Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5


Đôi má của Pete nóng bừng lên khi anh đang ngồi trong làn nước ấm, cố gắng để mắt khỏi Vegas, người đang cẩn thận quan sát anh. Mặc dù Pete đang nhìn đi chỗ khác, anh vẫn có thể cảm nhận được đôi mắt đen của Vegas đang nhìn mình và anh nuốt nước bọt, ép hai chân vào nhau, nuốt khan. Anh bị lột trần và Vegas đang tắm cho anh. Pete cảm thấy xấu hổ, cánh tay của anh bị còng ra sau lưng anh liếm ngang môi dưới khi cảm thấy bàn tay của Vegas đang di chuyển xuống dưới, hiện đang trượt xuống ngực anh ấy và Vegas cười khúc khích phía trên Pete khi anh ấy thấy phản ứng của alpha.

Pete thở gấp gáp, tim đập thình thịch trong lồng ngực và anh đang cố gắng đánh lạc hướng bản thân… bằng cách nào đó. Vegas đang rất vui, đôi mắt của cậu như ngấu nghiến Pete ngay tại chỗ cười khẩy khi thấy má Pete đỏ đến mức nào. Những ngón tay cậu đang từ từ vạch ra những đường gân trên cơ bắp của Pete và cậu liếm ngang môi dưới vì Pete có một thân hình đẹp.

Dù sao thì anh cũng là vệ sĩ đứng đầu.

Một nụ cười nhếch mép ranh mãnh nở ra trên môi Vegas khi cậu từ từ cúi xuống gần và nắm lấy miếng bọt biển, xà phòng bốc lên, Pete nghiến răng vì cảm thấy xấu hổ. Cuối cùng anh cũng được Vegas cho phép anh tắm nhưng… anh ấy không tưởng tượng được nó lại như thế này khi anh ấy yêu cầu Vegas cho-

“Tao có thể tự mình làm được.”

Pete rít lên, nhắm mắt lại và Vegas cười và cúi sát vào Pete, giờ thì thầm vào tai Pete. Mùi hương của Vegas bắt đầu đánh vào alpha từng đợt cậu gầm gừ, cúi xuống gần hơn, nhưng Vegas giật mạnh đầu anh ra sau, nắm lấy tóc anh và cậu lắc đầu.

“Hãy cư xử tốt.”

Vegas ra lệnh và Pete cắm móng tay vào lòng bàn tay, cáu kỉnh.

Vegas đã quá vui với chuyện này và anh ấy không thể dừng lại.

"Tao là chủ nhân của mày. Mày đã quên điều đó, thú cưng?"

Vegas hỏi và anh nín thở.

“Hôm nay tao cảm thấy hào phóng.”

Vegas nói và kéo tóc Pete như một lời cảnh báo một lần nữa.

Pete khó chịu, nhưng hơn cả là anh thích nó. Pete thích khi nó đau và anh dựa vào cái chạm khiến Vegas nhếch mép. Cậu tiếp tục nắm tóc Pete, giữ chặt tóc anh khi cậu ấy từ từ đưa tay xuống thấp hơn, di chuyển miếng bọt biển theo vòng tròn. Pete xoạc chân với nhau, nhưng nó không thực sự là một bí mật về những gì đang xảy ra.

Pete đã rất đau đớn anh kêu lên khi nghe thấy tiếng cười khúc khích sâu sắc của Vegas. Pete nhắm mắt lại và anh cảm thấy má mình nóng bừng, nuốt lại một tiếng rên rỉ khác khi anh cảm thấy bàn tay của Vegas giờ đang đi xuống đùi trong của mình, dang rộng hai chân ra và Vegas cười toe toét.

"Bây giờ chúng ta có gì ở đây?"

Vegas thì thầm vào tai anh và Pete nuốt nước bọt.

Mọi thứ đã thay đổi kể từ khi Pete và Vegas có cuộc nói chuyện đó vào ngày hôm trước. Vegas không biết giải thích thế nào, nhưng mọi chuyện đã khác sau cuộc nói chuyện đó. Những gì Pete nói đã khiến cậu có lẽ khiến trái tim cậu… chỉ một chút thôi. Đó là điều mà Vegas sẽ không bao giờ thừa nhận thành tiếng, nhưng thật tuyệt khi có Pete ở bên. Anh có thể cáu kỉnh, có thể là một thằng khốn nạn, nhưng...

Thật tuyệt khi có một người hiểu Vegas.

Không hoàn toàn, nhưng đủ.

Vegas nghiêng người lại gần hơn rúc vào cổ của tên alpha.

Ôi Chúa ơi.

Vegas cũng đau đớn đến khó nhọc, để mắt đến sự cương cứng đau nhói của Pete. Pete rất đau khổ và anh nhanh chóng định khép chân lại, nhưng Vegas đã kéo tóc anh.

“Đừng khép chân lại.”

lệnh của Vegas phát ra và con cặc của Pete co giật khi nghe thấy lệnh nhỏ của Vegas.

“Vegas!”

Pete rùng mình và Vegas cười toe toét khi nhìn thấy đôi mắt đó nhìn mình. Đôi mắt đó, đôi mắt đói khát ấy - họ đang cầu xin cậu tiếp tục. Khi Pete phục tùng, lơ lửng trong không gian vũ trụ, anh thật lộng lẫy. Nó khiến Vegas muốn hoàn toàn mất kiểm soát và chỉ-

“Tao không thể.”

Pete nói, cảm thấy hông của mình đang oằn xuống trong nước khi Vegas từ từ đưa tay vào giữa hai chân anh và cười.

Vegas lắc đầu.

“Làm ơn!”

Pete thở ra, cảm thấy sự sỉ nhục đang ập đến, nhưng anh không quan tâm. Anh muốn, Chúa ơi, anh muốn Vegas rất nhiều. Đến mức khiến anh phát điên và cố gắng cử động cánh tay của mình, kim loại của còng găm vào da và anh ta gầm gừ.

“Vegas, làm gì đó.”

cuối cùng Pete cầu xin và mắt anh mở to khi tay Vegas đột nhiên quấn lấy cổ họng anh, siết chặt.

Vegas bật cười đưa khuôn mặt của mình đến gần alpha hơn. Pete le lưỡi, muốn tự mình cảm nhận đôi môi của Vegas, nhưng Vegas không hôn anh. Thay vào đó, cậu nhìn xuống và kéo hàm răng của mình lên môi dưới.  Vegas đã thề rằng sẽ không bao giờ chạm vào một alpha nữa, ít nhất là không tự nguyện, nhưng đây là Pete.

Pete thì khác.

Vegas nói và cười toe toét khi thấy phản ứng mà lời nói của Pete.

“Chết tiệt.”

Pete thở hổn hển.

"Chạm vào tao."

"Mày nghĩ rằng mày xứng đáng với điều đó không, cưng?"

Vegas hỏi và Pete ngước nhìn, vòi nước của anh đau nhức gật đầu một cách điên cuồng.

“Vâng… vâng.”

Pete thở hổn hển và Vegas cũng thở hổn hển. Cách mà Pete đã phục tùng cầu xin nhiều hơn nữa - anh quá hoàn hảo đối với cậu và Vegas không thể có đủ. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có thể tìm được một người như anh. Ai đó sẽ rất hợp với cậu nhưng ...

Vegas lùi lại một chút. Đủ để Pete bắt đầu hoảng sợ và mắt anh hướng lên Vegas, cầu xin cậu đừng rời xa mình. Pete cần được thả, anh muốn Vegas chăm sóc anh. Cho dù mọi thứ đã khiến anh ta phải trải qua như thế nào đi chăng nữa, Pete vẫn muốn cậu.

“Tao không nghĩ mày xứng đáng có được.”

“Tao đã rất tốt.”

Pete nói và dựa vào Vegas gần hơn, cố gắng giải phóng đôi tay nhưng anh không thể. Anh cảm thấy mình thật bất lực, đánh mất bản thân hoàn toàn. Tâm trí anh như thể rơi vào trạng thái thôi miên, rơi vào một đám mây mù và tất cả những gì quan trọng là Vegas.

"Mày? Tốt?"

Vegas hỏi.

Thật là tức giận vì Pete đã khuấy động nhiều như thế nào.

“V-vâng.”

“Tao sẽ ngoan.”

anh nói và Vegas mở to mắt khi thấy nước mắt của Pete.

“Chết tiệt, Pete!”

Vegas nguyền rủa đưa tay xuống, đầu Pete trượt ra sau khi anh cảm thấy những ngón tay của Vegas đang quấn lấy con cặc của mình và anh mỉm cười. Pete to lớn và nóng bỏng Vegas không lãng phí thời gian bắt đầu di chuyển bàn tay của mình với tốc độ nhanh, làm cho hông của Pete oằn oại như phát điên.

"Ôi, chết tiệt, chết tiệt-"

“Nhìn tao này.”

Vegas gầm gừ và nắm lấy cổ Pete nói với Pete rằng ai là người nắm quyền và Pete không thể nhìn đi chỗ khác, mắt anh nhìn chằm chằm vào Vegas người nở một nụ cười tự mãn trên môi.

“Tốt!”

Vegas nói và cười khi thấy Pete cũng thích điều đó.

Vegas siết chặt lấy con cặc của Pete, người alpha đụ mình vào nắm đấm của Vegas cười nhẹ. Anh đang rên rỉ và co giật trên tay cậu. Cậu biết rằng Pete đang ở gần. Đôi má của Pete bỏng rát vì xấu hổ khi anh nhận ra mình đang tiến gần đến mức nào… quá nhanh.

Quá nhanh.

Vegas lại cười và Pete trừng mắt nhìn cậu nhưng sau đó Vegas vặn cổ tay anh và Pete ngửa đầu ra sau, dúi vào lòng bàn tay Vegas, lắc đầu. Anh đang cắn vào môi dưới của mình và Vegas cúi gần hơn, nắm lấy khuôn mặt của anh.

"Đến?"

Vegas hỏi và Pete gật đầu.

“Vâng… mẹ kiếp-”

“Nhanh quá.”

Vegas và Pete gầm gừ nói, nhưng anh thậm chí không thể nói gì vì cảm thấy quá tuyệt. Pete cúi người lại gần và hít một hơi thật sâu, lại say sưa với mùi hương mà anh ngửi thấy trên Vegas . nó mạnh hơn, ngọt ngào hơn bình thường và nó chỉ ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn. Pete gầm gừ và anh nghiến răng.

"Cảm thấy tốt không?"

Vegas hỏi với giọng thích thú và Pete gật đầu lia lịa.

“Vâng… Vegas, tao...”

“Vậy thì, tiếp tục đi.”

Vegas thúc giục, ôm chặt Pete không thể rời mắt khỏi anh.

“Đến đây...”

Vegas ra lệnh và hông của Pete oằn xuống như điên, dựa lưng vào bồn tắm khi anh tiếp tục di chuyển hông lên.

Pete đẩy hông anh lên thêm vài lần nữa trước khi anh không thể kìm lại được nữa cắm răng vào môi dưới của anh mạnh đến nỗi chảy máu, nhưng anh không quan tâm. Pete đang đến khó khăn hơn bao giờ hết, nói đi nói lại tên Vegas, giống như một câu thần chú khi anh cảm thấy từng thớ thịt trong cơ thể mình căng lên, dồn dập khắp bàn tay của Vegas.

Vegas mỉm cười, thậm chí không nhận ra rằng cậu đang rên rỉ cùng với Pete và Vegas lắc đầu.

“Nước bẩn hết rồi, cưng à!”

Vegas và Pete kêu lên khi Vegas ngừng chạm vào anh. Pete cảm thấy lâng lâng và anh nheo mắt lại khi Vegas đưa tay lại gần và cười khúc khích.

“Hãy liếm nó sạch sẽ đi cưng.”

Pete rất vui khi tuân theo, liếm sạch bàn tay của Vegas, rên rỉ khi nếm mùi vị của mình trên các ngón tay của Vegas. Pete đang nhìn lên khi Vegas đẩy ngón tay vào sâu trong miệng đến tận cổ họng và Vegas rên rỉ vì nó quá tốt. Pete đang rên rỉ nhưng anh không thể dừng lại.

Anh muốn nhiều hơn thế. Anh muốn Vegas hoàn toàn lợi dụng anh.

“Cậu bé ngoan.”

Vegas nói rụt ngón tay lại, cảm thấy con cặc của mình đang co giật và cậu cười toe toét khi thấy Pete nhìn vào chỗ phồng trong quần mình, cậu nghiêng đầu sang một bên. Vegas chạm vào con cặc cứng ngắc của mình qua quần và quan sát cách Pete tiếp tục nhìn lên.

"Muốn cái này?"

Vegas hỏi và Pete gật đầu.

“Vâng.”

Pete ngượng ngùng nói, chờ đợi một lời khen ngợi khác. Anh thích nó khi Vegas khen ngợi anh. Anh muốn trở thành một con đĩ ngoan ngoãn.

Nhưng, trước khi Vegas kịp cởi cúc quần và đụ cái miệng xinh xắn của Pete, cậu đã nghe thấy tiếng cửa đóng sầm và rủa thầm.

Kan đã đến ngôi nhà an toàn.

-

Vegas trở lại phòng vài giờ sau đó. Trong khi đó, Pete vẫn giữ bản thân bận rộn, đọc cuốn sách mà Vegas để lại trong phòng bằng cách nào đó khiến bản thân bận rộn. Pete không muốn nghĩ về những gì đã xảy ra trước đó. Khi Vegas cho anh cái gọi là bồn tắm. Sẽ rất dễ dàng để đổ lỗi tất cả cho Vegas, nói rằng Vegas đã ép buộc anh, nhưng anh đã không làm vậy. Đó là Pete muốn nó, rất khao khát Vegas, anh nuốt khan, cảm thấy má mình nóng lên một lần nữa.

Thật khó để diễn tả thành lời, những điều mà Vegas khiến anh cảm thấy. Vegas đã mở khóa điều gì đó bên trong anh và anh muốn nhiều hơn thế. Anh muốn khám phá khía cạnh đó của bản thân nhiều hơn muốn Vegas là người dạy anh nhiều hơn về- Tuy nhiên , thật là rắc rối đến mức nào khi muốn một thứ như thế này?

Pete đang ngồi trên sàn, đọc sách và mím môi, ngước mắt lên khi nghe thấy tiếng mở khóa của cửa. Anh lắc đầu và giả vờ không bận tâm đến những sự kiện đã xảy ra trước đó, phớt lờ cái nóng trên má và anh mím môi lại

Thường thì khi ông Kan đến thăm; Vegas luôn giải tỏa nỗi thất vọng của mình đối với Pete.

Vegas xông vào phòng, đóng sập cửa lại và Pete nao núng, nhưng không để điều đó làm phiền anh. Anh chỉ cần lật trang, dựa vào tường và ngâm nga theo. Vegas trừng mắt nhìn Pete. Một phần của cậu bị cám dỗ để bắt đầu la hét và la hét; cha lại đánh cậu một lần nữa...

Một cuộc chiến khác.

Và Vegas đã rất tức giận muốn hét lên  nhưng rồi cậu liếc nhìn Pete rồi cảm thấy cơn giận của mình biến mất. Không hoàn toàn, nhưng đủ để cậu nằm phịch xuống giường. Pete nhìn lên nheo mắt lại. Má của Vegas đã hình thành một vết bầm khó chịu Pete nắm chặt lấy các cạnh của cuốn sách vì nó khiến anh bực mình.

Kan là một tên khốn. Cho dù Pete thực sự muốn ghét Vegas đến mức nào, anh vẫn...

Bởi vì anh biết nó như thế nào và bây giờ thấy Vegas phải chịu đựng bao nhiêu điều tồi tệ do người cha khốn nạn, anh nhận thấy rằng có lẽ Vegas cũng tan nát như anh.

Vegas chế giễu khi nhìn thấy Pete với một cuốn sách cậu nghiêng đầu sang một bên.

"Mày lấy cuốn sách ở đâu?"

Vegas hỏi trong sự thích thú.

" Đã ra ngoài để mua nó?"

Pete hỏi và đảo mắt.

“Đọc sách không hợp với thằng ngu như mày.”

Vegas cười khúc khích khi thấy Pete đang trừng mắt nhìn mình và Pete tặc lưỡi khó chịu.

“Có gì khác để làm ở đây không? Tao đang chán nản với tâm trí của mình, hãy cứ để tao như vậy.”

Pete nói và lật từng trang. Khi sự im lặng rơi xuống giữa hai người họ, Pete nhìn lên. Một lần nữa, anh thương hại Vegas vì anh không muốn Vegas-

"Hmm, thực sự có thể nói đặc điểm tính cách của ai đó dựa trên nhóm máu của họ không?"

Pete hỏi và Vegas liếc nhìn anh ta.

"Nhóm máu của mày là gì, Vegas?"

“AB”

Vegas uể oải nói và Pete ậm ừ theo.

“Mn. AB. Điều đó thật tuyệt. ”

Vegas không thể không mỉm cười và sau đó cậu bắt chéo chân.

"Còn mày?"

"O."

"Cuốn sách nói gì?"

Pete bắt đầu lật từng trang và anh mỉm cười khi cuối cùng cũng tìm thấy nó.

“Loại O - thông minh, đẹp trai-”

anh bắt đầu liệt kê, nhưng sau đó anh nghe thấy tiếng rên rỉ của Vegas, vì vậy anh dừng lại và nhìn lên Vegas, lúc này đang cố gắng không cười.

"Nó thực sự nói vậy!"

Pete nói và Vegas cười khúc khích.

"Tao nghĩ mày nên đốt cuốn sách, nó sai."

“Đó là cuốn sách của mày.”

Anh lật vài trang.

"Loại AB rất đặc biệt. Nhìn bề ngoài thì có vẻ dễ dàng tiếp cận, nhưng thực ra rất khó đọc. Khó nói họ đang nghĩ gì, đang cảm thấy gì. Cảm xúc phức tạp ”

Pete và Vegas đảo mắt.

"Đúng?"

“Sao cũng được.”

Vegas nghiêng người lại gần Pete, lấy cuốn sách ra khỏi người anh vì đang bực mình,  không cần một cuốn sách chết tiệt để nói cho cậu biết nên hành động như thế nào. Hoặc cảm nhận.

“Đó chỉ là một mớ nhảm nhí.”

Vegas nói bằng tiếng Anh và Pete rên rỉ.

“Trả lại cho tao cuốn sách.” Pete nói và nắm lấy mặt bên kia của cuốn sách và kéo lên. Anh kéo mạnh hơn Vegas và cuối cùng anh kéo Vegas lại gần mình hơn.

Với khuôn mặt của họ cách nhau vài inch, Pete nhanh chóng thả cuốn sách ra và được đưa trở lại phòng tắm. Họ có bao giờ nói về nó không? Thậm chí có điều gì đó để nói về? Điều này có lẽ chỉ là niềm vui đối với Vegas. Pete liếm ngang môi dưới, cổ họng khô khốc khi anh nhìn vào mắt Vegas và mắt anh lướt xuống dưới, nhìn xuống vết bầm tím và không hề suy nghĩ về điều đó, anh đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm vào má Vegas.

Vegas nao núng và trong giây lát cậu  cứ như vậy… gần như tận hưởng khoảnh khắc êm ái. Những ngón tay của alpha nhẹ nhàng sượt qua má cậu nhưng rồi cậu nhanh chóng thoát ra khỏi nó. Cậu không cần những cái chạm nhẹ nhàng, không cần… cậu không yếu đuối. Chỉ vì cậu là một omega, không có nghĩa là cậu cần được chữa trị-

Pete không biết. Pete không biết.

Vegas thay vì cáu kỉnh với Pete, cậu lùi lại và ngồi lên giường một lần nữa.

"Mày đang bị thương?"

Pete hỏi sau một lúc.

"Kan đã làm điều đó với mày, phải không? ”

Vegas không biết tại sao bây giờ cậu ở cùng với Pete, nó không đau lắm. Kể từ cuộc nói chuyện của họ, Vegas đã thay đổi ... Cậu không biết làm thế nào hoặc tại sao, nhưng-

Vegas nói và liếc nhìn Pete.

Pete đã hiểu.

"Mày có đói không?"

Vegas hỏi sau một lúc im lặng và Pete mỉm cười.

“Vâng.”

Pete nói và cười toe toét.

"Tôi muốn cà ri."

Vegas đảo mắt liếc nhìn anh.

"Tao phải lấy nó ở đâu?"

“Tao không ăn mì của mày nữa.”

"Hãy nấu nó. Mày có một nhà bếp ở đây. ”

“Ugh, mày thật phiền phức.”

Vegas nói và Pete có thể thấy Vegas đáp lại một nụ cười.

"Nhanh lên. Nhanh lên nào."

"Một lần nữa, mày có nhận ra rằng tao đã bắt cóc mày, phải không?"

Vegas hỏi, đặt tay lên hai bên hông cười khẩy khi thấy Pete lại mở cuốn sách ra và ngước nhìn anh.

“Hãy chắc chắn để làm cho nó thêm cay.”

Pete nói và Vegas trừng mắt nhìn Pete.

Pete đã nói đùa, phải không?

Hơn nữa, không có chuyện Vegas đi nấu ăn cho Pete. Cậu chưa bao giờ nấu ăn trước đây và…

… Nửa giờ sau, cậu thấy mình đang ở trong bếp, duyệt internet về cách chế biến món ăn mà Pete muốn ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com