủ tục gì chú? "

" 💋💋má! "

" Suýt cháu quên! "

Tôi chạy lại, hôn nhẹ lên má chú 1 cái rồi chạy đi học. Đó là 1 thói quen khó có thể bỏ đi. Chú nuôi tôi từ hồi tôi mới 10 tuổi thế nên tôi coi chú như người nhà của mình. Tất nhiên chú không phải chú ruột. Ngày ấy, bố mẹ tôi li dị rồi cả 2 tìm hạnh phúc mới và chẳng để ý đến tôi. Cho đến khi bố tôi mất, tôi bị gì ghẻ đuổi đi. Thấm thoát trôi đi, giờ tôi cũng đã lớn cũng đã là học sinh lớp 11.

Thường ngày thì chú sẽ ở nhà, đi siêu thị, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, giặt đống đồ bẩn hôm qua, cho Tiểu Long ăn, xem tivi và đợi đến giờ để đi đón tôi. Lịch sinh hoạt của chú có lẽ đã bị tôi nắm hết. Chúng tôi không ngại việc chia sẻ lịch trình, công việc đang làm. Tiểu Long là 1 em cún đáng yêu, lần đấy tôi không nhớ mình giận dỗi chú điều gì. Sau 1 hồi dỗ tôi không thành công, chú im lặng bỏ đi. Tôi tưởng chú bỏ đi mãi và không nuôi tôi nữa. Ai ngờ hơn 1 tiếng sau chú quay về trên tay ôm 1 chú cún khá to màu nâu. Tôi thích thú và cứ quấn lấy nó cả ngày. Cái tên Tiểu Long cũng là do tôi nghĩ ra.

Ở trường, tôi luôn mong ngóng đến giờ trở về nhà để ăn cơm do tay chú nấu. Ngày nào cũng thế đều như cơm bữa. Cơm chú nấu tuy có hôm mặn hôm nhạt nhưng đối với tôi thì nó đều rất ngon. Tôi đều ăn hết phần cơm chú đơm. Có nhiều người bảo trông chúng tôi cứ như đôi tình nhân ấy. Nhưng không phải, chú cháu với nhau mà.

Đúng giờ tôi tan trường, chú lóc cóc đạp con xe mini cũ đến đón tôi. Ai nấy cũng bất ngờ, đám bạn tôi cũng thế. Chúng nó quen kiểu thấy chú đi xe máy rồi cũng nên.

" Xe chú đâu mà chú phải đi xe đạp? "

"  Bố khỉ cái xe, nhắc đến lại tức.! "

" Chú cháu hôm nay lại tức à?"

" Xe trục trặc gì ấy, chú vất cho anh sửa xe đầu đường rồi. "

" Cho á? Cho thì chú lấy gì mà đi? "

" Không. Chú bảo là vất cho anh ấy sửa xe mà! Cho thì lấy gì đi đón cháu! "- chú cười toe.

" Hôm nay chú nấu món gì thế? Cháu đói lắm rồi! "

" Sáng không ăn nên đói là đúng! "

" Sáng chú có ăn đâu mà! Còn uống bia nữa. Hư đấy! "

" Con bé này nhiều chuyện thật sự! "

" Coi như mình huề nhau nhé!"

" Hôm nay chú chiêu đãi món súp dơi Vũ Hán! "

" Êu ơi! "- tôi la toáng lên rồi bịch mấy bịch vào vai chú làm chú lái xe loạng choạng.

" Sao mà kêu? "- chú cười.

" Đang có dịch mà chú nấu món súp dơi Vũ Hán cho cháu ăn. Muốn cháu bệnh hay gì hả?"

" Đùa tí thôi mà! Cháu cũng tin được thì chịu! "

Tôi đứng hình nhìn chú đang hả hê cười. Giọng cười của chú hay lắm. Cứ giòn giòn kiểu gì ấy. Nghe cái là nghiện hà. Chúng tôi cứ ríu rít trên đường về như thế.
Tiểu Long hôm nay đi ngủ sớm hơn mọi ngày chắc đi nô nghịch cùng đồng loại nhiều, Tiểu Long vốn hiếu động thế đấy. Chú dựng xe đạp rồi mở cửa.

" Cứ đà này mai mới lấy được xe quá! "

" Chú cần xe à? "

" Định tối đưa cháu đi chơi 1 chút! "

" Thôi, đi bộ lành mạnh. Xe mai lấy sau! "

" Có được không đó? "

" Được mà! Chú cứ làm như cháu là người ngoài hành tinh ấy. "

" Đi vào trong rửa tay thấy đồ rồi ăn cơm mau. "

" Oke chú! "

" Tiểu Long đang ngủ, đi khẽ thôi! "

" Okê chú!!! "

Chú vào trong bếp dọn cơm ra bàn. Cơm hôm nay chú nấu ngon hơn mọi ngày nhiều lắm. Có cá, canh Đậu phụ. Ngày thường chỉ ăn đơn giản đến cuối tháng chúng tôi mới ra ngoài ăn. Chú ăn vội vàng rồi lôi giấy tờ ra lại làm thơ. Ông chú tôi dạo này chăm viết lách lắm cơ.

" Cháu này, muốn tán 1 cô gái thì phải thế nào? "

" Cái đấyyyy... Cháu chịu! "

" Tư vấn cho chú nghe xem! "

" Thực ra, con gái bọn cháu đơn giản lắm. Cần người hiểu họ đang muốn gì, cần người hiểu họ đang nghĩ gì. Tỏ ra quan tâm 1 chút thế thôi! "

" Thật thế à? "

" Vâng! Đừng nói là chú đi lấy vợ rồi bỏ rơi cháu đấy! "

" Chăm đến khi cháu đủ 18 tuổi đã. Lúc đấy đuổi chưa muộn! "- giọng chú khá căng.

" Cháu muốn ở với chú thôi! Không thích ai khác đâu! "

" Con nhóc này, bát cơm còn đầy kìa. Ăn đi tôi rửa!"

" Nhưng chú hứa đi! "

" Hứa gì? "

" Đừng đi lấy vợ rồi bỏ rơi cháu ở đây! Cháu buồn cháu khóc cho chú xem! "- giọng tôi bắt đầu nhỏ dần đi.

" Thôi nào, đùa chút thôi đã nước mắt dàn dụa rồi hả? "

" Đâu có! Đùa gì đùa ác thế! "

" Chú chỉ thử cháu thôi! "

" Bát hôm nay để  cháu rửa cho! "

" Chú rửa! "

" Cháu rửa! "

Chúng tôi lại chí choé nhau 1 hồi lâu. Cuối cùng chỗ bát đũa ấy tôi là người rửa. Chú đứng nhìn tôi làm. Ánh mắt rất chăm chú. Chết chết, ánh mắt ấy có vẻ vớ vẩn lắm.

" Này, chú nhìn gì thế? "

" Chú đang nghĩ đấy chứ! "

" Nghĩ??? "

" Chú nghĩ thơ thôi. Đem đi tán cô ấy thử xem. Được ăn cả ngã về không! "

" Vậy chú lấy giấy ra đi! Cháu đọc cho mà viết! "

" Có hay không đó! "

" Hay chứ! "

Thế là tôi cứ đọc còn chú thì cứ viết. Thời gian bên chú đều là những ngày tháng đẹp nhất mà tôi có.

Đông năm ấy, tôi bị tai nạn ngã gẫy tay. Chú tất tả lo cho tôi, nhiều khi sót tôi quá chú khóc. Tôi biết chứ, mắt mũi chú đỏ hoe cả lên. Tôi xoa đầu chú bằng cái tay lành lặn rồi cười.

" Cháu có làm sao đâu mà chú cứ khóc mãi thế? "

" Ủa tui khóc kệ tui chớ! Ai cho pà xoa đầu tui thế? "

" Chú nói đi! Làm sao mà chú khóc? Vì cháu à? "

" Đúng thế đấy. Chú không hiểu  sao nữa nhưng mà... đau! "

" Đau ở đâu? "

" Đây! "- chú chỉ tay vào lồng ngực.

" Lần đầu cháu thấy có người thương cháu nhiều đến thế đấy! "

.
.
.

* 3 năm sau đó nữa,... *

" Eun Ji à! Lại đây! "- chú cất tiếng gọi.

Mỗi lần như thế tim tôi lại rung lên. Đáng yêu đến chết mất.

" Chú gọi gì đấy chú! "

" Quà! "

" Bữa nay tâm lý thế tặng quà sinh nhật luôn! "

" Tôi chưa tặng cháu món nào sao? "

" Chưa! Từ hồi cháu về đây, chú chưa tặng gì cả! "

" Chắc do tôi già rồi nên lẫn đấy. "

" Chết chết lẫn rồi! "

" Lẫn thế thì... không biết em có... yêu tôi không? "

" Cái gì cơ? Chú... chú mới nói gì thế? "

" Không biết em có yêu tôi không nữa! "

" Yêu chứ sao không! "

.
.
.
.
.

I love it when you call me señorita

I wish I could pretend I didn't need ya

But every touch is ooh-la-la-la

It's true, la-la-la

Ooh, I should be runnin'

Ooh, you keep me coming for ya

( Senorita - Camila Cabello & Shawn Mendes)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com