Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người Đẹp Dâm Đãng của Làng

Trong một ngôi làng nhỏ nằm lọt thỏm giữa những ngọn đồi xanh mướt của nước Pháp thời trung cổ, cuộc sống trôi qua chậm rãi, với những buổi chợ ồn ào, tiếng chuông nhà thờ vang vọng, và mùi bánh mì mới nướng lan tỏa từ lò bánh. Dân làng sống theo nhịp điệu quen thuộc: làm việc, cầu nguyện, và giữ gìn những giá trị truyền thống. Nhưng giữa khung cảnh bình dị ấy, có một người phụ nữ nổi bật như một ngọn lửa – Belle, cô gái xinh đẹp, quyến rũ, và dâm đãng nhất mà ngôi làng từng biết. Với mái tóc nâu dài óng ả, đôi mắt nâu sáng ngời, và thân hình gợi cảm với cặp vú căng tròn, cặp mông mọng nước, Belle là tâm điểm của mọi ánh nhìn, cả ngưỡng mộ lẫn xì xào.

Belle không giống những cô gái khác trong làng. Cô yêu sách, thường mơ mộng về những cuộc phiêu lưu xa xôi, nhưng hơn hết, cô khao khát khoái lạc thể xác. Dân làng thì thầm rằng Belle đã “thử” qua hầu hết đàn ông trong làng – từ thợ săn cơ bắp, thợ rèn lực lưỡng, đến anh chàng bán bánh mì trẻ tuổi. Và điều khiến họ kinh ngạc hơn cả là cô chẳng hề xấu hổ. Belle tận hưởng từng khoảnh khắc, luôn cảm thấy hài lòng với những cuộc vui xác thịt, bởi đàn ông trong làng, dù không phải ai cũng xuất sắc, đều đủ sức làm cô sung sướng. Cô sống tự do, không bận tâm đến những lời đàm tiếu, và luôn tìm kiếm những khoái cảm mới để thỏa mãn bản thân.

Sáng hôm ấy, ánh nắng vàng rực chiếu qua những mái nhà tranh, làm sáng bừng con đường lát đá dẫn đến khu chợ. Belle bước đi, váy lụa mỏng ôm sát cơ thể, để lộ đường cong gợi cảm. Mỗi bước đi của cô khiến cặp vú lắc lư nhẹ, thu hút ánh mắt của đám đàn ông trong chợ. Cô mỉm cười, ánh mắt tinh nghịch, biết rõ sức hút của mình. “Chào buổi sáng, Belle!” một người bán cá gọi to, nhưng ánh mắt anh ta dán chặt vào ngực cô. “Chào, Pierre,” Belle đáp, giọng ngọt ngào, “Hôm nay cá của anh tươi không, hay chỉ có cặc anh là tươi thôi?” Pierre đỏ mặt, lúng túng, trong khi đám đàn ông xung quanh cười phá lên.

Belle dừng lại ở quầy của Jacques, một thợ săn trẻ tuổi với cơ bắp cuồn cuộn và nụ cười tự tin. Cô nghiêng người, cố ý để váy trượt xuống, để lộ một phần đùi trắng mịn. “Jacques, tối nay anh rảnh không?” cô thì thầm, tay vuốt nhẹ cánh tay anh. Jacques nuốt nước bọt, giọng khàn khàn: “Belle, cô biết tôi luôn rảnh vì cô mà.” Cô cười khúc khích, kéo anh ra phía sau một lùm cây gần chợ, nơi không ai để ý.

Trong bóng râm của lùm cây, Belle đẩy Jacques xuống một đống cỏ khô, cởi nhanh nút áo của mình, để lộ cặp vú căng tròn, núm vú hồng hào săn cứng. “Cởi quần ra đi, Jacques,” cô ra lệnh, giọng đầy khêu gợi, “Tôi muốn xem cặc anh hôm nay thế nào.” Jacques vội vã kéo quần xuống, để lộ dương vật cứng ngắc, đầu khấc lấp lánh. Belle liếm môi, quỳ xuống, ngậm lấy dương vật anh, lưỡi xoáy quanh đầu khấc, phát ra những âm thanh chùn chụt tục tĩu. “Cặc anh cứng thật đấy,” cô rên rỉ, tay vuốt ve hai hòn dái căng mọng, “Nhưng tôi muốn anh đụ tôi mạnh hơn lần trước!”

Jacques gầm gừ, kéo Belle đứng dậy, xoay cô lại, ấn ngực cô xuống đống cỏ. Anh kéo váy cô lên, để lộ âm hộ ướt át, lông mu đen nhánh lấp lánh dâm thủy. “ Belle, lồn cô ướt thế này, tôi không chịu nổi!” anh nói, đâm mạnh dương vật vào âm hộ cô. Belle hét lên vì khoái cảm, “A… sướng quá, Jacques! Đụ mạnh hơn đi, làm tôi ra!” Mỗi cú thúc của Jacques khiến cô cong người, tay bấu chặt cỏ, mông đẩy ngược lại để đón nhận anh sâu hơn. Tiếng da thịt va chạm vang lên, hòa lẫn với tiếng rên rỉ dâm đãng của Belle. “Cặc anh ngon quá! Đâm sâu hơn, làm lồn tôi sướng!” cô hét lên, âm hộ co bóp mạnh mẽ, dâm thủy chảy thành dòng xuống đùi.

Jacques đẩy nhanh nhịp độ, gầm gừ: “ Belle, lồn cô chặt quá! Tôi sắp ra!” Belle rên rỉ: “Bắn vào trong tôi đi, Jacques! Tôi muốn tinh anh đầy lồn tôi!” Anh ta gào lên, bắn từng dòng tinh dịch nóng hổi vào âm hộ cô, khiến Belle đạt cực khoái, cơ thể run rẩy, hét lên: “A… sướng quá!” Cô ngã xuống cỏ, thở hổn hển, tinh dịch và dâm thủy chảy ra từ âm hộ, lấp lánh dưới ánh nắng. “Không tệ, Jacques,” cô cười, lau mồ hôi trên trán, “Anh làm tôi sướng cả buổi sáng.”

Trong khi Belle tận hưởng khoái lạc, Gaston – thợ săn kiêu ngạo và đẹp trai nhất làng – đang đứng ở quán rượu, khoe khoang với đám bạn thân, dẫn đầu là LeFou. Với mái tóc đen, cơ bắp cuồn cuộn, và nụ cười tự mãn, Gaston là người đàn ông mà mọi cô gái trong làng thèm muốn, trừ Belle. Cô căm ghét sự tự cao của hắn, dù không thể phủ nhận sức hút thể xác của hắn. “LeFou, không ai làm tình giỏi như Gaston!” hắn tuyên bố, nâng cốc bia, “ Belle sớm muộn cũng quỳ xin tôi thôi. Cặc tôi sẽ làm cô ta phát điên!” LeFou cười lớn, tâng bốc: “Đúng vậy, Gaston! Belle dâm đãng thế, nhưng chỉ có anh mới đủ sức thu phục cô ta!”

Belle, vừa đi ngang qua quán rượu sau “cuộc vui” với Jacques, nghe được lời Gaston. Cô nhếch môi, bước vào, ánh mắt thách thức. “Gaston, anh khoe khoang nhiều quá,” cô nói, giọng mỉa mai, “Cặc anh có to thật không, hay chỉ là lời nói suông?” Đám đông trong quán cười ầm lên, còn Gaston đỏ mặt vì tức giận. “ Belle, cô sẽ hối hận vì dám thách thức tôi!” hắn gầm gừ. Nhưng Belle chỉ cười, quay đi, để lại Gaston với sự kiêu ngạo bị tổn thương.

Cuộc sống của Belle tiếp tục trôi qua trong niềm vui xác thịt. Cô “thử” thêm vài người đàn ông khác trong làng – từ anh chàng bán cá đến một người thợ mộc – và luôn cảm thấy hài lòng. Mỗi người mang lại một khoái cảm khác nhau, và Belle, với bản tính phóng túng, không bao giờ thấy chán. “Lồn tôi sinh ra để sướng,” cô tự nhủ, cười lớn khi nằm dài trên giường, cơ thể còn râm ran sau một buổi chiều “vui vẻ” với một nông dân. Nhưng sự thỏa mãn ấy sắp bị gián đoạn.

Một buổi chiều, Maurice, cha của Belle, không trở về nhà sau chuyến đi thử nghiệm một phát minh mới. Belle lo lắng, nghe tin ông bị lạc trong rừng. Không chút do dự, cô chuẩn bị ngựa và lên đường vào khu rừng tối tăm, nơi dẫn cô đến một lâu đài u ám, bị bao phủ bởi sương mù và lời nguyền. Trong lâu đài, Maurice bị giam cầm bởi một sinh vật đáng sợ – Quái Vật. Belle tìm thấy cha trong một căn hầm lạnh lẽo, và khi đối mặt với Quái Vật, cô không hề run sợ. Với ánh mắt tò mò, cô nhìn sinh vật to lớn, lông lá, với đôi mắt sâu thẳm và giọng nói trầm đục. “Thả cha tôi ra,” cô nói, giọng kiên quyết, “Tôi sẽ ở lại thay ông ấy.”

Quái Vật, ngạc nhiên trước sự táo bạo của Belle, đồng ý. Khi Maurice rời đi, Belle đứng trong đại sảnh rộng lớn, ánh mắt lướt qua cơ thể khổng lồ của Quái Vật. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô, khiến âm hộ cô khẽ ướt át: “Nếu cặc anh ta to như cơ thể này… thì tôi phải thử thôi.” Cô mỉm cười, không chút sợ hãi, sẵn sàng đối mặt với những gì đang chờ đợi trong lâu đài u ám.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com