Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tình Yêu Và Lời Nguyền Được Hoá Giải

Lâu đài u ám, từng bị bao phủ bởi sương mù và sự lạnh lẽo, giờ đây dường như ấm áp hơn khi Belle và Quái Vật ngày càng gần gũi. Những hành lang đá phủ bụi bắt đầu vang vọng tiếng cười của Belle, hòa lẫn với những tiếng rên rỉ dâm đãng trong những khoảnh khắc đam mê. Belle, với mái tóc nâu dài óng ả, đôi mắt sáng ngời, và thân hình gợi cảm, đã tìm thấy ở Quái Vật một thứ mà cô chưa từng trải qua ở ngôi làng nhỏ – một sự kết hợp hoàn hảo giữa khoái lạc thể xác và sự rung động cảm xúc. Quái Vật, với cơ thể khổng lồ, lông lá, và khả năng làm tình vượt xa mọi người đàn ông mà cô từng biết, đã làm Belle ngất ngây. Nhưng giữa những cuộc vui xác thịt, một thứ tình cảm sâu sắc hơn đang dần nảy nở, kéo cả hai vào một mối quan hệ không chỉ dựa trên dục vọng

Trong khi đó, ở ngôi làng, Gaston ngày càng sôi sục với ý định chiếm đoạt Belle. Hắn không thể chấp nhận việc cô bị giam trong lâu đài của Quái Vật, và sự kiêu ngạo của hắn càng bị kích động bởi những lời xì xào về Belle. Hắn chuẩn bị một kế hoạch để dẫn dân làng tấn công lâu đài, quyết tâm “cứu” Belle và chứng minh rằng chỉ có hắn mới xứng đáng với cô.

Ngày qua ngày, Belle khám phá thêm về lâu đài và Quái Vật. Cô dành hàng giờ trong thư viện rộng lớn, đọc những cuốn sách phiêu lưu, nhưng bản tính dâm dục của cô không bao giờ ngủ yên. Một buổi chiều, khi Quái Vật tìm cô trong thư viện, Belle đang nằm dài trên một chiếc ghế dài, váy trượt lên, để lộ đùi trắng mịn và âm hộ ướt át. “Anh đến đúng lúc rồi,” cô thì thầm, ánh mắt dâm đãng, “Tôi đang đọc, nhưng lồn tôi lại muốn cặc anh.” Quái Vật, dù đã quen với sự táo bạo của Belle, vẫn cảm thấy máu nóng dồn lên. “Cô… cô đúng là không thể cưỡng lại,” nó gầm gừ, tiến lại gần.

Belle đứng dậy, cởi phăng váy, để lộ cặp vú căng tròn, núm vú hồng hào săn cứng. Cô leo lên bàn gỗ, dang rộng hai chân. “Đụ tôi ngay đây, con quái vật của tôi!” cô ra lệnh, tay xoa nắn âm hộ mình, dâm thủy lấp lánh. Quái Vật cởi bỏ lớp vải che thân, để lộ dương vật khổng lồ, gân guốc, đầu khấc đỏ rực. Nó đâm mạnh vào âm hộ cô, khiến Belle hét lên vì khoái cảm. “A… sướng quá! Cặc anh to quá, đụ mạnh hơn đi!” cô rên rỉ, tay bấu chặt mép bàn, mông đẩy lên để đón nhận từng cú thúc sâu. Tiếng da thịt va chạm vang lên trong thư viện, hòa lẫn với tiếng rên dâm đãng của Belle. “Lồn cô chặt quá, Belle!” Quái Vật gầm gừ, đẩy nhanh nhịp độ, khiến cô đạt cực khoái liên tục, dâm thủy chảy thành dòng xuống sàn đá. “Bắn vào trong tôi đi! Tôi muốn tinh anh đầy lồn tôi!” Belle hét lên, và Quái Vật, không thể kìm nén, bắn từng dòng tinh dịch nóng hổi vào âm hộ cô, khiến cô ngã ra bàn, thở hổn hển, cơ thể run rẩy trong khoái lạc.

Sau khoảnh khắc ấy, Belle nằm trong vòng tay lông lá của Quái Vật, mỉm cười. “Anh làm tôi sướng hơn tất cả lũ đàn ông trong làng,” cô thì thầm, “Nhưng tôi muốn biết thêm về anh, không chỉ cặc anh.” Quái Vật, lần đầu tiên cảm nhận được sự quan tâm chân thành, kể cô nghe về lời nguyền – về việc nó từng là một hoàng tử kiêu ngạo, bị một phù thủy nguyền rủa. Belle lắng nghe, ánh mắt dịu dàng, nhưng vẫn không giấu được nụ cười tinh nghịch. “Hoàng tử hay quái vật, miễn cặc anh vẫn làm tôi sướng là được.”

Để gắn kết hơn với Belle, Quái Vật tổ chức một buổi tối đặc biệt trong phòng khiêu vũ rộng lớn của lâu đài. Belle mặc một chiếc váy vàng lộng lẫy, ôm sát cơ thể, để lộ đường cong gợi cảm. Lumière và Bà Potts chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ, còn Cogsworth lo lắng về việc “giữ mọi thứ đúng mực”. Nhưng Belle, với bản tính phóng túng, không để buổi tối chỉ dừng lại ở khiêu vũ. Khi ánh đèn vàng mờ ảo chiếu lên sàn đá, cô kéo Quái Vật ra giữa phòng, thì thầm: “Tôi không muốn khiêu vũ đâu. Tôi muốn anh đụ tôi ngay trên sàn này.”

Cô cởi váy, để lộ cơ thể trần truồng, cặp vú lắc lư, âm hộ ướt át lấp lánh dưới ánh đèn. “Đụ tôi đi, con quái vật của tôi!” cô rên rỉ, nằm ngửa trên sàn đá lạnh, dang rộng hai chân. Quái Vật, bị kích thích bởi sự dâm đãng của cô, đâm dương vật khổng lồ vào âm hộ cô, khiến Belle hét lên: “A… cặc anh to quá! Đâm sâu hơn, làm lồn tôi sướng!” Mỗi cú thúc của nó làm cả phòng khiêu vũ rung chuyển, tiếng rên dâm đãng của Belle vang vọng. Lumière, đứng ở góc phòng, thì thầm với Cogsworth: “Mon dieu, tôi chưa từng thấy ai cuồng nhiệt như thế!” Belle cong người, đạt cực khoái liên tục, dâm thủy chảy tràn trên sàn. “Bắn vào lồn tôi, làm tôi đầy tinh anh!” cô hét lên, và Quái Vật gầm gừ, bắn tinh vào sâu trong âm hộ cô, khiến cô ngã ra, cơ thể lấp lánh mồ hôi và tinh dịch.

Sau đó, cả hai nằm trên sàn, thở hổn hển. Belle vuốt ve lồng ngực Quái Vật, thì thầm: “Anh không chỉ giỏi đụ, mà còn làm tôi cảm thấy… đặc biệt.” Quái Vật, lần đầu tiên cảm nhận được tình yêu, nắm tay cô. “Cô làm tôi muốn trở thành người tốt hơn, Belle.”

Trong khi Belle và Quái Vật ngày càng gắn bó, tại ngôi làng, Gaston tiếp tục khuấy động dân chúng. Hắn nghe tin từ Maurice – người vừa trở về từ lâu đài – rằng Belle đang bị giam giữ bởi một con quái vật. Gaston, với sự kiêu ngạo và dục vọng chiếm hữu, tuyên bố trong quán rượu: “ Belle là của tôi! Tôi sẽ giết con quái vật đó và đụ cô ta đến khi cô ta quỳ xin cặc tôi!” LeFou tâng bốc: “Gaston, không ai mạnh mẽ như anh! Belle sẽ sớm thuộc về anh thôi!” Hắn tập hợp một đám đông, từ những người thợ săn đến nông dân, chuẩn bị kéo đến lâu đài để “cứu” Belle.

Maurice cố gắng can ngăn, kể rằng Belle không bị ép buộc mà tự nguyện ở lại, nhưng Gaston gạt đi. “Cô ta bị con quái vật đó mê hoặc! Chỉ có tôi mới làm cô ta sướng thật sự!” hắn gầm gừ, ánh mắt rực cháy tham vọng. Dân làng, bị kích động bởi lời nói của Gaston, đồng ý tham gia cuộc tấn công.

Trong lâu đài, Belle và Quái Vật tiếp tục những khoảnh khắc đam mê, nhưng một đêm, khi họ đang làm tình trong phòng ngủ chính, tiếng ồn ào từ bên ngoài cắt ngang. Belle hét lên giữa cơn cực khoái: “A… đụ mạnh hơn, con quái vật của tôi!” khi Quái Vật đâm sâu vào âm hộ cô, bắn tinh tràn ngập. Nhưng tiếng la hét của đám đông khiến họ dừng lại. Gaston dẫn dân làng đến, mang theo đuốc và vũ khí, đòi giết Quái Vật.

Cuộc chiến diễn ra ác liệt. Quái Vật, dù mạnh mẽ, bị áp đảo bởi số đông. Belle, đứng trên ban công, nhìn thấy Gaston đâm Quái Vật, khiến nó ngã xuống. Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, cô chạy đến, ôm lấy nó, khóc nức nở: “Tôi yêu anh! Đừng chết, con quái vật của tôi!” Lời tuyên bố tình yêu của cô phá vỡ lời nguyền. Ánh sáng lấp lánh bao quanh Quái Vật, và trước mắt Belle, nó biến thành Hoàng tử Adam – một người đàn ông đẹp trai, thanh lịch, nhưng không còn cơ thể khổng lồ và hoang dã như trước.

Belle, dù vui mừng vì cứu được Quái Vật, cảm thấy một chút hụt hẫng khi nhìn Adam. “Anh… anh vẫn là người làm tôi sướng nhất, đúng không?” cô thì thầm, ánh mắt lấp lánh cả tình yêu và dục vọng. Adam mỉm cười, nắm tay cô. “Tôi sẽ làm mọi thứ để em hạnh phúc, Belle.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com