Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17

Hôn quả nhiên là có tác dụng.

Sau khi Trần Quân Nghi rời đi, tôi đã tràn đầy năng lượng trong một tuần liền.

Nhưng vào ngày đi học lại, tôi vẫn nhào vào lòng hắn rồi khóc òa lên.

Thậm chí còn muốn theo hắn vào trong WC nữa.

Không lâu sau khi khai giảng, tôi nhận được thông báo.

Bài thơ tôi gửi học kỳ trước đã giành được giải thưởng.

Thật trùng hợp, Trần Quân Nghi cũng giành giải nhất trong cuộc thi Vật lý.

Lễ trao giải của chúng tôi được tổ chức vào cùng một ngày và cùng một địa điểm.

Chỉ có một bức tường ngăn cách giữa hai khán phòng.

Chúng tôi đã thống nhất là ai xong trước sẽ tham gia lễ trao giải của bên kia.

Khi tôi đang đứng trên sân khấu, tôi đột nhiên nhìn thấy Trần Quân Nghi đang giơ cao bằng khen đứng ở xa xa vẫy tay với tôi.

Chúng tôi nhìn nhau cười.

Tình yêu đẹp là thế đấy, mỗi người một phương, cổ vũ nhau, xứng đôi vừa lứa.

Sau buổi lễ, tôi nhìn thấy hắn đang nói chuyện với một người bạn cùng lớp.

Đó là cậu bạn đã nói chuyện với hắn hồi còn ở trong trại huấn luyện.

Cậu bạn đó đoạt giải nhì, còn tới chúc mừng tôi với Trần Quân Nghi.

Cậu nói: "Chúc mừng anh Trần cuối cùng cũng theo đuổi được bạn gái."

Tôi: "Hả?"

"Cậu không biết sao, có lần tôi hỏi hắn về cậu..." Sau đó cậu đã kể lại cho tôi nghe toàn bộ câu chuyện.

Cuối cùng tôi cũng hiểu.

Hóa ra sau khi Trần Quân Nghi nói là tôi "không thông minh", hắn còn nói thêm một đoạn ở sau.

... "Nhưng tôi thích cô ấy rất nhiều. Thích cô ấy đã hai năm rồi. Vì cô ấy mà tôi đã đăng ký học môn liệu trình mỹ phẩm đấy. Nghe có buồn cười không? Nhưng tôi biết cô ấy không thích tôi, tôi sợ là nếu tôi tỏ tình thì thậm chí tới kẻ thù cũng không phải nữa. Mới vừa nãy thôi, cô ấy đã thay đổi một chút cảm xúc vì tôi... Cậu nói xem, tôi có nên nắm bắt hay không?"

Thật không thể tin được.

Hóa ra Trần Quân Nghi cũng có lúc vướng vào rắc rối về tình cảm.

Người gây rối cho hắn không ai khác lại chính là tôi.

Đó là một điều vô cùng tuyệt vời.

Sau đó, Trần Quân Nghi và tôi đều được đề nghị học cao học.

Tôi thấy hắn còn lặng lẽ vote cho "Khoa học" trong cuộc bình chọn [Con của Trương Vãn và Trần Quân Nghi sẽ học văn học hay khoa học]

Vì vậy, tôi đã lặng lẽ bỏ phiếu cho "Văn học".

Sau này, chúng tôi phát hiện rằng chúng tôi càng ở gần nhau thì bệnh của tôi càng nhanh khỏi.

Vì vậy, dần dần, tôi không còn yếu đuối nữa.

Nhưng thỉnh thoảng, chỉ thỉnh thoảng thôi, sau khi thức cả đêm, Trần Quân Nghi sẽ cảm thấy hơi trống rỗng.

Chúng tôi chưa bao giờ tìm ra nguyên nhân căn bệnh của tôi.

Đó là do tâm lý hay là trò đùa của số phận?

Dù sao thì cũng không còn quan trọng nữa, nó đã dần dần lặng lẽ tốt lên.

Trước khi tốt nghiệp thạc sĩ, chúng tôi kết hôn.

Các sinh viên từ câu lạc bộ văn học và câu lạc bộ thiên văn đều đến.

Họ rủ nhau uống rất nhiều.

Nhưng cuối cùng chả hiểu sao lại cãi nhau.

Trận cãi nhau này không còn liên quan tới việc giành địa điểm nữa, mà là - liệu đứa trẻ của chúng tôi sẽ học văn hay lý.

Vậy, con của tôi và Trần Quân Nghi là sinh viên nghệ thuật hay sinh viên khoa học?

Tôi cũng không biết.

Điều này sẽ được thời gian trả lời.

Tôi chỉ biết rằng vào lúc này, tôi đang nắm chặt lấy tay của Trần Quân Nghi.

Hơi thở trên người hắn không đổi, vẫn luôn khiến tôi rung động,

Tương lai sau này, chúng tôi sẽ luôn ở bên nhau.

Đây là câu trả lời đẹp nhất của bài kiểm tra của thanh xuân.

------------------------------------------Hoàn------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com