🥛Tên truyện: Bé Khóc Nhè Omega Của Đại Lão Rất Giỏi Làm Nũng🥛Tác giả: Tống Thỏ Mao🥛Nguồn convert: củ cải đỏ🥛Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (224 chương)🥛Tình trạng bản edit: Đang tiến hành🥛Editor: @lavande1210🥛Thụ ngọt mềm hương sữa hay khóc nhè x Công phúc hắc thê nô🥛Dò mìn: Có sinh con, thụ RẤT hay khóc…
Artist: 尤石马 【 Yushma 】 Thay vì Nezuko là quỷ thì bây giờ Tanjirou là tiểu quỷ ngậm ống và Takeo thì luôn theo sát bảo vệ anh mình. Lạ thay đây không chỉ đơn giản là tình anh em đơn thuần .Lưu ý: không được đem đi đâu vì chưa có sự cho phép từ tác giả.…
Thế Gia Danh MônTác giả: Thập Tam XuânXuyên qua trở thành sửu nữ* đệ nhất kinh thành, chồng không thương, mẹ chồng không thích, cha mẹ không còn lại còn bị tiểu thiếp bên cạnh xoi mói. Nhưng bất công chính là vì hoàng đế tứ hôn nên nàng không thể hòa ly. Có điều không sao hết, ta khác có cách sống thật tốt *Sửu nữ: Người đàn bà xấu tính xấu nếtP/s: Ta kì công như vậy post cho các nàng, mong các nàng đọc vui vẻ... Còn VOTE thì... "tùy lòng hảo tâm <3 '' ^^…
Tác giả: Bất HiếtEdit: Meii YanggTình trạng: Hoàn thànhEditing.........Tag: nam nam, cao H, song tính, h văn, xuyên nhanh, np......⚠️Truyện sử dụng ngôn từ thô tục…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Tên truyện: Chỉ rung động vì emTên truyện trên convert: Duy nhất vì ngươi tâm độngTác giả: Mộ NghĩaConverter: TieuQuyen28Editor: LadySố chương: 71 chươngTình trạng: Hoàn ( đã hoàn trên convert) Nam chính - Nữ chính: Cố Mục Niên - Khương DaoCảm ơn bạn Tram520 đã tặng cho một chiếc bìa xinh xinh (づ。◕‿‿◕。)づGiới thiệu:Trên bữa tiệc tối nào đó, mọi người đều suy nghĩ Cố thiếu sẽ đem mỹ nữ nào đến dự tiệc đâyKhoảng thời gian trước Cố thiếu từng dính vào tin đồn xấu với thiên kim Trương gia nhưng mà lại nghe đồn anh có ý với thiên kim Lý gia. Nhưng mà, lần này anh nắm tay một cô gái bước xuống xe lại là một khuân mặt chưa từng thấy qua, là một cô gái có bộ dáng thanh tú dịu dàng. Người qua đường giáp: "Cố thiếu hôm nay đột nhiên đổi khẩu vị? Thật là mới mẻ a. Người qua đường ất: "Điều này cũng. . . Quá tốt?"Người qua đường bính: "Đây chắc hẳn chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi."Nhưng kế tiếp -- anh lại ở trước mặt rất nhiều người, ngồi xổm xuống ở trước mặt cô gái nhỏ, không coi ai ra gì mà mang giày cho cô.Mọi người kinh rớt cằm.Sắc mặt Khương Dao hồng hồng, rụt chân lại, cố ý nhỏ giọng nói chỉ để hai người nghe: "Uy, không phải là anh không thích em mang đôi giày này sao......"Cố Mục Niên ngẩng đầu liếc cô một cái, ngữ khí lạnh băng, "Là ai quấn lấy anh cầu xin cả buổi chiều?" Tay anh bắt lấy mắt cá chân của cô còn chưa buông ra, tiếp tục nói: "Chút nữa nhớ tựa vào anh, đừng để bị ngã."Khương Dao mỉm cười, "Dong dài......"…
Hán Việt: Hư ( 1V1 H )Tác giả: Nguỵ Thừa TrạchTình trạng: Hoàn thànhEdit: AnnhieBeta: Đậu XanhNguồn: Reine(koanchay)Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Hào môn thế gia, Vườn trường , Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên , Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt , 1v1 , Nữ chủ🌱Truyện chỉ đăng duy nhất tại tài khoản wattpad: dauxanhxinhxeo.🌱Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không reup…