471
Khoa Khoa:" Ngươi không buồn hả? "" Không buồn, "Mãn Bảo nói:" Nàng không nói cho ta, ta bảo mấy người đại ca tam ca từ từ suy xét là được.
"Bé nói:" Phục linh ở chỗ chúng ta có thể tự mọc tự sinh trưởng, nếu nó có thể sinh trưởng, thì chắc chắn có thể trồngđược, chỉ là chúng ta còn chưa biết cách trồng mà thôi. "
" Ký chủ đã bảo mấy người ca ca của ngươi trồng thử rồi hả? "Sao nó không nhớ có việc này?" Không, "
Mãn Bảo,"Không phải là tìm được ít quá, mà phục linh còn đắt sao? Bọn họ không nỡ, haizz, vốn đang địnhchờ tiến sĩ D nghiên cứu ra thì hỏi nàng, kết quả biện pháp của nàng không thích hợp với chúng ta, còn phải tốn tíchphân để mua.
"Mãn Bảo muốn không làm mà hưởng - xuất quân chưa giành được thắng lợi đã mất - chỉ đành tạm thời đặt việc này xuống, có điều bé tính ngày mai sẽ nói với đại ca tam ca một tiếng, xem bọn họ có bằng lòng lấy một miếng phục linh ra làm hạt giống không.
Đương nhiên là mấy huynh đệ Chu đại lang không muốn, lý do của bọn họ cũng rất đầy đủ," Không phải năm ngoái muội đã thử rồi sao? "
Chu tứ lang nói:" Còn bẻ vài miếng đấy, kết quả toàn bị thối thôi, mà muội còn giấu không cho bọn ta biết, nếu không phải ta ở phòng bên cạnh ngửi thấy mùi..
"Mãn Bảo bi phẫn nói:" Không phải vì muội không biết trồng trọt sao? Nhưng đại ca và tam ca biết trồng trọt. "
Chu đại lang liền ho nhẹ một tiếng, nói:" Mãn Bảo, ta và tam ca muội cũng từng thử rồi, căn bản không trồng được. "
Chu tứ lang khiếp sợ nhìn hai ca ca, sao hắn không biết việc này?Chu đại lang giải thích:" Bọn ta cũng không bẻ chỗ phục linh tốt đâu, toàn dùng mấy miếng bị rơi xuống thôi, nhưngcũng không trồng được.
"Chu tam lang giải thích:"
Mãn Bảo, có mấy thứ chỉ thích hợp mọc nơi hoang dã, chúng ta muốn trồng, chưa chắc chúngnó đã muốn mọc.
Bọn ta cũng biết phục linh kiếm được nhiều tiền, nhưng chuyện như trồng trọt này không thể gấpđược, mà số phục linh chúng ta tìm được vốn cũng chẳng nhiều lắm, nếu giờ lấy ra để thí nghiệm xem nên trồng thế nàothì chỉ toàn lãng phí thôi. "Chu tứ lang gật đầu lia lịa," Đúng thế, đúng thế, phục linh rõ đắt."
Ngay cả đại ca và tam ca cũng không có lòng tin, Mãn Bảo chỉ đành hoàn toàn buông xuôi việc này.
Có điều bé không buông cũng không được, bởi vì sắp đến lúc bắt đầu thu hoạch vụ chiêm rồi, bé rất bận.
Lần này Trang tiên sinh vẫn không cho bọn họ nghỉ, chỉ là không giao thêm bài tập cho bọn họ thôi, để cho sau khi tanhọc bọn họ có thời gian đi xử lý một số chuyện ở nông trang.
Nhưng thật ra Bạch trang đầu có thể làm tốt những việc này, cũng không cần bọn họ nhọc lòng.
Chờ đến khi thu hoạch lúa mạch xong, cây đậu cũng đã có thể thu hoạch, sau khi thu hoạch hết cây đậu, thì lúa nước cũng có thể thu hoạch được rồi.
Có thể nói bắt đầu từ lúc thu hoạch vụ chiêm, người trong thôn không có thời gian dừng lại, người nhà họ Chu cũng nhưvậy.
Có điều năm nay mọi người đều bận trong vui vẻ, vì tuy toàn bộ thôn Thất Lí không đến mức bội thu, nhưng vì trước khilúa mạch và lúa nước trổ bông đã có mấy trận mưa, sau đó trời lại nắng đẹp, cho nên thu hoạch năm nay cũng không tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com