Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4.6: Bụng to tự cưỡi

Dậy sớm ăn tinh, ôm bụng trèo lên vắt tinh

Ánh sáng sớm dịu nhẹ tràn qua rèm lụa, trải một lớp vàng nhạt lên giường đệm. Tề Uyên vẫn ngủ, hơi thở đều, tay vẫn đặt lên bụng vợ như thể không muốn rời ngay cả trong mộng.

Khiêm tỉnh dậy trước.

Cái bụng tám tháng nặng nề khiến Khiêm trở mình khó khăn, nhưng cũng chính cái thân thể nặng đó lại râm ran một cơn rạo rực mới—ấm nóng từ bụng dưới lan dần ra toàn thân. Nhìn khuôn mặt đang ngủ yên kia, ánh mắt dừng lại nơi cánh tay rắn chắc, nơi cổ vươn dài, rồi hạ thấp dần xuống chỗ chăn gồ lên rõ ràng giữa hai đùi.

Cặc Tề Uyên đang cương lên trong vô thức.

Khiêm nuốt nước bọt. Cảm giác đêm qua vẫn còn râm ran nơi mép lồn, và sâu hơn nữa là một nỗi đói tình âm ỉ chưa nguôi.

Khiêm cúi người quỳ nhẹ. Cái bụng bầu chạm nhẹ vào đùi Thái tử. Từ góc này, vú trướng sữa đong đưa, bụng tròn phập phồng, mà cặp môi đã ngậm lấy đầu khấc nóng rực, vừa cương lên đã được nuốt trọn vào nơi ẩm ướt nhất.

“Ư…”

Tề Uyên rên khẽ trong mơ, mi mắt giật nhẹ. Nhưng Khiêm đã bắt đầu mút thật đều, lưỡi liếm dọc thân, môi khép chặt, đầu nhấp nhịp. Bụng to run nhẹ theo từng nhịp cúi, sữa bắt đầu rỉ ra khỏi đầu vú, nhỏ xuống đùi.

Khiêm liếm dọc theo thân cặc, từ gốc lên khấc, đầu lưỡi ve tròn một vòng quanh mép mũ, rồi hạ xuống lại dọc sống cặc, lưỡi lướt tiếp xuống dưới.

Khiêm cúi sâu hơn, đầu trượt giữa hai đùi, môi chạm vào một bên dái, rồi nhẹ nhàng ngậm lấy. Đầu lưỡi đảo quanh bìu căng mượt, ấm và mềm nặng tinh. Người ngự thai quý tộc ấy mút từ tốn, tay giữ cặc dựng thẳng đứng, như đang dâng tế khí trời chứ không phải một việc dâm loạn.

Tề Uyên rên khẽ trong giấc ngủ. Mí mắt giật, lưng cong nhẹ.

Khi đầu lưỡi liếm qua bên dái thứ hai, chàng giật mình mở mắt.

Khung cảnh đầu tiên đập vào mắt chàng—là biểu ca bụng bầu tám tháng đang quỳ giữa hai đùi, liếm dái mình như đang đói khát. Vú ướt sữa, bụng tròn ép vào háng mình, cổ họng phát ra tiếng mút nhè nhẹ.

Cặc Thái tử giật mạnh một cái.

“Khiêm… em đang làm gì đó…”

“Con đói, thiếp cho nó ăn sáng” 🙂 Khiêm đáp, ngẩng đầu, khóe môi còn dính nước liếm, mắt ươn ướt ánh lên vẻ tinh nghịch hiếm có.

“Khiêm…” – giọng Thái tử khàn đặc, vỡ ra trong cổ họng, khoái cảm ngái ngủ làm chàng nứng lên– “Biểu ca đang làm ta… phát điên…”

Luỡi Khiêm chậm rãi liếm quanh đầu khấc bóng loáng. Mắt Khiêm ngước lên, ngoan ngoãn, nhu thuận đến mềm ruột.

Tề Uyên nhìn xuống, bàn tay vén tóc chàng ra sau tai. Trong ánh mắt vẫn còn dư âm dịu dàng đêm trước, nhưng giờ đây, nứng đã trỗi dậy.

“Mút sâu nữa đi, biểu ca… đệ nứng quá"

Khiêm được cổ vũ, rướn người lên, miệng mở ra, ngậm trọn đầu cặc, rồi trượt sâu dần xuống. Lưỡi ép sát, môi khép chặt, nuốt sâu từng phân thịt nóng bỏng vào cổ họng.

“Ưa… ừm…” – Khiêm khẽ nấc, nhưng vẫn tiếp tục nuốt xuống, để cặc chạm tới tận cuống họng, nghẹn một cái mà mắt vẫn không rời khỏi ánh nhìn của Thái tử.

Tề Uyên rên nhỏ, rồi khẽ dướn mông lên.

Một cú nắc nhẹ.

Đầu cặc chạm sâu vào cổ họng, làm Khiêm khựng lại một nhịp, mắt chớp nhanh, nước dãi rịn ra ở khoé môi.

“Biểu ca ngoan quá… đệ chỉ muốn được thế này mỗi sáng…”

Thái tử lại dướn nhẹ mông thêm lần nữa, nắc sâu hơn, nhịp đều và chậm. Cảm giác đầu khấc được bóp chặt trong cổ họng ướt nóng khiến chàng rên rỉ như thú đói vừa được vuốt ve.

Cổ họng Khiêm siết chặt lấy thân cặc mỗi lần nuốt xuống. Tay bám lấy đùi Thái tử, run run, nhưng không ngừng. Lưỡi vẫn quấn, môi vẫn mút, dâng trọn mình như một lễ vật sống.

Tề Uyên thở dốc, tay siết ga giường, đầu ngửa ra sau. Mỗi cú nắc nhẹ vào cổ họng Khiêm như kéo căng toàn bộ dây thần kinh. Cặc chàng giật liên hồi, sắp bắn.

“Ư… Khiêm… ta không chịu nổi… ta… sắp…”

Chàng rên lên, hông giật một cái sâu hơn, cặc chạm tận cuống họng—rồi bất ngờ cảm thấy một bàn tay siết chặt gốc cặc lại.

Tề Uyên khựng người.

Khiêm rút miệng ra, nước dãi vương khắp môi, mắt long lanh nhưng đầy cố ý. Tay vẫn giữ chặt gốc cặc nóng rực đang giật thon thót vì bị ngăn không cho xuất.

“Không được ra ở đây.”

Khiêm nói, giọng còn khàn khàn vì nghẹn:

“Điện hạ bắn ra… phải bắn vào trong thiếp.”

Tề Uyên còn chưa kịp thở, Khiêm đã bắt đầu trèo lên người ngài.

Bụng bầu tám tháng tròn căng, nặng nề, nhưng Khiêm vẫn rướn qua, đùi mở rộng, quỳ gối hai bên hông Thái tử. Cái lồn sưng đỏ vẫn còn rịn nước đêm qua, vừa hé ra vừa rên rỉ thèm khát.

“Thiếp… muốn nuốt hết vào trong… từng giọt của người…”

Khiêm nhấc người lên, tay nắm lấy cặc vẫn cứng đến đỏ rực, đặt đúng ngay khe lồn đang nóng hổi. Cả hai cùng rên khẽ khi đầu khấc chạm môi dưới.

“Để biểu ca… ăn trọn long tinh sáng sớm của đệ…”

Và Khiêm ngồi xuống.

Từ từ nuốt trọn cặc Thái tử vào trong. Cái lồn mềm ướt thít chặt lấy từng tấc thịt, trơn dính, nóng hổi. Bụng bầu gò lên, con đạp như giận bố mẹ mới sáng sớm làm mình tỉnh giấc.

Khiêm thở dốc, vừa xoa bụng vừa bắt đầu sàng nhẹ. Cái lồn sắp đẻ bú mút cặc rồng, mông lắc qua lắc lại để điểm G được gãi.

“Ư… a… Điện hạ… hôm nay thiếp phải… vắt hết tinh của người…”

Tiếng nói thở ra như rên, nhưng ánh mắt lấp lóe sát khí ghen tuông. Khiêm cúi người xuống, mặt sát mặt, chuyển sang nhún cặc đều nhịp, bụng căng bật lên từng cú dập, vú lắc lư rỉ đầy sữa non.

“Không cho ai ăn hết. Không cho Nhã, không cho Dương, không cho ai hết.”

Biểu ca ghen với ai?" – Tề Uyên thở gấp, ngón tay vuốt từ bụng lên ngực Khiêm,

“Đêm qua đụ ta cả một trận, sáng nay em lại tự trèo lên… còn không tha cho ta nữa sao?”

Khiêm mím môi, cúi xuống thì thầm sát tai, giọng khàn như tiếng rên cắn răng:

“arhh. ưrhhh. hưrhhh,.... Thiếp. ghen. với. CẢ.CÁI.HẬU.CUNG.NÀY!!! "

Mỗi chữ nhả ra là một cú nhún. Mỗi lần mông đập xuống là một đợt nước bắn tung mép lồn,

“Con cặc này là của thiếp"

“Vậy mà người dám để thiếp ngủ 1 mình, cả tuần liền đi gieo tinh vào cái lồn khác …

Tề Uyên rên dài, bàn tay trượt lên vuốt ve cặp vú đang rỉ ướt:

“Biểu ca của ta hôm nay dữ quá…”

Khiêm bật cười khẽ, vẫn không dừng dập xuống:

“Dữ cũng là do người dạy. Người dạy thiếp há miệng ngậm cặc, dạy thiếp ưỡn bụng ra đón tinh, bây giờ lại hỏi sao thiếp biết đòi…”

“Người cứ nằm đó. Đừng có mơ bắn cho ai khác, cái lồn này sáng sớm phải hút cạn người. ”

Tề Uyên rên thành tiếng. Mắt nhìn cái bụng rung theo từng nhịp ngồi, mồ hôi Khiêm nhỏ xuống ngực mình, nước sữa bắn cả lên mặt. Chàng giật hông, không nhịn được thúc ngược từ dưới lên. 

“Biểu ca…” – chàng khàn giọng – “Biết ghen kiểu này… làm ta càng muốn bắn ngập tử cung”

Khiêm rên lên:

“Vậy bắn đi… cho đầy thêm… thiếp chừa bụng ra để hứng tinh ngài mà…”

Khiêm mím môi, cưỡi nhanh hơn. Tiếng dâm vang khắp phòng: pạch, pạch, pạch—lồn ướt dập cặc sượt thẳng tử cung, tinh hôm qua hòa tinh sáng nay.

Tề Uyên gồng người.

Hai tay siết lấy hông Khiêm, nắc hông ngược lên từng nhịp, đâm cặc sâu hơn, mạnh hơn, đầu khấc thúc liên tục vào cửa của tử cung đang che chở túi thai.

“Mmm… a—ta tới… Khiêm, ta…”

Phập.

Tề Uyên bật ra một tiếng rên nghẹn. Cặc chàng giật mạnh, rồi phun tinh, từng đợt nóng hổi tuôn đập vào cửa tử cung. Khiêm ngồi sập xuống, co giật trên thân cặc, cả thân thể run lên theo từng đợt xối vào bên trong.

“Ư… aa… ấm quá… bắn hết vào con rồi… hức ức, xin lỗi con, mẫu phụ sướng quá, hức hức...”

Lồn Khiêm co bóp theo từng nhịp bắn, như vắt chặt lấy từng giọt cuối cùng. Cái bụng bầu rung nhẹ từng cơn, vú vẫn rỉ sữa nhỏ từng giọt trắng đục xuống ngực Tề Uyên, chảy dọc xuống bụng cả hai, hòa vào tinh lỏng đang rịn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com