Chương 30: Khi Bóng Tối Gieo Mầm
Chương 30: Khi Bóng Tối Gieo Mầm
"Một vết nứt nhỏ có thể phá hủy cả nền móng vững chắc nhất."
Slytherin - Phòng Sinh Hoạt Chung
Không khí trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin nặng nề một cách lạ thường.
Từ sau bữa sáng hôm đó, không ai dám trực tiếp nhắc đến tin đồn về Tom Riddle. Nhưng nó không cần phải được nói ra thành lời—nó đã len lỏi vào từng ánh mắt, từng cái nhìn lén lút, từng sự e dè không thể che giấu.
Tom ngồi trên ghế bành gần lò sưởi, đôi mắt trầm ngâm lướt qua căn phòng.
Hắn không cần phép Legilimency để nhận ra điều gì đang xảy ra.
Orion Black đang nói chuyện với một nhóm nhỏ phía góc phòng. Từ vị trí của mình, Tom không nghe rõ nội dung cuộc trò chuyện, nhưng điều đó không cần thiết.
Chỉ cần nhìn cách bọn họ thi thoảng liếc mắt về phía hắn, cách giọng điệu của Orion có chút hạ giọng đầy thận trọng—cũng đủ để hắn biết một số kẻ đã bắt đầu dao động.
Hắn đã đánh giá thấp Hadrian Potter.
Hắn không nghĩ rằng Hadrian có thể ra tay nhanh như vậy. Và điều quan trọng hơn—Hadrian biết điều gì đó mà chính hắn cũng không biết.
Điều đó khiến Tom khó chịu hơn bất cứ điều gì.
Tom Riddle không bao giờ để bản thân rơi vào thế bị động.
Thư Viện - Buổi Tối
Hadrian khép lại quyển sách trên tay, bình thản liếc nhìn người vừa ngồi xuống đối diện cậu.
Abraxas Malfoy khoanh tay, ánh mắt lạnh lẽo nhưng ẩn chứa tia sắc bén.
"Hắn đã phản ứng chưa?" Hadrian lên tiếng trước, giọng điệu không chút vội vã.
Abraxas khẽ cười, nhưng đó không phải nụ cười mang ý nghĩa vui vẻ. "Cậu nghĩ hắn sẽ phản ứng thế nào?"
Hadrian im lặng.
Cậu biết Tom.
Tom Riddle sẽ không lộ ra bất kỳ dấu hiệu mất kiểm soát nào. Nhưng Hadrian chắc chắn rằng, trong tâm trí Tom lúc này, sự nghi ngờ đã bắt đầu cắm rễ.
Cảm giác không thể kiểm soát hoàn toàn tình hình—đối với một kẻ như Tom, đó là thứ khó chịu nhất.
"Bước tiếp theo của chúng ta là gì?" Abraxas chậm rãi hỏi.
Hadrian tựa lưng vào ghế, ánh mắt đầy suy tính.
"Chúng ta không cần làm gì cả."
Abraxas nhướng mày. "Không làm gì?"
Hadrian khẽ nhếch môi. "Đúng vậy. Hắn đang ở vào trạng thái mà bất kỳ hành động nào của hắn cũng có thể trở thành sơ hở. Càng nôn nóng lấy lại quyền kiểm soát, hắn càng dễ mắc sai lầm."
Abraxas nhìn Hadrian một lúc lâu, trước khi khẽ cười.
"Cậu thực sự không giống một Gryffindor chút nào."
Hadrian chỉ im lặng.
Abraxas dựa lưng vào ghế, ánh mắt sắc lạnh, nhưng ẩn chứa một chút thích thú.
Có lẽ Hadrian Potter thực sự không giống như vẻ ngoài mà cậu ta thể hiện.
Và đó là điều khiến Abraxas không thể không bị thu hút.
Phòng Sinh Hoạt Chung của Slytherin - Đêm Khuya
Ánh sáng từ lò sưởi chập chờn phản chiếu lên đôi mắt Tom Riddle, tạo ra những vệt sáng tối kỳ dị trên gương mặt hắn. Phòng sinh hoạt chung đã chìm vào tĩnh lặng, nhưng Tom vẫn ngồi đó, lưng thẳng, tay đan hờ trước mặt, những ngón tay gõ nhịp nhẹ lên mặt bàn gỗ mun.
Trong đầu hắn, những mảnh ghép đang xoay vần, không ngừng sắp xếp lại theo những hướng khác nhau.
Hadrian Potter biết điều gì đó mà hắn không biết.
Cơn khó chịu len lỏi trong lồng ngực, một thứ cảm xúc hiếm hoi mà Tom không thường trải qua. Hắn ghét điều này.
Hắn ghét việc mình bị đặt vào thế bị động.
Hắn ghét việc những kẻ xung quanh bắt đầu có ánh mắt nghi ngờ, dù chỉ là thoáng qua.
Hắn đã xây dựng vị thế của mình một cách cẩn thận—không một chút tỳ vết, không một lời đồn ác ý nào có thể bám vào hắn. Hắn không thể để một lời nói mơ hồ làm lung lay cả nền móng mà hắn đã dày công tạo dựng.
Tom khẽ nheo mắt.
Hắn nhớ lại khoảnh khắc Hadrian nói câu đó.
"Cậu không thực sự biết mình là ai, đúng không?"
Chỉ một câu nói, nhưng mang theo quá nhiều hàm ý.
Hadrian không cần giải thích thêm, chỉ để lại một vết xước nhỏ, nhưng lại là loại vết xước gây ngứa ngáy nhất—một câu hỏi không có đáp án ngay lập tức.
Tom không thích những thứ không có đáp án.
Bởi vì điều đó đồng nghĩa với việc có điều gì đó nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn.
Và điều duy nhất có thể khiến hắn mất kiểm soát—là chính bản thân hắn.
Hắn chưa từng quan tâm đến xuất thân của mình.
Hắn không cần biết cha mẹ mình là ai.
Nhưng... nếu Hadrian biết thì sao? Nếu Hadrian biết thứ gì đó có thể làm tổn hại đến vị trí của hắn thì sao?
Tom siết chặt tay, nhưng rồi nhanh chóng buông ra, vẻ mặt hắn trở lại điềm nhiên.
Hắn không thể để điều này tiếp diễn.
Hadrian Potter cần phải nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Và nếu Hadrian đủ thông minh, cậu ta sẽ nhận ra rằng không một ai có thể thách thức Tom Riddle mà không phải trả giá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com