Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 52 : ( H )

Thuý Ngân phóng như lao trên con siêu xe màu trắng mà chẳng thèm quan tâm phía trước là gì , mất một lúc thì chiếc xe dừng lại trước một khu chung cư cao cấp .

Cô hớt hải mở cửa xe mà đâm đầu chạy thẳng đến cửa thang máy , đi lên tầng 21 của toà nhà .

" Nhi .... Diệu Nhi , mở cửa cho mình , Diệu .... "

Thuý Ngân đập cửa gọi người trong nhà liên tục nhưng sau đó mới phát hiện chốt cửa không khoá liền mở cửa lao vào bên trong .

Đống hỗn độn không thể bừa bộn hơn , mảnh ly thuỷ tinh vỡ vụn trên sàn , vỏ chai rượu rỗng lăn lóc , trên bàn rải đầy những viên thuốc trắng , người con gái mái tóc rối bời ngồi gục bên giường lớn .

" Diệu Nhi "

" Ngân ... cậu đến rồi sao ? "

Cô đỡ Diệu Nhi dậy , gương mặt hốc hác hẳn nhưng lại có ý cười .

" Mình biết cậu sẽ đến mà "

" Cậu bị điên sao ? Cậu cố tình dụ mình đến đây ? "

" Cậu vẫn còn lo lắng cho mình mà đúng không ? "

Diệu Nhi tìm đường dựa vào người Thuý Ngân , mặt áp sát vào lồng ngực phập phồng của cô .

" Cậu đừng có quá đáng , nếu cậu không sao thì mình về đây , mình không có thời gian với mấy trò trẻ con của cậu "

" Khoan đã , không ở lại một lúc được sao ? Dù sao cũng đến tận đây rồi mình vẫn còn chuyện muốn nói với cậu "

" ......... "

" Năm đó ba mình vì cờ bạc mà phá sản , mọi tài sản có giá trị đều bị cầm cố hết , kể cả ngôi nhà đó "

" ........... "

" Ba cậu hứa sẽ hỗ trợ học bổng cho mình với điều kiện ... phải im lặng rời xa cậu "

Thuý Ngân trầm ngâm nhìn vào khoảng không vô tận , hai người ngồi cạnh nhau trên sofa , trên bàn là hai ly rượu vang đỏ , Thuý Ngân cầm lấy ly của mình uống từng ngụm cứ để Diệu Nhi nói hết tất cả , như thế sẽ không còn lý do gì để cả hai gặp lại .

" Ừ "

" Cậu hẳn đã rất đau lòng ? Mình thật sự chỉ mong đến khi chúng ta trưởng thành sẽ gặp lại nhau "

" Để làm gì ? "

" Chúng ta sẽ có thể ở cạnh nhau , là một người độc lập sẽ không phải cúi đầu trước thứ gì cả "

" Nhi à ... bây giờ mình không cần điều đó nữa , cậu có thể quên bỏ mọi thứ được không ? Cậu cứ sống cuộc đời của cậu như trước vẫn vậy "

Diệu Nhi cong môi , nhìn ly rượu mà Thuý Ngân đã uống sạch , cánh tay ngọc ngà mơn trớn trên vai áo của Thuý Ngân .

" Cậu có thật sự muốn vậy ? Mình không tin cậu không còn chút tình cảm gì với mình "

" Hừ , cậu ... "

" Tình cảm không phải nói buông là buông được , đúng không Ngân ? Huống chi , chúng ta đã từng bên nhau ngần ấy năm ... hửm ? "

" Sao lại không ? Hiện tại mình đã có ... mình ... ânnnnn "

Thuý Ngân cảm thấy cả người nóng rang , từng tế bào cứ như hòn đá lửa ... cổ họng khô khốc khó khăn nuốt khan , đầu óc có chút mơ hồ , hơi thở nặng nề ... cô liền liếc sang ly rượu mình vừa uống .

" Cậu ... cậu có phải vừa làm ... làm gì mình đúng không ? "

" Cậu bị làm sao vậy ? Mình đã làm gì đâu "

" Cậu .... "

" Cậu khó chịu sao , có cần mình giúp không ? "

Vừa nói Diệu Nhi vừa nhích người ngồi sát vào Thuý Ngân , cả thân thể nóng bỏng tựa hẳn vào người cô với ánh mắt dụ hoặc .

Thuý Ngân tức đến không nói lên lời , cô sắp phát điên mất rồi , Diệu Nhi mà cô biết không phải là loại người thủ đoạn như vậy .

" Ngân à ... mặt cậu sao lại ướt đẫm mồ hôi thế này ? Để mình lau giúp cậu nha "

Diệu Nhi vừa đưa tay chạm vào má Thuý Ngân thì đã bị cô tức giận lập tức gạt thẳng tay ra khỏi người mình và đứng bật dậy .

" Cậu đừng hòng mong bước vào cuộc đời tôi một lần nữa "

" THUÝ NGÂN , cậu nói dối , cậu chỉ muốn trừng phạt mình thôi mà đúng không ? Cậu ... "

" ĐỦ RỒI DIỆU NHI , cậu cố ý bỏ xuân dược vào rượu của mình là có ý gì chứ ? "

+ Xuân dược : Kiểu giống với thuốc kích dục , thúc đẩy nhu cầu tình dục ở nam và nữ .

" Mình chỉ muốn giúp cậu đốt cháy giai đoạn mà thôi , chúng ta ... cứ vui vẻ chẳng tốt hơn sao ? "

Diệu Nhi đứng dậy tiến gần hơn với Thuý Ngân , sau đó liền bị khước từ , đôi mắt đã nhiễm màu dục vọng vẫn như sắt đá kiên định nhìn cô :

" Tránh xa mình ra , cậu sẽ không thể có được mình đâu Diệu Nhi ? Nếu cậu chịu an phận thì mình sẽ quên chuyện ngày hôm nay , làm ơn ... hãy thoát khỏi cái quá khứ mà cậu hằng mơ đó đi "

Thuý Ngân phun từng câu từ vào mặt Diệu Nhi rồi lạnh lùng bỏ đi , cơn lửa dục đang dần thiêu rụi cô , lý trí càng lúc trở nên lu mờ cảm giác khó chịu vô cùng đến chừng không thể thở nổi .

" NGÂN ... THUÝ NGÂNNNN .... AAAAAA ...... "

Diệu Nhi mặt đỏ ngầu tức giận chỉ biết đứng hét thất thanh gọi tên cô trong vô vọng .

-------------------------------------------

Đã gần 11h30 tối , Lan Ngọc cứ như người mất hồn ngồi co ro trên giường lớn mà nhìn ra cửa sổ , màn đêm càng lúc càng tối đen nhưng Lan Ngọc không cảm thấy sợ mà chỉ cảm thấy lồng ngực mình như sắp nổ tung ra .

Nàng không dám nghĩ đến việc lại bị phản bội lần nữa , nhiều đêm gần đây Thuý Ngân cứ hay về muộn và bây giờ thì Lan Ngọc cũng đã hiểu được lý do vì sao , chỉ là nàng quá đề cao bản thân mình nghĩ rằng đã có thể chiếm trọn được trái tim của Thuý Ngân ....

* Cạch *

" Ng...Ngọc , Ngọc "

Cánh cửa bị một lực đạo mạnh mẽ đẩy ra , nàng chưa kịp xoay người đã bị vồ lấy từ phía sau ôm chặt , giọng Thuý Ngân khàn khàn rất khẩn trương , hơi thở nóng hừng hực phả vào sau gáy nàng thở hổn hển , đôi tay hư hỏng đã sớm chui vào trong đầm ngủ mà mơn trớn trên đùi nàng .

" Ngân , em bị làm sao vậy ? Ưm ... bỏ chị ra "

" Ngọc ơi , em nóng , em rất nóng , làm ơn ... "

Thuý Ngân gấp gáp mút lấy bả vai thon gầy của nàng dần dần di chuyển đến nơi yêu thích của mình là hõm cổ của nàng , cả người ôm trọn lấy Lan Ngọc vào trong lòng .

Nàng cười giễu cợt , chẳng phải đi gặp lại tình đầu sao ? Bộ dạng này chính là đã ngấm thuốc , cơ thể hẳn đã kiềm chế đến mức gấp như vậy nhưng Lan Ngọc lại không muốn cùng Thuý Ngân , chẳng khác nào cô du ngoạn bên ngoài vẫn chưa thoả mãn nên về phát tiết trên người nàng .

" Bỏ ra "

" Ư ... Ngọc .... "

" Chị nói bỏ ra ... Ngân ... dừng lại "

Lan Ngọc cố dùng lực kéo bỏ cánh tay hư hỏng đang sờ soạng trong đầm ngủ , nhưng Thuý Ngân lại càng mạnh bạo  phía trên điên cuồng cắn mút , ngón tay dài tìm nhanh đến hoa huyệt cách một lớp vải mà ma sát .

" THUÝ NGÂN !! DỪNG LẠI "

Người trong lòng càng cựa quậy thì dục vọng của Thuý Ngân lại càng lớn hơn , chỉ muốn đem nàng dưới thân mà chà đạp , mọi chống cự và lời nói của nàng đều bị bỏ ngoài tai cả , cô bây giờ chỉ đang biết là mau dập tắt cơn lửa tình trong người .

" Ngọc , em muốn chị "

" Không , mau bỏ chị ra "

" Ngọc , Lan Ngọc , cho em "

" Ngân~~ânnnnn "

Hoa huyệt đã bắt đầu ẩm ướt , chiếc quần con bị cởi bỏ ném sang một bên , Thuý Ngân tách hai cánh hoa song vươn hai ngón tay mạnh mẽ đâm vào .

Lan Ngọc bất giác hít một hơi thật sâu , một đợt khí lạnh theo đó tràn vào phổi , hạ thân bắt đầu luân động , lực đạo mỗi lúc một nhanh khiến cả người Lan Ngọc bủn rủn tựa hẳn vào lồng ngực của Thuý Ngân .

Thuý Ngân tách hai chân của nàng mở rộng sang hai bên để thuận tiện xâm nhập sâu vào hoa viên .

Tiếng nhóp nhép từ miệng dưới cũng bắt đầu hưởng ứng mà phát lớn , khoái cảm cứ thế xộc thẳng lên đại não , Lan Ngọc vặn vẹo thân mình khó chịu bụng dưới truyền đến cơn sóng lớn , eo nhỏ bắt đầu luân động lên xuống nhịp nhàng theo điệu của Thuý Ngân .

" Ưm~~aaa~~~haaaaa "

Hõm cổ bị hôn đến khắp nơi chỉ toàn dấu đỏ , khoả bầu phập phồng lên xuống theo điệu thoi đưa đập vào mắt Thuý Ngân như một nguồn sáng chân lý , cô kéo vai áo của nàng xuống khoả tròn lập tức hiện ra trước mặt .

Thuý Ngân nâng một tay Lan Ngọc vòng qua cổ mình , bản thân thuận tiện cúi xuống ngậm lẫy nhũ hoa vẫn còn đang e ấp .

" Ưmmmmmm "

Một bên bị mút mát không thương tiếc , bên còn lại bị nhào nặn ra đủ hình thù kiểu dáng , thân thể Lan Ngọc mềm nhũn và yếu đuối trước những cử chỉ thân mật của Thuý Ngân , cơ thể lúc này lại bán đứng chính mình cứ hoang nghênh sự động chạm của cô .

" Aaa~~ânnn~ưmmmm "

" Lớn lên Ngọc , gọi tên em đi "

" .......... "

Lan Ngọc không muốn lý trí chào thua trước ham muốn cơ thể , nàng là đang bị xúc phạm .

" Ưm ... Ngọc à , bên dưới chị đang kẹp chặt em .... rất chặt "

Hoa huyệt gấp rút co thắt , bức tường ấm nóng bên trong gắt gao mà siết chặt lấy Thuý Ngân , Thuý Ngân hiểu ý mà càng ấn mạnh vào điểm sâu nhất , ngón tay thon dài cong lên chạm đúng hồng tâm làm một trận xuân thuỷ theo đó mà tuôn trào .

Cả người Lan Ngọc run lên bần bật  bấu víu vào bờ vai của Thuý Ngân rên một tiếng đầy ma mị .

" Ư~~~ânnnnn "

" Ngọc , em muốn ... ưmmm "

Thuý Ngân đặt Lan Ngọc dưới thân nhìn ngắm ngũ quan tinh tế động tình của nàng , chẳng có tranh vẽ nào có thể phác họa được nhan sắc cực phẩm của nàng , cũng không có văn thơ nào miêu tả được hết vẻ uy mỵ này .

" Đủ rồi , đừng động vào chị "

Ánh mắt Thuý Ngân ngấn đầy sương mờ mà chìm đắm vào cơn say tình , Lan Ngọc lại thấy chán ghét em ấy của lúc này mà lạnh nhạt khước từ , nàng đẩy người cô ra sau đó bước xuống giường thì có một lực đạo mạnh mẽ nắm lấy cổ tay nàng kéo lại .

" Ngọc .... "

" Đừng khiến chị chán ghét em thêm nữa , em cũng chỉ là kẻ nói dối mà thôi "

" Em không có " Thuý Ngân tức giận kéo ngã Lan Ngọc về vị trí cũ và tiếp tục nói .

" Em không nói dối "

" Hừ , em ghét bị lừa dối ? Nhưng em lại chính là một người như vậy , chị thật thất vọng về em "

" Chị nói gì ? " Thuý Ngân tức giận mắt đỏ ngầu , hơi thở gấp rút lồng ngực phập phồng nhìn chằm chằm người dưới thân 

" Sao , em nghe không hiểu sao ? Em cuối cùng cũng chỉ là một kẻ dối trá mà thôi "

" .......... "

" Tình cũ không mời cũng đến , chắc em vẫn không quên được nhỉ ? Thế em xem chị là gì ? Người thay thế em ấy à ? "

" Chị tốt nhất là nên rút lại những lời vừa rồi , đừng cố khiêu khích em " Thuý Ngân bóp chặt cổ tay của Lan Ngọc , có thể thấy được lửa giận trong cô đang bốc hoả .

" Chỉ là nói sự thật , thế nào lại là khiêu khích ? " Lan Ngọc càng quyết tâm vạch trần Thuý Ngân .

" Sự thật ? Chị thì biết gì chứ ? "

" Không muốn người khác biết trừ khi mình đừng nên làm , chị có thể chịu đựng vì một người tâm can lạnh lẽo nhưng không thể chịu đựng được việc chia sẻ người yêu với bất kỳ ai "

" Chị vẫn không tin em , đúng không ? " Thuý Ngân gằn giọng , cố kiềm nén cơn giận .

" Không thể tin , mọi thứ đều đang chứng minh rằng chị không sai kể cả việc em đang làm , ở cạnh cô ta vẫn chưa đủ nên mới về đây phát tiết thêm sao ? "

" NINH DƯƠNG LAN NGỌC ..... chị rất thông minh , vậy thì em sẽ chứng minh điều chị vừa nói là đúng , đêm nay chị sẽ phải trả giá cho lời nói của mình và hôm sau chị cũng đừng cầu mong có thể bước được xuống giường  "










END CHAP 52

- Cô bé không tình yêu ( to be continued )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com